Bốn Người Sáng Lập Đời Hai
-
Quyển 1 - Chương 1: Thức tỉnh từ bóng tối -
Mùa đông năm 1999, một trận bão tuyết ập tới lan tràn khắp Luân Đôn. Màu trắng xóa trải dài tới tận chân trời âm u, giờ phút này đã bao phủ toàn bộ Thung lũng Godric
Người phụ nữ tóc nâu nhẹ nhàng đặt một bó hoa cúc vàng đặt lên bia mộ phủ trắng tuyết. Cô ta dùng tay quét đi lớp tuyết đọng. Ở phía sau người phụ nữ có một người đàn ông khuôn mặt hốc hác. Hắn đứng đó, hai tay đút vào trong túi áo, mái tóc màu đỏ giữa thế giới chỉ có một màu trắng này như ánh lửa nhiệt tình bùng cháy
Người đàn ông tóc đỏ tiến lên một bước. Hắn tùy tiện ngồi bệt xuống mặt đất lạnh và ẩm, tư thế hai chân đan chéo đĩnh đạc
_ Tụi này tới thăm bồ, người anh em
Người đàn ông tóc đỏ – Ron nhìn bia mộ bật cười. Khác với người Hermione vẫn luôn im lặng không nói một lời, tiếng nói của hắn liên tục giống như vòi nước bị mở ra
_ Này, bồ biết tin gì mới không, Harry? Mụ Bellatrix kia sẽ không hoành hành lâu nữa đâu… Con chồn sương cũng teo đời nhà ma rồi, nó một mình phải đấu với mười mấy tên Tử thần Thực tử mà. Bồ thiệt xui xẻo lại phải chịu đựng cái bản mặt mắc dịch của nó… À, còn cả tên Augustus Rookwood kia, mình giết hắn rồi, cuối cùng đã báo thù được cho Fred… Umm, cả …
_ Đủ rồi
Hermione luôn im lặng bỗng nhiên ngắt lời, giọng nói của cô run rẩy. Khuôn mặt cô có vẻ lạnh lùng bởi quầng thâm đen sì
_ Harry không cần biết những chuyện này
Một lúc lâu sau, Hermione mới thì thào nói. Bàn tay cô vẫn liên tục quét dọn lớp tuyết đọng trên bia mộ. Đối với cô mà nói, Đứa bé Sống sót hay Chúa tể Hắc ám gàn dở tà ác, tất cả đã bị vùi lấp từ cái mùa hè cách đây hai năm trước khi cô nhìn thấy trí nhớ của Snape về Trường sinh Linh giá cuối cùng cần bị tiêu diệt. Harry chỉ là một cậu bé bình thường đã yên nghỉ sau khi hoàn thành cuộc đời ngắn ngủi của mình
Harry chỉ là một người bạn thân thiết của cô. Cậu ấy ở nơi đây, chưa từng rời đi
Bia mộ được dọn dẹp từng chút từng chút một dần dần hiện ra hình dạng ban đầu của nó. Phía trên viết:
Harry James Potter
(1980 – 1998)
You didn’t leave, just in a great trip
(Bạn không rời đi, chỉ đang thực hiện một cuộc phiêu lưu vĩ đại)
Nhưng mà khác với bình thường, phần nửa câu sau bị một vết rạch sắc bén xóa đi, giống như gạch đi câu viết sai vậy. Thay vào đó là dòng chữ được khắc một cách đơn sơ vụng về
Where love is, heart returns
(Tình yêu ở đâu, trái tim về đó)
Hermione và Ron cứ thế nhìn đăm đăm vào dòng chữ kia, mãi tới khi bia mộ lại bị tuyết bao phủ lần thứ hai, mãi đến khi ánh chiều tà le lói nơi đường chân trời
Một tháng sau, Bellatrix Lestrange cầm đầu nhóm Tử thần Thực tử tàn dư bị tóm gọn trong cuộc khủng bố ở Hẻm Xéo. Cùng lúc đó, hai người bạn thân của người anh hùng vĩ đại Harry Potter, Ron Weasley và Hermione Granger từ biệt cõi đời
Sau 5 năm dài dằng dặc bị bao phủ trong bóng tối, giới pháp thuật phương Tây cuối cùng nghênh đón ánh sáng mới của thế kỷ 21
_o0o_
N.Linh: Phần cuối truyện có suy nghĩ của tác giả, nhưng mình xin phép không dịch nữa nhé! Mình cũng sẽ hạn chế những dòng cảm nhận của bản thân để truyện được chỉnh chu, đỡ mắc công beta
P.S: Không cần nói nhiều, chắc các bạn đoán được ai khắc nửa câu sau rồi chứ. Hz
Người phụ nữ tóc nâu nhẹ nhàng đặt một bó hoa cúc vàng đặt lên bia mộ phủ trắng tuyết. Cô ta dùng tay quét đi lớp tuyết đọng. Ở phía sau người phụ nữ có một người đàn ông khuôn mặt hốc hác. Hắn đứng đó, hai tay đút vào trong túi áo, mái tóc màu đỏ giữa thế giới chỉ có một màu trắng này như ánh lửa nhiệt tình bùng cháy
Người đàn ông tóc đỏ tiến lên một bước. Hắn tùy tiện ngồi bệt xuống mặt đất lạnh và ẩm, tư thế hai chân đan chéo đĩnh đạc
_ Tụi này tới thăm bồ, người anh em
Người đàn ông tóc đỏ – Ron nhìn bia mộ bật cười. Khác với người Hermione vẫn luôn im lặng không nói một lời, tiếng nói của hắn liên tục giống như vòi nước bị mở ra
_ Này, bồ biết tin gì mới không, Harry? Mụ Bellatrix kia sẽ không hoành hành lâu nữa đâu… Con chồn sương cũng teo đời nhà ma rồi, nó một mình phải đấu với mười mấy tên Tử thần Thực tử mà. Bồ thiệt xui xẻo lại phải chịu đựng cái bản mặt mắc dịch của nó… À, còn cả tên Augustus Rookwood kia, mình giết hắn rồi, cuối cùng đã báo thù được cho Fred… Umm, cả …
_ Đủ rồi
Hermione luôn im lặng bỗng nhiên ngắt lời, giọng nói của cô run rẩy. Khuôn mặt cô có vẻ lạnh lùng bởi quầng thâm đen sì
_ Harry không cần biết những chuyện này
Một lúc lâu sau, Hermione mới thì thào nói. Bàn tay cô vẫn liên tục quét dọn lớp tuyết đọng trên bia mộ. Đối với cô mà nói, Đứa bé Sống sót hay Chúa tể Hắc ám gàn dở tà ác, tất cả đã bị vùi lấp từ cái mùa hè cách đây hai năm trước khi cô nhìn thấy trí nhớ của Snape về Trường sinh Linh giá cuối cùng cần bị tiêu diệt. Harry chỉ là một cậu bé bình thường đã yên nghỉ sau khi hoàn thành cuộc đời ngắn ngủi của mình
Harry chỉ là một người bạn thân thiết của cô. Cậu ấy ở nơi đây, chưa từng rời đi
Bia mộ được dọn dẹp từng chút từng chút một dần dần hiện ra hình dạng ban đầu của nó. Phía trên viết:
Harry James Potter
(1980 – 1998)
You didn’t leave, just in a great trip
(Bạn không rời đi, chỉ đang thực hiện một cuộc phiêu lưu vĩ đại)
Nhưng mà khác với bình thường, phần nửa câu sau bị một vết rạch sắc bén xóa đi, giống như gạch đi câu viết sai vậy. Thay vào đó là dòng chữ được khắc một cách đơn sơ vụng về
Where love is, heart returns
(Tình yêu ở đâu, trái tim về đó)
Hermione và Ron cứ thế nhìn đăm đăm vào dòng chữ kia, mãi tới khi bia mộ lại bị tuyết bao phủ lần thứ hai, mãi đến khi ánh chiều tà le lói nơi đường chân trời
Một tháng sau, Bellatrix Lestrange cầm đầu nhóm Tử thần Thực tử tàn dư bị tóm gọn trong cuộc khủng bố ở Hẻm Xéo. Cùng lúc đó, hai người bạn thân của người anh hùng vĩ đại Harry Potter, Ron Weasley và Hermione Granger từ biệt cõi đời
Sau 5 năm dài dằng dặc bị bao phủ trong bóng tối, giới pháp thuật phương Tây cuối cùng nghênh đón ánh sáng mới của thế kỷ 21
_o0o_
N.Linh: Phần cuối truyện có suy nghĩ của tác giả, nhưng mình xin phép không dịch nữa nhé! Mình cũng sẽ hạn chế những dòng cảm nhận của bản thân để truyện được chỉnh chu, đỡ mắc công beta
P.S: Không cần nói nhiều, chắc các bạn đoán được ai khắc nửa câu sau rồi chứ. Hz
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook