Cảnh Tâm vừa đăng weibo xong, Tần Sâm đã trả lời tin nhắn của cô.

“Thấy rồi, rất đẹp.”

Có mỗi thế? Cảnh Tâm phát hiện anh nhắn tin có thể viết ngắn gọn liền ngắn gọn, còn tưởng rằng anh sẽ nói thêm vài câu, ví dụ như có ý kiến thế nào về liên hoan phim, là phim điện ảnh do Hoa Thần đầu tư mà, phóng viên đều vây quanh nam nữ chính, anh cũng không quan tâm.

Cảnh Tâm nghĩ nghĩ, chụp lại màn hình bình luận trên weibo của cô, gửi qua webchat cho anh: “ em cũng có giải, giải bình hoa tốt nhất.”

Cầm di động đợi một lúc lâu mà không thấy anh trả lời, Cảnh Tâm đoán chắc anh đang bận việc, cũng không biết khi nào mới đọc được, cô lại vào weibo một lúc, một giờ ngắn ngủn, đã có hơn một nghìn bình luận.

“ Chúc mừng bình hoa lấy được giải thưởng, cô là người duy nhất trong lịch sử đạt được giải thưởng này, vui mừng chạy khắp nơi!”

“Ha ha ha ha ha cười nhạo, bình hoa tôi đã yêu cô làm sao bây giờ!”

“Bình hoa tuyệt đối là người duy nhất trong giới giải trí nhận được giải thưởng này, tôi đi cười một lát ha ha ha ha!!”

Cảnh Tâm: “….”

Mọi người đúng là nhân tài, cô nhịn không được bật cười.

Đi thảm đỏ vẫn đang diễn ra, người dẫn chương trình giới thiệu các đoàn làm phim, sau khi kết thúc,người chủ trì liên hoan phim được mời lên sân khấu, tuyên bố lễ trao giải chính thức bắt đầu, sau đó là màn biểu diễn mở đầu.

Ngồi bên cạnh Cảnh Tâm là nữ hai cùng đoàn làm phim với cô, rõ ràng đã thấy tin cô mới đăng weibo, tiến đến bên tai cô cười nhẹ nói: “Hôm nay chúng ta đến xem mọi người nhận giải, cảm nhận bầu không khí thôi, nhưng cô còn có fan trên mạng trao giải thưởng, tôi cái gì cũng không có.”

Cảnh Tâm: “…. Cô nói như vậy, đúng là có chút an ủi đấy.”

“Đúng vậy, Lục Tuyết Tâm cũng chỉ được đề cử mà thôi, với tên tuổi bộ phim điện ảnh của chúng ta, không tranh nổi?”

Cảnh Tâm cười cười, sự thật là như thế, bất quá cô cùng vị nữ hai này cũng không thân quen lắm, cho nên cũng không nói gì.

Nữ hai lại nói: “Tôi cảm thấy nếu lúc đó cô làm nữ chính, thì nói không chừng, kỹ thuật diễn của cô tốt hơn cô ấy, hơn nữa còn xinh đẹp hơn, lúc ấy gia thế của cô bị lộ, rất nhiều người qua đường cũng trở lên nổi tiếng, cho dù là người qua đường cũng có cảm tình với cô.”

Thật ra lúc trước đạo diễn đi tìm cô, nhưng bởi vì quan hệ của ba mẹ cô, cô bị lùi xuống làm nữ ba.

Cảnh Tâm trừng mắt nhìn: “Nhưng mà không có nếu, tôi chính là nữ ba, chuyện này không thay đổi được.”

Nữ hai ngẩn người, cười cười, không nói gì nữa.

Trên sân khấu, rất nhiều giải thưởng đã được công bố, người chủ trì cũng khách quý thay nhau trao giải, những nghệ sĩ được giải lên phát biểu cảm nghĩ, cuối cùng cũng đến lúc công bố giải thưởng nặng kí là nhất ảnh và đế ảnh hậu, khi người chủ trì công bố người nhận giải ảnh hậu là Trình Phi, Cảnh Tâm cũng không cũng không có gì bất ngờ.

Bất qua khi Trình Phi phát biểu cảm nghĩ, thật sự là… Lại vô tình kéo anh trai cô vào, vô cùng có kỹ xảo, không có nói rõ tên họ, nhưng chính là có thể làm người ta liên tưởng đến cái tên Phó Cảnh sâm.

Không cần nghĩ, đêm nay anh trai cô kiểu gì cũng được lên từ khoá tìm kiếm hot nhất.

Sau khi lễ trao giả kết thúc, Cảnh Tâm đã nhận lời mời tham gia tiệc rượu bế mạc, Thẩm Gia đi cùng cô, ở cửa gặp Quý Đông Dương đang bị phóng viên bao vây.

Cái tên được nhắc đến nhiều nhất cho danh hiệu ảnh đế của liên hoan phim Kim Kê là Quý Đông Dương, anh đã hai lần nhận được danh hiệu ảnh đế này, mọi người đều nghĩ anh sẽ tiếp tục nhận được giải thưởng này, cuối cùng kết quả ngược lại, đạt được danh hiệu ảnh đế là một tiểu thịt tươi vô cùng trẻ tuổi Lê Tranh.

Cảnh Tâm nghe các câu hỏi sắc bén của phóng viên, khẽ nhíu mày, đứng ở đó không nhúc nhích.

Thẩm Gia nhắc nhở cô: “Đừng đứng đó, đi thôi.”

Cảnh Tâm thấy Quý Đông Dương đã được nhân viên an ninh hỗ trợ rời đi, nhịn không được bùng nổ: “Sao nhân viên lại hỏi mấy loại câu hỏi này, không phải muốn sát muối vào vết thương của người ta hay sao? Cái gì mà nội tình bên trong cái gì mà bại bởi hậu bối.”

Thẩm Gia cười một tiếng: “Người nổi tiếng chính là như vậy, lúc tốt họ có thể nâng em lên tận trời, nhưng lúc ngã xuống thì cũng chỉ có tự mình nếm nỗi đau.”

Cảnh Tâm không nói được lời phản bác, cô đã ở trong giới giả trí nhiều năm, sở dĩ không có người nhằm vào cô, chủ yếu là vì cô không nổi tiếng.

Trong tiệc rượu, Cảnh Tâm đang chuẩn bị đi lấy một chút đồ ăn, bỗng nhiên phía trước có người kêu tên cô: “Cảnh tiểu thư, xin chào.”

Tiếng phổ thông không quá đúng chuẩn, vừa nghe là tiếng phổ thông của Hongkong, Cảnh Tâm ngây ra một lúc, ngẩng đầu lên nhìn, một người đàn ông có diện mạo đoan chính đang đứng trước mặt cô, nhìn vô cùng ổn trọng chững chạc, tuổi chừng 35 36.

Cảnh Tâm nhìn anh ta có chút quen mắt, nhưng nhất thời lại không nhớ ra là ai, vì thế mở miệng nói: “Xin chào, xin hỏi anh là?”

Người đàn ông mỉm cười: “Kha Đằng.”

Kha Đằng? Là tổng giám đốc tập đoàn tài chính Anh Đằng ở HongKong?

Cảnh tâm ngạc nhiên, trong đầu rất nhanh hiện lên những tin tức trên trang giải trí cô thấy trước kia, trách không được cô thấy quen mắt, cô cười cười: “Kha tổng, xin chào, vừa rồi nhất thời không nhớ ra, thật có lỗi.”

Kha Đằng lại cười: “Không sao.”

Cảnh tâm không biết anh ta đột nhiên đến gần mình là có ý gì, nhưng ánh mắt anh ta nhìn cô làm cô có chút không thoải mái, đang muốn kiếm cớ rời đi, Kha Đằng đột nhiên thân sĩ vươn tay về phía cô: “Cảnh tiểu thư, không biết có vinh hạnh được cùng cô nhảy một bài?”

Cảnh Tâm cười cười xin lỗi: “Ngại quá, chân của tôi mấy hôm trước bị thương, vẫn chưa khỏi, không thể theo Kha tổng khiêu vũ được rồi.”

Kha Đằng chậm rãi đứng thẳng dậy, nhíu mi đánh giá cô.

Cảnh Tâm từ nhỏ lớn lên trong gia đình như vậy, anh trai cô, ông ngoại và mấy người anh họ, có người nào không phải là rồng trong biển người, bọn họ đối với cô rất tốt, cô cũng đã thấy qua mặt tàn nhẫn của họ, cho nên khi Kha Đằng dùng ánh mắt có chút đáng sợ nhìn cô, bất quá cô vẫn có thể duy trì bình tĩnh, không đổi sắc mặt.

Hơn nữa, cô là diễn viên.

Kha Đằng híp mắt: “Vậy đúng là rất đáng tiếc.”

Cảnh Tâm liếc mắt thoáng qua nhìn thấy Thẩm Gia đang đi về phía cô, nhìn Kha Đằng, mỉm cười nói: “Người đại diện tìm tôi, tôi đi trước.”

Cảnh Tâm đi đến trước mặt Thẩm Gia, thấy thần sắc chị ấy có chút kích động, nghi hoặc nói: “Chị làm sao vậy?”

Thẩm Gia nhíu mày, lôi kéo cô đi đến một góc: “Vừa rồi Kha Đằng nói gì với em?”

Cảnh Tâm nói: “Anh ta mời em khiêu vũ, em nói chân em bị thương chưa khỏi, không thể nhảy.”

Thẩm Gia nhẹ nhàng thở ra: “May mà em cự tuyệt.”

Mấy năm nay có không ít đàn ông muốn dùng quy tắc ngầm với cô, nhưng cô chưa bao giờ thấy dáng vẻ Thẩm Gia khẩn trương như vậy, có chút không hiểu: “Kha Đằng rất lợi hại sao? Sao chị lại lo lắng như vậy.”

Thẩm Gia nhìn cô: “Năm em 19 tuổi, lúc đi Hongkong chụp ảnh cho tạp trí, Kha Đằng liền có ý với em, cho người đến đề cập với chị chuyện này, lúc ấy chị cự tuyệt.”

Cảnh Tâm bỗng nhiên hiểu ra: “Trách không được sau đó vai diễn của em bị đổi hết.”

Thẩm Gia nói: “Lúc ấy chuyện này ba mẹ em ra mặt giải quyết, bằng không chuyện này sao có thể kết thúc một cách dễ dàng như vậy.”

Cảnh Tâm thật bất ngờ, cô hoàn toàn không biết chuyện này: “Sao chị không nói chuyện này với em vậy?”

Thẩm Gia liếc cô một cái: “Lúc ấy em mới 19 tuổi, còn đang học đại học, khi đó chị còn trẻ tuổi, gặp loại chuyện này chị không ứng phó nổi, từ trước đến nay công ty luôn mặc kệ những chuyện như thế này, chị chỉ có thể đem chuyện này nói với ba mẹ em.”

“A.” Cảnh Tâm cảm thán, “Không nghĩ lúc em nhỏ tuổi như vậy mà đã bị người ta nhớ thương.”

“Ha ha, Kha Đằng ngay cả người 15 tuổi cũng ngủ cùng, 19 tuổi thì là cái gì.”

“…..”

Cảnh Tâm nhìn chằm chằm Thẩm Gia, Thẩm Gia bị cô nhìn đến phiền: “Nhìn cái gì vậy, có chuyện gì nói thẳng.”

Cảnh Tâm nhướng mày: “Chị không phải ước có người dùng quy tắc ngầm với em sao? Tại sao lại ngăn cản giúp em? Tần Sâm đấy, sao chị lại vội vã muốn đem em ném lên giường anh ấy.”

Thẩm Gia rất tự nhiên nói: “Người muốn dùng quy tắc ngầm với em rất nhiều, không phải già thì là xấu, ngay cả chị cũng thấy chướng mắt, cô gái xinh đẹp như em sao chị có thể nhẫn tâm làm hại, có một ít người bộ dáng cũng đẹp trai, nhưng bản lĩnh cũng không lớn, không dùng quy tắc ngầm với em nổi.”

Thẩm Gia liếc Cảnh Tâm một cái: “Hơn nữa, em có ba mẹ, ông ngoại như vậy, chị trừ phi không muốn tiếp tục ở thành phố B lăn lộn nữa, mới dám đem em bán đi. Tần Sâm không giống vậy, người đàn ông độc thân hoàng kim, hơn nữa anh ta còn đang khiêu chiến ba mẹ em, không phải huyện của chị, lửa có cháy cũng không lan được đến gần chị.”

Cho nên cô chỉ là biết thời thế mà thôi.

Cảnh Tâm hiểu được toàn bộ: “Tâm cơ thật sâu….”

Thẩm Gia lườm cô một cái: “Em không phải cũng thấy Tần Sâm rất đẹp trai hay sao, bị anh ta cưa đổ sao?”

Cảnh Tâm: “….”

Cô còn…. Thật sự bị cưa đổ.

Hai người nói xong đi vào, Cảnh Tâm thấy Quý Đông Dương cầm một chén rượu vang đang đứng ở một bên, nghĩ một chút vẫn là đi qua đi, “Anh Đông.”

Quý Đông Dương quay đầu về phía cô, cười cười: “Em định đến an ủi tôi?”

Cảnh Tâm lắc đầu: “Em chỉ muốn hỏi anh, có thể chụp chung một tấm ảnh không? Em từ nhỏ đã thích xem phim điện ảnh và phim truyền hình có anh đóng, ở phim trường em cũng không có cảnh diễn chung với anh, bình thường rất khó gặp gỡ, gặp thì anh cũng vội quay phim không thì ngủ…”

Cô chỉ là muốn chụp chung với thần tượng một tấm ảnh, hơn nữa hôm nay trên thảm đỏ, cô thấy rất nhiều nghệ sĩ chụp ảnh chung với anh. Vừa mở weibo ra, nhìn thấy mọi người đua nhau share bức ảnh đó, bây giờ cơ hội khó có được, cô cũng muốn chụp chung mấy tấm hình để lưu niệm.

Quý Đông Dương nhướng mày: “Từ nhỏ đã thích phim truyền hình và phim điện ảnh của tôi? Tôi cũng chưa có già mà.”

Cảnh Tâm: “…Em không có ý đó, bởi vì anh bắt đầu sự nghiệp từ sớm.” Quý Đông Dương tiến vào giới giải trí năm 15 tuổi, năm nay 33 tuổi, đã được 18 năm, cô nói từ nhỏ đã xem phim của anh đóng là đúng mà! 18 năm trước cô mới có 5 tuổi!

Quý Đông Dương cười cười, lấy di động ra ấn ấn, nhìn về phía cô: “Không phải muốn chụp ảnh sao? Lại gần một chút, chụp không được em.”

Cảnh Tâm a một tiếng, vội vã lại gần, vài giây sau, anh đã chụp xong.

Sau đó, anh đem ảnh chụp gửi cho cô, Cảnh Tâm có chút buồn bực nhìn ảnh chụp, kỹ thuật chụp ảnh của thần tượng rất là tệ.

Quý Đông Dương liếc mắt nhìn cô một cái: “Không hài lòng?

Cảnh Tâm gật đầu: “Em có thể nhờ người đại diện chụp ảnh cho chúng ta không?”

Quý Đông Dương cười cười, gật đầu.

Lần này dùng điện thoại Cảnh Tâm chụp, Thẩm Gia chụp xong đem điện thoại trả cho cô, Cảnh Tâm vừa thấy, nở nụ cười.

Vẫn là kỹ thuật chụp ảnh của Thẩm Gia tốt.

Cảnh Tâm vui vẻ rạo rực mở weibo ra, cũng ra nhập đội quân share trên weibo, đương nhiên share không chỉ có cô và Quý Đông Dương, còn có mấy người khác lấy ảnh chụp chung với ảnh đế ảnh hậu, cũng đều là ảnh chụp ảnh chung với thần tượng.

Buổi tối Tần Sâm phải đi xã giao, không có thời gian xem điện thoại, nửa đêm về nhà vừa nhìn di động, cô bé kia ngay cả một tin nhắn cũng không gửi cho anh.

Anh nhíu mày, đem điện thoại di động để một bên.

Tắm rửa xong đi ra, mở máy tính lên, vào webchat, mới phát hiện ra cô đều gửi tin nhắn qua webchat.

Tâm bảo bối: “ em cũng có giải, giải bình hoa tốt nhất.”

Tâm bảo bối: “Anh đang bận à? Em không quấy rầy anh nữa, một lúc nữa đến lễ trao giải, buổi tối còn có tiệc rượu, anh xong việc nhớ về nghỉ ngơi sớm một chút.”

Khoé miệng Tần Sâm cong lên, mở tấm ảnh kia ra, sau khi xem xong, cười khẽ ra tiếng.

Anh lười biếng dựa vào ghế sô pha, mở weibo ra, vào trang cá nhân của cô.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương