Ca Ca Tốt Quá Làm Sao Bây Giờ?
-
Chương 12: Tiểu Trư Bội Vũ
Hoắc Dữ Sâm tụ tập cùng bạn bè của anh đến 8 giờ tối mới tan cuộc.
Thời điểm Hoắc Vũ cùng Hoắc Dữ Sâm về đến nhà cũng đã 9 giờ.
Hoắc Vũ ôm quà của mình, nói một câu "ngủ ngon" cùng Hoắc Dữ Sâm liền trở về phòng. Sau khi cô trở về phòng, việc đầu tiên chính là mở WeChat, đăng trạng thái đầu tiên kể từ ngày cô trọng sinh lên vòng bạn bè.
Tiểu trư bội vũ: "Anh trai tặng, rất thích. [ thật vui ][ thật vui ]"
Ảnh cô đăng trên vòng bạn bè là một chú lợn màu hồng nhạt cao khoảng 1m50.
Chú lợn này là lúc vừa ăn xong bữa tối, thời điểm một đám người đi ngang qua cửa hàng thú bông, Triệu Hạo thuận miệng hỏi Hoắc Dữ Sâm một câu, "Cậu đã tặng em gái một món quà gì chưa? Những nữ sinh chắc là thích mấy con thú bông này đi."
Sau đó Hoắc Dữ Sâm không nói hai lời, dứt khoát vào cửa hàng mua chú heo nhỏ này đưa cho Hoắc Vũ.
Thời điểm Hoắc Vũ nhận được chú heo này vô cùng sung sướng, cô ôm chú heo này rất lâu. Mặc kệ nói như thế nào, đây là món quà đầu tiên anh trai tặng cô, vô cùng đáng giá.
Hơn nữa món quà này thật sự rất hợp ý cô.
Cho nên sau khi về nhà, Hoắc Vũ nhịn không được đăng một bài trên vòng bạn bè, dùng để lưu giữ kỷ niệm đáng quý này. Quan hệ anh em của cô cùng Hoắc Dữ Sâm nhất định sẽ càng ngày càng tốt.
Tên Wechat của Hoắc Vũ là tiểu trư bội vũ, cô vừa mới sửa.
Đời trước, sau khi một bộ phim hoạt hình Anh quốc《 Peppa pig 》 truyền vào nước liền nổi tiếng khắp đại giang nam bắc, nhân vật trong phim tạo hình tuy đơn giản, nhưng nhìn phấn nộn, rất đáng yêu. Lồng tiếng cũng rất đặc sắc, đặc biệt là tiếng của chú heo nhỏ Peppa được diễn viên lồng tiếng bắt trước rất giống. Vậy nên bộ phim này không thể nghi ngờ chỉ trong một thời gian ngắn đã trở thành bộ phim hoạt hình được trẻ em yêu thích nhất.
Mà Hoắc Vũ đời này cầm tinh con heo, cho nên khi cô vừa mở WeChat, thời điểm chuẩn bị đăng lên vòng bạn bè, cái tên hiện lên trong đầu cô đầu tiên chính là tiểu trư Bội Kỳ*.
* Tên tiếng Trung của chú heo Peppa
Cô tên là vũ, cho nên đổi thành tiểu trư bội vũ.
Hoắc · có tâm hồn thiếu nữ· vũ thật sự rất thích cái tên WeChat mới này.
Sau khi cô đăng lên WeChat cũng không quan tâm đến mấy lời bình luận gì đó, tùy ý ném điện thoại di động lên giường sau đó trực tiếp đi vào phòng tắm.
Chờ sau khi Hoắc Vũ tắm rửa sạch sẽ, ở trong phòng tắm sấy tóc một lượt, đánh răng rửa mặt dưỡng da cũng hoàn toàn xong xuôi mới thoải máo bước ra. Thời điểm cô đi ra khỏi phòng tắm kim đồng hồ đã chỉ 10 giờ.
Hoắc Vũ duỗi eo, bò lên giường.
Chờ đến khi cô nằm lên chiếc giường mềm mại như kẹo bông gòn, theo bản năng Hoắc Vũ ngáp một cái, có chút buồn ngủ chớp mắt.
Đã 10 giờ đêm, nên nghỉ ngơi rồi.
Đúng lúc Hoắc Vũ đang nghĩ như vậy, di động của cô bắt đầu không ngừng kêu lên.
Hoắc Vũ kỳ quái mà kêu một tiếng, sau đó cô duỗi cánh tay đem điện thoại vừa rồi tùy ý ném ở trên giường cầm lấy.
Cô bật màn hình, nhìn thoáng qua, lúc này mới phát hiện Dư Tâm Tâm vừa gửi tin nhắn WeChat.
Một viên tiểu tâm tâm: Sao cậu lại không nghe điện thoại của tớ vậy?
Một viên tiểu tâm tâm: Ồ, tớ mới phát hiện ra cậu vừa đổi tên WeChat, tiểu trư bội vũ, nghe cute quá nhaa.
Một viên tiểu tâm tâm: Này này này? Hoắc Vũ!
Một viên tiểu tâm tâm: Cậu mà không trả lời là tớ đi ngủ nhé!
Một viên tiểu tâm tâm: Vì sao lại không trả lời? Cầu sủng hạnh! Rất gấp!
Hoắc Vũ không xem thì không biết, vừa thấy liền bị dọa nhảy dựng.
Thì ra trong lúc cô đang tắm rửa, Dư Tâm Tâm tổng cộng gọi tới năm cuộc điện thoại, phát tới mười mấy tin nhắn WeChat.
Mà vừa rồi điện thoại cô rung lên là do Dư Tâm Tâm lại gửi thêm tin nhắn WeChat.
Hoắc Vũ không biết Dư Tâm Tâm tìm chuyện có chuyện gì, cô lập tức gọi một cuộc điện thoại qua.
Tiếng chuông chỉ vang lên một lát đối phương đã chấp nhận.
Điện thoại vừa mới chuyển, tiếng nói ríu rít của Dư Tâm Tâm vang lên, "Hoắc tiểu vũ, cậu làm gì vậy? Tại sao bây giờ mới trả lời tớ?"
Hoắc Vũ vội vàng xin lỗi, "Xin lỗi nhé Tâm Tâm, tớ vừa mới đi tắm, bây giờ mới xong. Cậu gọi điện thoại cho tớ có việc gì thế?"
Dư Tâm Tâm cũng biết Hoắc Vũ tắm rửa rất lâu nên cũng không so đo nữa, "Không phải là do nhìn thấy cậu đăng bài lên vòng bạn bè tớ mới nhớ ra một việc lớn sao?"
Hoắc Vũ trở mình, tìm một tư thế nằm thoải mái hơn sau đó mới chậm rì rì hỏi, "Việc lớn gì?"
"Ngày mai có bài kiểm tra trắc nghiệm toán học, nếu không đạt tiêu chuẩn thì từ thứ hai đến thứ sáu học sinh mỗi ngày ở lại với giáo viên một tiếng rưỡi bổ túc toán học."
Hoắc Vũ nghe thấy tin tức này, vội từ trên giường bật dậy.
Bài kiểm tra trắc nghiệm toán học là vào thứ sáu, nhưng giáo viên lại đẩy tiết kiểm tra lên thứ ba, chính là ngày mai!
Cô cứ nghĩ mình có thời gian ba ngày để ôn tập, nhưng ai ngờ cô giáo lại làm vậy, Hoắc Vũ chỉ có thời gian một đêm để ôn tập!
Nếu cô không có nhớ lầm, bài kiểm tra trước nguyên chủ chỉ được 60 điểm.
Nếu bài thi bình thường có thang điểm một trăm, 60 điểm kia vừa vặn là điểm đạt tiêu chuẩn.
Chỉ là đáng tiếc, toán học có thang điểm là 150. Nói cách khác, cô cần phải được 90 điểm mới có thể miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.
Hoắc Vũ đời trước thành tích cũng không kém, chẳng qua là vì sinh tồn, thời điểm học cao trung cô liền bỏ học vào giới giải trí. Mà lúc cô còn học sơ trung vẫn luôn là người đạt điểm số cao nhất lớp, sau đó cô đậu vào một trường trọng điểm cao trung. Không thể thuận lợi tốt nghiệp cao trung là tiếc nuối cả đời của cô.
Mà đời này, cô muốn đền bù cho tiếc nuối đời trước.
Cô không chỉ muốn học xong cao trung mà còn muốn thi đậu một trường đại học tốt.
Mặc kệ nói như thế nào, bài kiểm tra trắc nghiệm toán học ngày mai là bài kiểm tra đầu tiên của cô tại thế giới này. Ngay từ đầu cô đã quyết tâm đạt điểm số thật cao để tạo một khởi đầu tốt đẹp. Vậy nên khi biết sắp tới có bài kiểm tra cô đã rất đặt nặng vấn đề này trong lòng.
Nhưng mà trăm triệu lần cô không nghĩ tới, giáo viên toán học lại đẩy giờ kiểm tra lên trước!
Đây chẳng phải là muốn giết cô sao!
Hoắc Vũ vừa rồi còn có chút buồn ngủ, nhưng giờ phút này đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, cô cắn môi dưới, ngữ khí có chút vội vàng, "Tâm Tâm, làm sao bây giờ, tớ còn chưa có ôn tập."
Dư Tâm Tâm thấp giọng cười một chút, "Tớ đã đoán được cậu chưa ôn tập rồi! Nhưng mà cũng đừng quá lo lắng! Tớ vừa mới biết được một tin tức, đó chính là bài kiểm tra này sẽ rút từ mười sáu bài ôn tập chúng ta đã từng làm. Muốn đạt tiêu chuẩn cũng không khó, cứ học toàn bộ mười sáu bài là được, nhất định điểm toán sẽ đạt tiêu chuẩn."
Ánh mắt Hoắc Vũ sáng lên, "Thật à?"
"Ừ, đương nhiên là sự thật. Từ trước tới giờ tớ đã nói dối cậu bao giờ đâu"
Hoắc Vũ ừ một tiếng, "Được, Tâm Tâm, cảm ơn cậu." Dư Tâm Tâm lần này thật sự giúp cô một chuyện lớn!
"Sao lại nói cảm ơn với tớ? Chúng ta cái này gọi là hỗ trợ lẫn nhau. Nếu lần sau cậu có tin tức gì nhớ nói cho tớ là được!"
"Nhất định mà!"
Hoắc Vũ cắt đứt điện thoại lúc sau, liền vội mở ra cặp sách, rút folder ra.
Cũng may toàn bộ bài ôn tập của cô đều kẹp trong một folder, để rất gọn gàng ngăn nắp. Vậy nên muốn tìm mười sáu bài ôn tập kia cũng không quá khó khăn.
Hoắc Vũ không định đi ngủ nữa, cô cầm một xấp bài ôn tập, một lần nữa ngồi lại bàn học.
Đêm nay cho dù phải thức suốt đêm cô cũng phải học thuộc toàn bộ đống bài ôn tập này.
Hoắc Vũ vốn nghĩ rằng một xấp đề toán phải do chính cô tự làm lại mới có thể nhớ kĩ được, vậy nên cô không định học thuộc đáp án.
Tuy rằng cô kế thừa ký ức của nguyên chủ, nhưng kỳ thật đại bộ phận ký ức đều đã mơ hồ.
Nguyên chủ thành tích vốn không tốt, cho nên cô tất nhiên không trông cậy vào ký ức của nguyên chủ để giải đề. Nói đến cùng Hoắc Vũ vẫn phải dựa vào chính mình.
Nhưng chờ đến khi Hoắc Vũ nhìn thấy ba xấp đề ôn tập toán học kia, cô mới phát hiện ra mình quá ngây thơ rồi!
Ba đề ôn tập toán học, cô đều không biết làm!
Hoắc Vũ tốt nghiệp cao trung đã nhiều năm, hơn nữa lúc trước cô cũng không học hết cao trung, vậy nên đề toán cao trung đối với cô mà nói cũng không khác sách trời là bao.
Sau khi Hoắc Vũ phát hiện ra sự thật này cô liền vội từ bỏ suy nghĩ tự mình làm lại đề toán kia.
Hiện tại thời gian cấp bách, vẫn là trực tiếp đem ra học thuộc đi. Mặc kệ nói như thế nào, cứ qua được ngày mai rồi tính tiếp.
Vừa nghĩ như vậy, một giây tiếp theo Hoắc Vũ liền tuyệt vọng phát hiện, bài thi vậy mà có một phần trống không!
Nói cách khác, nguyên chủ lúc trước cũng không viết toàn bộ đáp án chính xác lên!
Hiện tại cô cũng không nghĩ ra cách nào, phải làm sao bây giờ!
Chẳng lẽ phải gọi điện thoại hỏi Dư Tâm Tâm sao?
Nhưng thành tích toán học của Dư Tâm Tâm cũng không tốt, hiện tại đang ở thời điểm sắp kiểm tra, cô không thể làm chậm trễ thời gian quý giá của đối phương.
Ngoài việc hỏi Dư Tâm Tâm còn có biện pháp gì không?
Thời điểm Hoắc Vũ đang không biết xoay xở thế nào, đột nhiên cô nghĩ tới đùi vàng của mình!
Đùi vàng Hoắc Dữ Sâm tốt nghiệp trường đại học tốt nhất thế giới - Harvard, chính là siêu cấp học bá.
Đừng nói là đề toán học của cao trung, cho dù là đề toán học thi lên thạc sĩ đối với Hoắc Dữ Sâm cũng không cảm thấy khó khăn.
Nghĩ như vậy, Hoắc Vũ vội cầm mười sáu tập bài thi toán học, đi dép lê chạy chậm tới trước cửa phòng Hoắc Dữ Sâm.
Thời điểm Hoắc Vũ cùng Hoắc Dữ Sâm về đến nhà cũng đã 9 giờ.
Hoắc Vũ ôm quà của mình, nói một câu "ngủ ngon" cùng Hoắc Dữ Sâm liền trở về phòng. Sau khi cô trở về phòng, việc đầu tiên chính là mở WeChat, đăng trạng thái đầu tiên kể từ ngày cô trọng sinh lên vòng bạn bè.
Tiểu trư bội vũ: "Anh trai tặng, rất thích. [ thật vui ][ thật vui ]"
Ảnh cô đăng trên vòng bạn bè là một chú lợn màu hồng nhạt cao khoảng 1m50.
Chú lợn này là lúc vừa ăn xong bữa tối, thời điểm một đám người đi ngang qua cửa hàng thú bông, Triệu Hạo thuận miệng hỏi Hoắc Dữ Sâm một câu, "Cậu đã tặng em gái một món quà gì chưa? Những nữ sinh chắc là thích mấy con thú bông này đi."
Sau đó Hoắc Dữ Sâm không nói hai lời, dứt khoát vào cửa hàng mua chú heo nhỏ này đưa cho Hoắc Vũ.
Thời điểm Hoắc Vũ nhận được chú heo này vô cùng sung sướng, cô ôm chú heo này rất lâu. Mặc kệ nói như thế nào, đây là món quà đầu tiên anh trai tặng cô, vô cùng đáng giá.
Hơn nữa món quà này thật sự rất hợp ý cô.
Cho nên sau khi về nhà, Hoắc Vũ nhịn không được đăng một bài trên vòng bạn bè, dùng để lưu giữ kỷ niệm đáng quý này. Quan hệ anh em của cô cùng Hoắc Dữ Sâm nhất định sẽ càng ngày càng tốt.
Tên Wechat của Hoắc Vũ là tiểu trư bội vũ, cô vừa mới sửa.
Đời trước, sau khi một bộ phim hoạt hình Anh quốc《 Peppa pig 》 truyền vào nước liền nổi tiếng khắp đại giang nam bắc, nhân vật trong phim tạo hình tuy đơn giản, nhưng nhìn phấn nộn, rất đáng yêu. Lồng tiếng cũng rất đặc sắc, đặc biệt là tiếng của chú heo nhỏ Peppa được diễn viên lồng tiếng bắt trước rất giống. Vậy nên bộ phim này không thể nghi ngờ chỉ trong một thời gian ngắn đã trở thành bộ phim hoạt hình được trẻ em yêu thích nhất.
Mà Hoắc Vũ đời này cầm tinh con heo, cho nên khi cô vừa mở WeChat, thời điểm chuẩn bị đăng lên vòng bạn bè, cái tên hiện lên trong đầu cô đầu tiên chính là tiểu trư Bội Kỳ*.
* Tên tiếng Trung của chú heo Peppa
Cô tên là vũ, cho nên đổi thành tiểu trư bội vũ.
Hoắc · có tâm hồn thiếu nữ· vũ thật sự rất thích cái tên WeChat mới này.
Sau khi cô đăng lên WeChat cũng không quan tâm đến mấy lời bình luận gì đó, tùy ý ném điện thoại di động lên giường sau đó trực tiếp đi vào phòng tắm.
Chờ sau khi Hoắc Vũ tắm rửa sạch sẽ, ở trong phòng tắm sấy tóc một lượt, đánh răng rửa mặt dưỡng da cũng hoàn toàn xong xuôi mới thoải máo bước ra. Thời điểm cô đi ra khỏi phòng tắm kim đồng hồ đã chỉ 10 giờ.
Hoắc Vũ duỗi eo, bò lên giường.
Chờ đến khi cô nằm lên chiếc giường mềm mại như kẹo bông gòn, theo bản năng Hoắc Vũ ngáp một cái, có chút buồn ngủ chớp mắt.
Đã 10 giờ đêm, nên nghỉ ngơi rồi.
Đúng lúc Hoắc Vũ đang nghĩ như vậy, di động của cô bắt đầu không ngừng kêu lên.
Hoắc Vũ kỳ quái mà kêu một tiếng, sau đó cô duỗi cánh tay đem điện thoại vừa rồi tùy ý ném ở trên giường cầm lấy.
Cô bật màn hình, nhìn thoáng qua, lúc này mới phát hiện Dư Tâm Tâm vừa gửi tin nhắn WeChat.
Một viên tiểu tâm tâm: Sao cậu lại không nghe điện thoại của tớ vậy?
Một viên tiểu tâm tâm: Ồ, tớ mới phát hiện ra cậu vừa đổi tên WeChat, tiểu trư bội vũ, nghe cute quá nhaa.
Một viên tiểu tâm tâm: Này này này? Hoắc Vũ!
Một viên tiểu tâm tâm: Cậu mà không trả lời là tớ đi ngủ nhé!
Một viên tiểu tâm tâm: Vì sao lại không trả lời? Cầu sủng hạnh! Rất gấp!
Hoắc Vũ không xem thì không biết, vừa thấy liền bị dọa nhảy dựng.
Thì ra trong lúc cô đang tắm rửa, Dư Tâm Tâm tổng cộng gọi tới năm cuộc điện thoại, phát tới mười mấy tin nhắn WeChat.
Mà vừa rồi điện thoại cô rung lên là do Dư Tâm Tâm lại gửi thêm tin nhắn WeChat.
Hoắc Vũ không biết Dư Tâm Tâm tìm chuyện có chuyện gì, cô lập tức gọi một cuộc điện thoại qua.
Tiếng chuông chỉ vang lên một lát đối phương đã chấp nhận.
Điện thoại vừa mới chuyển, tiếng nói ríu rít của Dư Tâm Tâm vang lên, "Hoắc tiểu vũ, cậu làm gì vậy? Tại sao bây giờ mới trả lời tớ?"
Hoắc Vũ vội vàng xin lỗi, "Xin lỗi nhé Tâm Tâm, tớ vừa mới đi tắm, bây giờ mới xong. Cậu gọi điện thoại cho tớ có việc gì thế?"
Dư Tâm Tâm cũng biết Hoắc Vũ tắm rửa rất lâu nên cũng không so đo nữa, "Không phải là do nhìn thấy cậu đăng bài lên vòng bạn bè tớ mới nhớ ra một việc lớn sao?"
Hoắc Vũ trở mình, tìm một tư thế nằm thoải mái hơn sau đó mới chậm rì rì hỏi, "Việc lớn gì?"
"Ngày mai có bài kiểm tra trắc nghiệm toán học, nếu không đạt tiêu chuẩn thì từ thứ hai đến thứ sáu học sinh mỗi ngày ở lại với giáo viên một tiếng rưỡi bổ túc toán học."
Hoắc Vũ nghe thấy tin tức này, vội từ trên giường bật dậy.
Bài kiểm tra trắc nghiệm toán học là vào thứ sáu, nhưng giáo viên lại đẩy tiết kiểm tra lên thứ ba, chính là ngày mai!
Cô cứ nghĩ mình có thời gian ba ngày để ôn tập, nhưng ai ngờ cô giáo lại làm vậy, Hoắc Vũ chỉ có thời gian một đêm để ôn tập!
Nếu cô không có nhớ lầm, bài kiểm tra trước nguyên chủ chỉ được 60 điểm.
Nếu bài thi bình thường có thang điểm một trăm, 60 điểm kia vừa vặn là điểm đạt tiêu chuẩn.
Chỉ là đáng tiếc, toán học có thang điểm là 150. Nói cách khác, cô cần phải được 90 điểm mới có thể miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn.
Hoắc Vũ đời trước thành tích cũng không kém, chẳng qua là vì sinh tồn, thời điểm học cao trung cô liền bỏ học vào giới giải trí. Mà lúc cô còn học sơ trung vẫn luôn là người đạt điểm số cao nhất lớp, sau đó cô đậu vào một trường trọng điểm cao trung. Không thể thuận lợi tốt nghiệp cao trung là tiếc nuối cả đời của cô.
Mà đời này, cô muốn đền bù cho tiếc nuối đời trước.
Cô không chỉ muốn học xong cao trung mà còn muốn thi đậu một trường đại học tốt.
Mặc kệ nói như thế nào, bài kiểm tra trắc nghiệm toán học ngày mai là bài kiểm tra đầu tiên của cô tại thế giới này. Ngay từ đầu cô đã quyết tâm đạt điểm số thật cao để tạo một khởi đầu tốt đẹp. Vậy nên khi biết sắp tới có bài kiểm tra cô đã rất đặt nặng vấn đề này trong lòng.
Nhưng mà trăm triệu lần cô không nghĩ tới, giáo viên toán học lại đẩy giờ kiểm tra lên trước!
Đây chẳng phải là muốn giết cô sao!
Hoắc Vũ vừa rồi còn có chút buồn ngủ, nhưng giờ phút này đầu óc hoàn toàn tỉnh táo, cô cắn môi dưới, ngữ khí có chút vội vàng, "Tâm Tâm, làm sao bây giờ, tớ còn chưa có ôn tập."
Dư Tâm Tâm thấp giọng cười một chút, "Tớ đã đoán được cậu chưa ôn tập rồi! Nhưng mà cũng đừng quá lo lắng! Tớ vừa mới biết được một tin tức, đó chính là bài kiểm tra này sẽ rút từ mười sáu bài ôn tập chúng ta đã từng làm. Muốn đạt tiêu chuẩn cũng không khó, cứ học toàn bộ mười sáu bài là được, nhất định điểm toán sẽ đạt tiêu chuẩn."
Ánh mắt Hoắc Vũ sáng lên, "Thật à?"
"Ừ, đương nhiên là sự thật. Từ trước tới giờ tớ đã nói dối cậu bao giờ đâu"
Hoắc Vũ ừ một tiếng, "Được, Tâm Tâm, cảm ơn cậu." Dư Tâm Tâm lần này thật sự giúp cô một chuyện lớn!
"Sao lại nói cảm ơn với tớ? Chúng ta cái này gọi là hỗ trợ lẫn nhau. Nếu lần sau cậu có tin tức gì nhớ nói cho tớ là được!"
"Nhất định mà!"
Hoắc Vũ cắt đứt điện thoại lúc sau, liền vội mở ra cặp sách, rút folder ra.
Cũng may toàn bộ bài ôn tập của cô đều kẹp trong một folder, để rất gọn gàng ngăn nắp. Vậy nên muốn tìm mười sáu bài ôn tập kia cũng không quá khó khăn.
Hoắc Vũ không định đi ngủ nữa, cô cầm một xấp bài ôn tập, một lần nữa ngồi lại bàn học.
Đêm nay cho dù phải thức suốt đêm cô cũng phải học thuộc toàn bộ đống bài ôn tập này.
Hoắc Vũ vốn nghĩ rằng một xấp đề toán phải do chính cô tự làm lại mới có thể nhớ kĩ được, vậy nên cô không định học thuộc đáp án.
Tuy rằng cô kế thừa ký ức của nguyên chủ, nhưng kỳ thật đại bộ phận ký ức đều đã mơ hồ.
Nguyên chủ thành tích vốn không tốt, cho nên cô tất nhiên không trông cậy vào ký ức của nguyên chủ để giải đề. Nói đến cùng Hoắc Vũ vẫn phải dựa vào chính mình.
Nhưng chờ đến khi Hoắc Vũ nhìn thấy ba xấp đề ôn tập toán học kia, cô mới phát hiện ra mình quá ngây thơ rồi!
Ba đề ôn tập toán học, cô đều không biết làm!
Hoắc Vũ tốt nghiệp cao trung đã nhiều năm, hơn nữa lúc trước cô cũng không học hết cao trung, vậy nên đề toán cao trung đối với cô mà nói cũng không khác sách trời là bao.
Sau khi Hoắc Vũ phát hiện ra sự thật này cô liền vội từ bỏ suy nghĩ tự mình làm lại đề toán kia.
Hiện tại thời gian cấp bách, vẫn là trực tiếp đem ra học thuộc đi. Mặc kệ nói như thế nào, cứ qua được ngày mai rồi tính tiếp.
Vừa nghĩ như vậy, một giây tiếp theo Hoắc Vũ liền tuyệt vọng phát hiện, bài thi vậy mà có một phần trống không!
Nói cách khác, nguyên chủ lúc trước cũng không viết toàn bộ đáp án chính xác lên!
Hiện tại cô cũng không nghĩ ra cách nào, phải làm sao bây giờ!
Chẳng lẽ phải gọi điện thoại hỏi Dư Tâm Tâm sao?
Nhưng thành tích toán học của Dư Tâm Tâm cũng không tốt, hiện tại đang ở thời điểm sắp kiểm tra, cô không thể làm chậm trễ thời gian quý giá của đối phương.
Ngoài việc hỏi Dư Tâm Tâm còn có biện pháp gì không?
Thời điểm Hoắc Vũ đang không biết xoay xở thế nào, đột nhiên cô nghĩ tới đùi vàng của mình!
Đùi vàng Hoắc Dữ Sâm tốt nghiệp trường đại học tốt nhất thế giới - Harvard, chính là siêu cấp học bá.
Đừng nói là đề toán học của cao trung, cho dù là đề toán học thi lên thạc sĩ đối với Hoắc Dữ Sâm cũng không cảm thấy khó khăn.
Nghĩ như vậy, Hoắc Vũ vội cầm mười sáu tập bài thi toán học, đi dép lê chạy chậm tới trước cửa phòng Hoắc Dữ Sâm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook