Boss Nữ Phụ
-
Chương 58
Chương 58
Tất cả mọi người đều ngỡ ngàng nhìn Mộc Hạ Vy, không phải vị tiểu thư này đã chết trong đám cháy Mộc gia 4 năm về trước sao? Tại sao giờ lại xuất hiện trong bữa tiệc này? Rất nhiều câu hỏi được đặt ra, tiếng ồn ào xì xào bàn tán. Mộc Hạ Vy hứng thú vô cùng cô quay sang nhìn Tiểu Tư, hắn liền hiểu ý đưa cho Bạch Hoa Hoa một hộp quà.
- Bạch tiểu thư, chúc mừng sinh thần thứ 23 tôi thay Mộc gia có món quà gửi tặng,
Bạch Hoa Hoa vẫn còn cứng đờ nhìn Tống Hạo Thiên đang say mê chỉ nhìn duy nhất một mình Mộc Hạ Vy, cô ta chua sót không cam lòng. Đôi mắt dâng nên một tầng nước. Người hầu bên cạnh nhận lấy quà của Tiểu Tư, mời họ vào trong dự tiệc.
Mộc Hạ Vy nhón chân ghé vào tai Tống Hạo Thiên thì thầm.
- Bạch tiểu thư của anh khóc rồi kìa. Thật thương tâm.
- Anh chỉ để ý có một mình em thôi.
Tống Hạo Thiên véo véo hai má non mềm của Mộc Hạ Vy, cảm xúc rất tốt, như bánh bao vậy thật muốn cắn một miếng. Cả hai đi lướt qua người Bạch Hoa HOa vẫn im lặng , đây chính là cú sốc Mộc HẠ Vy muốn Bạch Hoa Hoa nhận lấy cảm giác từ trên thiên đàng rớt xuống địa ngục thật thảm.
Mộc Hạ Vy cô cảm thấy thương tâm thay nha~
Bạch gia chủ cùng vợ ông ta vừa nhìn thấy Mộc Hạ Vy mặt liền biến sắc, cả người khẽ run.có phải cô biết vụ ám sát Mộc gia chủ là ông ta thuê người làm liền tới đây trả thù nhưng không có chứng cứ buộc tội nên Bạch Hoan cũng bình tĩnh lại, ra vẻ một người cha yêu thương con cái.
- Tiểu Vy...con là Tiểu Vy sao? Baba thật nhớ con. Tại sao con có thể vô tâm không báo bình an lấy một lời. Baba và mẹ con vô cùng đau khổ
Mộc Hạ Vy cười khẩy một cái, đôi mắt chớp chớp long lanh, chẳng mây chốc dâng lên một tầng nước, bộ dạng vô cùng đau lòng.
- Baba không biết sao? Con vì bị người ta gài bẫy trói lại ở Mộc gia, đám người đó còn cho nguòi đổ xăng muốn thiêu chết con, may thay mẹ con trên trời phù hộ cho con thoát nạn. Con là muốn ở ẩn truy tìm hung thủ gây ra vụ hỏa hoạn đó...hức hức...nghĩ lại tới giờ Tiểu Vy lại thấy sợ...hức hức...
Tống Hạo thiên ôm lấy Mộc Hạ Vy đưa ánh mắt cảnh cáo về phía Mộc gia chủ cùng vợ của ông ta.
Phía trong góc, Lâm Mặc cùng Lâm Hàn Phong bất động nhìn dáng người nhỏ bé đang được Tống Hạo Thiên ôm lấy, cả hai dụi mắt mấy lần ,tự cấu véo bản thân mấy lần để kiểm chứng đây không phải giấc mơ. Mộc Hạ Vy, là cô...Mộc Hạ Vy đã về.. trở vê bên bọn hắn.
Lâm Hàn Phong không ngăn được cảm xúc muốn tiến tới chỗ cô nhưng lại thấy Tống Hạo Thiên đang ôm cô hướng về phía bọn hắn đi tới. Mộc Hạ Vy còn sụt sùi mấy cái vô cùng đáng thương.
Lâm Hàn Phong vui mừng ôm chầm lấy Mộc Hạ Vy, cả người hắn run lên sợ hãi đây chỉ là ảo giác do nỗi nhớ của hắn đem lại.
- Tiểu Vy...em trở về... em về với anh rồi. Lần này anh không buông, có chết cũng sẽ không buông tay.
Lâm Mặc chỉ im lặng ngắm nhìn cô, hắn mỉm cười chua chát, hắn sẽ âm thầm bảo vệ cô trong góc tối, dù cô có không cần hắn cũng sẽ làm bởi vì hắn không có đủ tư cách để sóng vai cùng với cô. Vậy hắn sẽ tình nguyện âm thầm mà ở bên cô.
Mộc Hạ Vy khó chịu đẩy Lâm Hàn Phong ra khỏi người mình, cũng đứng cách xa Tống Hạo thiên một chút, cô nhìn Bạch Hoa Hoa đang liếc về phía bên này vô cùng tức giận thì bản thân lại vô cùng thích thú. Xem nào, theo cốt truyện mà làm thôi.
Mộc Hạ Vy mỉm cười ngọt ngào với ba người họ, vô cùng đáng yêu.
- Ba người có thể đi lấy giúp em chút đồ ăn và nước ngọt không?
- Ba bọn anh luôn sao?
Không để Lâm Hàn Phong nói thêm Tống Hạo Thiên bên cạch đã nắm lấy cổ áo hai người họ xách đi. Bạch Hoa Hoa thấy không còn ai bên cạnh Mộc Hạ Vy liền nhanh chóng tiến đến vô cùng tức giận nắm chặt cánh tay Mộc hạ Vy như muốn bóp nát nó,
- Mộc hạ Vy, mày còn sống?... Đáng ra lúc đó tao nên đâm thẳng một dao vào tim mày mới phải?
- Bạch Hoa Hoa tao nói ròi mà, nếu hôm đó mày không giết chết tao thì những ngày tháng sau này mày đừng mong sống yên.
Mộc hạ Vy nâng một ly rượu lên uống một hơi, gật gật đầu thay cho lời khen.
Bạch Hoa Hoa cố gắng kìm nén không đánh người, tay cô ta cũng run lên mãnh liệt.
- Môc hạ Vy, tại sao lại là Hạo Thiên tại sao lại là anh ấy?
- Vì mày yêu thích hắn ta nhất mà. Còn muốn lập hôn ước cơ mà...Thật cười chết tao? Nhìn xem Tống Hạo Thiên dù biết tao lợi dụng nhưng vẫn tình nguyện làm theo bởi ngay từ đầu người hắn yêu là tao. Mấy trò bẩn thỉu hèn hạ trước đây của mày chẳng lẽ tao không biết sao? Bạch Hoa Hoa, mày tính kế nhầm người rồi...
Mộc hạ Vy thương hại vỗ vỗ má của Bạch Hoa Hoa. Ánh mắt ngập tràn sự khinh thường của Mộc Hạ Vy kích động tới giới hạn cuối cùng của Bạch Hoa Hoa, cô ta lao tới đẩy Mộc Hạ Vy ngã xuống tát lên mặt cô một cái.
-Mộc Hạ Vy con khốn...tại sao mày không chết đi...chết luôn theo mẹ của mày....Tống Hạo Thiên là yêu tao...nếu mày không trở lại họ vẫn sẽ yêu tao...
-Huhu Hạo Thiên...Hạo Thiên...Bạch tiểu thư muốn giết em....cứu em
Tống Hạo Thiên nhanh chóng chạy tới kéo người Bạch Hoa Hoa khỏi người của Mộc Hạ Vy. Hắn tức giận muốn lập tức giết người. Lâm Hàn Phong vội vàng xem xét bên má bị sưng lên của Mộc Hạ Vy không khỏi đau lòng. Cua nhỏ của hắn vậy mà dưới mí mắt của hắn bị người ta khi dễ, hắn giận dữ quát lớn
-Bạch tiểu thư, cô đang làm gì vậy?
Bạch Hoa Hoa lấy lại được bình tĩnh, cô ta nhìn mọi người xung quanh đang không ngừng chỉ trỏ bản thân, không chịu được liền núp sau lưng mẹ mình,quay về bộ dạng bạch liên hoa thanh thuần.
-Mẹ, con không cố ý là Tiểu Vy mắng mẹ tiểu tam nên con giận quá...con chỉ muốn bảo vệ mẹ hức hức
Mộc Hạ Vy tặc lưỡi, xoa xoa bên má bị tát một cái hiện rõ năm ngón tay đỏ rực. Đôi mắt lại ướt át khóc oà lên.
-Bạch tiểu thư...hức sao lại vu oan cho tôi vậy chứ...mọi người xung quanh ai cũng nghe thấy là chị ghen tị vì Hạo Thiên yêu tôi mà hức...
Bạch Hoa Hoa tức giận không để ý lúc đó xung quanh có người, thêm việc cô ta còn hét lên như vậy. Nhưng cô ta tiếp tục khóc lớn, vô cùng thương tâm.
-Rõ ràng Thiên caca đồng ý làm bạn nhảy đầu tiên với con trong ngày hôm nay vậy mà lại thành đi với Hạ Vy. Hức hức... mẹ nói xem có phải anh ấy bị Hạ Vy ép buộc không? Với tính cách của Hạ Vy mọi người đều biết mà...
Tống Hạo Thiên cau mày,hắn đồng ý lúc nào chứ? Tiểu Vy của hắn lại hiểu lầm cho xem, nghĩ vậy bèn cúi người in lên môi Mộc Hạ Vy một nụ hôn mà ngay cả Mộc Hạ Vy cũng đơ một lúc. Hắn lại nắm tay cô đặt lên môi của mình.
-Người tôi yêu từ trước tới nay chỉ có duy nhất một mình Mộc Hạ Vy.
Mọi người trong sảnh hóng dưa đều ồ lên kinh ngạc. Bạch Hoa Hoa không còn khóc giả nữa mà thực sự khóc thật rồi.
Vu Đình kéo Bạch Hoa Hoa đến sảnh chính để cắt bánh phân tán sự chú ý. Bạch Hoa Hoa nhanh chóng lau nước mắt lấy lại tinh thần cười rạng rỡ. Cô ta đốt lên ngọn nến số 23 rồi nhắm mắt chuẩn bị ước.
Tiểu Tư bên cạnh Mộc Hạ Vy nhoẻn miệng cười.
-Cô chủ, còn 3 giây đếm ngược
3
2
1
Bang
Chiếc bánh kem nhiều tầng bỗng phát nổ, tất cả mẩu bánh bắn tung toé, Bạch Hoa Hoa còn chưa kịp ước nguyện điều gì thì bánh kem đã dính đầy mặt. Cô ta tức giận hét lớn.
Mộc Hạ Vy gật đầu một cái, người hầu hai bên bắn lên tràng pháo giấy đẹp mắt,
Tiếp thêm hai người nữa bên cạnh lắc mạnh chai rượu sâmpanh khiến bọt bắn tung toé bắn hết lên người Bạch Hoa Hoa,phải nói là thảm không ai bằng.
Mộc Hạ Vy một bên vỗ tay thật lớn vui vẻ chúc mừng, đôi môi cũng nở một nụ cười sảng khoái.
- Sinh nhật vui vẻ chị gái của tôi...
.
.
.
Vote and cmt
Truyện đã đi được hơn nửa rồi. Au sẽ nhanh chóng lấp hố bộ này càng sớm càng tốt.
Cảm ơn mọi người thời gian qua luôn đồng hành và ủng hộ. Mong từ giờ tới khi kết thúc bộ truyện này mọi người vẫn luôn dõi theo Mộc Hạ Vy nhé
Iu mọi người !!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook