Biếu Tặng Cơ Duyên, Bạo Kích Bồi Thường! ( Dịch)
-
Chương 1: Thiên Nguyên Đan Này Vẫn Là Dành Cho Muội Đi !
Editor: Kingofbattle
Đông Lâm Tông, Đạo Vực, Đông Châu.
Trong một đại điện khá rộng lớn, cột điện bốn phía đều điêu khắc rất tinh xảo, dưới ánh nến mờ ảo âm u.
Có một lão giả mặc đạo bào xám, cả người bốc lên từng luồng hủ khí, đang khoanh chân ngồi trên bồ đoàn.
Chính là tông chủ của Đông Lâm Tông hiện tại.
Ở trước mặt hắn, có hai người trẻ tuổi ,một nam một nữ, cả hai đều có khuôn mặt rất thanh tú.
Bất quá nữ tử nhỏ tuổi hơn một chút, dáng người ước chừng mười lăm mười sáu tuổi.
"Dao Ca, tuy là tư chất của con rất xuất sắc, ít nhất cũng là tối thượng đẳng, theo lẽ thường thì viên Thiên Nguyên Đan này nên để cho con."
"Nhưng chuyện ở thế gian, có một số thời điểm không phải là dùng tư chất là có thể để cân nhắc."
"Đại sư huynh Lục Huyền của con, tuy là tư của hắn không bằng con, nhưng nhiều năm trở lại đây, vì tông môn ra sức không ít, hơn nữa nhiều năm về trước vi sư cũng đã hứa là cho hắn viên Thiên Nguyên Đan này."
"Cho nên vi sư rất tiếc, không thể cho con viên Thiên Nguyên Đan này."
Lão giả chậm rãi đưa mắt nhìn về phía thiếu nữ.
Nghe thấy lời này, người thiếu nữ liền cảm thấy choáng váng.
Thiên Nguyên Đan chính là lục phẩm đan dược hàng thật giá thật, nếu mình có thể dùng, ít nhất cũng có thể rút ngắn khoảng cách tu luyện tới hai ba năm.
Nhưng sư tôn đã nói vậy, nàng cũng chỉ có thể chấp nhận.
Tức thì nàng hơi nghiêng đầu, nhìn về phía thanh niên mặc áo trắng.
Thanh niên này dáng người cao lớn, làn da trắng như ngọc, nhìn qua mười phần nho nhã.
Chính là đại sư huynh Lục Huyền, so với nàng thì hắn nhập môn sớm hơn mười năm.
"Hô"
Trong lòng của Lục Huyền liền trở nên nhẹ nhõm.
Nói thật, vốn là hắn tưởng viên Thiên Nguyên Đan này cùng chính mình có duyên nhưng không phận.
Dù sao thì tư chất của tiểu sư muội cũng tốt hơn hắn, chính là tối thượng đẳng, cao hơn nữa thì chính là tư chất Thiên Nhân Phong Thái hiếm thấy trên thế gian, nhất định là tương lai có thể chạm tới Vương Đạo cảnh !
Bởi vì thế cho nên khi tiểu sư muội nhập môn, hắn đã dự đoán được sau này mấy thứ tốt không tới lượt mình.
Nhưng thật không ngờ là sư tôn lại giao cho hắn đan dược trân quý như Thiên Nguyên Đan!
Đúng thật là, trươc đây mình không có bái nhầm người. !
Cảm giác bên cạnh có một cặp mắt hơi oán giận, Lục Huyền thầm than trong lòng.
Quả thật, nếu xét về tư chất, thì viên Thiên Nguyên Đan này nên để cho Khương Dao Ca, nhưng tư chất của hắn vốn đã tầm thường, cho nên lại cần hơn bao giờ hết!
Nếu như không có viên Thiên Nguyên Đan này, với tu vi hiện tại của hắn, ít nhất phải tu luyện tới mười mấy năm!
Mà đời người thì lại có mấy lần mười mấy năm?
Trong lúc Lục Huyền đang suy nghĩ, lão giả đã lấy ra một bình bạch ngọc từ trong ngực.
Cho dù bình thuốc đã được phong ấn, nhưng vẫn có mùi thuốc đậm đặc lan ra khắp nơi, trong nháy mắt cả đại điện đều tràn ngập hơi thuốc.
Chỉ là hít một hơi, Lục Huyền đã cảm giác khí huyết trong cơ thể tăng thêm không ít.
"Con cầm lấy đi"
Lão giả nhìn về phía Lục Huyền, mỉm cười nói ra.
Tuy là tên đệ tử này thiên phú không cao, nhưng làm việc lại rất thận trọng, còn không ngại gian khổ, mình cũng không thể tìm ra được một chút thói xấu nào.
Nếu như tư chất của nó tốt một chút là được rồi, như vậy cho dù chính mình chết đi, cũng coi như tông môn có người kế tục, không đến mức không còn mặt mũi đối mặt với tổ tiên.
"Đa tạ sư tôn"
Lục Huyền đưa hai tay nhận lấy.
Lúc bình thuốc chạm vào lòng bàn tay, trong lòng của hắn không nhịn được mà kích động.
Thiên Nguyên Đan lục phẩm, đối với bất kỳ ai, thì đây là một loại cơ duyên mà ai cũng không thể nào chối từ.
Nhưng mà đúng lúc này, trong đầu hắn lại vang lên một giọng nói lạnh lùng.
"Keng"
"Hệ thống bồi thường cơ duyên đã kích hoạt"
"Bắt đầu khoá chặt ký chủ"
"Đã thành công khoá chặt !"
"Hệ... Hệ thống sao ?"
Hai mắt Lục Huyền như muốn lồi ra.
Thời gian hắn đi tới thế giới này cũng không ngắn, hắn đã gọi qua hệ thống rất nhiều lần, nhưng không có ai đáp lại.
Dần dà lâu ngày, hắn đã sớm buông bỏ, không nghĩ tới lúc này hệ thống lại xuất hiện?
Hít sâu một hơi, Lục Huyền thả lỏng tâm tình của mình lại.
Hắn hỏi "Hệ thống, ngươi có chức năng gì?"
"Hiện tại chức năng của hệ thống rất đơn giản!"
"Chỉ cần kí chủ tặng cơ duyên của mình nhận được cho người khác, là có thể nhận được bạo kích bồi thường!"
" Biếu tặng cơ duyên? Bạo kích bồi thường?"
Lục Huyền hơi chấn động.
Quá tuyệt vời, hệ thống này ra bài cũng không theo lẽ thường.
Cái loại đồ vật như cơ duyên này, ai cũng muốn càng nhiều càng tốt.
Nhưng hệ thống lại muốn đem cơ duyên của mình tặng cho người khác!
Bất quá có kèm theo bạo kích bồi thường, ngược lại mình cũng không chịu thiệt.
Nhưng rốt cuộc là hệ thống bồi thường cái gì, hiện tại hắn còn chưa biết được.
"Trước mắt mời kí chủ tặng cơ duyên của mình cho người khác, sẽ nhận được bạo kích bồi thường!"
Hệ thống lặp lại nhắc nhở.
"Cơ duyên ngay lúc này ?"
Lục Huyền liếc nhìn bình Bạch Ngọc trong tay, khoé mắt run rẩy.
Đây chính là Thiên Nguyên Đan, bảo bối cực kỳ trân quý!
Đạo vực lớn như vậy, chỉ có Tứ Đại tông môn, hoặc Dược Thần Tông mới có thể luyện chế ra.
Chính mình chờ đợi muốn mòn đít mới tới tay!
"Vậy mà hệ thống lại bắt mình tặng người khác ?"
Trong lòng Lục Huyền giằng co dữ dội, hắn quyết định tin tưởng hệ thống một lần.
Sau đó hắn điều chỉnh lại suy nghĩ trong đầu, nhìn về Khương Dao Ca.
Nhìn thấy vẻ mặt của Lục Huyền, trên gương mặt Khương Dao Ca lại lộ ra vẻ nghi ngờ.
Tại sao đại sư huynh lại nhìn mình?
Trong lúc nàng đang nghi hoặc, thì Lục Huyền đã cầm lấy bàn tay mềm mại của Khương Dao Ca, đặt bình bạch ngọc vào trong lòng bàn tay của nàng.
"Đại sư huynh, huynh đang làm gì ?"
Khương Dao Ca liền bối rối, rất khó hiểu.
Bao gồm cả lão giả bên trong đại điện, cũng có suy nghĩ tương tự.
"Huyền Nhi, con đang làm cái quái gì vậy?"
Lão già lớn tiếng hỏi.
"Bẩm Sư tôn, vừa rồi đệ tử đã suy nghĩ thật kĩ, tốt nhất vẫn nên trao viên Thiên Nguyên Đan này cho tiểu sư muội"
Lục Huyền ho nhẹ một cái, nghiêm mặt nói ra :" Tư chất của tiểu sư muội tốt hơn con rất nhiều, có thể tận dụng được tối đa dược lực của Thiên Nguyên Đan, nếu như con ăn vào, tối đa chỉ hấp thu được một nửa, vậy thì quá lãng phí."
"Cho dù là năm phần mười, đối với con mà nói, cũng là sự trợ giúp rất lớn."
Lão già cau mày, khuyên giải.
"Sư tôn, con đã biết ý của ngài, nhưng dù sao tiềm lực của con cũng có hạn, dùng qua cũng thế, nhưng sư muội lại khác, tương lai của nàng so với con còn tươi sáng hơn."
Lục Huyền mỉm cười :" Tông môn càng cần nàng hơn."
"Tốt...."
Nghe như vậy, lão già hơi do dự một chút, cũng không nói thêm nữa.
Nhìn thấy bình bạch ngọc trên tay, trong mắt Khương Dao Ca tràn đầy kinh ngạc cùng khó tin.
Nàng không thể nào tin được trên đời này, lại có người nguyện ý chắp tay tặng Thiên Nguyên Đan cho người khác !
Làm sao lại có chuyện như vậy chứ ?
Đây chính là Thiên Nguyên Đan, hàng thật giá thật !
Nếu là ở ngoài tông môn, thậm chí nàng sẽ vì viên đan dược này mà chém giết để có được.
Nhưng bây giờ đại sư huynh lại bỏ qua cơ duyên trước mắt, tặng Thiên Nguyên Đan cho nàng mà không cần bất kỳ yêu cầu gì.
Loại chuyện khó tin như vậy đã làm cho Khương Dao Ca cảm nhận được tâm tình của mình đang dao động, từ trước đến nay nàng chưa bao giờ gặp qua.
"Lo lắng làm gì, giữ chắc lấy "
Lục Huyền vỗ nhẹ vai Khương Dao Ca.
"Đa tạ Đại sư huynh"
Khương Dao Ca cũng không dám nhìn thẳng vào Lục Huyền, hai má nàng ửng đỏ.
Đây cũng không phải thẹn thùng, mà là xấu hổ.
Vừa rồi bởi vì không nhận được Thiên Nguyên Đan, trong lòng nàng vẫn có một chút buồn bực, nàng cảm giác bản thân mới là người thích hợp nhất để sử dụng nó.
Nhưng hiện tại đại sư huynh lại chủ động tặng Thiên Nguyên Đan cho nàng, điều này làm cho nàng cảm thấy có chút xấu hổ.
"Keng"
"Biếu tặng cơ duyên thành công!"
"Gây ra bạo kíchgấp mười lần!"
"Thu được: 10 viên Thiên Nguyên Đan "
Đông Lâm Tông, Đạo Vực, Đông Châu.
Trong một đại điện khá rộng lớn, cột điện bốn phía đều điêu khắc rất tinh xảo, dưới ánh nến mờ ảo âm u.
Có một lão giả mặc đạo bào xám, cả người bốc lên từng luồng hủ khí, đang khoanh chân ngồi trên bồ đoàn.
Chính là tông chủ của Đông Lâm Tông hiện tại.
Ở trước mặt hắn, có hai người trẻ tuổi ,một nam một nữ, cả hai đều có khuôn mặt rất thanh tú.
Bất quá nữ tử nhỏ tuổi hơn một chút, dáng người ước chừng mười lăm mười sáu tuổi.
"Dao Ca, tuy là tư chất của con rất xuất sắc, ít nhất cũng là tối thượng đẳng, theo lẽ thường thì viên Thiên Nguyên Đan này nên để cho con."
"Nhưng chuyện ở thế gian, có một số thời điểm không phải là dùng tư chất là có thể để cân nhắc."
"Đại sư huynh Lục Huyền của con, tuy là tư của hắn không bằng con, nhưng nhiều năm trở lại đây, vì tông môn ra sức không ít, hơn nữa nhiều năm về trước vi sư cũng đã hứa là cho hắn viên Thiên Nguyên Đan này."
"Cho nên vi sư rất tiếc, không thể cho con viên Thiên Nguyên Đan này."
Lão giả chậm rãi đưa mắt nhìn về phía thiếu nữ.
Nghe thấy lời này, người thiếu nữ liền cảm thấy choáng váng.
Thiên Nguyên Đan chính là lục phẩm đan dược hàng thật giá thật, nếu mình có thể dùng, ít nhất cũng có thể rút ngắn khoảng cách tu luyện tới hai ba năm.
Nhưng sư tôn đã nói vậy, nàng cũng chỉ có thể chấp nhận.
Tức thì nàng hơi nghiêng đầu, nhìn về phía thanh niên mặc áo trắng.
Thanh niên này dáng người cao lớn, làn da trắng như ngọc, nhìn qua mười phần nho nhã.
Chính là đại sư huynh Lục Huyền, so với nàng thì hắn nhập môn sớm hơn mười năm.
"Hô"
Trong lòng của Lục Huyền liền trở nên nhẹ nhõm.
Nói thật, vốn là hắn tưởng viên Thiên Nguyên Đan này cùng chính mình có duyên nhưng không phận.
Dù sao thì tư chất của tiểu sư muội cũng tốt hơn hắn, chính là tối thượng đẳng, cao hơn nữa thì chính là tư chất Thiên Nhân Phong Thái hiếm thấy trên thế gian, nhất định là tương lai có thể chạm tới Vương Đạo cảnh !
Bởi vì thế cho nên khi tiểu sư muội nhập môn, hắn đã dự đoán được sau này mấy thứ tốt không tới lượt mình.
Nhưng thật không ngờ là sư tôn lại giao cho hắn đan dược trân quý như Thiên Nguyên Đan!
Đúng thật là, trươc đây mình không có bái nhầm người. !
Cảm giác bên cạnh có một cặp mắt hơi oán giận, Lục Huyền thầm than trong lòng.
Quả thật, nếu xét về tư chất, thì viên Thiên Nguyên Đan này nên để cho Khương Dao Ca, nhưng tư chất của hắn vốn đã tầm thường, cho nên lại cần hơn bao giờ hết!
Nếu như không có viên Thiên Nguyên Đan này, với tu vi hiện tại của hắn, ít nhất phải tu luyện tới mười mấy năm!
Mà đời người thì lại có mấy lần mười mấy năm?
Trong lúc Lục Huyền đang suy nghĩ, lão giả đã lấy ra một bình bạch ngọc từ trong ngực.
Cho dù bình thuốc đã được phong ấn, nhưng vẫn có mùi thuốc đậm đặc lan ra khắp nơi, trong nháy mắt cả đại điện đều tràn ngập hơi thuốc.
Chỉ là hít một hơi, Lục Huyền đã cảm giác khí huyết trong cơ thể tăng thêm không ít.
"Con cầm lấy đi"
Lão giả nhìn về phía Lục Huyền, mỉm cười nói ra.
Tuy là tên đệ tử này thiên phú không cao, nhưng làm việc lại rất thận trọng, còn không ngại gian khổ, mình cũng không thể tìm ra được một chút thói xấu nào.
Nếu như tư chất của nó tốt một chút là được rồi, như vậy cho dù chính mình chết đi, cũng coi như tông môn có người kế tục, không đến mức không còn mặt mũi đối mặt với tổ tiên.
"Đa tạ sư tôn"
Lục Huyền đưa hai tay nhận lấy.
Lúc bình thuốc chạm vào lòng bàn tay, trong lòng của hắn không nhịn được mà kích động.
Thiên Nguyên Đan lục phẩm, đối với bất kỳ ai, thì đây là một loại cơ duyên mà ai cũng không thể nào chối từ.
Nhưng mà đúng lúc này, trong đầu hắn lại vang lên một giọng nói lạnh lùng.
"Keng"
"Hệ thống bồi thường cơ duyên đã kích hoạt"
"Bắt đầu khoá chặt ký chủ"
"Đã thành công khoá chặt !"
"Hệ... Hệ thống sao ?"
Hai mắt Lục Huyền như muốn lồi ra.
Thời gian hắn đi tới thế giới này cũng không ngắn, hắn đã gọi qua hệ thống rất nhiều lần, nhưng không có ai đáp lại.
Dần dà lâu ngày, hắn đã sớm buông bỏ, không nghĩ tới lúc này hệ thống lại xuất hiện?
Hít sâu một hơi, Lục Huyền thả lỏng tâm tình của mình lại.
Hắn hỏi "Hệ thống, ngươi có chức năng gì?"
"Hiện tại chức năng của hệ thống rất đơn giản!"
"Chỉ cần kí chủ tặng cơ duyên của mình nhận được cho người khác, là có thể nhận được bạo kích bồi thường!"
" Biếu tặng cơ duyên? Bạo kích bồi thường?"
Lục Huyền hơi chấn động.
Quá tuyệt vời, hệ thống này ra bài cũng không theo lẽ thường.
Cái loại đồ vật như cơ duyên này, ai cũng muốn càng nhiều càng tốt.
Nhưng hệ thống lại muốn đem cơ duyên của mình tặng cho người khác!
Bất quá có kèm theo bạo kích bồi thường, ngược lại mình cũng không chịu thiệt.
Nhưng rốt cuộc là hệ thống bồi thường cái gì, hiện tại hắn còn chưa biết được.
"Trước mắt mời kí chủ tặng cơ duyên của mình cho người khác, sẽ nhận được bạo kích bồi thường!"
Hệ thống lặp lại nhắc nhở.
"Cơ duyên ngay lúc này ?"
Lục Huyền liếc nhìn bình Bạch Ngọc trong tay, khoé mắt run rẩy.
Đây chính là Thiên Nguyên Đan, bảo bối cực kỳ trân quý!
Đạo vực lớn như vậy, chỉ có Tứ Đại tông môn, hoặc Dược Thần Tông mới có thể luyện chế ra.
Chính mình chờ đợi muốn mòn đít mới tới tay!
"Vậy mà hệ thống lại bắt mình tặng người khác ?"
Trong lòng Lục Huyền giằng co dữ dội, hắn quyết định tin tưởng hệ thống một lần.
Sau đó hắn điều chỉnh lại suy nghĩ trong đầu, nhìn về Khương Dao Ca.
Nhìn thấy vẻ mặt của Lục Huyền, trên gương mặt Khương Dao Ca lại lộ ra vẻ nghi ngờ.
Tại sao đại sư huynh lại nhìn mình?
Trong lúc nàng đang nghi hoặc, thì Lục Huyền đã cầm lấy bàn tay mềm mại của Khương Dao Ca, đặt bình bạch ngọc vào trong lòng bàn tay của nàng.
"Đại sư huynh, huynh đang làm gì ?"
Khương Dao Ca liền bối rối, rất khó hiểu.
Bao gồm cả lão giả bên trong đại điện, cũng có suy nghĩ tương tự.
"Huyền Nhi, con đang làm cái quái gì vậy?"
Lão già lớn tiếng hỏi.
"Bẩm Sư tôn, vừa rồi đệ tử đã suy nghĩ thật kĩ, tốt nhất vẫn nên trao viên Thiên Nguyên Đan này cho tiểu sư muội"
Lục Huyền ho nhẹ một cái, nghiêm mặt nói ra :" Tư chất của tiểu sư muội tốt hơn con rất nhiều, có thể tận dụng được tối đa dược lực của Thiên Nguyên Đan, nếu như con ăn vào, tối đa chỉ hấp thu được một nửa, vậy thì quá lãng phí."
"Cho dù là năm phần mười, đối với con mà nói, cũng là sự trợ giúp rất lớn."
Lão già cau mày, khuyên giải.
"Sư tôn, con đã biết ý của ngài, nhưng dù sao tiềm lực của con cũng có hạn, dùng qua cũng thế, nhưng sư muội lại khác, tương lai của nàng so với con còn tươi sáng hơn."
Lục Huyền mỉm cười :" Tông môn càng cần nàng hơn."
"Tốt...."
Nghe như vậy, lão già hơi do dự một chút, cũng không nói thêm nữa.
Nhìn thấy bình bạch ngọc trên tay, trong mắt Khương Dao Ca tràn đầy kinh ngạc cùng khó tin.
Nàng không thể nào tin được trên đời này, lại có người nguyện ý chắp tay tặng Thiên Nguyên Đan cho người khác !
Làm sao lại có chuyện như vậy chứ ?
Đây chính là Thiên Nguyên Đan, hàng thật giá thật !
Nếu là ở ngoài tông môn, thậm chí nàng sẽ vì viên đan dược này mà chém giết để có được.
Nhưng bây giờ đại sư huynh lại bỏ qua cơ duyên trước mắt, tặng Thiên Nguyên Đan cho nàng mà không cần bất kỳ yêu cầu gì.
Loại chuyện khó tin như vậy đã làm cho Khương Dao Ca cảm nhận được tâm tình của mình đang dao động, từ trước đến nay nàng chưa bao giờ gặp qua.
"Lo lắng làm gì, giữ chắc lấy "
Lục Huyền vỗ nhẹ vai Khương Dao Ca.
"Đa tạ Đại sư huynh"
Khương Dao Ca cũng không dám nhìn thẳng vào Lục Huyền, hai má nàng ửng đỏ.
Đây cũng không phải thẹn thùng, mà là xấu hổ.
Vừa rồi bởi vì không nhận được Thiên Nguyên Đan, trong lòng nàng vẫn có một chút buồn bực, nàng cảm giác bản thân mới là người thích hợp nhất để sử dụng nó.
Nhưng hiện tại đại sư huynh lại chủ động tặng Thiên Nguyên Đan cho nàng, điều này làm cho nàng cảm thấy có chút xấu hổ.
"Keng"
"Biếu tặng cơ duyên thành công!"
"Gây ra bạo kíchgấp mười lần!"
"Thu được: 10 viên Thiên Nguyên Đan "
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook