Buông Gian Thần Của Trẫm Ra
-
Chương 280: Con mẹ hắn đơn giản là quái dị
Editor: Thơ Thơ
"Ngươi là chánh thất, còn đường đường là một vương phi, muốn gặp Ninh Vương, tùy tiện sai một người, tới kêu hắn trở về, ngươi đặc biệt tự mình tới trong phòng thiếp thất tìm nam nhân, không phải muốn tranh thủ tình cảm, chính là cấp sắc mặt cho nàng nhìn sao?"
Đổng Uyển ngước mắt trừng hắn một cái nói: "Ta đây làm sao, tất nhiên có tác dụng, một tòa vương phủ lớn như vậy chẳng lẽ còn thiếu đại phu sao? Tào Mộng Bình đang có mang, thân thể của nàng rõ ràng khó chịu, cũng không nguyện ý khiến đại phu coi trộm một chút? Nữ nhân mang thai lo lắng nhất đứa nhỏ trong bụng xảy ra vấn đề, chỉ cần là có chút không thoải mái, nhất định sẽ lập tức truyền đến đại phu. Huống chi, khi di nương ta có mang Đổng Chiêu thì mặc dù thân thể có khó chịu, sắc mặt không có tái nhợt như Tào Mộng Bình...... Tình huống của nàng hình như là có cái gì không đúng hả?" Thơ_Thơ_diendanlequydon
Nàng lo lắng thân thể của nàng ta xảy ra chuyện rồi.
"Thì ra là như vậy!" Cố Tử Khâm cười nói: "Cho nên ngươi không phải cho gọi Ninh Vương về, ngược lại đi tới nơi này, muốn nhân cơ hội để cho ta giúp Tào Mộng Bình chẩn mạch chứ?"
Cố Tử Khâm cau mày nói tiếp: "Chỉ là, nếu nàng không chịu để cho đại phu nhìn, há có thể nguyện ý để cho ta chẩn mạch chứ?"
Đổng Uyển nói: "Ninh Vương đang bên trong đó, ngay trước mặt Ninh Vương, nàng không cách nào cự tuyệt."
Đang trong khi nói chuyện, thấy Văn Tâm đã từ trong nhà ra ngoài, sau đó cúi chào nàng nói: "Ninh Vương Điện hạ cho mời."
Đổng Uyển nghe xong, liền dẫn Cố Tử Khâm bước vào trong phòng.
*
Trong nhà cạnh giường nhỏ, trong lò hương tràn ngập mùi thơm, Tào Mộng Bình nằm thẳng ở trên giường, lại đưa tay nắm thật chặt tay Lưu Ký, khó được sẽ ngồi ở mép giường của nàng, bầu bạn nàng, yêu cầu hắn đọc thơ cho nàng nghe.
Trên mặt của nàng phiếm nụ cười hơi hạnh phúc...... Cho đến khi, Đổng Uyển bước vào trong nhà. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Sắc mặt của nàng lập tức trầm xuống.
Lưu Ký nhìn thấy Cố Tử Khâm tới. Trong nội tâm hiểu rõ ràng là đặc biệt tới tìm hắn.
Cố Tử Khâm bước nhanh đến phía trước thở dài, cười nói: "Cố mỗ hôm nay tới trong phủ thăm cố giao, nghe nói Ninh Vương thỉnh thoảng sẽ đau ngực, nếu không chê bai, có thể khiến Cố mỗ chẩn mạch tượng một cái hay không?"
Lưu Ký ngước mắt liếc Đổng Uyển một cái. Liền vươn tay ra rồi.
Ngón tay giữa của Cố Tử Khâm lập tức đặt lên mạch của hắn, không bao lâu sau, chân mày liền nhíu lại thật chặt......
Quả nhiên, Hoàn Nguyên Đan công hiệu thanh độc cũng không lớn, kịch độc trong cơ thể Ninh Vương vẫn như cũ.
Hiện nay Đổng Khanh đã nổi lên lòng nghi ngờ rồi, hắn đang mang tới hoàn thuốc, dĩ nhiên không thể trực tiếp giao cho Ninh Vương, Đổng Khanh nhất định sẽ lén lút cầm đi cho những đại phu khác tra. Chỉ đành phải đi Thu Phong lâu một chuyến. Giao cho Thẩm Mộ Thu rồi, hắn tự nhiên có biện pháp tránh tai mắt của người khác giao hoàn thuốc cho Ninh Vương.
Không bao lâu sau, Cố Tử Khâm thu tay về, lộ ra có hình có dạng cứng cõi nói với Đổng Uyển: "thân thể Ninh Vương cũng không lo ngại, tình cờ ngực đau xác nhận sắp tới quá mức mệt nhọc, chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày là được tự động lành bệnh rồi." Thơ_Thơ_diendanlequydon
Lưu Ký cười nói: "đại phu trong phủ cũng nói như thế, là vương phi đa tâm. Còn làm phiền ngươi đặc biệt tới đây một chuyến."
Cố Tử Khâm thở dài nói: "Điện hạ khách khí, Cố mỗ chỉ là tới thăm cố giao."
Đổng Uyển nghe xong. Suy nghĩ một chút, liền tiếp tục mở miệng nói: "Ngươi đã tới, thân thể Tào phu nhân đang khó chịu, ngươi cũng thay nàng chẩn mạch tượng thôi."
Nghe vậy, sắc mặt Tào Mộng Bình đột biến.
Nàng rũ mắt xuống, nhỏ giọng nói: "Cố tiên sinh cũng không phải là đại phu chân chính, cần gì làm điều thừa đây?"
Lưu Ký cười nói: "Cố Gia là danh y thế gia trăm năm, mấy trăm năm qua, nghiên cứu y lý. Y thuật nhà hắn khác biệt, nghe nói so với đại phu bình thường chẩn mạch phương thức bất đồng, con em Cố Gia đều tập y từ nhỏ, bên ngoài dù chưa hành y chuyên nghiệp, lại nhất định có bản lĩnh y thuật, nếu hắn tới, không bằng hãy để cho hắn nhìn một chút thôi."
Ninh Vương ở đây. Làm nàng không cách nào từ chối được nữa, nếu kiên trì, sợ rằng sẽ khiến cho hiểu lầm không cần thiết...... Thơ_Thơ_diendanlequydon
Tào Mộng Bình chỉ đành phải gắng gượng vươn cổ tay ra.
Cố Tử Khâm thế là tiếp cận, ngón tay giữa đặt lên mạch Tào Mộng Bình, không bao lâu sau, sắc mặt của hắn bỗng dưng thay đổi một lần, ngay sau đó sắc mặt nặng nề ngẩng đầu, lại đưa ra yêu cầu vượt qua giới hạn với Tào Mộng Bình, nói: "Phu nhân có thể để Cố mỗ sờ xuống bụng hay không?"
"Càn rỡ!" Nghe thấy yêu cầu vô lễ này, mặt Tào Mộng Bình lập tức hồng tới tai, nàng tức giận nói: "Thân thể của ta há có thể cho phép người này tùy ý đụng chạm!"
Cố Tử Khâm một lòng chỉ nghĩ xác nhận thai nhi trong bụng của nàng, nhất thời lại quên chuyện nam nữ thụ thụ bất thân này, bị nàng trách móc, lập tức phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng lùi lại mấy bước, vội vàng thở dài nói: "Cố mỗ lỡ lời, xin phu nhân chớ giận."
"Hiểu sơ y thuật thì sao, chẳng lẽ là có thể nhân cơ hội đùa giỡn với Tào Mộng Bình ta sao? Nếu không phải Ninh Vương ở đây, ai biết ngươi lại làm ra cái chuyện gì quá quắt!" Dứt lời, Tào Mộng Bình liền khóc té ở trong ngực Lưu Ký, lộ ra bộ dáng uất ức, nhỏ giọng khóc sụt sùi lên.
Lưu Ký lo lắng Tào Mộng Bình động Thai Khí, mày kiếm hắn nhíu chặt, giơ tay lên nói: "Cố Tử Khâm ngươi lui ra đi!"
Đúng là Cố Tử Khâm vô lễ vượt khuôn phép rồi, từ xưa tới nay, nơi nào có đại phu yêu cầu vuốt ve bụng nữ nhân có thai tới đoán hay sao?
Tào Mộng Bình rơi nước mắt, ở trong ngực Lưu Ký khóc rất đau lòng, nàng thút tha thút thít nói: "Điện hạ, vương phi đặc biệt dẫn bạn cũ của nàng tới trong nhà ta, là cố ý tới nhục nhã Mộng Bình sao? Cố Tử Khâm người kia bình thường không được lương thiện, thường cợt nhã nữ nhân, còn vẫn lấy làm vui mừng, con em hoàn khố như vậy, chẳng lẽ nàng không biết sao? Nghe nói, trước kia bọn họ còn là người cùng sở thích chứ?" Thơ_Thơ_diendanlequydon
Cố Tử Khâm nghe lời chỉ trích này, mặt đỏ lên, vội vàng giải thích: "Ninh Vương, ngươi nghe ta giải thích, ta cũng không phải muốn nhân cơ hội đùa giỡn! Cố mỗ tuyệt không có ý đó!"
Lúc này, Tào Mộng sửa lại án xử sai mà khóc lớn tiếng lên, vùi ở trong ngực Lưu Ký, càng không ngừng rơi lệ nói: "Minh...... Ta không muốn sống, chịu khuất nhục này không bằng chết đi thôi......"
Lưu Ký cau mày, vội vàng trấn an nói: "Ngươi đừng kích động, coi chừng đứa nhỏ trong bụng!"
"Đi được chưa!" Đổng Uyển thấy Tào Mộng Bình khóc đến đau lòng, trong lòng lập tức đạt đến, liền nhanh chóng cho mang Cố Tử Khâm ra ngoài.
*
Tào Mộng Bình đột nhiên khóc rống lên, Đổng Uyển liền lập tức mang theo Cố Tử Khâm rời đi, trở lại tẩm điện của mình.
Ở trong tẩm điện, Cố Tử Khâm liếc nàng một cái thật nhanh, sau đó khép lại một khép tay áo, ho nhẹ mấy tiếng nói: "Ngươi cũng biết, ta thật sự là không cố ý, ta không có ý đùa giỡn nàng, mặc dù trước kia đã từng đùa giỡn qua, nhưng, đó là trước kia, Cố Tử Khâm ta xuất thân danh môn, là một người biết đúng mực." Hắn lộ ra bộ dáng không thẹn với lương tâm. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Mặc dù nhìn Tử Khâm hắn luôn luôn đơn thuần không biết lương thiện, thích đùa giỡn nữ nhân, hơn nữa thường xuyên làm thú vui, nhưng vừa vặn hắn đúng là không có ý cợt nhã chút nào!
Ngay trước mặt Ninh Vương, hắn căn bản không ngờ chuyện kia, chỉ một lòng muốn hiểu thai trong bụng của nàng, thế là nghĩ tìm tim thai một chút, không ngờ lại có thể trong lúc vô ý lỡ lời.
Nữ nhân bình thường có thể nào chịu cợt nhã này? Huống chi còn là một Vương phu nhân của chư hầu rất có thân phận.
Đổng Uyển sâu kín thở dài một hơi nói: "Ta sao không hiểu, Tào Mộng Bình đây là cố ý đùa bỡn tính tình, nàng là muốn cho Ninh Vương ăn nói khép nép dụ dỗ nàng dừng lại."
Nàng đột nhiên có chút đồng tình nàng nổi dậy.
Nàng nghĩ nắm chặt nam nhân không phải là một tia quan ái như vậy......
Nghe vậy, Cố Tử Khâm thở phào nhẹ nhõm nói: "Thật may là, ngươi phải tin tưởng ta. Như vậy, ngươi phải nghĩ biện pháp thay ta giải thích một phen, ta không muốn Ninh Vương hiểu lầm ta!" Thơ_Thơ_diendanlequydon
"Ngươi hãy yên tâm đi, hắn cũng không phải là nam nhân hồ đồ." Nói tới chỗ này, nàng ngước mắt nhìn hắn, từ từ mở miệng hỏi: "Ta chưa từng thấy qua đại phu yêu cầu vuốt bụng nữ nhân có thai, vì sao ngươi nghĩ làm như vậy? Chẳng lẽ thai nhi trong bụng Tào Mộng Bình thật không bình thường sao?"
Mới vừa rồi lời nói cử động của Tào Mộng Bình cũng không kỳ quái, kỳ quái chính là Cố Tử Khâm.
Không có bất kỳ một vị đại phu nào sẽ yêu cầu vuốt thân thể nữ nhân có thai, huống chi còn là một hoàng tộc, hành động lần này của Cố Tử Khâm vô cùng thất lễ.
"Đâu chỉ không bình thường, đơn giản chính là con mẹ hắn quái dị!" Cố Tử Khâm êm tai nói: "Theo lý nàng ta đã mang thai bảy tháng rồi, thai mạch nên rất mạnh mẽ mới phải, nhưng thai mạch nàng lại hơi thở mong manh, thậm chí đứt quãng, hết sức không bình thường........ Thế là ta liền muốn đưa tay đi sờ bụng của nàng, tìm thai đạp một chút......."
Đổng Uyển ngước mắt trừng hắn một cái nói: "Ngươi có thể dùng lời nói suông sao?"
Cố Tử Khâm sờ lên cằm, suy nghĩ một chút, buồn bực nói: "Ta cũng vậy, không cách nào kết luận......, chuyện như vậy cũng chỉ có thể sờ bụng, cẩn thận tìm một chút còn có máy thai hay không, mới có thể kết luận có phải tử thai hay không!"
Tử thai?
Nghe vậy, Đổng Uyển cơ hồ hít vào một hơi, rung giọng nói: "Ngươi nói là, thai nhi trong bụng nàng đã chết hả?" Thơ_Thơ_diendanlequydon
Cố Tử Khâm vuốt cằm nói: "Thai nhi vừa mới chết, nữ nhân có thai còn có thể kéo dài hơn mười ngày, cho nên tạm thời sẽ không phát hiện ra được, chỉ là, sẽ không còn có tình huống máy thai rồi, cho nên ta mới có thể nghĩ đưa tay sờ bụng, cẩn thận tìm bào thai trong bụng một chút, tới xác định tình huống máy thai. Thai mạch Tào Mộng Bình hết sức yếu ớt, bắt mạch mà nói, thai nhi trong bụng nàng, cũng đã...... Là một tử thai rồi."
"Sao sẽ đột nhiên như vậy?!" đáy mắt Đổng Uyển nhanh chóng thoáng qua một tia kinh dị, nàng hết sức cả kinh nói: "Tại sao lại đột nhiên xảy ra loại tình trạng này? Đại phu cách mỗi mười ngày sẽ gặp nàng xem mạch một lần, nghe Thái phu nhân nói, cho tới nay thai nàng giống như đều bình thường, sao sẽ đột nhiên biến thành tử thai rồi hả? Có lẽ chỉ là thai mạch yếu đi chút, có phải là ngươi lầm hay không?"
Cố Tử Khâm buồn bực nói: "Không cách nào vuốt bụng tìm được máy thai, chỉ là thai mạch yếu, ta còn không cách nào hết sức chắc chắn. Chỉ là, nếu như thai nhi trong bụng nàng đã chết, tử thai không cách nào đợi ở trong cơ thể nữ nhân quá lâu, không tới hai mươi ngày sẽ tự động sanh hạ rồi. Đến lúc đó liền có thể hiểu rõ."
"Ngươi cũng không hết sức xác định đúng không? Nếu như...... Có một tia hi vọng, nếu như thai nhi trong bụng Tào Mộng Bình chỉ là thai yếu ớt, có lẽ còn chưa kịp, ngươi có thể có biện pháp cứu hài tử kia sao?"
Cố Tử Khâm nghe xong, khép lại tay áo nói: "Trong vương phủ tự có mấy vị danh y ở đây, nơi nào đến phiên ta công dụng? Huống chi Tào phu nhân cũng sẽ không đồng ý để cho ta đến gần nàng nửa bước, ta cần gì phải tự tìm mất mặt đây?"
"Ngươi là chánh thất, còn đường đường là một vương phi, muốn gặp Ninh Vương, tùy tiện sai một người, tới kêu hắn trở về, ngươi đặc biệt tự mình tới trong phòng thiếp thất tìm nam nhân, không phải muốn tranh thủ tình cảm, chính là cấp sắc mặt cho nàng nhìn sao?"
Đổng Uyển ngước mắt trừng hắn một cái nói: "Ta đây làm sao, tất nhiên có tác dụng, một tòa vương phủ lớn như vậy chẳng lẽ còn thiếu đại phu sao? Tào Mộng Bình đang có mang, thân thể của nàng rõ ràng khó chịu, cũng không nguyện ý khiến đại phu coi trộm một chút? Nữ nhân mang thai lo lắng nhất đứa nhỏ trong bụng xảy ra vấn đề, chỉ cần là có chút không thoải mái, nhất định sẽ lập tức truyền đến đại phu. Huống chi, khi di nương ta có mang Đổng Chiêu thì mặc dù thân thể có khó chịu, sắc mặt không có tái nhợt như Tào Mộng Bình...... Tình huống của nàng hình như là có cái gì không đúng hả?" Thơ_Thơ_diendanlequydon
Nàng lo lắng thân thể của nàng ta xảy ra chuyện rồi.
"Thì ra là như vậy!" Cố Tử Khâm cười nói: "Cho nên ngươi không phải cho gọi Ninh Vương về, ngược lại đi tới nơi này, muốn nhân cơ hội để cho ta giúp Tào Mộng Bình chẩn mạch chứ?"
Cố Tử Khâm cau mày nói tiếp: "Chỉ là, nếu nàng không chịu để cho đại phu nhìn, há có thể nguyện ý để cho ta chẩn mạch chứ?"
Đổng Uyển nói: "Ninh Vương đang bên trong đó, ngay trước mặt Ninh Vương, nàng không cách nào cự tuyệt."
Đang trong khi nói chuyện, thấy Văn Tâm đã từ trong nhà ra ngoài, sau đó cúi chào nàng nói: "Ninh Vương Điện hạ cho mời."
Đổng Uyển nghe xong, liền dẫn Cố Tử Khâm bước vào trong phòng.
*
Trong nhà cạnh giường nhỏ, trong lò hương tràn ngập mùi thơm, Tào Mộng Bình nằm thẳng ở trên giường, lại đưa tay nắm thật chặt tay Lưu Ký, khó được sẽ ngồi ở mép giường của nàng, bầu bạn nàng, yêu cầu hắn đọc thơ cho nàng nghe.
Trên mặt của nàng phiếm nụ cười hơi hạnh phúc...... Cho đến khi, Đổng Uyển bước vào trong nhà. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Sắc mặt của nàng lập tức trầm xuống.
Lưu Ký nhìn thấy Cố Tử Khâm tới. Trong nội tâm hiểu rõ ràng là đặc biệt tới tìm hắn.
Cố Tử Khâm bước nhanh đến phía trước thở dài, cười nói: "Cố mỗ hôm nay tới trong phủ thăm cố giao, nghe nói Ninh Vương thỉnh thoảng sẽ đau ngực, nếu không chê bai, có thể khiến Cố mỗ chẩn mạch tượng một cái hay không?"
Lưu Ký ngước mắt liếc Đổng Uyển một cái. Liền vươn tay ra rồi.
Ngón tay giữa của Cố Tử Khâm lập tức đặt lên mạch của hắn, không bao lâu sau, chân mày liền nhíu lại thật chặt......
Quả nhiên, Hoàn Nguyên Đan công hiệu thanh độc cũng không lớn, kịch độc trong cơ thể Ninh Vương vẫn như cũ.
Hiện nay Đổng Khanh đã nổi lên lòng nghi ngờ rồi, hắn đang mang tới hoàn thuốc, dĩ nhiên không thể trực tiếp giao cho Ninh Vương, Đổng Khanh nhất định sẽ lén lút cầm đi cho những đại phu khác tra. Chỉ đành phải đi Thu Phong lâu một chuyến. Giao cho Thẩm Mộ Thu rồi, hắn tự nhiên có biện pháp tránh tai mắt của người khác giao hoàn thuốc cho Ninh Vương.
Không bao lâu sau, Cố Tử Khâm thu tay về, lộ ra có hình có dạng cứng cõi nói với Đổng Uyển: "thân thể Ninh Vương cũng không lo ngại, tình cờ ngực đau xác nhận sắp tới quá mức mệt nhọc, chỉ cần nghỉ ngơi mấy ngày là được tự động lành bệnh rồi." Thơ_Thơ_diendanlequydon
Lưu Ký cười nói: "đại phu trong phủ cũng nói như thế, là vương phi đa tâm. Còn làm phiền ngươi đặc biệt tới đây một chuyến."
Cố Tử Khâm thở dài nói: "Điện hạ khách khí, Cố mỗ chỉ là tới thăm cố giao."
Đổng Uyển nghe xong. Suy nghĩ một chút, liền tiếp tục mở miệng nói: "Ngươi đã tới, thân thể Tào phu nhân đang khó chịu, ngươi cũng thay nàng chẩn mạch tượng thôi."
Nghe vậy, sắc mặt Tào Mộng Bình đột biến.
Nàng rũ mắt xuống, nhỏ giọng nói: "Cố tiên sinh cũng không phải là đại phu chân chính, cần gì làm điều thừa đây?"
Lưu Ký cười nói: "Cố Gia là danh y thế gia trăm năm, mấy trăm năm qua, nghiên cứu y lý. Y thuật nhà hắn khác biệt, nghe nói so với đại phu bình thường chẩn mạch phương thức bất đồng, con em Cố Gia đều tập y từ nhỏ, bên ngoài dù chưa hành y chuyên nghiệp, lại nhất định có bản lĩnh y thuật, nếu hắn tới, không bằng hãy để cho hắn nhìn một chút thôi."
Ninh Vương ở đây. Làm nàng không cách nào từ chối được nữa, nếu kiên trì, sợ rằng sẽ khiến cho hiểu lầm không cần thiết...... Thơ_Thơ_diendanlequydon
Tào Mộng Bình chỉ đành phải gắng gượng vươn cổ tay ra.
Cố Tử Khâm thế là tiếp cận, ngón tay giữa đặt lên mạch Tào Mộng Bình, không bao lâu sau, sắc mặt của hắn bỗng dưng thay đổi một lần, ngay sau đó sắc mặt nặng nề ngẩng đầu, lại đưa ra yêu cầu vượt qua giới hạn với Tào Mộng Bình, nói: "Phu nhân có thể để Cố mỗ sờ xuống bụng hay không?"
"Càn rỡ!" Nghe thấy yêu cầu vô lễ này, mặt Tào Mộng Bình lập tức hồng tới tai, nàng tức giận nói: "Thân thể của ta há có thể cho phép người này tùy ý đụng chạm!"
Cố Tử Khâm một lòng chỉ nghĩ xác nhận thai nhi trong bụng của nàng, nhất thời lại quên chuyện nam nữ thụ thụ bất thân này, bị nàng trách móc, lập tức phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng lùi lại mấy bước, vội vàng thở dài nói: "Cố mỗ lỡ lời, xin phu nhân chớ giận."
"Hiểu sơ y thuật thì sao, chẳng lẽ là có thể nhân cơ hội đùa giỡn với Tào Mộng Bình ta sao? Nếu không phải Ninh Vương ở đây, ai biết ngươi lại làm ra cái chuyện gì quá quắt!" Dứt lời, Tào Mộng Bình liền khóc té ở trong ngực Lưu Ký, lộ ra bộ dáng uất ức, nhỏ giọng khóc sụt sùi lên.
Lưu Ký lo lắng Tào Mộng Bình động Thai Khí, mày kiếm hắn nhíu chặt, giơ tay lên nói: "Cố Tử Khâm ngươi lui ra đi!"
Đúng là Cố Tử Khâm vô lễ vượt khuôn phép rồi, từ xưa tới nay, nơi nào có đại phu yêu cầu vuốt ve bụng nữ nhân có thai tới đoán hay sao?
Tào Mộng Bình rơi nước mắt, ở trong ngực Lưu Ký khóc rất đau lòng, nàng thút tha thút thít nói: "Điện hạ, vương phi đặc biệt dẫn bạn cũ của nàng tới trong nhà ta, là cố ý tới nhục nhã Mộng Bình sao? Cố Tử Khâm người kia bình thường không được lương thiện, thường cợt nhã nữ nhân, còn vẫn lấy làm vui mừng, con em hoàn khố như vậy, chẳng lẽ nàng không biết sao? Nghe nói, trước kia bọn họ còn là người cùng sở thích chứ?" Thơ_Thơ_diendanlequydon
Cố Tử Khâm nghe lời chỉ trích này, mặt đỏ lên, vội vàng giải thích: "Ninh Vương, ngươi nghe ta giải thích, ta cũng không phải muốn nhân cơ hội đùa giỡn! Cố mỗ tuyệt không có ý đó!"
Lúc này, Tào Mộng sửa lại án xử sai mà khóc lớn tiếng lên, vùi ở trong ngực Lưu Ký, càng không ngừng rơi lệ nói: "Minh...... Ta không muốn sống, chịu khuất nhục này không bằng chết đi thôi......"
Lưu Ký cau mày, vội vàng trấn an nói: "Ngươi đừng kích động, coi chừng đứa nhỏ trong bụng!"
"Đi được chưa!" Đổng Uyển thấy Tào Mộng Bình khóc đến đau lòng, trong lòng lập tức đạt đến, liền nhanh chóng cho mang Cố Tử Khâm ra ngoài.
*
Tào Mộng Bình đột nhiên khóc rống lên, Đổng Uyển liền lập tức mang theo Cố Tử Khâm rời đi, trở lại tẩm điện của mình.
Ở trong tẩm điện, Cố Tử Khâm liếc nàng một cái thật nhanh, sau đó khép lại một khép tay áo, ho nhẹ mấy tiếng nói: "Ngươi cũng biết, ta thật sự là không cố ý, ta không có ý đùa giỡn nàng, mặc dù trước kia đã từng đùa giỡn qua, nhưng, đó là trước kia, Cố Tử Khâm ta xuất thân danh môn, là một người biết đúng mực." Hắn lộ ra bộ dáng không thẹn với lương tâm. Thơ_Thơ_diendanlequydon
Mặc dù nhìn Tử Khâm hắn luôn luôn đơn thuần không biết lương thiện, thích đùa giỡn nữ nhân, hơn nữa thường xuyên làm thú vui, nhưng vừa vặn hắn đúng là không có ý cợt nhã chút nào!
Ngay trước mặt Ninh Vương, hắn căn bản không ngờ chuyện kia, chỉ một lòng muốn hiểu thai trong bụng của nàng, thế là nghĩ tìm tim thai một chút, không ngờ lại có thể trong lúc vô ý lỡ lời.
Nữ nhân bình thường có thể nào chịu cợt nhã này? Huống chi còn là một Vương phu nhân của chư hầu rất có thân phận.
Đổng Uyển sâu kín thở dài một hơi nói: "Ta sao không hiểu, Tào Mộng Bình đây là cố ý đùa bỡn tính tình, nàng là muốn cho Ninh Vương ăn nói khép nép dụ dỗ nàng dừng lại."
Nàng đột nhiên có chút đồng tình nàng nổi dậy.
Nàng nghĩ nắm chặt nam nhân không phải là một tia quan ái như vậy......
Nghe vậy, Cố Tử Khâm thở phào nhẹ nhõm nói: "Thật may là, ngươi phải tin tưởng ta. Như vậy, ngươi phải nghĩ biện pháp thay ta giải thích một phen, ta không muốn Ninh Vương hiểu lầm ta!" Thơ_Thơ_diendanlequydon
"Ngươi hãy yên tâm đi, hắn cũng không phải là nam nhân hồ đồ." Nói tới chỗ này, nàng ngước mắt nhìn hắn, từ từ mở miệng hỏi: "Ta chưa từng thấy qua đại phu yêu cầu vuốt bụng nữ nhân có thai, vì sao ngươi nghĩ làm như vậy? Chẳng lẽ thai nhi trong bụng Tào Mộng Bình thật không bình thường sao?"
Mới vừa rồi lời nói cử động của Tào Mộng Bình cũng không kỳ quái, kỳ quái chính là Cố Tử Khâm.
Không có bất kỳ một vị đại phu nào sẽ yêu cầu vuốt thân thể nữ nhân có thai, huống chi còn là một hoàng tộc, hành động lần này của Cố Tử Khâm vô cùng thất lễ.
"Đâu chỉ không bình thường, đơn giản chính là con mẹ hắn quái dị!" Cố Tử Khâm êm tai nói: "Theo lý nàng ta đã mang thai bảy tháng rồi, thai mạch nên rất mạnh mẽ mới phải, nhưng thai mạch nàng lại hơi thở mong manh, thậm chí đứt quãng, hết sức không bình thường........ Thế là ta liền muốn đưa tay đi sờ bụng của nàng, tìm thai đạp một chút......."
Đổng Uyển ngước mắt trừng hắn một cái nói: "Ngươi có thể dùng lời nói suông sao?"
Cố Tử Khâm sờ lên cằm, suy nghĩ một chút, buồn bực nói: "Ta cũng vậy, không cách nào kết luận......, chuyện như vậy cũng chỉ có thể sờ bụng, cẩn thận tìm một chút còn có máy thai hay không, mới có thể kết luận có phải tử thai hay không!"
Tử thai?
Nghe vậy, Đổng Uyển cơ hồ hít vào một hơi, rung giọng nói: "Ngươi nói là, thai nhi trong bụng nàng đã chết hả?" Thơ_Thơ_diendanlequydon
Cố Tử Khâm vuốt cằm nói: "Thai nhi vừa mới chết, nữ nhân có thai còn có thể kéo dài hơn mười ngày, cho nên tạm thời sẽ không phát hiện ra được, chỉ là, sẽ không còn có tình huống máy thai rồi, cho nên ta mới có thể nghĩ đưa tay sờ bụng, cẩn thận tìm bào thai trong bụng một chút, tới xác định tình huống máy thai. Thai mạch Tào Mộng Bình hết sức yếu ớt, bắt mạch mà nói, thai nhi trong bụng nàng, cũng đã...... Là một tử thai rồi."
"Sao sẽ đột nhiên như vậy?!" đáy mắt Đổng Uyển nhanh chóng thoáng qua một tia kinh dị, nàng hết sức cả kinh nói: "Tại sao lại đột nhiên xảy ra loại tình trạng này? Đại phu cách mỗi mười ngày sẽ gặp nàng xem mạch một lần, nghe Thái phu nhân nói, cho tới nay thai nàng giống như đều bình thường, sao sẽ đột nhiên biến thành tử thai rồi hả? Có lẽ chỉ là thai mạch yếu đi chút, có phải là ngươi lầm hay không?"
Cố Tử Khâm buồn bực nói: "Không cách nào vuốt bụng tìm được máy thai, chỉ là thai mạch yếu, ta còn không cách nào hết sức chắc chắn. Chỉ là, nếu như thai nhi trong bụng nàng đã chết, tử thai không cách nào đợi ở trong cơ thể nữ nhân quá lâu, không tới hai mươi ngày sẽ tự động sanh hạ rồi. Đến lúc đó liền có thể hiểu rõ."
"Ngươi cũng không hết sức xác định đúng không? Nếu như...... Có một tia hi vọng, nếu như thai nhi trong bụng Tào Mộng Bình chỉ là thai yếu ớt, có lẽ còn chưa kịp, ngươi có thể có biện pháp cứu hài tử kia sao?"
Cố Tử Khâm nghe xong, khép lại tay áo nói: "Trong vương phủ tự có mấy vị danh y ở đây, nơi nào đến phiên ta công dụng? Huống chi Tào phu nhân cũng sẽ không đồng ý để cho ta đến gần nàng nửa bước, ta cần gì phải tự tìm mất mặt đây?"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook