Uy áp linh lực mạnh mẽ hướng Tiết Lực mà đến, Tiết Lực vốn linh lực đã tiêu hao, thoáng cái bị trấn áp đến nôn ra một ngụm máu.

Hắn liều chết tránh đi, căn răng lấy ra một bình thuốc hắc ngọc quỷ dị.

Hướng phía đám tà tu hô to: “Ai có thể giết nữ nhân này.

Huỷ đi trận pháp, Tiết Lực ta nguyện đem “nhập tiên” dâng tặng!”Số lượng tà tu rất nhiều, bọn họ không sợ tác dụng phụ của “nhập tiên”, mỗi người lộ ra vẻ mặt tham lam hung ác, linh lực thô bạo trên người bốc lên.

“Nhập tiên” khiến cho bọn họ nổi lên từng đợt sát ý.Dung Nhã cùng các tiên môn còn lại nâng vũ khí lên, Vu Tiêu cũng gia nhập vào.


Đám tà tu lâm vào điên cuồng giằng co.

Nhưng về nhân số vẫn ít hơn đám tà tu rất nhiều.Đúng lúc này, trên bầu trời có vô số kiếm quang ùn ùn kéo đến, trên tất cả kiếm quang đều là những để tử nổi danh dưới trướng Giang Lâm Vụ, tiếng vang rung trời xuyên mây mà đến: “Môn đồ Huyền kiếm tông ta ở đây! Ai dám đả thương tiên sư tông môn ta!”Kiếm quang nhao nhao hạ xuống, gia nhập trận chiến.Dẫn đầu đội chính là tam đệ tử Liên Kiều, nàng hướng Giang Lâm Vụ thi lễ, Giang Lâm Vụ gật đầu chào hỏi.Bạch Ngọc cầm kiếm gắt gao đứng bên cạnh Giang Lâm Vụ.

Giang Lâm Vụ ngưng tụ lại chú trận, hướng đám người hô to, “Đệ tử Huyền kiếm tông nghe lệnh! Đám tà tu điên cuồng khó không chế.

Để tránh hỗn chiến, ngăn chặn đánh lén, lấy nhiều địch ít.”“Rõ!”Song phương giao chiến kịch liệt ———Ngay từ đầu đám tà tu nhìn như hung ác dũng mãnh, nhưng hai bên hỗn chiến đã lâu, thể lực đã suy yếu dần.

Đám tà tu mặc dù bị “nhập tiên khơi dậy linh lực cường đại, nhưng sau khi bị tấn công mấy hiệp đều tan tác.

Mà Huyền kiếm tông bên này, mặc dù thiên tư kém hơn, nhưng từng bước một đi lên căn cơ rất vững chắc, càng chiến càng dũng mãnh.

Dần dần tà tu bị đánh đến mức không còn khôi giáp, còn một ít không biết thế nào linh lực lại bạo loạn quỳ rạp xuống đất.Tiết Lực mắt thấy thế cục không đúng thầm mắng, “Đám vô dụng này!” Hắn ẩn nấp vào đám người hỗn loạn, muốn tìm cơ hội chạy đi, vừa đi được vài bước.

Một đạo tàn ảnh kiếm quang đi qua, Tiết Lực kinh ngạc quỳ rạp xuống đất, “khụ” một tiếng phun ra một ngụm máu lớn.“Luôn biết công phu chạy trốn của người rất nhanh mà.” Quá trình này chỉ một kích, đám người hỗn chiến tất cả đều đứng im, yên lặng dõi theo hướng này.Một kích toàn lực này cũng hao phí rất nhiều linh lực tinh thần của nàng, khí tức thoáng hỗn loạn, hướng đám người nói.“Không giống như Tiết Lực ngươi đối với Lý Diên Lý công tử tàn khốc.


Sự phu ta tự dùng thử “nhập tiên”, dùng linh lực của bản thân độ linh, kéo dài mạng cho Tần lâu chủ.

Mà Tần lâu chủ cự tuyệt, hắn nói, “Thọ tận hồn quy.” Sau khi bằng hữu thân nhất qua đời, tiên sự thương tâm đau lòng , cứ như vậy ẩn cư ở thâm sơn cùng cốc không nhập thể.”Giang Lâm Vụ nhắc đến sư phụ, sắc mặt thoáng hoài niệm mang theo bi thương, “ Sư phụ ta từng nói, ta vô tâm vô ưu tu pháp rất nhanh, nhưng vô tâm cũng khó ngộ chân đạo.

Ta đã từng mê mang, cho dù thế nào cũng không hiểu, vì sao con người phải tu tiên.Sư phụ ta trả lời:” Khi muốn cùng một người tiêu dạo tự tại bên nhau, tuổi thọ mới có ý nghĩa, bằng không, cho dù có đắc đạo thành tiên cũng chỉ là sống trong cô độc tịch mịch mà thôi, vi sư không nhập tiên.

Mà chính ta cuối cùng cũng hiểu được câu trả lời của người.Tán tu Tạ Tư, ân sư của ta.

Sau khi hiểu rõ điều này, ta liền lập tức nâng cấp thành Hoá Thần kỳ.

Sau đó ta dừng lại, không thăng cấp nữa.

Ta thờ phụng đạo, tu hành đạo, cả đời này cũng chỉ duy tâm mà sống.Ánh mắt nàng đảo qua trên từng người tà tu đang nằm kêu rên ở đây, thanh âm bao bọc linh lực truyền đến tai mỗi người, coi như cảnh tỉnh cho họ.Giang Lâm Vụ nâng kiếm chỉ vào Tiết Lực đã ngã quỵ xuống đất: “Cái khác tu đạo ta không hiểu.


Giang Lâm Vụ ta tuy lớn lên trong nơi núi rừng, cũng chỉ biết rằng, tu tâm chính là tu đạo.

Tâm bất chính, dù tu hành nhanh đến đâu cũng sẽ như vị Tiết Lực này, Hoá Thần Trung kỳ có danh nhưng không có lực này.”Lúc này, đại chiến đã chấm dứt, Tiết Lực cùng Tiết Anh bị bắt, còn những vị tà tu khác đã được khống chế.Đệ tử Huyền Kiếm tông thi lễ với Giang Lâm Vụ, Liên Kiều mang theo bọn họ hấp tấp mà đến giờ lại vội vàng mà đi.Trước khi Vu Tiêu đi, cố ý đến cáo từ Giang Lâm Vụ.Giang Lâm Vụ vốn định ở lại hỗ trợ.

Dung Nhã lại xua tay, đẩy bọn họ đi, “Ôi! Người trẻ tuổi các ngươi cứ về trước là được, Lâm Vụ tham chiến lâu đã mệt mỏi, Bạch Ngọc dẫn nàng trở về đi.

Ta ở lại lo liệu là được rồi.”(Lý Đình Đình và Lý Diên ở nhà cứu vớt gia sản nên không ra)..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương