Thời Giản lại có thêm kiến thức mới, hóa ra còn có đạo cụ.


Trương Đống không lan man nữa, vẫn là câu nói đó, chưa chắc đã vượt qua được phó bản lần này.


Qua máy quay của anh ta, Thời Giản có thể thấy rõ đêm qua quả thực có một đôi mắt như cô nàng thành thị miêu tả chui qua khe cửa vào phòng Trương Đống, bạn cùng phòng của Trương Đống không nhịn được mở mắt, sau đó như mất hồn, tự mở cửa sổ nhảy xuống.


Người may mắn ôm đùi đại thần cũng không thể may mắn sống đến cuối cùng, nhưng đã để lại hình ảnh trước khi chết.


Trương Đống nói tiếp: "Đôi mắt đó rất tà môn, chúng ta không được nhìn, nhìn vào sẽ mất ý thức.

"

"Xin lỗi, tôi muốn cứu anh ta nhưng lại không có năng lực.

" Trương Đống xoa mặt, không giấu được vẻ áy náy.


"Không sao.

"

Không ai có thể trách Trương Đống, đôi mắt to đó quả thực làm người ta bó tay chịu trói.


Mọi người bình tĩnh lại, bắt đầu bàn tán rôm rả.


!

"Tôi cũng nhìn thấy đôi mắt đó, may mà nhắm mắt không nhìn thẳng vào nó, không thì tôi cũng xong đời rồi.


"

"Tôi cũng vậy! Tôi có thể cảm nhận được nó dán lên người mình, phải véo đùi mới kìm được không mở mắt.

"

"Phòng mọi người tối qua có bị dột không, phòng chúng tôi nhìn cũng bình thường mà không biết dột ở đâu, hại tôi mất ngủ cả đêm.

"

"Phòng tôi cũng thế, tôi cũng chẳng ngủ được.

"

"Ai mà ngủ nổi.

"

Trương Đống cũng không ngủ, anh ta cố gắng nhắm mắt chịu đựng đến sáng rồi nhanh chóng triệu tập những người còn lại.


Thời Giản ngủ được.


[Tôi chứng minh, streamer tối qua ngủ rất ngon, ngoan như một chú heo sữa.

]

[Hahaha, một mỹ nhân đẹp như vậy lại bị gọi là heo sữa, không phải là công chúa ngủ trong rừng sao?]

[Có trời mới biết tôi rình streamer ngủ cả đêm, chỉ muốn xem cô ấy có tỉnh dậy rồi tiếp tục run không, không ngờ cô ấy lại ngủ ngon thế.

]


[Hóa ra ngủ ngon cũng có thể tránh được rủi ro, học được rồi (?).

]

"! ! "

Lúc này Thời Giản có hơi chột dạ.


Trong lúc mọi người đang nói về trải nghiệm tối qua, cô hoàn toàn không chen vào được câu nào, dù sao cũng ngủ mất rồi, ai làm gì cũng không hay.


Hơn nữa trong một đám người hai mắt thâm quầng, Thời Giản tràn đầy sức sống trở nên nổi trội, thấy không ít ánh mắt hướng về mình, cô bình tĩnh chuyển chủ đề.


"Chúng ta có nên nghĩ cách đối phó không?"

Trương Đống gật đầu: "Đúng vậy, đông người nhiều sức, chúng ta cùng nhau nghĩ cách phá đảo nào.

"

Trương Đống cũng để ý thấy sắc mặt Thời Giản rất tốt, càng thêm kính nể Thời Giản, trong lòng lại một lần nữa cảm thán——

Cô gái tên Thời Giản này, đúng là sói đội lốt cừu!

Bỗng nhiên bị ném vào nơi nguy hiểm như vậy lại không khóc không nháo, mặt không đổi sắc, cực kỳ bình tĩnh!

Tối qua còn có thể ngủ được, đảm bảo có đủ sức lực đối phó với biến cố bất ngờ, rất thông minh!

Bây giờ còn là người đầu tiên khuyên mọi người nghĩ cách.


Trương Đống không chỉ đơn thuần ngưỡng mộ Thời Giản, vẻ ngoài xinh đẹp đứng trước thời khắc sinh tử cũng chỉ vô dụng, tố chất tâm lí và đầu óc mới là thứ quan trọng.


Không riêng Trương Đống, những người còn lại ít nhiều cũng có suy nghĩ giống anh ta.


Thời Giản đã mở đầu thì phải nói cho hết, cô muốn biết: "Nếu thứ trong lâu đài này muốn giết chúng ta, tại sao không trực tiếp ra tay?"

Cô cảm thấy nguyên nhân cái chết của hai người này có chút phiền phức, một người là cố gắng trốn khỏi lâu đài, một người là nhìn thẳng vào đôi mắt kia.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương