Boss Và Thiên Thiên Ai Là Người Lưu Manh
-
Chương 5: Lão bản rất thần bí
Thiên Thiên bị một khối thịt bò làm nghẹn
“Làm sao vậy?” Lăng Phong mắt không hiểu ngửa đầu nhìn thấy hai tay Thiên Thiên co co, Thiên Thiên trừng lớn hai mắt ngón trỏ chỉ vào cái mũi của mình ý cầu cứu.
Lăng Phong nhíu mày trong chốc lát mới giác ngộ đại khái là không ngờ rằng có người ăn hamburger cũng có thể bị nghẹn, vỗ lấy vai Thiên Thiên giúp nàng hết nghẹn. Cứ như vậy động tác vừa vặn bị các chủ quản công ty mới tiến đến báo cáo công tác đứng ở cửa thấy hết…
Thiên Thiên nghẹn họng…
Các tinh anh thức thời giả bộ không nhìn thấy gì hết liền đi ra ngoài, cửa phòng làm việc trong nháy mắt lại trở về vị trí cũ, ở chỗ ngồi vừa rồi hít sâu một tay nhận cốc nước đưa tới uống ực mạnh vài ngụm.
Thiên Thiên bị nghẹn rất khó chịu, cái tim càng khó chịu vì thể nào các loại lời đồn đãi lại điên khùng truyền xa mấy ngày không chừng, rồi sẽ bị các kẻ hay đưa chuyện thêm dầu thêm mỡ thành cái gì không biết…cuộc đời của nàng vì sao thê thảm như vậy!!!!!
Thiên Thiên quyết định:“về sau không có việc gì sẽ không đến tầng sáu!”
Chỉ là ‘người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu’ loại chuyện như vậy nàng đâu thể định đoạt, rồi 1 hôm Thiên Thiên đã bị thư kí của Lăng Phong gọi bốn lần : chuyện cũng không có gì to tác nhưng vì nó là thư kí của tổng tài nên tức khắc nó thành to đùng.
Thiên Thiên liền không rõ chẳng lẽ boss là xem nàng làn da không đủ trắng mỡ hơi nhiều ảnh hưởng đến bộ mặt thành phố, ảnh hưởng tới danh tiếng của công ty danh tiếng cho nên để cho nàng một ngày bò lên tầng 6 mấy lần để gia tăng lượng vận động ư?
Bò lên cầu thang là một việc sẽ mệt mỏi cho nên Thiên Thiên trở về nhà trọ thì người đã thành vô cùng phế vật. Khi nàng ở đại sảnh công ty vô tình gặp gỡ Lăng Phong hơn nữa đối phương đề xuất muốn đưa nàng trở về nhà lúc đó Thiên Thiên lập tức bày tỏ thân thể của mình rất tốt có thể lại bò ba ngày thang lầu cũng không thành vấn đề, vì chính mình có thể về nhà còn cố ý làm ra dáng ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía trước cho hắn xem.
Boss là tin tưởng thân thể nàng vô cùng không có vấn đề, còn Thiên Thiên là mệt muốn chết rồi, trở lại nhà trọ lập tức nằm sấp ở trên ghế đơ ra.
Bên kia bàn phím tiếng lách cách lách cách vang lên, thanh âm truyền đến tiếng chỉ huy dõng dạc trong trò chơi hai mươi lăm người cùng chiến đấu với BOSS, Thiên Thiên nắm lên gối che lỗ tai bị chuột của Hách Sảng đập trúng chân:
“Mưu sát a! !”
Hách Sảng nghe tiếng ngay cả đầu cũng không quay lại, nhanh chóng từ trong thùng lấy ra một con chuột hoàn toàn mới nhanh chóng thay, sau đó tiếp tục chiến đấu hăng hái, Thiên Thiên thống khổ xoa chân vừa oán giận Hách Sảng:
“Cậu ham mê trò chơi quá xém đập chết mình.”
Hách Sảng hai mắt chằm chằm nhìn BOSS, miệng nói đến lời đả kích Thiên Thiên:
“Chờ cậu max level có thể nhận thức loại cảm giác đánh chết BOSS yêu dấu này.” Ngón tay linh hoạt ở trên bàn phím gõ vài cái, Thiên Thiên chứng kiến vừa rồi mấy đại BOSS kia đã ngã xuống, Hách Sảng lúc này mới liếc qua Thiên Thiên:
“Bất quá max level với cậu còn rất xa xôi, là mình đã quá lo xa.”
Thiên Thiên bị Hách Sảng nói câu kia: “Đánh chết BOSS có cảm giác yêu thương ” làm hấp dẫn, híp híp mắt dường như quyết tâm rất lớn:
“Mình cũng chặn đánh giết BOSS, mình cũng muốn max level, gào khóc ~~ ”
Hách Sảng bị bộ dạng của Thiên Thiên trấn định, một lúc sau gật đầu:
” Thiên Thiên cô nương, bạn cuối cùng đã hiểu!”
Cho Thiên Thiên dù bị boss bắt đi ra ngoài phơi nắng mặt trời, cho Thiên Thiên bò thang lầu, cho dù boss dùng thịt bò làm nghẹn, cho dù boss suốt ngày liếc mắt nhìn mình thì…mình vẫn muốn giết BOSS. Con cừu hiền lành 1 khi đã phẫn nộ rồi thì hậu quả rất nghiêm trọng!
Tối hôm đó Thiên Thiên gọi mọi bằng hữu hiệu triệu người ta đến giúp nàng thăng cấp, xuất hiện một đám max level làm nhiệm vụ thăng cấp đội hình cực kì cường đại.
Hách Sảng đứng ở trước máy tính tặc tặc thở dài:
“Ma nó, đạo trưởng quả là rất đẹp trai!” Cứ vậy xem nhẹ phái khác, nhìn chằm chằm ba vị đạo trưởng chạy lên chạy xuống cũng là sư đệ của Thiên Thiên rồi vừa nhai kẹo cao su tiếp tục thở dài:
“Có 3 kẻ kia nếu là Bạch y cũng tới có thể tụ tập thành một bàn.”
Dường như lơ đãng nhắc nhở làm cho Thiên Thiên bừng tỉnh nhớ tới:
“Đúng rồi!” Mở ra quan hệ thầy trò, mấy ngày hôm trước biểu hiện trên danh nghĩa sư phụ quan hệ đã cùng nàng xóa thành công, nàng nên tìm ‘Bạch y như phong’ bái sư xin xỏ mang mình đi làm nhiệm vụ thăng cấp.
Mở ra danh sách hảo hữu, Thiên Thiên nhìn nhìn Bạch y như phong đang online, còn địa điểm chính là gần nơi nàng thăng cấp, lập tức chat mật nói:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “*vẻ mặt may mà * sư phụ hãy qua chỗ đồ nhi 1 chuyến!”
Bạch y như phong trả lời cực kỳ mau:
[Bạch y như phong] : “Được, ta lập tức đi tới.”
Thiên Thiên mới gọi thì Bạch y như phong đã đứng ở sau lưng nàng, Thiên Thiên kinh ngạc nói:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Di, làm sao đã đứng cạnh đây rồi?” Nói xong lại cảm thấy mỗi lần đều trùng hợp như vậy gặp gỡ hẳn là hắn cũng có đồ đệ cấp cùng nàng không khác hỏi vấn đề này rất dư thừa .
Sau đó lại có điểm mơ hồ trên thế giới còn có người giống nàng thăng cấp sao, khéo phải nhận người thân….nhất định.
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Sư phụ, xin hỏi sư phụ, sư huynh của đồ đệ hoặc là sư đệ hay sư tỷ, sư muội đang ở nơi nào?”
[Bạch y như phong] : “Ta cũng không thu qua đồ đệ.”
Thiên Thiên trong lòng trèo lên một chút, nghĩ thầm…xong rồi, người ta không thu đồ đệ vậy thì nàng không phải là cao hứng hụt rồi. Thật sự là một hồi vui mừng một hồi lo a…lắp bắp phát quá một câu nói:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Kia… Vậy Bạch y huynh, huynh là đến đây ngắm phong cảnh sao?” Không phải là dạy đồ đệ mà mỗi ngày đến khu quái nhỏ báo thù sao…
Bạch y như phong bình tĩnh trả lời:
[Bạch y như phong] : “Không phải…ta chỉ là không hiểu như thế nào có người lại thăng cấp chậm đến như vậy.”
Thiên Thiên đang muốn trả lời: “Thì ra là như vậy.” Thoáng cái kịp phản ứng người ta nói hình như là nàng, bi phẫn cũng quẫn bách đánh ra một lèo:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Thì ra là huynh có đam mê nghiên cứu * mặt chảy mồ hôi *”
Hệ thống nhắc nhở ‘Bạch y như phong muốn gia nhập đội ngũ của bạn’, Thiên Thiên đoán rằng hắn có thể là giúp mình thăng cấp, vội vàng ấn xác nhận sau đó kênh đội ngũ liền xuất hiện 1 câu nói như sau:
[Bạch y như phong]: “Kế tiếp hãy để cho ta mang Thiên Thiên đi thăng cấp, các vị có thể mau đi.”
Thiên Thiên không biết Bạch y như phong tiến vào đội ngũ sau mọi người không biết là vẻ mặt gì, chỉ thấy kênh đội ngũ biểu hiện 1 tràng như mấy ngày hôm trước nàng nói vũ khí của Bạch y sáng lên, mọi người mỗi người 1 loại biểu tình.
Chat mật tán gẫu xuất hiện lời Bạch y như phong nói:
[Bạch y như phong] :”Đưa đội trưởng cho ta.” Thiên Thiên làm theo đem chức đội trưởng cho hắn, sau đó liền chứng kiến sư đệ bị bay ra khỏi đội ngũ, kênh đội ngũ trong trong nháy mắt thanh tịnh pt chỉ còn lại Thiên Thiên đánh Ba Tư cùng Bạch y như phong có hai người.
Thiên Thiên bắt đầu hối hận vừa rồi không nên đem các sư đệ bị đuổi ra như thế!Sư đệ của nàng dù thế nào cũng rất tốt làm nhiệm vụ đánh quái tốc độ thuần thục cộng lại cũng chắc hơn 1 mình Bạch y chứ? Nhưng rất nhanh Thiên Thiên liền biết được mình đã sai lầm .
Bạch y như phong hắn thật có thể một địch năm, trí nhớ không phải tốt bình thường mà liền điểm BOSS ở chỗ nào cũng tìm đúng, những nhiệm vụ khác Thiên Thiên chỉ cần đi nhận, sau đó đi theo phía sau hắn dựa theo hắn nói đó là có thể dùng tốc độ nhanh nhất toàn thắng báo cáo kết quả.
Mỹ nữ tóc mây Thiên Thiên đánh Ba Tư thay một thân trang bị lv 60, lụa mỏng nhẹ nhàng nhảy múa thêm vài phần phong thái, Thiên Thiên cực hưng phấn, đẳng cấp cao chính là không khác biệt chất lượng y phục đều thay đổi tốt hơn, nhìn một chút cái váy viền tơ lụa này so với áo vải trước nàng mặc khi lv thấp có vẻ hạng sang hơn…
Thiên Thiên nhìn đồng hồ đã mười giờ rồi, nói nhảm là Hách Sảng như kỳ tích không quấy rầy Thiên Thiên chơi game, không có khinh bỉ Thiên Thiên rõ ràng đã sớm về phòng của mình đóng cửa vào giấc ngủ.
Thiên Thiên cảm thấy đoạn thời gian thật kỳ diệu này quá ảo, cũng may trong quá trình thăng cấp gặp gỡ Bạch y nếu không cho dù cộng thêm mấy cái sư đệ tốt mã dẻ cùi trong vòng ba ngày nàng cũng không đến được lv 60 nói như vậy kế hoạch “Đánh BOSS” thành kế hoạch quá xa vời.
Bởi vì Bạch y như phong nói hắn không thu qua đồ đệ, Thiên Thiên cũng thấy được hắn thao tác sắc bén cảm thấy hắn là người chơi kiêu ngạo một chút đúng là lẽ thường, mà hắn lại có vẻ thân thiết như vậy. (L: chỉ vs Thiên Thiên mà thôi)
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Giờ không còn sớm rồi thôi thì đêm nay dừng đến đây! Bạch y huynh sớm một chút nghỉ ngơi đi.”
Bạch y như phong ấn giao dịch với điểm Thiên Thiên, cho 1 đống vào, Thiên Thiên cho ít mana vào ấn xác định sau đó Bạch y như phong nói tới một câu:
[Bạch y như phong]: “Muội gầy như vậy dùng để ăn đi.” Sau đó thả một đống bí pháp cần thiết cho Thiên Thiên .
[Bạch y như phong]: “Những bí tịch này ta không dùng được, cho muội toàn bộ đọc.”
Thiên Thiên không khỏi nhớ tới ban ngày bị Lăng Phong hành hạ rất bất đắc dĩ nhưng ít ra còn tồn một tia hài hước:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Bạch y huynh quá khen, muội tuy gầy nhưng lão bản của muội luôn khiến cho chân muội chạy bò thang lầu cả ngày, huynh lấy về ăn đi muội sợ béo lên lão bản nhìn không được lại muốn phát động toàn dân vận động. * vẻ mặt khổ sở* * vẻ mặt khóc lớn* ”
[Bạch y như phong]: “Chân chạy?” Bạch y như phong tựa hồ rất không hiểu.
Thiên Thiên nhanh chóng gõ ra một hàng chữ, sau đó lại xóa đi. Nói thì hắn đại khái cũng không hiểu cuộc sống bị làm khó dễ, không có mấy người người bình thường có thể hiểu …
[Bạch y như phong]: “Tại sao không nói chuyện, mệt sao?”
Thiên Thiên xoa xoa mắt vừa rồi đi theo Bạch y như phong thăng cấp nhiều kinh nghiệm quá mức hưng phấn, lúc này thật đúng là mệt nhọc, nên trả lời:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Đúng vậy, lão bản ngược đãi công nhân viên *vẻ mặt khóc lớn *, muội trước đi tắm rửa sạch sẽ rồi ngủ.”
Ngày mai không chừng tổng tài đại nhân lại nghĩ ra biện pháp gì trả thù nàng, sớm biết hôm nay thì lúc trước…lúc trước làm sao lại không khống chế nổi chính mình tính tình lên cơn hướng Lăng Phong giội đồ uống đây? ! !
Thiên Thiên gõ ra một câu:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Bạch y huynh, ngủ ngon.” Chờ trong chốc lát đối phương chưa có đáp lại Thiên Thiên cũng liền logout.
Sự thật chứng minh lão bản muốn bóc lột công nhân viên thì đó là tương đối dễ dàng. Mặc kệ làm sao bạn trốn, vô luận trốn thế nào chỉ cần lão bản ra lệnh một tiếng dù bạn là tại chỗ góc lầu ba hay là trong toilet lão bản cũng có thể chính xác không sai nắm giữ địa điểm bạn đang đứng sau đó phái người gọi bạn lên lầu 6.
Thiên Thiên né hơn nửa canh giờ, tìm xong tất cả loại lí do có thể cuối cùng vẫn là bị Chu thư ký kéo lên lầu sáu.
Trước các ánh mắt đồng nghiệp hâm mộ ghen ghét cả ngày trời bị tổng tài đại nhân thần thông quảng đại chiếu vào ngoài khét trong sống, chưa nói gì đâu được tự hào. Thiên Thiên cảm thấy lão bản quá giảo hoạt, quá âm hiểm!
Chu thư ký ôm vào một đống văn kiện sau lắc lắc đầu bày tỏ đối với Thiên Thiên rất đồng tình, chủ quản mập đến tìm Lăng Phong ký khi đi qua Thiên Thiên cười đến vẻ mặt rất hòa ái, nói khẽ với Thiên Thiên:
“Đồng chí Sở Thiên Thiên này, đừng có gấp từ từ sẽ xong, chỗ này là báo cáo tình hình thực tế hai năm kỳ thật cũng không nhiều, ha ha….mặc dù những số liệu này máy tính đã thống kê và lưu trữ rồi.”
Nhìn sang bên kia các quản lý nói chuyện với Lăng Phong không có chú ý tới bọn họ thấp giọng thần bí hề hề đối với Thiên Thiên nói:
“Tổng tài nói cho cô một lần nữa sửa sang lại những số liệu này nhưng thật ra là nghĩ muốn đào tạo cô thành nhân tài.” Vỗ vỗ 2 vai mềm nhũn của Thiên Thiên:
“Làm cho tốt, tôi hoàn toàn kì vọng vào cô.”
Thiên Thiên bị chủ quản mập cổ động mà hai chân như nhũn ra, gượng cười vài tiếng:
“Đa tạ chủ quản đã đề bạt.” Sau khi ở cùng Hách Sảng một thời gian dài Thiên Thiên cũng học được chút ít lời dễ nghe sao cho thích hợp.
Không thể không tin Hách Sảng trước từng tào lao qua, phải tùy tính tình của tổng tài đại nhân mà ứng biến chính là dạy bảo quá chuẩn…
Cửa chính phòng làm việc tổng tài không biết từ khi nào đã đóng lại, hoặc là có thể do thời gian Thiên Thiên vùi đầu đau khổ quá lâu mà đã quên hồn đang ở chỗ nào, sau khi làm xong việc trong tay đứng dậy liền làm đầy đủ bộ dạng toàn thân vận động, đợi khi nàng kịp phản ứng kinh sợ thì đã bị Lăng Phong đứng ở sau lưng nàng thấy hết.
“Mệt mỏi sao?” Lăng Phong vô ý nhìn lướt qua Thiên Thiên xem số liệu đã sửa sang, Thiên Thiên thấy lão bản hình như muốn xem báo biểu nhanh chóng ngồi xuống xung phong nhận việc giúp hắn tìm văn kiện.
Lăng Phong tựa ở bên ghế làm việc của Thiên Thiên cầm con chuột tra xét.
“Ừ, không sai.”
Lấy được sự khen ngợi của lão bản Thiên Thiên cuối cùng tìm được một tia an ủi, vui tươi hớn hở gật đầu nói:
“Tổng tài quá khen.” Vừa ngẩng đầu phát hiện mặt hắn cùng nàng gần trong gang tấc, khoàng cách hai thân thể hiện lên một loại vi góc độ vô cùng mờ ám, nếu như lúc này có người chụp ảnh hoàn toàn không cần kỹ thuật chính là Lăng Phong đang ôm bả vai Thiên Thiên hai người cùng nhau ôm ở trước máy tính.
“Làm sao vậy?” Lăng Phong mắt không hiểu ngửa đầu nhìn thấy hai tay Thiên Thiên co co, Thiên Thiên trừng lớn hai mắt ngón trỏ chỉ vào cái mũi của mình ý cầu cứu.
Lăng Phong nhíu mày trong chốc lát mới giác ngộ đại khái là không ngờ rằng có người ăn hamburger cũng có thể bị nghẹn, vỗ lấy vai Thiên Thiên giúp nàng hết nghẹn. Cứ như vậy động tác vừa vặn bị các chủ quản công ty mới tiến đến báo cáo công tác đứng ở cửa thấy hết…
Thiên Thiên nghẹn họng…
Các tinh anh thức thời giả bộ không nhìn thấy gì hết liền đi ra ngoài, cửa phòng làm việc trong nháy mắt lại trở về vị trí cũ, ở chỗ ngồi vừa rồi hít sâu một tay nhận cốc nước đưa tới uống ực mạnh vài ngụm.
Thiên Thiên bị nghẹn rất khó chịu, cái tim càng khó chịu vì thể nào các loại lời đồn đãi lại điên khùng truyền xa mấy ngày không chừng, rồi sẽ bị các kẻ hay đưa chuyện thêm dầu thêm mỡ thành cái gì không biết…cuộc đời của nàng vì sao thê thảm như vậy!!!!!
Thiên Thiên quyết định:“về sau không có việc gì sẽ không đến tầng sáu!”
Chỉ là ‘người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu’ loại chuyện như vậy nàng đâu thể định đoạt, rồi 1 hôm Thiên Thiên đã bị thư kí của Lăng Phong gọi bốn lần : chuyện cũng không có gì to tác nhưng vì nó là thư kí của tổng tài nên tức khắc nó thành to đùng.
Thiên Thiên liền không rõ chẳng lẽ boss là xem nàng làn da không đủ trắng mỡ hơi nhiều ảnh hưởng đến bộ mặt thành phố, ảnh hưởng tới danh tiếng của công ty danh tiếng cho nên để cho nàng một ngày bò lên tầng 6 mấy lần để gia tăng lượng vận động ư?
Bò lên cầu thang là một việc sẽ mệt mỏi cho nên Thiên Thiên trở về nhà trọ thì người đã thành vô cùng phế vật. Khi nàng ở đại sảnh công ty vô tình gặp gỡ Lăng Phong hơn nữa đối phương đề xuất muốn đưa nàng trở về nhà lúc đó Thiên Thiên lập tức bày tỏ thân thể của mình rất tốt có thể lại bò ba ngày thang lầu cũng không thành vấn đề, vì chính mình có thể về nhà còn cố ý làm ra dáng ngẩng đầu ưỡn ngực đi về phía trước cho hắn xem.
Boss là tin tưởng thân thể nàng vô cùng không có vấn đề, còn Thiên Thiên là mệt muốn chết rồi, trở lại nhà trọ lập tức nằm sấp ở trên ghế đơ ra.
Bên kia bàn phím tiếng lách cách lách cách vang lên, thanh âm truyền đến tiếng chỉ huy dõng dạc trong trò chơi hai mươi lăm người cùng chiến đấu với BOSS, Thiên Thiên nắm lên gối che lỗ tai bị chuột của Hách Sảng đập trúng chân:
“Mưu sát a! !”
Hách Sảng nghe tiếng ngay cả đầu cũng không quay lại, nhanh chóng từ trong thùng lấy ra một con chuột hoàn toàn mới nhanh chóng thay, sau đó tiếp tục chiến đấu hăng hái, Thiên Thiên thống khổ xoa chân vừa oán giận Hách Sảng:
“Cậu ham mê trò chơi quá xém đập chết mình.”
Hách Sảng hai mắt chằm chằm nhìn BOSS, miệng nói đến lời đả kích Thiên Thiên:
“Chờ cậu max level có thể nhận thức loại cảm giác đánh chết BOSS yêu dấu này.” Ngón tay linh hoạt ở trên bàn phím gõ vài cái, Thiên Thiên chứng kiến vừa rồi mấy đại BOSS kia đã ngã xuống, Hách Sảng lúc này mới liếc qua Thiên Thiên:
“Bất quá max level với cậu còn rất xa xôi, là mình đã quá lo xa.”
Thiên Thiên bị Hách Sảng nói câu kia: “Đánh chết BOSS có cảm giác yêu thương ” làm hấp dẫn, híp híp mắt dường như quyết tâm rất lớn:
“Mình cũng chặn đánh giết BOSS, mình cũng muốn max level, gào khóc ~~ ”
Hách Sảng bị bộ dạng của Thiên Thiên trấn định, một lúc sau gật đầu:
” Thiên Thiên cô nương, bạn cuối cùng đã hiểu!”
Cho Thiên Thiên dù bị boss bắt đi ra ngoài phơi nắng mặt trời, cho Thiên Thiên bò thang lầu, cho dù boss dùng thịt bò làm nghẹn, cho dù boss suốt ngày liếc mắt nhìn mình thì…mình vẫn muốn giết BOSS. Con cừu hiền lành 1 khi đã phẫn nộ rồi thì hậu quả rất nghiêm trọng!
Tối hôm đó Thiên Thiên gọi mọi bằng hữu hiệu triệu người ta đến giúp nàng thăng cấp, xuất hiện một đám max level làm nhiệm vụ thăng cấp đội hình cực kì cường đại.
Hách Sảng đứng ở trước máy tính tặc tặc thở dài:
“Ma nó, đạo trưởng quả là rất đẹp trai!” Cứ vậy xem nhẹ phái khác, nhìn chằm chằm ba vị đạo trưởng chạy lên chạy xuống cũng là sư đệ của Thiên Thiên rồi vừa nhai kẹo cao su tiếp tục thở dài:
“Có 3 kẻ kia nếu là Bạch y cũng tới có thể tụ tập thành một bàn.”
Dường như lơ đãng nhắc nhở làm cho Thiên Thiên bừng tỉnh nhớ tới:
“Đúng rồi!” Mở ra quan hệ thầy trò, mấy ngày hôm trước biểu hiện trên danh nghĩa sư phụ quan hệ đã cùng nàng xóa thành công, nàng nên tìm ‘Bạch y như phong’ bái sư xin xỏ mang mình đi làm nhiệm vụ thăng cấp.
Mở ra danh sách hảo hữu, Thiên Thiên nhìn nhìn Bạch y như phong đang online, còn địa điểm chính là gần nơi nàng thăng cấp, lập tức chat mật nói:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “*vẻ mặt may mà * sư phụ hãy qua chỗ đồ nhi 1 chuyến!”
Bạch y như phong trả lời cực kỳ mau:
[Bạch y như phong] : “Được, ta lập tức đi tới.”
Thiên Thiên mới gọi thì Bạch y như phong đã đứng ở sau lưng nàng, Thiên Thiên kinh ngạc nói:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Di, làm sao đã đứng cạnh đây rồi?” Nói xong lại cảm thấy mỗi lần đều trùng hợp như vậy gặp gỡ hẳn là hắn cũng có đồ đệ cấp cùng nàng không khác hỏi vấn đề này rất dư thừa .
Sau đó lại có điểm mơ hồ trên thế giới còn có người giống nàng thăng cấp sao, khéo phải nhận người thân….nhất định.
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Sư phụ, xin hỏi sư phụ, sư huynh của đồ đệ hoặc là sư đệ hay sư tỷ, sư muội đang ở nơi nào?”
[Bạch y như phong] : “Ta cũng không thu qua đồ đệ.”
Thiên Thiên trong lòng trèo lên một chút, nghĩ thầm…xong rồi, người ta không thu đồ đệ vậy thì nàng không phải là cao hứng hụt rồi. Thật sự là một hồi vui mừng một hồi lo a…lắp bắp phát quá một câu nói:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Kia… Vậy Bạch y huynh, huynh là đến đây ngắm phong cảnh sao?” Không phải là dạy đồ đệ mà mỗi ngày đến khu quái nhỏ báo thù sao…
Bạch y như phong bình tĩnh trả lời:
[Bạch y như phong] : “Không phải…ta chỉ là không hiểu như thế nào có người lại thăng cấp chậm đến như vậy.”
Thiên Thiên đang muốn trả lời: “Thì ra là như vậy.” Thoáng cái kịp phản ứng người ta nói hình như là nàng, bi phẫn cũng quẫn bách đánh ra một lèo:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Thì ra là huynh có đam mê nghiên cứu * mặt chảy mồ hôi *”
Hệ thống nhắc nhở ‘Bạch y như phong muốn gia nhập đội ngũ của bạn’, Thiên Thiên đoán rằng hắn có thể là giúp mình thăng cấp, vội vàng ấn xác nhận sau đó kênh đội ngũ liền xuất hiện 1 câu nói như sau:
[Bạch y như phong]: “Kế tiếp hãy để cho ta mang Thiên Thiên đi thăng cấp, các vị có thể mau đi.”
Thiên Thiên không biết Bạch y như phong tiến vào đội ngũ sau mọi người không biết là vẻ mặt gì, chỉ thấy kênh đội ngũ biểu hiện 1 tràng như mấy ngày hôm trước nàng nói vũ khí của Bạch y sáng lên, mọi người mỗi người 1 loại biểu tình.
Chat mật tán gẫu xuất hiện lời Bạch y như phong nói:
[Bạch y như phong] :”Đưa đội trưởng cho ta.” Thiên Thiên làm theo đem chức đội trưởng cho hắn, sau đó liền chứng kiến sư đệ bị bay ra khỏi đội ngũ, kênh đội ngũ trong trong nháy mắt thanh tịnh pt chỉ còn lại Thiên Thiên đánh Ba Tư cùng Bạch y như phong có hai người.
Thiên Thiên bắt đầu hối hận vừa rồi không nên đem các sư đệ bị đuổi ra như thế!Sư đệ của nàng dù thế nào cũng rất tốt làm nhiệm vụ đánh quái tốc độ thuần thục cộng lại cũng chắc hơn 1 mình Bạch y chứ? Nhưng rất nhanh Thiên Thiên liền biết được mình đã sai lầm .
Bạch y như phong hắn thật có thể một địch năm, trí nhớ không phải tốt bình thường mà liền điểm BOSS ở chỗ nào cũng tìm đúng, những nhiệm vụ khác Thiên Thiên chỉ cần đi nhận, sau đó đi theo phía sau hắn dựa theo hắn nói đó là có thể dùng tốc độ nhanh nhất toàn thắng báo cáo kết quả.
Mỹ nữ tóc mây Thiên Thiên đánh Ba Tư thay một thân trang bị lv 60, lụa mỏng nhẹ nhàng nhảy múa thêm vài phần phong thái, Thiên Thiên cực hưng phấn, đẳng cấp cao chính là không khác biệt chất lượng y phục đều thay đổi tốt hơn, nhìn một chút cái váy viền tơ lụa này so với áo vải trước nàng mặc khi lv thấp có vẻ hạng sang hơn…
Thiên Thiên nhìn đồng hồ đã mười giờ rồi, nói nhảm là Hách Sảng như kỳ tích không quấy rầy Thiên Thiên chơi game, không có khinh bỉ Thiên Thiên rõ ràng đã sớm về phòng của mình đóng cửa vào giấc ngủ.
Thiên Thiên cảm thấy đoạn thời gian thật kỳ diệu này quá ảo, cũng may trong quá trình thăng cấp gặp gỡ Bạch y nếu không cho dù cộng thêm mấy cái sư đệ tốt mã dẻ cùi trong vòng ba ngày nàng cũng không đến được lv 60 nói như vậy kế hoạch “Đánh BOSS” thành kế hoạch quá xa vời.
Bởi vì Bạch y như phong nói hắn không thu qua đồ đệ, Thiên Thiên cũng thấy được hắn thao tác sắc bén cảm thấy hắn là người chơi kiêu ngạo một chút đúng là lẽ thường, mà hắn lại có vẻ thân thiết như vậy. (L: chỉ vs Thiên Thiên mà thôi)
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Giờ không còn sớm rồi thôi thì đêm nay dừng đến đây! Bạch y huynh sớm một chút nghỉ ngơi đi.”
Bạch y như phong ấn giao dịch với điểm Thiên Thiên, cho 1 đống vào, Thiên Thiên cho ít mana vào ấn xác định sau đó Bạch y như phong nói tới một câu:
[Bạch y như phong]: “Muội gầy như vậy dùng để ăn đi.” Sau đó thả một đống bí pháp cần thiết cho Thiên Thiên .
[Bạch y như phong]: “Những bí tịch này ta không dùng được, cho muội toàn bộ đọc.”
Thiên Thiên không khỏi nhớ tới ban ngày bị Lăng Phong hành hạ rất bất đắc dĩ nhưng ít ra còn tồn một tia hài hước:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Bạch y huynh quá khen, muội tuy gầy nhưng lão bản của muội luôn khiến cho chân muội chạy bò thang lầu cả ngày, huynh lấy về ăn đi muội sợ béo lên lão bản nhìn không được lại muốn phát động toàn dân vận động. * vẻ mặt khổ sở* * vẻ mặt khóc lớn* ”
[Bạch y như phong]: “Chân chạy?” Bạch y như phong tựa hồ rất không hiểu.
Thiên Thiên nhanh chóng gõ ra một hàng chữ, sau đó lại xóa đi. Nói thì hắn đại khái cũng không hiểu cuộc sống bị làm khó dễ, không có mấy người người bình thường có thể hiểu …
[Bạch y như phong]: “Tại sao không nói chuyện, mệt sao?”
Thiên Thiên xoa xoa mắt vừa rồi đi theo Bạch y như phong thăng cấp nhiều kinh nghiệm quá mức hưng phấn, lúc này thật đúng là mệt nhọc, nên trả lời:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Đúng vậy, lão bản ngược đãi công nhân viên *vẻ mặt khóc lớn *, muội trước đi tắm rửa sạch sẽ rồi ngủ.”
Ngày mai không chừng tổng tài đại nhân lại nghĩ ra biện pháp gì trả thù nàng, sớm biết hôm nay thì lúc trước…lúc trước làm sao lại không khống chế nổi chính mình tính tình lên cơn hướng Lăng Phong giội đồ uống đây? ! !
Thiên Thiên gõ ra một câu:
[Thiên Thiên đánh Ba Tư] : “Bạch y huynh, ngủ ngon.” Chờ trong chốc lát đối phương chưa có đáp lại Thiên Thiên cũng liền logout.
Sự thật chứng minh lão bản muốn bóc lột công nhân viên thì đó là tương đối dễ dàng. Mặc kệ làm sao bạn trốn, vô luận trốn thế nào chỉ cần lão bản ra lệnh một tiếng dù bạn là tại chỗ góc lầu ba hay là trong toilet lão bản cũng có thể chính xác không sai nắm giữ địa điểm bạn đang đứng sau đó phái người gọi bạn lên lầu 6.
Thiên Thiên né hơn nửa canh giờ, tìm xong tất cả loại lí do có thể cuối cùng vẫn là bị Chu thư ký kéo lên lầu sáu.
Trước các ánh mắt đồng nghiệp hâm mộ ghen ghét cả ngày trời bị tổng tài đại nhân thần thông quảng đại chiếu vào ngoài khét trong sống, chưa nói gì đâu được tự hào. Thiên Thiên cảm thấy lão bản quá giảo hoạt, quá âm hiểm!
Chu thư ký ôm vào một đống văn kiện sau lắc lắc đầu bày tỏ đối với Thiên Thiên rất đồng tình, chủ quản mập đến tìm Lăng Phong ký khi đi qua Thiên Thiên cười đến vẻ mặt rất hòa ái, nói khẽ với Thiên Thiên:
“Đồng chí Sở Thiên Thiên này, đừng có gấp từ từ sẽ xong, chỗ này là báo cáo tình hình thực tế hai năm kỳ thật cũng không nhiều, ha ha….mặc dù những số liệu này máy tính đã thống kê và lưu trữ rồi.”
Nhìn sang bên kia các quản lý nói chuyện với Lăng Phong không có chú ý tới bọn họ thấp giọng thần bí hề hề đối với Thiên Thiên nói:
“Tổng tài nói cho cô một lần nữa sửa sang lại những số liệu này nhưng thật ra là nghĩ muốn đào tạo cô thành nhân tài.” Vỗ vỗ 2 vai mềm nhũn của Thiên Thiên:
“Làm cho tốt, tôi hoàn toàn kì vọng vào cô.”
Thiên Thiên bị chủ quản mập cổ động mà hai chân như nhũn ra, gượng cười vài tiếng:
“Đa tạ chủ quản đã đề bạt.” Sau khi ở cùng Hách Sảng một thời gian dài Thiên Thiên cũng học được chút ít lời dễ nghe sao cho thích hợp.
Không thể không tin Hách Sảng trước từng tào lao qua, phải tùy tính tình của tổng tài đại nhân mà ứng biến chính là dạy bảo quá chuẩn…
Cửa chính phòng làm việc tổng tài không biết từ khi nào đã đóng lại, hoặc là có thể do thời gian Thiên Thiên vùi đầu đau khổ quá lâu mà đã quên hồn đang ở chỗ nào, sau khi làm xong việc trong tay đứng dậy liền làm đầy đủ bộ dạng toàn thân vận động, đợi khi nàng kịp phản ứng kinh sợ thì đã bị Lăng Phong đứng ở sau lưng nàng thấy hết.
“Mệt mỏi sao?” Lăng Phong vô ý nhìn lướt qua Thiên Thiên xem số liệu đã sửa sang, Thiên Thiên thấy lão bản hình như muốn xem báo biểu nhanh chóng ngồi xuống xung phong nhận việc giúp hắn tìm văn kiện.
Lăng Phong tựa ở bên ghế làm việc của Thiên Thiên cầm con chuột tra xét.
“Ừ, không sai.”
Lấy được sự khen ngợi của lão bản Thiên Thiên cuối cùng tìm được một tia an ủi, vui tươi hớn hở gật đầu nói:
“Tổng tài quá khen.” Vừa ngẩng đầu phát hiện mặt hắn cùng nàng gần trong gang tấc, khoàng cách hai thân thể hiện lên một loại vi góc độ vô cùng mờ ám, nếu như lúc này có người chụp ảnh hoàn toàn không cần kỹ thuật chính là Lăng Phong đang ôm bả vai Thiên Thiên hai người cùng nhau ôm ở trước máy tính.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook