Asahina Fuuto lộ ra kinh ngạc che dấu không được.


Nhéo cái cằm trắng nõn kia liền không nhịn được mà đánh giá, diện mạo tinh xảo mê người như vậy cư nhiên là một nam nhân?


Trong khoảng thời gian ngắn, tâm tình của hắn cũng không biết phải hình dung như thế nào, hắn vừa mới nãy còn tính toán, đem người này đoạt lấy, không có biện pháp, hắn luôn luôn như thế, nhìn đến đồ vật mình thích, lực hành động của hắn luôn luôn kinh người.


Bất quá, người này là nam nhân, vậy có chút khó làm.


Nói như thế nào đây, diện mạo người này thập phần hợp khẩu vị hắn, khó mà gặp gỡ được một người mình thích, lại bởi vì nguyên nhân giới tính mà muốn từ bỏ sao?


Asahina Fuuto cau mày, lâm vào tự hỏi.


Cằm bị nắm đến sinh đau, Yuuya từ từ tỉnh giấc mở mắt ra, trong nháy mắt liền kinh ngạc, người kia là ai?


Đột nhiên hiện ra một gương mặt xa lạ, còn lấy một loại tư thế nguy hiểm xâm lấn cậu, mỗi một dây thần kinh của Yuuya đều đang cảnh báo, tiếng cảnh báo bén nhọn không ngừng vang lên.


"Cậu là ai?" Hiện tại trong nhà không có ai, Yuuya đành cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại.


Asahina Fuuto nhướng mày, thần sắc cao ngạo
"Tôi còn muốn hỏi cậu là ai đây? Nơi này chính là nhà của tôi, cho nên, cậu đến tột cùng là do anh em nào mang vào?"


"Chẳng lẽ là anh Kaname? Hẳn là chỉ có anh ấy, nam nhân không có tiết tháo." Không có được câu trả lời, Asahina Fuuto cúi đầu lẩm bẩm tự nói.
Yuuya lúc này liền biết người kia là ai, kỳ thật thời điểm đi vào nhà Asahina, mỗi một anh em trong nhà, Rintaro đều đã giới thiệu qua, bao gồm thần tượng nhân khí Asahina Fuuto.


Nghĩ đến đây, Yuuya hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi, chỉ cần không phải là người không rõ lai lịch là được rồi.


Đáng tiếc, người này tựa hồ không phải là một thiếu niên có tính cách tốt, khóe miệng nhếch nhẹ lên, ngữ khí giống như là bố thí "Này, anh Kaname đối với cậu có tốt không? Không bằng cậu cùng tôi được không nào?"


Yuuya nhíu nhíu mày, không biết người này nghĩ đến cái gì, thế nhưng lại sinh ra hiểu lầm như vậy, cậu tránh tránh, bất đắc dĩ lực đạo của cái tay đang nắm cằm cậu thật sự quá lớn, căn bản cậu cũng không có biện pháp tránh thoát.


"Cậu buông tôi ra!"


"Vì cái gì? Cậu còn chưa có trả lời vấn đề của tôi đâu, anh Kaname đối với cậu có tốt không?"


"Tôi không hiểu cậu đang nói cái gì?" Vươn tay nắm lấy tay Asahina Fuuto, Yuuya có ý muốn đem tay đang đặt ở trên cằm kéo xuống.


"Chẳng lẽ tôi nói không đủ rõ ràng sao?" Fuuto dựa vào cực gần, môi dựa vào tai thiếu niên nói chuyện, hơi thở ấm áp liền thổi tới, không khí ái muội làm Yuuya trong nháy mắt không dám nhúc nhích.


Bị cưỡng bách làm Yuuya thập phần không thoải mái, sắc mặt xanh trắng đan xen, một đôi mắt đen lộ ra chút sợ hãi.


Fuuot nhịn không được mê muội mà đến gần hơn một chút, tay đang nắm cằm di chuyển lên trên, sờ sờ lông mi run rẩy, nhịn không được mà thổi một hơi vào nơi đó, nhìn thiếu niên co rúm lại một chút, liền cười ác liệt.


"Ha ha ha, chơi thật tốt, cậu sẽ không thật sự là sợ tôi làm cái gì đó với cậu đi?" Thiếu niên xấu xa cười lớn, một bàn tay đặt trên eo Yuuya, ngăn lại động tác muốn chạy trốn của cậu.


Phía dưới bàn tay là da thịt bóng loáng tinh tế, quả thực mỹ diệu đến làm người say mê, trong nháy mắt Fuuto thất thần, tiếp theo tay lại hướng lên trên, nhéo nhéo gương mặt Yuuya, "Tôi chính là yêu thích người khác phái, đối với nam nhân liền không có biện pháp."


Yuuya đem mặt bỏ qua một bên, vươn tay chống đẩy, không muốn xem thiếu niên làm
người chán ghét này.


Tự quyết định, còn không coi ai ra gì!


Thuận thế ngồi dậy, Fuuto bắt lấy cánh tay chưa kịp lùi về của Yuuya "Này, cậu tên gì?"


Trả lời hắn tự nhiên là một mảnh yên tĩnh.


Lực đạo trên tay liền tăng thêm một ít "Này, tôi đang hỏi cậu đấy, bộ cậu ở trong nhà người khác chính không lễ phép như vậy sao?"


"Đau! Buông tay!" Yuuya khẽ cắn môi dưới, đến tột cùng ai mới là người không lễ phép?


"Fuuto! Em đang làm cái gì vậy?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương