Bóng Tối Gia Tộc
-
3: Đêm Dài Tội Lỗi
Vào một đêm nọ, sau bữa tiệc rượu dài, ông Minh trở về nhà trong cơn say khướt.
Bước đi loạng choạng, đầu óc mờ mịt, ông cảm thấy nhẹ nhõm khi nghĩ về sự thay đổi của Hà dạo gần đây.
Cô em gái mà ông hết lòng thương yêu đã dần trở nên vui vẻ, tươi trẻ trở lại sau một thời gian dài chìm trong nỗi u uất.
Ông chậm rãi bước tới bên cửa phòng Hà, khẽ mở cửa nhìn vào trong.
Ánh trăng chiếu qua cửa sổ, tạo ra một ánh sáng mờ ảo trong phòng, làm nổi bật sự quyến rũ của Hà khi cô nằm ngủ say trong chiếc váy ngủ mỏng manh.
Chất liệu lụa mỏng nhẹ, gần như trong suốt, ôm lấy từng đường cong của cơ thể cô, tạo ra một vẻ đẹp đầy gợi cảm và bí ẩn.
Ông Minh, trong trạng thái say xỉn, đứng lặng lẽ bên giường, đôi mắt ông không thể rời khỏi hình ảnh mê hoặc trước mắt.
Sự say sưa của rượu làm tăng cảm giác mãnh liệt trong lòng ông, khi ông nhìn thấy vẻ đẹp thanh thoát và quyến rũ của Hà.
Sự say mê của ông Minh hiện rõ trong ánh mắt ông, khi ông chăm chú quan sát từng nếp nhăn nhẹ nhàng của chiếc váy và những phản chiếu mờ ảo của làn da Hà dưới ánh sáng.
Cảm giác tội lỗi và cám dỗ lẫn lộn trong tâm trí ông khiến ông cảm thấy như bị hút vào một thế giới mê hoặc mà không thể dễ dàng rút lui.
Bước chân ông lảo đảo tiến lại gần giường Hà.
Men rượu làm lu mờ lý trí, và trước hình ảnh quá đỗi quyến rũ của cô em gái đang nằm đó, ông Minh không thể cưỡng lại dục vọng đang dâng trào.
Trong khoảnh khắc yếu đuối và mất tự chủ, ông Minh ngồi xuống bên cạnh Hà, hai tay ông bắt đầu đặt lên bàn chân cô rồi nhẹ nhàng vuốt lên dưới lớp váy, bàn tay ông sờ đến đâu người ông nóng bừng đến đó, cơn dục vọng thôi thúc mạnh mẽ, ông kéo hết váy cô lên tới ngực, để lộ ra một thân thể tuyệt đẹp mà ông chưa từng được nhìn thấy ở những cô gái mà ông từng lên giường.
Trong cơn mê, Hà cảm thấy cơ thể mình bị siết chặt, như thể có một sức nặng không thể nhìn thấy đang ập lên người cô, cô cảm nhận sự tiếp xúc mềm mại của một vật thể nào đó đang di chuyển chậm rãi trên cơ thể mình, qua lớp vải mỏng manh của chiếc váy ngủ.
Ông Minh chậm rãi vuốt ve khắp người Hà, từ chậm đến nhanh dần, đôi tay tham lam liên tục xoa nắn bầu ngực Hà, rồi lại vuốt ve xuống đùi cô, tay ông dừng lại ở giữa hai đùi Hà, đặt tay lên vùng nhạy cảm của Hà, một cảm giác nóng ấm nơi bàn tay khi ông vuốt ve lên đám lông mu của Hà, ông Minh như tê dại, ngón tay ông liên tục di chuyển.
Cái khe ẩm ướt cũng đang dần hé ra bởi những ngón tay của ông.
Khi những ngón tay ông ướt đẫm nước từ người Hà, ông tuột hẳn cái quần mình xuống, ông nằm đè lên người Hà, cảm nhận được da thịt đang chạm vào nhau đến khi ôm trọn cơ thể Hà.
Phía dưới ông Minh như muốn bùng nổ, từ từ tách hai chân của cô ra để cái thứ nóng ấm kia tiến vào trong.
Sự di chuyển đó làm cho cơ thể cô cảm thấy ấm áp và căng thẳng.
Những cảm giác mơ hồ khiến cô không thể phân biệt rõ ràng giữa giấc mơ và thực tại.
Mỗi lần chạm, dù rất nhẹ, đều khiến cô cảm thấy một sự kích thích lạ lùng và khó hiểu.
Khi ông Minh cảm nhận được sự phản hồi của cơ thể Hà, ông càng cảm thấy kích thích hơn, dù sự tội lỗi và cảm giác dằn vặt vẫn đeo bám ông.
Phía dưới cũng bắt đầu xâm nhập từ từ, nóng ấm, và đầy cảm xúc này không chỉ làm thay đổi cảm giác của Hà mà còn làm tăng thêm sự ham muốn của ông Minh.
Trong cơn mê, Hà bắt đầu cảm nhận một cảm giác đau đớn kỳ lạ từ thân dưới, khiến cô nhăn nhó và cảm thấy khó chịu.
Những cơn đau từ từ tăng cường, làm cho cơ thể cô bị căng ra.
Cô muốn thét lên vì đau đớn, nhưng sức lực đã cạn kiệt, và âm thanh chỉ lạc lối trong cơn mê mờ mịt.
Cảm giác càng lúc càng rõ rệt, làm cho Hà không thể kiểm soát được những cử động của cơ thể mình.
Cô cảm thấy mình bị siết chặt trong vòng tay của ông Minh.
Sự nóng ấm và sự siết chặt của ông Minh bao phủ cơ thể cô, làm cho cảm giác đau đớn càng trở nên lấn át và không thể chịu đựng.
Mặc dù nằm trong lòng ông Minh, Hà cảm thấy sự yếu đuối và bất lực của mình.
Cảm giác đau đớn từ thân dưới kết hợp với sự chuyển động liên tục của ông Minh tạo ra một trạng thái không thể tả nổi, nơi mà mỗi cơn đau đều trở nên tăng dần theo từng cử động của ông Minh.
Trong lúc cao trào, khi mọi cảm giác trở nên mạnh mẽ và mãnh liệt, cánh cửa phòng bất ngờ mở ra.
m thanh cọt kẹt của cánh cửa kéo theo một tiếng động nhỏ, và Liên, người không hay biết về tình huống bên trong, bước vào phòng.
Cô nghe thấy tiếng động lạ và tò mò tiến lại gần để kiểm tra.
Khi Liên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sự hoảng loạn và sốc dâng tràn trong cô.
Hà, đang nằm bất động trên giường, phía trên là ông Minh đang ôm chặt lấy Hà mà liên tục nhấp nhô phần thân dưới, làm cho Liên cảm thấy choáng váng.
Cô ngay lập tức lùi lại, cảm giác của sự sợ hãi và hoang mang khiến cô không thể giữ bình tĩnh.
Ông Minh, khi nhận thấy sự xuất hiện của Liên, lập tức rút cái thứ kia ra khỏi người Hà, chạy vội về phía Liên.
Sự dằn vặt và tội lỗi trong ông Minh trở nên mạnh mẽ hơn bao giờ hết, khi ông thấy mình bị phát hiện trong tình huống tồi tệ này.
Ông Minh vội vàng cố gắng bắt lấy Liên, nhưng trong sự hoảng loạn, Liên đã nhanh chóng lùi lại và cố gắng thoát khỏi sự tiếp cận của ông.
Hà, mặc dù đang trong tình trạng đau đớn, cảm thấy sự thay đổi bất ngờ và sự lộn xộn trong phòng.
Cô nằm yên lặng, cảm giác của sự tiếp xúc nóng bỏng và sự căng thẳng vẫn còn đọng lại trên cơ thể, nhưng không thể hiểu rõ những gì đang xảy ra xung quanh mình.
Trong sự hoảng loạn, ông Minh vội vã bịt miệng Liên lại, không cho cô kịp phản ứng hay kêu cứu.
Ông kéo cô vào phòng của cô, Liên cố gắng chống cự, nhưng sự yếu ớt và sợ hãi khiến cô không thể làm gì nhiều.
Ông Minh đẩy Liên xuống giường, cô bị lực đẩy mạnh mà ngã úp xuống giường, ông Minh khoá cửa lại rồi tiến tới giữ chặt cơ thể cô bằng sức mạnh của mình, làm cho cô không thể thoát ra.
Liên cố gắng vùng vẫy, nhưng sự hoảng loạn và đau đớn khiến cô không thể kháng cự hiệu quả.
Trong giây phút đó, cảm giác của ông Minh trở nên mãnh liệt hơn khi ông cảm nhận được sự phản kháng yếu ớt của Liên.
Ông minh tiếp tục đè người cô nằm úp trên giường, hai chân buông thõng xuống đất, mông cô đưa về phía ông Minh, hai tay ông không còn giữ chặt người Liên nữa, ông bắt đầu sờ soạng khắp người cô, từng mảnh vải trên người cô cũng dần bị lột sạch.
Cả thân thể người con gái mới lớn dần hiện ra trước mắt ông Minh.
Cơn hứng tình lại ập tới mạnh mẽ, ông ôm chặt lấy người Liên, hai tay vòng xuống dưới ngực mà bóp lấy bóp để.
Phần dưới của ông Minh một lần nữa lại căng lên hết cỡ, ông gục mặt sát vào gáy Liên, tay mò mẫm xuống mông Liên tìm đến cái khe nhỏ của cô gái mới lớn.
Liên cảm thấy nhận được ngón tay ông Minh đang chạm vào nơi nhạy cảm của cô, Liên sợ hãi, cố gắng cựa quậy để thoát khỏi bàn tay ông Minh, nhưng cô đang bị đè lên người nên mọi phản kháng đều trở nên yếu ớt.
Ông Minh vuốt về cái khe nhỏ bé một lúc, cảm nhận được ngón tay đã trơn tuột phía dưới, ông điều chỉnh lại phần mông của mình, cảm nhận được sự tiếp xúc giữa hai bộ phận nhạy cảm, ông Minh liền ôm chặt lấy Liên, từ từ nhấp nhẹ phần mông về phía cái khe nhỏ bé đang khép chặt kia.
Liên biết chuyện gì sắp xảy ra với cô, giọng cô yếu ớt van xin, nhưng ông Minh lúc này như một con thú đang vồ lấy con mồi của mình.
Mặc cho cô van xin trong nước mắt, ông vẫn tiếp tục siết chặt lấy cơ thể cô, phía dưới cũng đã tiến sâu vào bên trong cái khe hẹp nhỏ bé.
Liên cắn chặt môi, hai tay cô nắm chặt xuống giường, cô cảm nhận được có thứ gì đang từ từ tiến vào trong người cô, cảm giác đau rát khi cái thứ đó dần dần vào sâu hơn, mặt cô nhăn nhó, hai dòng nước mắt cứ thế chảy ra không ngớt.
Ông Minh với kinh nghiệm của mình, ông biết làm thế nào để Liên ít đau nhất có thể, ông cũng biết đây là lần đầu của Liên, ông dần thả lỏng người cô ra, Liên cũng đã buông xuôi, cô biết không thể làm gì được nữa, mọi cố gắng bây giờ cũng đã muộn khi cái thứ kia đã nằm sâu trong người cô.
Ông Minh nhẹ nhàng vuốt ve như muốn xoa dịu nỗi đau cho cô, phía dưới của cả hai cũng đã hòa lấy nhau, ông Minh bắt đầu nhấp đều đều, cảm giác vừa khít vừa trơn tuột khiến ông hưng phấn đến tột độ.
Đến khi cơn dục vọng đến đỉnh điểm, ông Minh vẫn đủ bình tĩnh để rút ra khỏi người cô trước khi dòng tinh khí ồ ạt tuôn ra.
Với kinh nghiệm của mình, ông biết rõ cách để không để lại hậu quả.
Sau khi thoả mãn, ông Minh bắt đầu thay đổi hoàn toàn cách cư xử.
Thay vì tiếp tục đe dọa hay sử dụng vũ lực, ông dùng những lời nói ngọt ngào, như muốn xóa nhòa mọi tội lỗi đã gây ra.
"Liên à, chú chỉ lỡ tay thôi, mọi chuyện sẽ ổn mà.
Chú chỉ muốn tốt cho con, không ai có thể chăm lo cho con bằng chú đâu."
Những lời nói của ông ta khiến Liên rùng mình, nhưng đồng thời, chúng cũng làm cô bối rối.
Ông Minh không còn là người chủ đáng tin cậy mà cô từng kính trọng, mà đã trở thành một kẻ xảo trá, biết cách tận dụng sự yếu đuối của cô để điều khiển mọi thứ.
Ông ta tỏ ra dịu dàng, vờ như đang quan tâm đến Liên, nhưng thực chất là để củng cố sự kiểm soát của mình.
"Con biết mà, chỉ cần con nghe lời, chú sẽ bù đắp tất cả.
Không ai sẽ tin con nếu con kể ra đâu.
Chỉ có chú là người duy nhất đứng về phía con thôi," ông Minh tiếp tục rót vào tai cô những lời nói đầy ngụy biện, cố gắng gieo vào cô cảm giác cô đơn và tuyệt vọng.
Liên không biết phải làm sao.
Những lời dụ dỗ ấy như tấm lưới vô hình, càng ngày càng siết chặt lấy cô.
Mỗi lần cô cố gắng thoát ra, ông Minh lại dùng những lời ngon ngọt để khiến cô hoang mang, không biết đâu là sự thật.
Trong lòng Liên lúc này chỉ là một mớ hỗn độn giữa sự ghê tởm và nỗi sợ hãi.
Nhưng cô biết, nếu cô không đủ mạnh mẽ để thoát ra khỏi sự thao túng này, cô sẽ mãi mãi là con rối trong tay ông ta.
Cô vẫn im lặng mặc cho ông có nói gì đi nữa.
Một lúc sau, ông đứng dậy bước ra ngoài để lại Liên ngồi đó với sự tủi nhục, cô không còn khóc được nữa, bóng tối dần bao trùm không gian trả lại sự im lặng và yên bình, Liên nằm đó mệt mỏi rồi dần chìm vào giấc ngủ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook