Bước Vào Tim Em Nhẹ Nhàng Như Thế
-
Chương 4
Sắp tốt nghiệp là chia tay tới nơi, nên lớp của Hàn My tổ chức đi chơi túi bụi. Kiểu như chỉ sợ một ngày không đi chơi, các danh lam thắng cảnh trong tỉnh sẽ biến mất không còn dấu vết. Rốt cuộc một tuần liền cô không lên game. Lúc lên thì bị số lượng tin nhắn làm cho tối tăm mặt mũi. Hàn My vui vẻ đọc và trả lời hết một lượt.
Khi đang dung dăng chạy trong thành Đại Lý đi làm nhiệm vụ kiếm phần thưởng mũ tai thỏ, thì nhận được đề nghị thêm đội của Mưa.
[Đội ngũ] [Mưa]Tiểu Mỳ, qua Thái Hồ cầu nguyện nào.
[Đội ngũ] [Tiểu Mỳ]Ok, đang qua.
Cây cầu nguyện ở Thái Hồ tỏa ánh sáng lung linh, là một trong những nơi Tiểu Mỳ lòe loẹt ưa thích. Có lúc rảnh rỗi không làm gì cũng lượn qua trồng trọt ở mấy ruộng rau gần đấy, ngắm dân tình thành tâm đứng dưới Hứa nguyện thụ.
Tiểu Mỳ tươi cười hớn hở chạy tới bên cạnh anh chàng cưỡi sói:
- Hi sư huynh.
- Sư muội ngốc, đi đâu cả tuần?
- Mỳ đi chơi với lớp, quên không nói với Mưa.
Sư huynh mặt mũi u ám.
- Cứ tưởng Mỳ nghỉ game.
Tiểu Mỳ cười toe toét:
- Làm gì có chuyện đó, ít nhất còn phải bắn pháo hoa chúc mừng trong đám cưới sư huynh đã.
Tranh thủ cầu nguyện, Tiểu Mỳ chợt la toáng:
- Á, sư huynh đã lên level rồi. Như vầy làm sao đi Q chung được nữa.
- Tại sao lại không đi chung?
Tiểu Mỳ chảy nước mắt ai oán.
- Tại Mỳ level thấp sẽ bị kick ra đó.
- Mưa làm key, sẽ không ai kick Mỳ ra được hết.
- Lên những 25 cấp, đúng là Mưa khiến Mỳ mắt tròn mắt dẹt đó. Có phải train ở Tần hoàng địa cung dữ lắm không?
Tần hoàng địa cung là một trong những bãi luyện cấp ưa thích của các game thủ. Chỉ có điều đó cũng là nơi Tiểu Mỳ nhà ta ghét nhất trần đời. Khung cảnh ở đó đúng với cái tên, tối tăm mù mịt và rất âm u. Vốn bị chứng hoa mắt bẩm sinh, cô vào đó chẳng khác gì bị mù. Một lần có nhóm bạn rủ đi, hăm hở chạy tới sau đó được một lúc thì hoa mắt chóng mặt, máu sắp hết mà quên cả tiếp, lập tức được tiễn về Âm Phủ gặp Mạnh Bà. Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Tiểu Mỳ xớ rớ tới đó, thề sống thề chết không quay lại. Mưa cũng ít khi đi, nhưng không hiểu sao đợt này lại chịu khó như thế.
Tuy Tiểu Mỳ hiểu là bọn con trai thích đua thứ hạng, ép ngọc, tăng trang bị để đi PK cho nó hoành tráng, nhưng cô tưởng Mưa không ham mấy vụ đó chứ. Tại bình thường đi chơi, đi làm Q nói chuyện, Mưa đều nói chơi game giải trí vui là chính, không ham đánh đấm. Nhưng lần này lên thấy toàn thân phát sáng như sao, cấp lại cao như vậy, muốn làm Q map cùng Tiểu Mỳ cũng khó nữa. Tiểu Mỳ cũng không muốn mang tiếng được "kéo", trước nay lên cấp đều do tự mình chơi tự mình kiếm kinh nghiệm, lên được chừng nào thì lên.
Thấy Tiểu Mỳ trầm mặc lâu như thế, Mưa không nhịn được mà hỏi:
- Có chuyện gì thế?
- Không sao, sư huynh sáng lóa như vầy, chỉ là nhìn chưa quen.
- Không phải Mưa vẫn mặc quần áo sư môn đội nón rách đây ư?
Tiểu Mỳ bật cười.
Có lần Mưa đứng sát bên cạnh, mà Tiểu Mỳ vẫn la lớn hỏi ở đâu rồi. Hóa ra hôm đó anh chàng mặc bộ quần áo khác. Tiểu Mỳ thành thật nhận xét:
- Mỳ vẫn thích bộ quần áo có đội nón nhất.
Bộ quần áo đội nón là bộ thời trang môn phái cấp thấp phái Cái Bang của Mưa. Từ lúc mới quen nhau Mưa đều mặc nhìn đã quen mắt.
- Lúc nãy được đứa bạn cho. - Mưa giải thích sau đó thay về bộ quần áo như cũ.
Cầu nguyện xong mà Tiểu Mỳ vẫn đứng tần ngần hồi lâu, Mưa chợt gọi.
- Tiểu Mỳ à.
-???
- Biết tại sao sư huynh train nhiều như vậy không?
Tiểu Mỳ lắc đầu.
- Để Tiểu Mỳ ở bên huynh, có thể cảm giác được an toàn.
Một câu này nói ra chậm rãi, mà khiến Hàn My ngồi bên máy tính ngơ ngẩn cả người.
Rồi thấy hệ thống báo "Bạn đã bắt đầu đi theo Mưa".
Hàn My cài đặt trò chơi chế độ "Tự động tiếp nhận tổ đội đi theo", nên trong game, nhân vật Tiểu Mỳ đang lon ton theo sau nhân vật Mưa. Dạo hết mấy bản đồ liền, Tiểu Mỳ mới tan cảm giác bàng hoàng lạ lùng, hỏi một câu ngớ ngẩn:
- Đang đi đâu vậy Mưa?
- Đi chơi, lát qua kia đào kho báu luôn.
- Hi, đừng dẫn Mỳ theo, số Mỳ xui lắm, đi đào kho báu lần này cũng được mấy xu lẻ hà. Có bao giờ lượm được gì đâu.
Mưa đáp tỉnh bơ:
- Không phải Tiểu Mỳ lượm được một sư huynh tốt đây sao?
Khi đang dung dăng chạy trong thành Đại Lý đi làm nhiệm vụ kiếm phần thưởng mũ tai thỏ, thì nhận được đề nghị thêm đội của Mưa.
[Đội ngũ] [Mưa]Tiểu Mỳ, qua Thái Hồ cầu nguyện nào.
[Đội ngũ] [Tiểu Mỳ]Ok, đang qua.
Cây cầu nguyện ở Thái Hồ tỏa ánh sáng lung linh, là một trong những nơi Tiểu Mỳ lòe loẹt ưa thích. Có lúc rảnh rỗi không làm gì cũng lượn qua trồng trọt ở mấy ruộng rau gần đấy, ngắm dân tình thành tâm đứng dưới Hứa nguyện thụ.
Tiểu Mỳ tươi cười hớn hở chạy tới bên cạnh anh chàng cưỡi sói:
- Hi sư huynh.
- Sư muội ngốc, đi đâu cả tuần?
- Mỳ đi chơi với lớp, quên không nói với Mưa.
Sư huynh mặt mũi u ám.
- Cứ tưởng Mỳ nghỉ game.
Tiểu Mỳ cười toe toét:
- Làm gì có chuyện đó, ít nhất còn phải bắn pháo hoa chúc mừng trong đám cưới sư huynh đã.
Tranh thủ cầu nguyện, Tiểu Mỳ chợt la toáng:
- Á, sư huynh đã lên level rồi. Như vầy làm sao đi Q chung được nữa.
- Tại sao lại không đi chung?
Tiểu Mỳ chảy nước mắt ai oán.
- Tại Mỳ level thấp sẽ bị kick ra đó.
- Mưa làm key, sẽ không ai kick Mỳ ra được hết.
- Lên những 25 cấp, đúng là Mưa khiến Mỳ mắt tròn mắt dẹt đó. Có phải train ở Tần hoàng địa cung dữ lắm không?
Tần hoàng địa cung là một trong những bãi luyện cấp ưa thích của các game thủ. Chỉ có điều đó cũng là nơi Tiểu Mỳ nhà ta ghét nhất trần đời. Khung cảnh ở đó đúng với cái tên, tối tăm mù mịt và rất âm u. Vốn bị chứng hoa mắt bẩm sinh, cô vào đó chẳng khác gì bị mù. Một lần có nhóm bạn rủ đi, hăm hở chạy tới sau đó được một lúc thì hoa mắt chóng mặt, máu sắp hết mà quên cả tiếp, lập tức được tiễn về Âm Phủ gặp Mạnh Bà. Lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Tiểu Mỳ xớ rớ tới đó, thề sống thề chết không quay lại. Mưa cũng ít khi đi, nhưng không hiểu sao đợt này lại chịu khó như thế.
Tuy Tiểu Mỳ hiểu là bọn con trai thích đua thứ hạng, ép ngọc, tăng trang bị để đi PK cho nó hoành tráng, nhưng cô tưởng Mưa không ham mấy vụ đó chứ. Tại bình thường đi chơi, đi làm Q nói chuyện, Mưa đều nói chơi game giải trí vui là chính, không ham đánh đấm. Nhưng lần này lên thấy toàn thân phát sáng như sao, cấp lại cao như vậy, muốn làm Q map cùng Tiểu Mỳ cũng khó nữa. Tiểu Mỳ cũng không muốn mang tiếng được "kéo", trước nay lên cấp đều do tự mình chơi tự mình kiếm kinh nghiệm, lên được chừng nào thì lên.
Thấy Tiểu Mỳ trầm mặc lâu như thế, Mưa không nhịn được mà hỏi:
- Có chuyện gì thế?
- Không sao, sư huynh sáng lóa như vầy, chỉ là nhìn chưa quen.
- Không phải Mưa vẫn mặc quần áo sư môn đội nón rách đây ư?
Tiểu Mỳ bật cười.
Có lần Mưa đứng sát bên cạnh, mà Tiểu Mỳ vẫn la lớn hỏi ở đâu rồi. Hóa ra hôm đó anh chàng mặc bộ quần áo khác. Tiểu Mỳ thành thật nhận xét:
- Mỳ vẫn thích bộ quần áo có đội nón nhất.
Bộ quần áo đội nón là bộ thời trang môn phái cấp thấp phái Cái Bang của Mưa. Từ lúc mới quen nhau Mưa đều mặc nhìn đã quen mắt.
- Lúc nãy được đứa bạn cho. - Mưa giải thích sau đó thay về bộ quần áo như cũ.
Cầu nguyện xong mà Tiểu Mỳ vẫn đứng tần ngần hồi lâu, Mưa chợt gọi.
- Tiểu Mỳ à.
-???
- Biết tại sao sư huynh train nhiều như vậy không?
Tiểu Mỳ lắc đầu.
- Để Tiểu Mỳ ở bên huynh, có thể cảm giác được an toàn.
Một câu này nói ra chậm rãi, mà khiến Hàn My ngồi bên máy tính ngơ ngẩn cả người.
Rồi thấy hệ thống báo "Bạn đã bắt đầu đi theo Mưa".
Hàn My cài đặt trò chơi chế độ "Tự động tiếp nhận tổ đội đi theo", nên trong game, nhân vật Tiểu Mỳ đang lon ton theo sau nhân vật Mưa. Dạo hết mấy bản đồ liền, Tiểu Mỳ mới tan cảm giác bàng hoàng lạ lùng, hỏi một câu ngớ ngẩn:
- Đang đi đâu vậy Mưa?
- Đi chơi, lát qua kia đào kho báu luôn.
- Hi, đừng dẫn Mỳ theo, số Mỳ xui lắm, đi đào kho báu lần này cũng được mấy xu lẻ hà. Có bao giờ lượm được gì đâu.
Mưa đáp tỉnh bơ:
- Không phải Tiểu Mỳ lượm được một sư huynh tốt đây sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook