Ca Ca, Đừng Rời Xa Em Nhé!
Chương 15: Bắt Cóc (cont)

Học viện Noah...

Lớp của Lăng Triết Hàn...

Bây giờ đang là tiết học bơi...

Hầu như cả lớp chỉ tập trung bơi lội ở một hồ bơi do giáo viên chỉ, một số con nhà giàu ngang ngạnh thì không nghe theo mà sang hồ các hồ bơi khác. Tuy nhiên chỉ có một hồ bơi được người ta đặc biệt quan tâm, đó là cái hồ bơi mà Lăng Triết Hàn, Dương Minh Thiếu và Lâm Hạo Phong đang sử dụng. Mọi người không ai dám đến gần hồ bơi đó hay bắt chuyện với ba người họ, chỉ dám lấm lét nhìn ba chàng trai, đặc biệt số lượng nữ sinh kaf nhìn nhiều nhất. Dù mới chỉ 13 tuổi, nhưng các cơ bắp của ba chàng trai phát triển rất tốt, giống cái nào nhìn chẳng lẽ không đụng phải cây si thì quả là chuyện lạ hiếm có

(Note: Về Học viện Noah, Lili đã miêu tả rất kĩ trong bộ truyện "Mãi mãi bên nhau" - chap 15 của Lili rồi,ai muốn biết thêm về ngôi trường này thì hãy đọc chap 15 của "Mãi mãi bên nhau nha:))

Triết Hàn và Hạo Phong đang bơi thi dưới nước, làn da được ngâm trong nước dưới ánh nắng trông càng thêm quyến rũ. Dương Minh Thiếu nằm trên một ghế xếp gần đấy, hai tay đưa ra sau chống lên đầu, bộ dáng bất cần đời nhìn hai thằng bạn, rồi lại lia mắt nhin mấy đứa con gái trong lớp, mấy cô gái phát hiện Minh Thiếu đang nhìn mình, kích động mà hét lên. Minh Thiếu không thèm nhìn quá nửa phút, quay mặt lại, tẻ nhạt!

Hai chàng trai dưới hồ đang gần cán đích, hai người không ai chịu nhường ai.

Bỗng có tiếng điện thoại vang lên réo rắt, Minh Thiếu phát hiên là của Lăng Triết Hàn, liền mở miệng nói:

"Hàn, có người gọi điện cho cậu kìa"

Nghe vậy, Triết Hàn khựng lại giây lát, Hạo Phong nhân cơ hội đó bơi nhanh về phoá trước, Phong đắc ý nhìn Triết Hàn:

"Tớ thắng"

Triết Hàn nhìn Hạo Phong, mắt thoáng qua tia khó chịu vì bị thua, anh nhả ra mấy chữ:

"May mắn thôi"

Nói rồi, anh lên bờ, Minh Thiếu cợt nhả nói:

"Có phải em nào nhớ cậu quá nên mới gọi không?"

Anh nhìn thằng bạn vô lại của mình, đáp:

"Tớ không trăng hoa như cậu đâu"

Anh nhìn vào màn hình thì là số lạ, cảm thấy kì quái, nhưng vẫn bấm nút chấp nhận.

Đầu bên kia, một giọng nói ồm ồm, khàn khàn vang lên:

"Lăng thiếu gia, cậu còn nhớ giọng nói này không?"

"Ngươi là ai? Tại sao ta phải nhớ giọng của ngươi?", anh lạnh lùng đáp lại, trong lòng mơ hồ dâng lên một cỗ bất an

Gã đàn ông cũng không giận, nói:

"Cậu không nhớ tôi, vậy cậu có nhớ giọng nói dễ thương của cô em gái bé nhỏ của cậu không?"

"Cái gì?", thần sắc anh biến đổi, hai người bạn nhanh chóng thấy được, biết là có chuyện

Không lâu sau, một giọng trong trẻo cất lên:

"Ca ca"

Anh nghe thấy, sắc mặt bỗng trắng bệch, miệng thốt ra hai chữ:

"Tuyết Tuyết"

Lạc Tuyết hét lớn:

"Ca đừng tới đây, bọn người xấu muốn hại anh đấy... A!", cô vừa nói xong đã bị một tên đàn ông khác đá vào bụng một cách thô bạo, anh nghe thấy tên đó quát:

"Câm miệng"

Anh gắt gao nắm chặt điện thoại, mặt mày tím tái, nhiệt độ xung quanh bỗng chốc tụt xuống âm độ. Anh cố gắng kiềm chế, hỏi:

"Bọn mày muốn gì?"

Gã đàn ông trả lời bằng chất giọng ghê tởm:

"500 vạn, mang 500 vạn đến đây, mày phải tự đi một mình, nếu tao phát hiện có người khác đi cùng mày, tao sẽ nổ súng vào đầu con bé, tao chỉ cho mày 3 giờ đồng hồ, địa điểm là nhà kho bỏ hoang ở đường XX, rõ chưa?"

"Được", anh không chút do dự đáp, "Nhưng nếu bọn màu dám làm gì em gái tao, tao sẽ cho bọn mày... sống khôbg bằng chết"

Rồi không để tén kia kịp trả lời, anh cúp máy, thần sắc ngưng trọng. Hạo Phong hỏi:

"Sao vậy?"

"Tuyết Tuyết bị bắt cóc, bọn bắt cóc muốn 500 vạn"

"Cái gì?", Minh Thiếu và Ho Phong chấn động

"Bọn chúng bắt tớ tự mình mang tiền đến", anh bồi tiếp một câu

.......

Tại một nhà kho bỏ hoang...

"Đại ca, anh có chắc là tên nhóc đó sẽ mang tiền tới chứ?"

"Sẽ", tên cầm đầu, là một gã đàn ông vai u thịt bắp, xăm trổ đầy mình, trên mắt phải còn một vết sẹo lớn trông rất dữ tợn, "chính ta trông thấy hắn cưng chiều dịu dàng với con nhỏ, dắt con nhỏ nàu vào công ty cơ mà"

Ngoài tên cầm đầu còn có năm, sáu tên khác nữa

Lạc Tuyết lúc tỉnh dậy đã thấy mình bị trói chặt ở đây, miệng bị nhét giẻ, lúc nãy chúng gọi cho ca ca thì miếng giẻ mới bỏ ra, sau đó không lâu chúng lại nhét giẻ trở lại

Lúc đầu, tâm trạng cô cực kì bấn loạn và sợ hãi, nhưng bây giờ, cô chỉ lo lắng cho ca ca, đồng thời cũng tự trách bản thân mình làm liên luỵ đến anh, nghĩ đến viễn cảnh ca ca vì cô mà chết, cô lại thấy hoảng sợ, cô không muốn bất kì ai phải chết, đặc biệt là anh. Cô không muốn anh cũng chết giống như cha mẹ ruột của cô đâu. Nghĩ vậy, nước mắt cô lại chuẩn bị tuôn trào, nhưng cô không muốn phải khóc trước mặt lũ đốn mạt này, nên cố hết sức không để giọt lệ nào rơi ra.

-------------------

Lời tác giả:

Các bạn có thể đón đọc những bộ truyên liên quan của Lili:

-Căn bệnh của trái tim (chuyện tình của Dương Minh Thiếu)

-Mãi mãi bên nhau (chuyên tình của Lâm Hạo Phong)

Đọc truyện vui vẻ và cmt góp ý nha ^^

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương