Tôn Hiểu Tuyết lập tức xấu hổ, nhưng sau đó liền tức giận nói: “Học cái gì không tốt lại học người ta cạo trọc, anh có khí chất của người ta à? Anh có khuôn mặt đẹp trai bằng người ta sao? Không có cái gì cả thì đừng học người ta cạo trọc! Phi —— ”

Nhân lúc tên đầu trọc này còn chưa kịp phản ứng thì Tôn Hiểu Tuyết đã chửi loạn cả lên, sau đó vội vàng xoay người chạy đến bên cạnh Mạc Thanh Uyển.

Chỉ cần tôi chạy nhanh thì xấu hổ sẽ không đuổi kịp tôi.

Đầu trọc không hiểu gì lại đột nhiên bị mắng một trận, anh ta đứng ngơ ra thật lâu rồi mới mắng lại một câu: “Bị điên rồi, tôi cạo trọc làm phiền gì đến cô chứ?”

Tôi đầu trọc tôi quang vinh.

Đầu trọc buồn bực sờ đầu rồi hùng hùng hổ hổ rời đi.

Tôn Hiểu Tuyết cực kỳ buồn bực, đi dạo nhiều ngày như vậy, thật vất vả mới gặp được một người đầu trọc, kết quả lại không phải Lục Vân, thật là khó chịu.

Mạc Thanh Uyển thở dài một hơi nói: “Hiểu Tuyết, cũng may anh ta không phải Lục Vân, không thì cô lỗ mãng xông lên như vậy nhất định sẽ làm Lục Vân cảm thấy bị mạo phạm, đến lúc đó càng không chào đón chúng ta.”


“Lỗi của tôi lỗi của tôi, lần sau sẽ chú ý.” Tôn Hiểu Tuyết thè chiếc lưỡi thơm ra.

Hai người tiếp tục đi dạo, quỷ dị là trên đường lại gặp mấy người đầu trọc, nhưng đều không phải Lục Vân.

Thật là gặp quỷ.

“Trương sư huynh, sao cả anh cũng…”

Hai người cứ đi mãi đi mãi rồi gặp được đại đệ tử của Đan Dương Tông – Trương Vận, ly kỳ là cả Trương Vận cũng cạo đầu.

Hai cô gái trực tiếp mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt muốn bao nhiêu quái dị có bấy nhiêu quái dị.

Trương Vận sờ đầu nói: “Hóa ra là cô Mạc và cô Tôn, kỳ thật là như vậy, hiện tại tạo hình đầu trọc này đã trở thành xu hướng thời thượng mới của Đan Dương Tông, các người không cần cảm thấy kinh ngạc.”

Hiện tại đông đảo tông môn Côn Luân đều biết Đan Dương Tông xuất hiện một thanh niên đầu trọc rất mạnh, không thể tuỳ tiện đi trêu chọc.


Cho nên các nam đệ tử Đan Dương Tông học theo, nhao nhao bắt chước tạo hình đầu trọc, không vì cái gì khác, chỉ để về sau khi đi ra ngoài sẽ làm người khác kiêng kị thêm mấy phần.

Đệ tử tông môn khác chỉ cần nhìn thấy đối phương là đầu trọc, lại hỏi một chút, hóa ra là đệ tử của Đan Dương Tông, sau đó không dám tuỳ tiện đắc tội, thậm chí còn chủ động chạy tới nịnh bợ.

Vậy nở mặt nở mày biết chừng nào!

Mạc Thanh Uyển và Tôn Hiểu Tuyết nghe xong thật câm nín.

Lần này tìm kiếm đầu trọc Lục Vân càng khó hơn nữa.

Có lẽ cả Lục Vân cũng không ngờ chỉ một hành động vô thức của mình đã khiến Đan Dương Tông nổi lên phong trào cạo đầu này.

Cả Tông Chủ Cốc Thanh Sơn cũng lên tiếng tán dương hành vi cạo trọc, đồng thời còn nói trọc đầu quang vinh hiếm thấy, làm đám người kinh ngạc đến ngây người.

Mà những người hói đầu trời sinh lập tức tìm về tự tin.

Mọi chuyện đều là nhờ Lục Vân ban tặng.

Tôi không ở Côn Luân, nhưng Côn Luân luôn có truyền thuyết đầu trọc của tôi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương