Cá Trích, Em Yêu Anh
Chương 48: Tiểu kiêu ngạo giận dỗi

Edit: thuythuy2203

Beta: Trucjang + Trang Kookie

Vốn dĩ hôm nay Tạ Uyển không có cảnh quay, nhưng Thạch Vĩnh An lại đột nhiên đổi ý, thông báo cảnh quay của Tạ Uyển đẩy lên trước một ngày. Tạ Uyển đành phải đi hóa trang chuẩn bị quay phim. Trong lòng thầm nghĩ, may mắn ngày hôm qua cô không để Úc Quý giở trò thành công, quả thực côquá sáng suốt!

Nam Cung Vu diện một thân áo trắng nhẹ nhàng bay qua động băng, sau đó ngồi xuống, khuôn mặt lạnh lùng, đangtrong thời điểm luyện công then chốt thì bị nữ chính lạc đường xông vào quấy rầy.

“Ngươi là ai?” Nữ chính nghiêng đầu, ánh mắt tỏa sáng, tràn đầy ý khen ngợi nhìn về phía Nam Cung Vu, ở trên trời nhiều năm như vậy, cho tới giờ chưa thấy tiên nữ nào xinh đẹp như vậy, quả thực khiến người khác nhìn thấy đều phải quỳ xuống sùng bái.

Nam Cung Vu hờ hững, mặt không biểu cảm liếc nhìn nữ chính, một câu cũng không nói, khẽ nâng tay hất tà áo, ngay lập tức nữ chính liền bay ra khỏi địa bàn của nàng. Là nữ tiên pháp lực cao cường nhất tiên giới, ai cũng biết Nam Cung Vu tính cách vô cùng quái dị, không thích bị người khác quấy rầy, xem ra tiểu tiên kia là kẻ không có đầu óc, không cần so đo với nàng ta.

Nam Cung Vu sau khi phẩy tay đưa nữ chính rời khỏi địa bàn của mình, sau đó liền quay về động phủ.

“Ngừng!” Thạch Vĩnh An kêu ngừng một tiếng, cười nói: “Tạ Uyển diễn không sai, Kỳ Nhụy cần điều chỉnh lại biểu hiện mộtchút”. Tiên cách (tính cách của tiên) của Nam Cung Vu giống như một khối băng ngàn năm, lạnh lùng mà cường đại, chỉ cần thoáng chạm liền sinh ra ảo giác bị đả thương bởi hàn băng. Đây chính là cực hạn của lạnh lùng, nhìn thì có vẻ đơn giản, nhưng trên thực tế lại là khảo nghiệm khó khăn nhất đối với kỹ thuật diễn của một diễn viên. Thạch Vĩnh An muốn Nam Cung Vu trong “Tiên hiệp kỳ duyên” không phải là một mĩ nhân đầu gỗ, mà là một nữ thượng tiên chân chính lạnh lùng từ trong tâm khảm. Tạ Uyển trong ngày khởi quay này quả nhiên đem đế cho ông một kinh hỉ lớn, cho nên cho dù Kỳ Nhụy có chút khuyết điểm nhỏ. Thạch Vĩnh An cũng ngoại lệ cho qua, không có tỏ ra bất mãn, trái lại còn cực kì ôn hòa cho Kỳ Nhụy thời gian điều chỉnh tâm trạng.

Chỉ là... Thạch Vĩnh An nhíu nhíu mày, Kỳ Nhụy chính là mộtnhân tài kiệt xuất về kỹ thuật diễn, tại sao một cảnh quay ngắn lại để xảy ra vấn đề?

Bị Thạch Vĩnh An âm thầm oán trách, Kỳ Nhụy cũng rất oan,cô cũng muốn cảnh quay đầu tiên diễn ra tốt đẹp. Nhưng mà Tạ Uyển đóng vai Nam Cung Vu lạnh như khối băng, mỗi lần nghĩ đến khối băng này kì thật là một người thích đùa nghịch, hoạt bát, Kỳ Nhụy đều không khống chế được muốn bật cười.

Khuôn mặt tiểu mỹ nhân xinh đẹp, tinh xảo, bình thường thích giả vờ lãnh đạm, thành thục, thật ra lại yêu bạn trai vô cùng sâu đậm, thi thoảng đi trêu chọc người yêu một chút, rồi lại cố tình kiêu ngạo không nói ra. Đây quả thực là quá đáng yêuđúng không? Kỳ Nhụy cô bây giờ nhìn thấy Tạ Uyển liền lập tức chỉ muốn chay tới xoa xoa khuôn mặt đáng yêu ấy, hoặc là sờ sờ bàn tay nhỏ bé trắng xinh kia, căn bản là không dừng lại được!

“Ngốc!” Vi Cảnh Huy đưa chai nước khoáng cho Kỳ Nhụy: “Diễn thì diễn đi, nghĩ nhiều như vậy làm gì?”

“Em nhịn không được thôi.” Kỳ Nhụy tính tình ngay thẳng nhưng đối mặt với người yêu cũng biến thành cô gái nhỏ, liếc mắt phụng phịu trách cứ Vi Cảnh Huy: “Chẳng nhẽ anh khôngthấy Tạ Uyển rất đáng yêu sao?”

Vi Cảnh Huy nhếch khóe môi, thừa dịp không có người nhìn về phía này, nhịn không được đưa tay nhéo nhéo đỉnh mũi ngườiyêu: “Em còn đáng yêu hơn.”

Kỳ Nhụy mặt lập tức đỏ bừng, cúi đầu yên lặng uống nước, trong lòng lại là một mảnh ngọt ngào.

một lúc sau đó liền quay lại cảnh vừa rồi, Kỳ Nhụy cuối cùng cũng điều chỉnh tốt trạng thái, từng khoảng khắc đều diễn vô cùng thuận lợi, khiến cho Thạch Vĩnh An hô to “Cut!”, sảng khoái nói thẳng rằng nhiều năm qua không có cảnh quay nào lại vừa ý ông như vậy, buổi trưa còn gọi thêm cho đoàn làm phim món thịt nướng, khiến cho nhân viên công tác hô to “đạo diễn vạn tuế”!

“Em vẫn cảm thấy bọn họ là lạ.” Buổi sáng sau khi ngừng quay, Tạ Uyển vừa ăn bữa trưa tình yêu vừa nói chuyện với Úc Quý: “Có phải trên mạng lại nói gì đến em không? khôngđược, em phải nhanh chóng lên xem mới được!” nói xong sờ sờ túi áo, tìm di động, lại bị Úc Quý ngăn lại.

“không có gì.” Úc Quý cố nén cười, khẽ lấy hạt gạo dính trênmép Tạ Uyển xuống nói: “Là vì em mặc cổ trang quá đẹp, nên mọi người mới nhìn em như vậy.”

“Nhưng em vẫn cảm thấy không đơn giản như vậy,” Tạ Uyển lầm bầm một câu.

“Chuyên tâm diễn xuất, mọi việc đều không cần quan tâm.” Úc Quý gắp một miếng thịt nướng cho vào bát Tạ Uyển, nói: “Mấy ngày nữa, “Chiến quốc” bắt đầu tuyên truyền, đến lúc đó khẳng định em sẽ rất mệt, mấy ngày hôm nay không cần phí sức vào mấy thứ Internet, nghỉ ngơi cho khỏe, để dành sức lực, nếu không đến lúc đó không chịu được.”

Chỉ là xem điện thoại di động, có thể lãng phí sức lực sao? Tạ Uyển trong lòng phụng phịu một câu. Nhưng mà vẫn ngoan ngoãn nghe lời, đem di động đưa cho Úc Quý. Sắp tới thời điểm tuyên truyền, cô vẫn là nắm chặt từng giây phút nghỉ ngơi sẽ tốt hơn.

Ngày đầu tiên “Tiên hiệp kỳ duyên” mở máy, bởi vì Tạ Uyển cùng Kỳ Nhụy mở màn đóng rất tốt, kế tiếp quay chụp cũngkhông tệ. Buổi tối, Thạch Vĩnh An thu dọn trường quay, cho phép các diễn viên trở về nghỉ ngơi.

Tạ Uyển không quay về khách sạn, cô cảm thấy bụng mình có chút trướng căng, suy nghĩ một chút, chắc là dì cả của mình sắp đến, liền bảo Úc Quý trở về nấu cơm trước, chính mình tựđi mua băng vệ sinh. Lúc đầu Úc Quý đòi đi theo, sau đó bị Tạ Uyển trợn mắt hung ác nhìn mới thông suốt, quay đầu lặng lẽ, ủ rũ quay trở về.

Tạ Uyển là người kén chọn, đi tới siêu thị đầu tiên thấy khôngcó đồ mình hay dùng, liền chạy đến siêu thị thứ hai. Có thể là đoàn làm phim vừa mới kết thúc quay phim nên trong siêu thị gặp được mấy khuôn mặt quen thuộc, đều là nhân viên công tác trong đoàn. Tạ Uyển nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn là khôngtiến lên chào hỏi, lặng lẽ đi lấy băng vệ sinh, sau đó lẳng lặng xếp hàng phía sau bọn họ

“Ai nha, cậu có xem blog không, thật là buồn cười muốn chết, khà khà khà, Tạ Uyển thật đáng yêu nha.” một cô gái bỗng nhiên nghiêng đầu nói một câu.

Gì cơ? Lỗ tai Tạ Uyển lập tức dựng đứng, nói cô đáng yêusao? Vì sao? Chẳng lẽ cô lại đang đứng đầu đề tài?

“Đúng vậy, đúng vậy, tối qua tớ coi mà còn cười không dừng lại được! hiện tại vừa nhìn thấy Tạ Uyển liền theo phản xạ muốn cười, ha ha ha!” một cô gái khác lập tức đáp lại.

“Lúc đầu tớ đối với Tạ Uyển còn có chút không hảo cảm, nhưng từ sau chuyện lần này, lập tức biến thành fan cuồng của cô ấy.”

Mình thì ra còn có mị lực lớn như vậy sao? Tạ Uyển đắc chí, tay nắm chặt băng vệ sinh, nhiệt tình đứng phía sau nghe lén.

“Tớ cũng vậy, đặc biệt là nick name tên blog kia “Uyển Uyển tám khối cơ bụng”! Ha ha, thật sự muốn biết Tạ Uyển có phải có tám khối cơ bụng thật hay không!”

"không không không! Tớ chỉ chú ý cô ấy là thật thích người kia, kết quả còn không thừa nhận, ha ha ha!"

Tạ Uyển đầu óc lập tức trống rỗng, tại sao hai người họ nóitừng chữ mình có thể nghe hiểu, nhưng vì sao tổ hợp lại mộtchỗ mình nghe lại chả hiểu gì?

Bọn họ sao lại biết “Uyển Uyển tám khối cơ bụng”? Làm sao biết được cô trộm trêu chọc cá trích? không!!!!!! Chẳng lẽ blog riêng của cô đã bị lộ ?!!!

Hai chân Tạ Uyển lập tức lảo đảo, huyết khí trong ngườikhông khống chế được mà dâng trào, Tạ Uyển đặt băng vệ sinh vào giá hàng bên cạnh, sau đó sờ tay vào trong túi tìm di động, mới phát hiện ra điện thoại đã Úc Quý tịch thu mất rồi.

Liên kết với thái độ kỳ quái của mọi người trong đoàn làm phim hôm nay, Tạ Uyển trong lòng bỗng nhiên dâng lên mộtdự cảm chẳng lành...

Tạ Uyển ngay cả băng vệ sinh cũng không quan tâm nữa, dùng khăn quàng cổ kéo cao che mặt mình, run rẩy chạy ra khỏi siêu thị, ngăn một người đi đường lại nói: “Xin lỗi, anh có mang di động không, có thể cho tôi mượn một chút không?”

Nơi này là địa điểm quay phim truyền hình và điện ảnh, cho dù cướp bóc gạt người cũng không thể lộ liễu như vậy, huống hồ Tạ Uyển tuy rằng che mặt, nhưng dáng người cao gầy, tinh tế, thoáng nhìn đã biết là mỹ nữ, người đàn ông này lập tức sảng khoái đưa di động cho Tạ Uyển mượn, còn đến gần hỏi thăm: “Ai, mỹ nữ, di động của cô bị mất sao?”

Tạ Uyển lúc này không còn tâm trí đáp lại, chỉ qua loa gật đầu, vội vàng vào diễn đàn blog, lúc này vừa truy cập vào, hai mắt lập tức tối sầm, thiếu chút nữa té xỉu!

“Ha ha ha ha vừa mới đi xem lại blog riêng của Tạ Uyển mộtchút, quả thật buồn cười muốn chết! Mọi người nói xem, xảy ra chuyện lớn như vậy Tạ Uyển như thế nào vẫn chưa có động tĩnh?”

“Đến đây lầu trên, tôi nói cho bạn biết, không biết bạn còn nhớ không, Uyển Uyển có một lần đem sổ khám bệnh bác sĩ viết tay đăng lên blog, kết quả bị mọi người nhìn ra bác sĩ viếtcô ấy ăn nhiều không tiêu hóa được phải vào viện, thế là tiểu kiêu ngạo này dưới cơn nóng giận lập tức xóa bỏ blog đi. Căn cứ theo phân tích của tôi, chuyện blog bị bại lộ này, Tạ Uyển sở dĩ một thời gian dài chưa phản ứng, khả năng duy nhất chính là cô ấy còn chưa biết đến chuyện này!”

“Ha ha ha... Mình cũng cảm thấy như vậy! Quả thực quá đángyêu!”

"Emma, quả thật bổ óc, quả thực muốn phun máu mũi, thật là muốn đem Uyển Uyển ôm về nuôi trong nhà vài ngày a!"

"Lầu trên đừng có nằm mơ, người ta đã có Úc Quý rồi."

... ... ...

Tạ Uyển đưa di động trả cho người nọ, khuôn mặt nghiêm trọng, hồn phi phách tán quay trở về.

Xong rồi, tất cả đều xong rồi! Mình khổ tâm xây dựng hình tượng nữ thần lạnh lùng bao lâu nay đã hoàn toàn bị sụp đổ! Là ai tìm ra blog riêng của mình? Có bản lĩnh bước ra đây, xem mình có chém chết hắn ngay lập tức hay không!

Hơn nữa quá đáng nhất vẫn là Úc Quý! nói mình làm việc xong thì nghỉ ngơi cho khỏe, không nên phân tâm vì chuyện khác, hóa ra không phải như vậy, Úc Quý làm vậy chỉ là để cho mình không phát hiện ra chuyện này! Tạ Uyển thẹn quá hóa giận, càng nghĩ càng giận, khí thế hung hăng trở về khách sạn, đến thẳng phòng Úc Quý.

Kẻ này cái gì cũng biết! Biết Tạ Uyển mình trong lòng mơ ước đến hắn, biết mình sớm đã nhìn trúng hắn! Lại còn cố tình giả vờ như chưa hề có chuyện gì phát sinh, quả thực quá ghê tởm! Chia tay! Tuyệt đối muốn chia tay!

Tạ Uyển loảng xoảng đẩy cửa vào phòng, nhìn thấy thân hình cao lớn vững chãi đang đứng ở mép giường kia, vô cùng tức giận, nhào tới nhằm cổ Úc Quý, hung hăng cắn một ngụm.

“Á ——” Úc Quý đau đớn hít mạnh một hơi, nhưng cũngkhông đẩy Tạ Uyển ra. Chỉ giơ tay vuốt thuận lông cô: “Uyển Uyển, làm sao vậy?”

Tạ Uyển một chút cũng không lưu tình, cắn mạnh môi với răng sau đó rất nhanh liền nếm được mùi máu tươi. Úc Quý vẫn như cũ, cười tủm tỉm, giống như không hề có cảm giác đau đớn, ân cần nhìn cô, hỏi: “Uyển Uyển rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Tạ Uyển rốt cuộc thả lỏng miệng, trên đôi môi xinh đẹp còn lưu lại chút máu tươi. Ánh mắt Úc Quý tối sầm lại, giọng điệu có chút căng thẳng: “Làm sao vậy, em không vui?”

Tạ Uyển nhìn gương mặt tuấn tú của Úc Quý, càng nghĩ càng cảm thấy ủy khuất, người này sao có thể như vậy? Cái gì cũngkhông nói cho cô biết, vụng trộm ở sau lưng chê cười cô. Nhất định trong lòng Úc Quý đang cười nhạo cô, nói cô lập dị.

Tạ Uyển hít mũi một cái, trong đôi mắt to bỗng nhiên nước mắt rơi xuống lộp bộp.

Tạ Uyển vừa khóc, lập tức khiến cho Úc Quý sợ hãi, trong đầukhông nghĩ được gì, vội vã nhanh chóng ngẩng đầu lau nước mắt cho cô, ánh mắt đã bắt đầu lạnh lẽo hung ác: “Có người bắt nạt em đúng không? nói cho anh biết, anh xả giận cho em! Uyển Uyển, nghe lời, không khóc nha! không khóc!”

Úc Quý càng an ủi, Tạ Uyển càng xấu hổ, nước mắt khôngdừng được, cứ thế lăn dài. Khiến cho Úc Quý luống cuống tay chân, quả thật muốn gọi điện thoại tra xem đã có chuyện gì.

“Em, em muốn chia tay!” Tạ Uyển cầm khăn tay Úc Quý đưa tới, thút tha thút thít nói một câu.

Hai mắt Úc Quý co rụt lại, ánh mắt thoáng trầm xuống: “Uyển Uyển, đừng làm rộn.” Vừa nói tay vừa ôm cô vào lòng.

Lại bị Tạ Uyển dùng tay hất ra, né tránh không chịu nhìn vào Úc Quý. Tạ Uyển hơi cúi đầu, lông mi dài thấm đẫm nước mắt, nhìn trông vô cùng tội nghiệp, giọng nói vẫn thút thít: “anh,anh là tên tiểu nhân hèn hạ! rõ ràng đều biết, còn giả bộ chưa phát sinh chuyện gì!”

Úc Quý đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức hiểu được Tạ Uyển muốn nói gì.

Nhịn cười đem Tạ Uyển ôm vào trong ngực, già mồm át lẽ phải: “anh không phải là muốn cho em một chút thời gian hòa hoãn sao”.

“anh tránh ra!” Tạ Uyển vừa đánh vừa nhéo Úc Quý, hoàn toàn là cố tình gây sự.

Úc Quý mặc kệ cô càn quấy, thậm chí trong lòng còn có điểm vui vẻ, có thể nhìn thấy Tạ Uyển thích thể diện lần đầu tiên như thế này, thật sự không phải chuyện dễ dàng đâu.

Đợi cho Tạ Uyển đánh mệt phải dừng lại nghỉ ngơi, Úc Quý mới cầm tay cô nói: “anh cũng vừa mới biết thôi, Uyển Uyển,thật sự mà.” Ngừng một chút còn cảm thấy chưa đủ thuyết phục liền dán mặt cạ cạ vào Tạ Uyển, làm nũng nói: “thật sựbình thường em không hề nói thích anh, luôn tỏ ra nhàn nhạt, đối tốt với người đàn ông khác. Lần này rất khó khăn anh mới biết được blog riêng kia, trong lòng rất kích động liền khôngnói với em...”

Đối phó với một người vừa sĩ diện vừa kiêu ngạo như Tạ Uyển, an ủi không thôi vẫn chưa đủ. Úc Quý đã sớm nghiên cứu tính tình của cô, tìm ra điểm yếu, chính là đặt mình ở mộtvị trí thấp hơn cô đến xoa dịu cô.

Nghe Úc Quý nói thế, Tạ Uyển quả nhiên là bị dời lực chú ý hỏi: “Em khi nào đối với tốt người đàn ông khác? anh nóibậy!” Tạ Uyển trợn mắt nhìn Úc Quý, lập tức ngừng khóc lóc.

Úc Quý nhếch khóe môi, hai mắt thoáng ảm đạm: “Em cách vài ngày lại gọi điện thoại cho đạo diễn Tần, còn đích thân xuống bếp nấu cho ông ấy ăn!”

Tạ Uyển đỡ trán, lúc này đã hoàn toàn quên chuyện blog của mình bị lộ: “Đạo diễn Tần không phải là trưởng bối sao?”. thậtlà một tiểu yêu tinh lắm chuyện, ngay cả trưởng bối cũng ăn dấm chua. Ai ôi, có một người yêu như vậy thật hao tổn tâm trí. ~\(≧▽≦)/~

“Trưởng bối cũng không được!” Úc Quý một mặt thì than thở,một mặt tiếp cận thân thể Tạ Uyển.

Tạ Uyển vào những lúc Úc Quý ghen đều là vô cùng dung túng, không cẩn thận liền bị hắn đặt lên giường, đợi đến khi quần áo bị cởi ra một nửa mới cảm giác sự tình không thích hợp... Vội vàng đưa tay đẩy ra: "không được!"

“Uyển Uyển ngoan.” Úc Quý trấn an hôn lỗ tai Tạ Uyển, ra taykhông chút lưu tình. Người này tối qua còn chưa ăn đến miệng đâu, hôm nay nhất định phải tiếp tục! Nghe nói lần đầu tiên phải dạo đầu thật tốt? Mặc kệ, dù sao hôm nay nhất định phải thử xem!

“Em nói là không được!” Tạ Uyển bị Úc Quý hôn, hơi thở đã có phần gấp gáp, ngẩng đầu nắm tóc Úc Quý, mạnh mẽ đem đầu Úc Quý kéo ra khỏi người mình, nhìn ánh mắt hắn buồn bã, cuối cùng mím mím môi, nhỏ giọng nói: “Em, em cái kia đến...”

Hả? Úc Quý nghiêng đầu nghĩ nghĩ, quả nhiên chính là mấy ngày nay, nhịn không được trong lòng thầm mắng một tiếng, hít thở sâu mấy cái, lại ở trên người Tạ Uyển cáu kỉnh một hồi lâu, lúc này mới không cam lòng đứng lên.

Bảy ngày! hắn còn phải chờ bảy ngày nữa! Nghĩ lại trong lòng liền muốn bùng nổ!

Tuy rằng đã hết xấu hổ, nhưng Tạ Uyển thấy Úc Quý vẫnkhông được tự nhiên, vươn bàn chân trắng nộn nhỏ xinh đá đá lên đùi Úc Quý nói: “anh đi mua băng vệ sinh cho em!”

“Em vừa rồi không phải đi siêu thị à?” Úc Quý có chút kinh ngạc hỏi lại, lại gặp Tạ Uyển chuẩn bị xù lông sư tử, liền lập tức bày ra vẻ mặt cái gì cũng hiểu, xoay người hôn nhẹ lên mặt Tạ Uyển nói: “Được, được, anh đi ngay, em ăn cơm trướckhông cần chờ anh.”

Tạ Uyển gật đầu, vẫn như trước không có nhìn Úc Quý .

Đợi đến khi nghe được tiếng cửa phòng mở, xác định Úc Quýđã thật sự đi ra khỏi nhà, Tạ Uyển mới bò từ trên giường dậy, lôi điện thoại ra, mở blog riêng. Vốn định lập tức xóa sạch mọi thông tin đăng trên blog, nhưng lại nghĩ tới cư dân mạng nóicô là tiểu kiêu ngạo, một khi đã biết sẽ nhất định xóa bỏ blog.

Tạ Uyển liền buông di động xuống, hừ, cô chính là không phải tiểu kiêu ngạo. Bọn họ muốn cô xóa bỏ, cô đây cố tình khôngxóa bỏ đấy!

Tạ Uyển quyết tâm nhét di động xuống dưới gối, quyết định đem bi phẫn hóa thành thức ăn, một mạch ăn hai bát cơm, sau đó mới cảm thấy bản thân hồi sinh. Chỉ là khi no nê, bỏ đũa xuống, Tạ Uyển mới nhớ ra mình có bà dì cả phiền toái kia đến tìm, vội vàng chạy vào toilet.

May mắn ngày thứ nhất ra không nhiều lắm, Tạ Uyển thở phào nhẹ nhõm, dự định dùng giấy vệ sinh dùng tạm, bỗng nghe thấy tiếng bước chân từ xa đi tới.

Gì? Úc Quý đã trở lại nhanh như vậy. Trong đầu suy nghĩ vừa mới hiện ra, đột nhiên cảm giác được cánh cửa trước mắt lóe sáng, một giây tiếp theo, khuôn mặt phóng đại của Úc Quý lập tức xuất hiện trước mặt Tạ Uyển.

Tạ Uyển khuôn mặt từ trắng xanh lập tức đỏ bừng, theo bản năng xoay người lại, thẹn thùng xấu hổ, hận không thể cắm đầu vào toilet: “anh, anh nhanh đi ra ngoài!”

Úc Quý đối với cô mắt điếc tai ngơ, ánh mắt ý tứ sâu xa rơi vào trên cái mông kiều kiều của Tạ Uyển, cảm thấy Uyển Uyển nhà mình thân thể quả thực là tuyệt vời!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương