Đầu ngón tay hồng thuận như phảng phất chạm vào lòng hắn, kích thích hắn rung động.Một luồng máu nóng từ trong lòng xông lên đầu, rồi mãnh liệt xông xuống bụng dưới, nơi nào đó đột nhiên cứng rắn nóng bỏng.Bạch Ngọc thì thầm “Tiên tôn...” bước mấy bước vội vàng đi lên ôm Giang Lâm Vụ, nàng mang theo nụ cười quyến rũ dơ hai tay, chờ hắn đến ôm.Bạch Ngọc vừa ôm người luôn tâm tâm niệm niệm trong lòng, Giang Lâm Vụ liền xoay người đè ngã Bạch Ngọc xuống giường, ánh mắt chợt loé, trói chặt tay chân Bạch Ngọc.Bạch Ngọc khiếp sợ ngay cả thanh âm cũng cứng ngắc, “Tiên tôn??!”.Giang Lâm Vụ ngồi trên thắt lưng cứng rắn của Bạch Ngọc, nở nụ cười.Vạt áo nàng trượt xuống, bộ ngực mềm mại lộ ra hơn phân nửa, mái tóc dài trước ngực cũng không che được hai quả anh đào kia.

Mang theo quyến rũ mê hoặc.Nàng vuốt ve khuôn mặt tuấn tú mềm mại của Bạch Ngọc nói, “ Cuối cùng cũng trở về, khiến người ta chờ thật lâu nha ~”Nói xong vừa nhìn hắn, vừa nằm sấp xuống hôn lên đôi môi mỏng của Bạch Ngọc, vừa mềm vừa ngọt, nàng thực sự yêu thích không thôi..Thường ngày đều bị con sói hôn tới hôn lui, lừa gạt cởi xiêm y, lại bị giày vò muốn chết.Cái miệng nhỏ nhắn tính tế gặm mút, Bạch Ngọc ý loạn tình mê muốn duỗi lưỡi đi vào, Giang Lâm Vụ trêu chọc hắn, tách môi rời đi.Ngón trỏ của nàng đè lên đôi môi bị gặm cắn đỏ bừng của Bạch Ngọc, chậc chậc nói, “Không thể nha.


Ngươi hiện giờ đã bị bắt làm tù binh của, người làm chủ là bản tôn”.Lúc này Giang Lâm Vụ đem dáng vẻ vốn yêu mị của nàng, phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.

Tiên quân ngày thường lạnh lùng cao lãnh so với vẻ quyến rũ kia càng làm cho người ta thêm điên cuồng, khiến hắn khó lòng kiềm chế.Ánh mắt Bạch Ngọc tối sầm, dưới thân nóng bỏng.

Thấy nàng chủ động hắn tự nhiên vui vẻ, hắn tình nguyện làm tù binh dưới váy nàng, liền mở người ra để nàng chủ động.Giang Lâm Vụ vươn lưỡi nhỏ ướt mềm liếm dọc theo cần cổ Bạch Ngọc xuống dưới, vừa hôn vừa xấu xa cắn nhẹ lên yết hầu gợi cảm của Bạch Ngọc, thuận tay kéo vạt áo hắn ra, vuốt ve lồng ngực rắn chắc.Bạch Ngọc nâng cổ lên cho nàng hôn môi, thân thể khẽ run, yết hầu không ngừng lăn lộn, thanh âm khàn khàn, “Tiên tôn...”Giang Lâm Vụ cẩn thận hôn liếm, lưỡi nhỏ ướt mềm trượt đến hai hạt đậu nhỏ trước ngực hắn, màu sắc nhạt nhạt, lộ ra hồng phấn.Giang Lâm Vụ bắt chước phương pháp Bạch Ngọc hay giày vò nàng, dọc theo bốn phía đảo quanh, cái lưỡi nhỏ liếm đến mức ướt át.Bạch Ngọc hừ nhẹ thở hổn hển, cánh tay bị trói nắm chặt.Giang Lâm Vụ tự mình vuốt ve cơ bụng săn chắc của Bạch Ngọc, xẹt qua háng, dần dần đi tới chỗ cực nóng kia.Bị một phen giày vò, da thịt trắng ngọc nổi lên một tầng mồ hôi mỏng, cơ bắp trên người căng cứng.

Hắn ngẩng đầu lên nhìn nàng.Giang Lâm Vụ nghiến hàm răng cắn lên tiết khố kéo ra.


Nam căn kia nảy ra, căng đến đỏ bừng, gân xanh bạo phát, đang run lên dữ tợn đứng thẳng.

Quy đầu khó nhịn nhỏ ít dịch trắng đục, đem tiết khố làm ướt.Giang Lâm Vụ có chút kinh ngạc, lần thứ hai bị kích thước này chấn động, nàng im lặng, vươn tay nắm lấy vật hung hãn này.Bàn tay nhỏ bé của nàng cực kỳ mềm mại, một tay nàng cầm thân trụ lay động, một tay khác ma sát trên đỉnh trụ, không ngừng ma sát.Đây là nơi cực kỳ mẫn cảm của nam tử, Bạch Ngọc hừ kêu thành tiếng, bị bàn tay mềm mại lay động ma sát, mã mắt phun ra bạch trọc, khoái cảm ngứa ngáy từng cơn bốc lên.Hắn căng chặt thắt lưng, khó nhịn giãy dụa, “Ưm! Tiên tôn...!cho ta...”Giang Lâm Vụ chưa muốn dừng lại, nàng mở miệng ngậm lấy một nửa nam căn.


Tăng tốc độ ma sát lên đầu trụ, đầu lưỡi đảo qua mã mắt mẫn cảm, bạch trọc khó nhịn càng phun ra nhiều hơn.Nàng ngẫu nhiên cúi đầu đưa nam căn vào sâu hơn, lưỡi nhỏ liếm mút lên xuống, lặp đi lặp lại như thế.Bạch Ngọc bị khoái cảm kích thích cả người căng chặt.

Cuối cùng Giang Lâm Vụ vừa ma sát đầu trụ vừa vuốt ve hai viên bị nặng trịch phía dưới, hắn lập tức ưỡn thắt lưng gầm lên phun ra dịch trắng..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương