Bước Tới Bên Em
-
75: Chương 74
Lâm Hi: …
Nhận thấy cô bé bên dưới đang đẩy ra, anh mở mắt nhưng vẫn không rời khỏi môi cô, khóe mắt anh cong lên, đưa bàn tay che đôi mắt to đang giương tròn xoe vì ngạc nhiên, tay còn lại giữ chặt ót cô tiếp tục ấn sâu nụ hôn, không cho phép cự tuyệt, không cho phép phản kháng, bá đạo khiến người ta phải đầu hàng.
Buổi sáng trên bàn ăn.
Anh vô cùng bình thản, nhàn nhã ăn điểm tâm, cô bĩu môi ấm ức không vui, thỉnh thoảng dùng ánh mắt bắn tia lửa điện vào tên đang ngồi đối diện.
“ Ăn nhanh nào, không được tùy hứng ”
Anh vừa nói vừa gắp một cái bánh bao sữa cho vào đĩa cô, giọng nói hết sức nghiêm nghị tựa như cô là một đứa bé đang giở trò cáu kỉnh vậy.
Bình luận nổi bật cô nổi lửa, giận muốn phóng hỏa, giả bộ đứng đắn, chú già khó ưa.
Mới sáng sớm đã bất ngờ tập kích, nụ hôn đầu cô giữ gìn suốt hai mươi bốn năm trời cứ như vậy bị cướp mất, không lãng mạn xíu nào, một chút ý nghĩa kỷ niệm cũng không có, chỉ cần nghĩ tới thôi đã thấy vô cùng uất ức.
Nhưng hiện tại, anh hết sức cao hứng, biết mình là người chiếm được nụ hôn đầu của cô bé con, tựa như giành được phần thưởng quý giá, tâm trạng rất tốt, cho dù bên ngoài đang mưa cũng không cách nào ngăn được tâm trạng vui vẻ của anh.
Ăn sáng xong, trước khi ra cửa anh dặn dò Lâm Hi hôm nay nếu không có việc gì thì đừng ra khỏi nhà, bên ngoài trời đang mưa, lái xe sẽ không an toàn.
Anh không tin tưởng kỹ thuật lái xe của cô chút nào, chẳng qua khó nói thành lời, sợ lại chọc cô nổi giận.
Cô đứng cạnh cửa bĩu môi:
“ Hôm nay có hẹn với người của trung tâm môi giới nhà đất, còn phải thanh lý hết mấy chậu hoa trong tiệm nữa.
”
Tuy hôm qua anh đã nói rất nhiều, nhưng cô vẫn bị ám ảnh tâm lý, thật sự không muốn tiếp tục kinh doanh cửa hàng hoa nữa, cũng không muốn ở lại ngôi nhà đó, không bằng bán đi cho bớt việc, nhân tiện còn phải nhanh chóng tìm nhà mới để chuyển đi, trong nhà cô còn một đống hành lý, đồ nội thất, cũng không thể ở ỳ nhà anh mãi được.
Anh cũng không muốn can thiệp vào tự do của cô, thấy cô khăng khăng như vậy, chỉ nói:
“ Thật ra, không kinh doanh cửa hàng hoa cũng có thể làm cái khác, vị trí mặt tiền cửa hàng em hiện giờ không dễ tìm đâu, hay em cho thuê cũng được.
”
Tiền thuê nhà một năm cũng không phải là con số nhỏ.
Nhưng cô đã hạ quyết tâm, vừa nghĩ tới chuyện nhìn thấy Trần Bình trong tiệm, lập tức mất hồn, căn bản cô không muốn đến gần nơi đó nữa.
Cũng không muốn cho thuê, nhất định phải bán đi mới cảm thấy yên tâm.
Thấy cô quyết tâm dứt khoát không chút dao động như vậy, anh nghĩ làm lợi người khác chi bằng tự làm lợi cho mình nên nói:
“Vậy thì em bán cho anh đi, chiều nay anh sẽ chuyển tiền vào thẻ em.
Ghi số tài khoản cho anh”.
Lâm Hi nhíu mày:
“ Anh mua làm gì? ”
Công ty của anh lớn như vậy, chỉ quản lý điều hành nó, mỗi ngày anh đã mệt đến không ra hình người rồi.
Anh mỉm cười:
“ Anh định đầu tư một nhà hàng Tây, vị trí nhà em rất phù hợp, có hai tầng, tuy phải sửa sang lại một chút nhưng cũng khá được.
”
Cô biết người có tiền đều thích làm thêm nghề tay trái, nếu anh muốn mua cô cũng không có ý kiến, dù sao bán cho ai cũng là bán, vừa vặn là người quen, thời gian cô tìm nhà mới để chuyển đi cũng không cần quá gấp gáp.
Nên hết sức dứt khoát gật đầu đồng ý, còn nói:
“ Em sẽ bớt cho anh số lẻ, không cần đưa tiền trước, khi nào sang tên thì thanh toán luôn.
”
Cô kiên trì chuyện nào ra chuyện đó, không muốn vì quan hệ đặc biệt của hai người mà lẫn lộn chuyện tiền bạc được.
Anh rất thích điểm này ở cô, nếu là người khác, dựa vào quan hệ của hai người, cho dù không trực tiếp đòi hỏi, hay vòng vo để đạt được lợi ích, cũng sẽ vì được chiều chuộng mà kiêu căng, nếu anh nói đưa tiền trước thì sẽ nhân cơ hội đó nhận lấy, người như vậy anh đã gặp rất nhiều, nhưng dĩ nhiên giữa hai người yêu nhau vốn cũng không cần phải tính toán quá rõ ràng.
Nếu Lâm Hi nhận tiền, anh thấy đó cũng là chuyện bình thường, không có gì phải suy nghĩ.
Nhưng cô không vậy, cố chấp kiên trì đến thế, anh nhìn cô, nhớ đến khuôn mặt vô cùng hớn hở khi cô nói ‘ Anh em cũng phải tính toán rõ ràng, chỉ còn biết lắc đầu khẽ cười, cô bé con này, thể hiện rất rõ không muốn dây dưa gì đến tiền bạc của anh, phân rõ mọi việc, biết được điều gì mới quan trọng, rất thông minh khuấy đảo trái tim anh.
Anh không nhịn được đưa tay ôm cô vào lòng, nhân lúc cô còn đang ngơ ngác hôn lên môi cô, rồi giữa lúc cô nghẹn lời trừng mắt nhìn anh giận dữ, lại cắn vào chóp mũi cô:
“ Lâm Hi, em khuấy đảo tim anh! ”
Vì căn nhà đã có người ‘ đòi mua, nên cô gọi lại cho trung tâm môi giới, nói không cần bán nhà nữa, mà chuyển sang muốn mua nhà, nhờ môi giới tìm xem có căn nào phù hợp không, tốt nhất là mới xây xong phần thô, chưa có người ở qua.
Bây giờ trời đang mưa, cô sẽ không qua đó.
Đồng thời cũng điện thoại cho cửa hàng hoa lần trước đã thanh lí số hoa tươi trong tiệm, hẹn ngày mai trời hết mưa sẽ bắt đầu chuyển hoa.
Bên ngoài trời vẫn đang mưa, thím Tào nói thời tiết Vũ Lăng năm nay thật quái lạ, mấy ngày nay cứ mưa liên tục, lại hỏi cô buổi trưa muốn ăn gì, cô nói ăn mì hoành thánh nhẫn tôm.
Ở Từ gia có mấy ngày mà cô sắp thành con sâu gạo lười biếng, ăn bám rồi.
Thím Tào làm việc rất nhanh nhẹn, không cần cô đụng tay vào việc bếp núc, cô rảnh rang không có việc gì làm, liền ôm laptop ngồi ở phòng khách lên mạng nghiên cứu đủ các lĩnh vực, nào là vật liệu xây dựng, quần áo, trang sức, dụng cụ làm bếp, rất nhiều thứ, đủ các thể loại, nhìn thấy mà đau cả đầu.
Thật ra hầu như ai cũng biết, hiện tại chỉ có đầu tư vào nhà hàng khách sạn, ăn uống và ngủ nghỉ là dễ kiếm tiền nhất, những thứ khác không thể nào so sánh được.
Nhưng cô không mấy hứng thú với hai lĩnh vực này, nhà hàng ăn uống, nói ra thì … quá rắc rối, nhiều người lại đủ các việc lặt vặt, chưa nói tới việc tuyển chọn đầu bếp, nhân viên phục vụ, chỉ riêng khoản cứ vài ngày lại có nhân viên xuống kiểm tra vệ sinh an toàn thực phẩm cũng đã đủ phiền, còn phải làm rất nhiều giấy chứng nhận, tạo mối quan hệ ….
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook