Cả Đời Chỉ Đánh Cuộc Một Người
-
Chương 7
Một buổi chiều sau khi qua sinh nhật Hứa tùng vài ngày, Phó Tiểu Khả ở ký túc xá vừa ngủ trưa dậy, đang dậy cho tỉnh táo, được cô quản lí báo cho biết bên ngoài có người tìm.
Cô vội vã đi xuống tầng, nhìn thấy người đến tìm mình là một cô gái rất xinh đẹp.
Cô gái kia nhìn thấy cô, thoải mái đi tới chào hỏi: “Bạn là… Phó Tiểu Khả à? Xin chào! Mình là Ngả Minh Lí!”
Phó Tiểu Khả nghi hoặc nhìn cô ấy, “Xin chào… Hình như chúng ta không quen nhau…”
Ngả Minh Lí hất tóc, có cảm giác chín chắn và thành thục. Phó Tiểu Khả âm thầm tặc lưỡi khen ngợi.
“Không sao, hôm nay mình đến chỉ để cho bạn biết một sự thật—— Thật ra Hứa Tùng hẹn hò với bạn, cũng không phải bởi vì xinh đẹp nên anh ấy thích bạn, mà là anh ấy cùng đám con trai cá cược—— cá Hứa Tùng có thể khiến cho A Thổ muội mặc váy!”
Trên khuôn mặt thiên sứ của Ngả Minh Lí mỉm cười ngọt ngạo, nụ cười vô cùng hoàn mỹ, lại làm cho Phó Tiểu Khar cảm nhận được toàn thân đều rét run.
“Vì sao tôi phải tin tưởng lời bạn nói? Bạn là ai? Vì sao muốn nói điều này cho tôi?”
Ngả Minh Lí vẫn cười rất tao nhã, “Không tin lời nói của tôi? Thật ra bạn chỉ cần hỏi những người hay chơi với Hứa Tùng là có thể biết sự thật thôi. Nói thật, mọi người đều biết, chỉ có duy nhất bạn chẳng hay biết gì. Bạn hỏi tôi là ai? Tôi là bạn nhảy từ nhỏ của Hứa Tùng, cũng là bạn gái của anh ấy; tôi cảm thấy lần này Hứa Tùng trêu đùa hơi quá, cho nên muốn đến nói cho bạn, sớm kịp hồi tâm chuyển ý, đừng rơi xuống quá sâu, tránh cho bạn bị tổn thương. Dù thế nào đi nữa, thì cuối cùng Hứa Tùng cũng quay về bên tôi thôi!”
Phó Tiểu Khả nắm chặt tay, ép mình mỉm cười như chưa xảy ra chuyện gì.
“Cám ơn lời khuyên của bạn; nhưng lần sau lần sau…” mặc kệ trong lòng đang dậy sóng, Phó Tiểu Khả cũng không muốn bị người khác chê cười, “Những lời này nên để nam chính trực tiếp nói thì hơn, bạn tìm tôi như vậy, cho dù thế nào, đều khiến khí chất tao nhã xinh đẹp của bạn giảm sút đấy!” Cô nói xong liền xoay người đi lên tầng, cũng không thèm liếc mắt đến gương mặt không cam lòng phía sau.
Cô vội vã đi xuống tầng, nhìn thấy người đến tìm mình là một cô gái rất xinh đẹp.
Cô gái kia nhìn thấy cô, thoải mái đi tới chào hỏi: “Bạn là… Phó Tiểu Khả à? Xin chào! Mình là Ngả Minh Lí!”
Phó Tiểu Khả nghi hoặc nhìn cô ấy, “Xin chào… Hình như chúng ta không quen nhau…”
Ngả Minh Lí hất tóc, có cảm giác chín chắn và thành thục. Phó Tiểu Khả âm thầm tặc lưỡi khen ngợi.
“Không sao, hôm nay mình đến chỉ để cho bạn biết một sự thật—— Thật ra Hứa Tùng hẹn hò với bạn, cũng không phải bởi vì xinh đẹp nên anh ấy thích bạn, mà là anh ấy cùng đám con trai cá cược—— cá Hứa Tùng có thể khiến cho A Thổ muội mặc váy!”
Trên khuôn mặt thiên sứ của Ngả Minh Lí mỉm cười ngọt ngạo, nụ cười vô cùng hoàn mỹ, lại làm cho Phó Tiểu Khar cảm nhận được toàn thân đều rét run.
“Vì sao tôi phải tin tưởng lời bạn nói? Bạn là ai? Vì sao muốn nói điều này cho tôi?”
Ngả Minh Lí vẫn cười rất tao nhã, “Không tin lời nói của tôi? Thật ra bạn chỉ cần hỏi những người hay chơi với Hứa Tùng là có thể biết sự thật thôi. Nói thật, mọi người đều biết, chỉ có duy nhất bạn chẳng hay biết gì. Bạn hỏi tôi là ai? Tôi là bạn nhảy từ nhỏ của Hứa Tùng, cũng là bạn gái của anh ấy; tôi cảm thấy lần này Hứa Tùng trêu đùa hơi quá, cho nên muốn đến nói cho bạn, sớm kịp hồi tâm chuyển ý, đừng rơi xuống quá sâu, tránh cho bạn bị tổn thương. Dù thế nào đi nữa, thì cuối cùng Hứa Tùng cũng quay về bên tôi thôi!”
Phó Tiểu Khả nắm chặt tay, ép mình mỉm cười như chưa xảy ra chuyện gì.
“Cám ơn lời khuyên của bạn; nhưng lần sau lần sau…” mặc kệ trong lòng đang dậy sóng, Phó Tiểu Khả cũng không muốn bị người khác chê cười, “Những lời này nên để nam chính trực tiếp nói thì hơn, bạn tìm tôi như vậy, cho dù thế nào, đều khiến khí chất tao nhã xinh đẹp của bạn giảm sút đấy!” Cô nói xong liền xoay người đi lên tầng, cũng không thèm liếc mắt đến gương mặt không cam lòng phía sau.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook