Sau hoạ “nhập tiên”, Bạch Ngọc cầm tư liệu đan dược Tạ Tư lưu lại, cùng Vu Tiêu nghiên cứu phối chế giải dược.

Hai nam nhân, một lạnh lùng một ôn nhu im lặng không nói gì, trên tay chỉ lo phối hợp dược tề cùng tính ra phương thuốc.


Mà hai huynh muội Lý gia đứng một bên cũng không dám thở mạnh.“Ngươi phải đối xử tốt với nàng.” Động tác trên tay Vu Tiêu không ngừng, bỗng nhiên mở miệng, giọng điệu luôn luôn lãnh đạm lại mang theo tha thiết dặn dò.Lý Diên vừa nghe trong nháy mắt hít một hơi khí lạnh, mà Lý Đình Đình một bên không biết làm sao.Bạch Ngọc dừng tay lại, ngẩng đầu hướng về phía Vu Tiêu, nghiêm túc nói: “Ta cùng Tiên tôn yêu nhau, tất nhiên sẽ đối tốt với nàng, nàng cũng đối với ta rất tốt.

Chúng ta sẽ tốt thôi.” Hắn đã cùng Tiên tôn bày tỏ tình cảm với nhau, hắn biết Tiên tôn kiên định yêu thương hắn, hắn cũng không còn thù địch với Vu Tiêu như trước nữa.Vu Tiêu nghe vậy cúi đầu cười chua xót, hắn và Giang Lâm Vụ cũng coi như quen biết từ nhỏ, nhìn thấy ánh mắt của nàng khi nhìn Bạch Ngọc rất đặc biệt.Khi đó họ cùng nhau truy kích Tiết Lực, Giang Lâm Vụ lại luôn thất thần, mang theo nỗi nhớ nhung thật sâu nhìn về phương xa.

Khi đó hắn liền biết hắn đã thua, hắn không can thiệp được, hắn chỉ có thể đem phần tình cảm từ khi còn trẻ chưa kịp nói này vĩnh viễn chôn ở trong lòng.................Người Bạch phủ sau khi biết thân phận thật của Giang Lâm Vụ đều sợ ngây người.


Đặc biệt là các nha hoàn cùng các phu nhân tẩu tử, Tiên quân trăm năm Hoá Thần kỳ vang vọng khắp tu tiên giới, lại mỗi ngày đi theo các nàng làm nữ hồng, đánh lạc tử, còn có...!nói chuyện kia.Mọi người biết thân phận Tiên quân của Giang Lâm Vụ đều có chút khẩn trương, Giang Lâm Vụ trước sau như một vẫn cùng mọi người chào hỏi, mọi người cũng phát hiện, Giang Lâm Vụ dù có là Giang Vũ Vụ cô nương hay là Tiên quân, cơ bản khác nhau không lớn.Một đám phu nhân cùng cô nương lại ngồi vây quanh một chỗ, nói chuyện phiến đùa giỡn, thậm chí còn nói về thoại bản lần trước kia.Thoại bản kia vốn đã xuất hiện phần tiếp theo, đảo ngược câu chuyện sư phụ ép tiểu đồ nhi thành sư phụ giải cứu tiểu đồ nhi, dù có cùng tiểu đồ đệ ân ái như thế nào cũng không có xuân cung hương diễm như phần trước những vẫn là ân ái ngọt ngào, thoáng cái lại thịnh hành toàn thành.Giang Lâm Vụ...!Chuyện này nhất định là Bạch Ngọc làm.Bọn nha hoàn cũng biết nguyên mẫu của thoại bán kia chính là thiếu chủ nhà mình cùng Lâm Vụ Tiên quân, vì vậy bọn họ rất phấn khích, bắt đầu diễn giải các tình tiết trong thoại bản kia.Nói so với Thuyết thư tiên sinh kể chuyện bên ngoài trà lâu cũng không quá đáng, mỗi người đều cổ động hét to, một đám người cùng chơi đùa vui vẻ.Vẫn là Bạch Ngọc sau khi phối thuốc trở về tìm Giang Lâm Vụ, cả đám người mới chạy toán loạn như chim với thú, tuy rằng ai cũng muốn xem nguyên mẫu nhân vật chính thân thiết với nhau như thế nào, nhưng vẫn biết điều rời đi.Giang Lâm Vụ phát hiện Bạch Ngọc như cây gậy chọi chó lớn nhất khi nàng ở cùng bằng hữu.

Tất nhiên nàng cùng nhóm tiểu tỷ nguội không phải là chó.Hai người nắm tay nhau, cùng nhau đi bộ trở về Ngọc Can Viện.Giang Lâm Vụ đột nhiên dừng lại, cau mày nghiêm túc nói: “Bạch Ngọc, ta cảm thấy vẫn nên trở về Mai Hương Các thì tốt hơn.”Bạch Ngọc nghe vậy không khỏi sửng sốt, nghi hoặc nói: “Vì sao?”“Hôm nay ta chính thức khôi phục lại thân phận Lâm Vụ Tiên quân gặp mặt mọi người, phải bày ra chút tư thế, làm sao có thể trắng trợn nắm tay ngươi cùng ngươi trở về Ngọc Can viện đây?”Bạch Ngọc không nói lời nào, trực tiếp ôm lấy Giang Lâm Vụ khiêng lên vai, không thể không cùng hắn ở một chỗ.Giang Lâm Vụ vội vàng vỗ lưng hắn, nhỏ giọng nhưng nghiêm túc nói: “Ta sẽ không trực tiếp cùng ngươi trở về viện, nửa đêm ta trèo tường qua là được, ta tu vi cao ám vệ của Bạch gia ngươi sẽ không phát hiện được, chúng ta ngoài mặt vẫn phải giả bộ.”Bạch Ngọc dừng một chút, hắn đặt Giang Lâm Vụ xuống, che miệng cười lớn.

Đôi khi hắn thật sự không hiểu được suy nghĩ của Tiên quân, nàng luôn làm những việc mà không hề hiểu gì về thế tục trần thế nhân gian, có đôi khi làm cho Bạch Ngọc không thể nhịn được cười to.Giang Lâm Vụ nhìn khuôn mặt thường ngày ôn nhuận của Bạch Ngọc lại cười đến mặt đỏ tai hồng, còn sặc đến ho khan nhất thời có chút mờ mịt, làm sao vậy.Tới nửa đêm, Bạch Ngọc yên lặng ở trước bàn, liên tục nhìn về cửa sổ chờ đợi bóng dáng người kia xuất hiện.


Giống như một tiểu cô nương đang hẹn hò bí mật hồi hộp chờ đợi “tình lang” vượt tường đến..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương