Bị Sói Con Cố Chấp Ngậm Về Nhà
-
Chương 57
“Tiên tôn...!Thật sảng khoái...” Bạch Ngọc tăng nhanh tốc độ và lực đạo.
Nam căn lặp đi lặp lại ma sát vách tường, đem nếp gấp bên trong nghiền đến bằng phẳng, mỗi điểm mẫn cảm đều chiếu cố đầy đủ.Giang Lâm Vụ sảng khoái ngón chân đều cong lên, huyệt nhỏ rùng mình co rút liên tục, tiết ra càng nhiều nước, theo chân Giang Lâm Vụ nhỏ xuống đất.Nàng vô thức rên rỉ, “Ưm ...!Bạch Ngọc ...!ưm a ...!A...!muốn, muốn ra...” Bạch Ngọc nâng mông ổn định thân thể nàng, nam căn đỉnh vào sâu chân tâm.Bên trong hoa huyệt ướt sũng cắn chặt lấy nam căn, Bạch Ngọc sướng đến thắt lưng tê dại.
Hai người cùng leo lên đỉnh mây trong sự kết hợp ma xát chặt chẽ, mật dịch trộn lẫn với tinh dịch cùng nhau chảy xuôi xuống.Cả hai đều thở hổn hển, ôm chặt nhau cảm thụ dư vị cao trào.Bạch Ngọc gác chân nàng lên vai mình, chậm rãi rút nam căn ra, nam căn dính tinh dịch bật ra.Giang Lâm Vụ giơ cao chân lên, hai người nhìn thấy rõ ràng, tiểu huyệt không còn bị nông ra rút về thành một lỗ nhỏ, ép đến bạch trọc bên trong chảy ra, thành một vũng nhỏ dưới đất.Giang Lâm Vụ nhìn thấy càng xấu hổ, vội vàng muốn buông chân xuống.
Bị Bạch Ngọc giữ lại, liếm lên bắp chân trắng nõn, mang theo ám chỉ tình dục.“Tiên tôn lại một lần nữa được không?” Ánh mắt hoa đào dịu dàng loé lên lưu quang u tối nhìn nàng, tay ấn lấy chân Giang Lâm Vụ còn đang đặt trên vai hắn, đỉnh hông cọ cọ tiểu huyệt.
Ý tứ uy hiếp nếu không đồng ý thì trực tiếp đi vào.Giang Lâm Vụ lúc này mới giật mình phát hiện, từ nụ hôn dịu dàng kia đã bắt đầu rơi vào bẫy của con sói này.Nàng vẻ mặt uỷ khuất, “Thay đổi tư thế có được không? Tư thế này làm thêm lần nữa ta đứng không vững.” Bạch Ngọc thấy nàng đáp ứng, buông chân dài của nàng xuống, còn thân mật xoa bóp sợ nàng mỏi.Bạch Ngọc ôm hôn Giang Lâm Vụ đem nàng ôm đến giường, đặt người bên mép giường mở đùi nàng ra.Nàng cả kinh“Tiên tôn thật mềm mại.” Bạch Ngọc ve hai chân thon dài trắng nõn.Giang Lâm Vụ bị sờ đến sống lưng cứng đờ, nghĩ thầm lời khen ngợi này, đối với nhưng ngày trở về của mình không phải là một dấu hiệu tốt.Bạch Ngọc đỡ lấy nam căn cứng rắn chống đỡ hoa huyệt lầy lội ướt đẫm vì trận kích tình vừa rồi.
Không một chút giảm xóc đâm vào, Giang Lâm Vụ bị đâm đến lỗ nhỏ xoắn chặt kêu thành tiếng.“Tiên tôn hút chặt như vậy hẳn là thích tư thế này sao, được rồi Bạch Ngọc nhất định thỏa mãn người.” Bạch Ngọc nói xong, giữ chân nàng, thẳng người, ưỡn thắt lưng tàn nhẫn thúc mạnh lên.Nam căn cứng rắn cọ xát từng nếp gấp trong vách tường thịt, trứng dái nặng vỗ bành bạch lên miệng huyệt.“A — Đừng, sâu ...Ưm ha ...!sâu quá ...!chậm...!ưm ...!a a ~” Bàn tay nhỏ bé của nàng chống lên cơ bụng rắn chắc của hắn muốn giảm đi lực đạo vào sâu bên trong, nhưng vô ích, tiểu huyệt gắt gao hút lấy gậy thịt, đôi môi đỏ mọng hé mở, rên rỉ thở hổn hển.Trong lòng suy nghĩ quả nhiên không nên đồng ý.Thân thể giao triền đan xen, đem giường gỗ hương nam rộng rãi đụng đến lắc lư ọp ẹp.Nơi hai người giao hợp dâm thủy bắn lung tung khắp nơi, bị nam căn mãnh liệt cắm rút nghiền nát, khiến tiểu huyệt vừa chua xót vừa sướng đến cực điểm.
Giang Lâm Vụ cao giọng rên rỉ, nước mắt chảy ra.Khoái cảm mãnh liệt kéo đến khiến nàng vừa đau vừa sướng, nàng kêu khóc đến khàn cả giọng...Bạch Ngọc hôn lên nước mắt của nàng, mới dồn dập đâm vào rút ra bắn một lượng lớn tinh dịch vào sâu tử cung.Giang Lâm Vụ mơ mơ màng màng, nhìn Bạch Ngọc rút ra nam căn cứng rắn dữ tợn, dính nhớp chất lỏng loát động, con sói vẫn là chưa ăn no.Kích thích không ngừng, tiếng rên khóc ngân nga kéo dài ....
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook