Hôm nay là sinh nhật Subaru.


Sáng sớm mọi người đều rất vội, Ukyo làm chủ bếp trong nhà, tự nhiên là phải chuẩn bị bữa tối, mà chuyện làm bánh kem, Ema xung phong nhận việc này.
Ở trong nhà này nhiều ngày như vậy, Ema cũng muốn ngẫu nhiên có thể giúp đỡ một ít chuyện.


Chờ đến khi mua xong nguyên liệu trở về nhà đã là chạng vạng tối, đôi tay Ema mang theo túi nặng trĩu trở về chung cư, Yuuya sớm đã chờ ở cửa ngoan ngoãn đem túi trong tay chị gái cầm lấy.


"Chị, chúng ta làm loại bánh kem gì đây?"


"Ân......Báng kem dâu tây được không? Không biết anh Subaru có thích nó không......"


Yuuya mang theo một chút tính trẻ con nói "Chị làm bánh kem, sao anh ta dám không thích?"


Chị làm cái gì cũng đều tuyệt vời! Nếu là tên Subaru kia dám nói một câu không tốt....... Yuuya híp mắt, ở trong lòng tự hỏi nên xử trí cái giống đực to gan lớn mật kia như thế nào.


Ema đã sớm đem nguyên liệu lấy ra, bột mì, bơ nhạt, trứng gà, các nguyên liệu chủ yếu đều được chuẩn bị đầy đủ, ánh mắt Yuuya thế nhưng vẫn nhìn chằm chằm cái hộp dâu tây chưa mở.


Ema buồn cười mở hộp "Ăn đi, bất quá chỉ có thể ăn một quả thôi nha."


Mắt đẹp sáng ngời, ánh mắt nóng rực của thiếu niên đánh vào trên người Ema, bị xem như vậy làm cô có chút chịu không nổi, Ema thở dài một hơi, cầm một quả dâu tây đưa qua.


Ngao ô ——


Thò lại gần một ngụm đem dâu tây nuốt xuống, Yuuya say mê híp mắt, cắn xuống, nước dâu tây liền từ khóe miệng tràn ra, làm dính ướt cánh môi, nguyên bản đôi môi hồng nhuận thoạt nhìn phảng phất như là bọc lên một tầng thạch trái cây.


Ukyo đi đến, nhìn chằm chằm môi thiếu niên thất thần hai giây.


Tiếp theo làm như không có việc gì quay đầu "Ema, phiền em quá, em muốn dùng đến cái gì thì hãy nói cho anh." Đem dụng cụ làm bánh kem lấy ra bày biện ở bàn bếp.


Yuuya luôn luôn thích đồ ngọt, cho nên làm mấy thứ này, Ema cũng không có cái gì khó khăn, bởi vì ngày thường ở nhà, đều phải làm cho em trai ăn.


Cô luôn luôn làm rất nhanh, không nói hai lời liền bắt đầu đánh trứng.


Yuuya ăn xong dâu tây, liếm liếm môi, có chút chưa đã thèm, nhìn Ema, dùng ngữ khí có chút làm nũng nói "Chị, em tới hỗ trợ được không......"


Ema trầm tư trong chốc lát, nhìn nhìn một đống nguyên liệu, đem bơ nhạt đưa cho cậu "Nếu như vậy, Yuuya giúp chị đánh bơ đi."


"Tốt! Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ ạ!" Yuuya thẳng ngực nhỏ, đứng thành một cái tư thế quân nhân, đem Ema chọc cười.


Ngay cả Ukyo đang ở một bên nấu cơm cũng nhịn không được cười, hắn chưa từng gặp qua bộ dáng ở chung của Ema và Yuuya ở chung, chợt nhìn thấy, là có chút hâm mộ.


Nói như thế nào đây, không phải nói các anh em trong nhà ở chung không tốt, chỉ là không có cái loại cảm giác như Ema và Yuuya.


Ukyo không biết chính là, sau một đoạn thời gian Yuuya được Rintaro mang về nhà, đều là Ema cẩn thận tỉ mỉ bồi Yuuya, đem cậu đi ra từ trong bóng tối.
Cho nên, Ema đối với Yuuya, là độc nhất vô nhị.


Đem bơ nhạt để vào trong tô, dùng đánh trứng quấy, chẳng bao lâu, chất lỏng bơ liền xoã tung ra, thể tích biến lớn, trở thành bơ.


Đem tô đi đến trước mặt Ema, trên mặt thiếu niên viết toàn là cầu khen ngợi "Chị, em làm tốt không?"


Ema nhịn không được xoa xoa đầu thiếu niên, không có biện pháp, thật sự là quá đáng yêu!


Chẳng qua biến cố vĩnh viễn chính là trong lúc lơ đãng mà phát sinh, sóc con Juli ở thời điểm nhìn thấy Yuuya bưng tô bơ, chân ngắn nhỏ hứng thú vội vàng mà nhảy đến.


Thời điểm thiếu niên xoay người liền dừng ở trên vai thiếu niên, đụng phải Yuuya một chút, thân mình thiếu niên lập tức không ổn định, đem bơ trong tô bay ra ngoài.


Bởi vì là bơ, cho nên bay ra không nhiều lắm, nhưng một chút cũng đủ để huỷ quần áo của người khác.


Cho dù là bị vây trong tạp dề, trang phục trên người Ukyo cũng bị dính một tầng bơ sền sệt màu trắng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương