Bí Mật Phù Thủy
-
Chương 46: Quyết đấu
Nó bước vào lớp học, vẻ mặt cực kì bình thản. Cả lớp ngẩng ngờ nhìn
theo từng bước chân của nó, ngay cả hắn cũng nhìn nó không rời mắt từ
khi nó mới bước vào cửa.
Nó tiến vào, ánh mắt cũng chăm chăm nhìn hắn, không quan tâm đến những học viên xung quanh. Nó về chỗ, ngồi ngay ngắn rồi quay sang nhìn hắn mỉm cười.
Khuôn mặt nó vừa rồi bị Monika tát tuy vẫn còn sưng đỏ nhưng dấu vết những ngón tay hằn lên đã dịu đi rất nhiều. Hắn nhìn thấy những vết đỏ đó vừa hấy tức giận vừa thấy đau lòng. Hắn tức giận vì không thể giải quyết con nhỏ Monika khốn kiếp ấy nhưng lại đau lòng vì hắn biết hắn chính là nguyên nhân khiến nó bị như vậy.
Hắn thở dài nặng nề, đưa tay xoa xoa hai má của nó một cách thật dịu dàng. Lúc này đây, hắn cũng phát hiện ra thêm một điều nữa. Hắn nhìn thấy nơi khóe miệng của nó còn vươn vài giọt máu. Nỗi tức giận bắt đầu xâm chiếm, ánh mắt hắn ánh lên tia lạnh lùng, giận dữ, hắn nghiến răng, hỏi nó:
– Lại là Monika.
Nhận ra sự tức giận của hắn, nó mỉm cười nhẹ. Nó đưa tay nắm lấy hai bàn tay đang xoa xoa vết thương trên mặt nó của hắn, ánh mắt dịu dàng đầy yêu thương, giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng có chút tinh nghịch:
– Thì đã sao chứ. Ryu của anh không phải người dễ bị bắt nạt đâu. Từ giờ em nhất định sẽ mạnh mẽ, không bao giờ em nhường nhịn Monika nữa đâu.
Hắn khẽ bật cười trước lời nói đùa nghịch cùng ánh mắt kiên định nhưng vô tư của nó. Hắn dùng ngón tay lau đi vài giọt máu còn sót lại nơi khóe miệng nó rồi dịu dàng nắm lấy tay nó, ánh mắt đầy thương yêu.
Cả lớp dõi theo nó và hắn bằng ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn ngưỡng mộ.
Thế nhưng, ánh mắt của các học viên trong lớp ngay lập tức chuyển hướng sang cửa ra vào. Tại đây, Monika hùng hổ bước vào, khuôn mắt đầy giận dữ, ánh mắt rực lửa đầy căm phẫn. Monika cứ thế bước xồng xộc vào lớp, tiến lại bàn của nó.
Theo mỗi bước chân của Monika, các học viên đều nhìn theo bằng ánh mắt cực kì kinh ngạc. Họ kinh ngạc cũng phải thôi bởi lẽ mới vừa nãy Monika bước vào thì không có vấn đề gì nhưng bây giờ đây, Monika lại bước vào một lần nữa nhưng với khuôn mặt sưng đỏ cùng dấu vết năm ngón tay đỏ in hằn rõ rệt.
Ngay lập tức, ánh mắt các học viên lại chuyển hướng về phía nó. Chẳng lẽ, vết thương trên mặt Monika là do…
Monika lửa giận phừng phừng đập tay mạnh vào bàn nó. Ánh mắt hắn lúc này đã tràn ngập khó chịu, còn nó vẫn rất thản nhiên như không có chuyện gì. Nó đứng lên, mặt đối mặt với Monika, bắt đầu lên tiếng:
– Vừa nãy tôi nói rất rõ rồi mà, cô vẫn chưa hiểu à? Hay là ba cái tát tôi dành cho cô vẫn là chưa đủ?
Cả lớp hoàn toàn rơi vào trạng thái im lặng bởi lẽ tất cả đều cảm nhận được hàn khí từ nó tỏa ra cực kì mạnh mẽ. Monika nay càng tức giận hơn, lớn tiếng:
– Con nhỏ thấp hèn này.
Vừa nói, Monika vừa vươn tay toang giáng thêm cho nó một cái tát thì bàn tay Monika đã bị hắn giữ lấy. Hắn đứng dậy, giọng sắc lạnh:
– Muốn chết thì cứ thử làm vậy tiếp đi.
Bàn tay Monika run run. Hắn gạt phăng tay Monika ra, đặt tay lên vai nó:
– Để anh.
Nó lắc đầu, tỏ ý bảo hắn đừng xen vào. Rồi, nó quay sang nhìn thẳng vào Monika:
– Một người danh giá như cô tại sao lại cư xử như vậy chứ. Cô không thấy mất mặt hay sao? Cô không nghĩ đến thể diện gia đình hay sao?
Monika hừ lạnh, giọng đay nghiến:
– Vậy mày cướp vị hôn phu của tao thì sao? Mày có thấy mất mặt hay mất thể diện không?
Nói rồi, cô ta chợt dừng lại, nở nụ cười khiêu khích:
– À… Tao quên mất. Con nhỏ thấp hèn như mày thì làm gì có thể diện mà mất cơ chứ. Mày chỉ biết đi dụ dỗ người khác nên mới được hoàng tử Yun đưa vào Witchard, tới giờ lại dụ dỗ cả anh Ren. Tao còn biết, mày không có người thân nữa cơ. Cũng may là không có, nếu không chắc bọn chúng cũng cảm thấy nhục nhã vì có đứa con như mày.
Nó nghiến răng, cực kì căm phẫn. Monika có thể nói nó thế nào cũng được nhưng sao cô ta dám đem gia đình nó ra mà nói như vậy được chứ. Nó liếc Monika, giọng tức giận:
– Cô không có tư cách nói về gia đình tôi. Tôi thấy mệt lắm rồi, hôm nay giải quyết cho xong luôn đi, cô muốn thế nào mới thôi làm phiền tôi đây?
Monika cười:
– Trả anh Ren lại cho tao.
Nó lạnh giọng:
– Tôi nói lúc nãy chưa rõ sao?
Monika nhún vai, cười nham hiểm:
– Được thôi. Vậy thì thi đấu phép thuật. Nếu tôi thắng, cô phải biến khỏi Witchard và anh Ren phải chấp nhận đính hôn với tôi. Còn nếu cô thắng, muốn thế nào cũng được.
Hắn nhìn Monika bằng ánh mắt khinh thường. Nó quay sang nhìn hắn, mỉm cười nhẹ rồi quay lại nhìn Monika:
– Được. Nhưng mong cô nói được làm được.
– Dĩ nhiên.
Monika cười khinh thường nhìn nó. Nó hỏi:
– Đấu ở đâu? Như thế nào?
Monika lập tức đáp lời:
– Ngay bây giờ ở sân khu B. Hình thức là chiến đấu phép thuật tự do, ai mất khả năng chiến đấu thì thua cuộc.
Nó gật đầu, bước theo Monika.
Hắn tuy lo lắng cho nó nhưng vẫn bước theo vì hắn tin tưởng rằng nó nhất định sẽ giành chiến thắng. Cả học viên trong lớp cũng nhanh chóng bước theo, họ đều mong muốn biết được ai sẽ giành chiến thắng.
Hoàn toàn sẵn sàng, cuộc quyết đấu giữ nó và Monika chính thức bắt đầu.
Xung quan, các học viên của khu B phù thủy bóng tối tập trung đông nghịt, ai ai cũng háo hức xem trận đấu này.
– Bắt đầu.
Monika lớn giọng nói rồi ngay lập tức chiếm thế thượng phong, lao vào tấn công nó liên tiếp. Monika gần như dồn toàn bộ sức mạnh để tấn công. Từ dưới đất, hàng loạt một tên nhọn hoắt chĩa lên, nhắm về phía nó. Monika còn dùng phép thuật tạo ra vô số mũi tên lửa cũng đều vun vút hướng về phía nó mà tấn công. Không chỉ có vậy, trên tay Monika còn là hai thanh kiếm phép thuật, cứ thế liên hồi tấn công.
Mọi người xung quanh như nín thở. Những phép thuật mà Monika dùng toàn là những phép thuật tấn công cực kì mạnh mẽ, sức sát thương cực lớn. Ai nấy đều chắc mẩm, lần này nó nhất định sẽ thua cuộc.
Thế nhưng, nó không hề nao núng trước đòn tấn công của Monika. Monika có thể tấn công nó từ mọi phía nhưng nó vẫn có thể né được hoàn toàn, không bị tổn hại nào vì nó biết sử dụng phép thuật bảo vệ, tạo một vòng tròn bảo vệ tuyệt đối.
Monika thoáng ngỡ ngàng:
– Vòng tròn bảo vệ của phù thủy ánh sáng sao?
Tất cả mọi người đều bất ngờ, họ không thể tin được một phù thủy bóng tối như nó lại dùng được loại phép thuật của phù thủy ánh sáng.
Tuy hoang mang nhưng Monika cũng nhanh chóng lấy lại tự tin:
– Bảo vệ tuyệt đối thì đã sao chứ. Nếu tôi cứ tấn công liên tiếp thì dù có mạnh cỡ nào vòng tròn bảo vệ đó cũng không thể chịu đựng nổi mà biến mất thôi.
Nó mỉm cười:
– Nó không như vòng tròn bảo vệ bình thường, chỉ biết phòng vệ thôi đâu.
Monika đang tăng cường tấn công nó thì thoáng ngỡ ngàng trước lời nó nói. Các học viên xung quanh xì xào bàn tán, ai nấy cũng tò mò không kém.
Hắn có hơi ngẩng người nhìn nó, thầm nghĩ: “Không lẽ Ryu đã nghĩ ra được chiêu thức mới từ phòng vệ tuyệt đối này sao???”
Lúc này, nó mới bắt đầu ra tay.
Nó vươn hai bàn tay của mình, dang ra hai bên, miệng nó lẩm nhẩm câu thần chú gì đó mà hắn không thể nhìn ra. Thần chú vừa dứt, vòng tròn bảo vệ sáng lên một cách kì lạ dưới ánh mắt tò mò của những người xung quanh, trong đó có cả hắn và Monika.
Nó nở một nụ cười kì bí.
Vầng sáng dần biến mất, thay vào đó là một loạt đốm sáng li ti xuất hiện. Đốm sáng đó theo như chỉ tay của nó, hướng về phía Monika. Monika lo lắng, lập tức tạo một rào chắn bảo vệ nhưng dường như vô nghĩa. Đốm sáng của nó cực kì nhỏ, chúng cứ thế xuyên qua lớp rào chắn bảo vệ và xuyên vào Monika.
Mọi người ai nấy đều kinh ngạc. Thế nhưng, Monika vẫn đứng đó, tiếp tục tấn công mà không có chuyện gì xảy ra cũng không có bất kì thương tích gì. Chuyện này làm hết thảy học viên đều khó hiểu, chẳng lẽ chiêu thức của nó chẳng có tác dụng gì sao?
Monika thấy vậy khẽ cười, tỏ ý khinh thường nó rõ rệt trên khuôn mặt lẫn ánh mắt. Monika càng xem thường nó thì càng cảm thấy tự tin hơn, vậy nên khí thế cũng tăng theo, tấn công nó càng lúc càng mạnh mẽ hơn, ra tay càng tàn độc hơn.
Thế nhưng, có gì đó không ổn. Monika đột nhiên khụy xuống, chống tay trên mặt đất, hơi thở cũng khó khăn hơn, mồ hôi toát ra mỗi lúc một nhiều. Tất cả cá phép thuật Monika đang dùng cũng đột nhiên biến mất.
Ai nấy cũng cảm thấy khó hiểu. Lúc này, nó mới lên tiếng:
– Chiêu thức vừa rồi là do tôi nghĩ ra. Những tia sáng vừa nãy có thể xuyên qua mọi thứ. Tác dụng của nó là hút lấy năng lượng của chủ thể vừa bị xuyên qua và ngăn cản người đó không thể sử dụng phép thuật nếu như lượng năng lượng phép thuật đột ngột tăng lên.
Monika và hết thảy mọi người đều ngỡ ngàng.
Nó mỉm cười:
– Chiêu thức mới này của tôi cô thấy thế nào? Hay chứ? Và tình hình hiện tại thì cô không còn khả năng chiến đấu nữa rồi. Mọi người đều chứng kiến nên mong cô giữ lời mình, đừng làm phiền tôi và anh Ren nữa, cũng đừng lảm nhảm về cái hôn ước chỉ mình cô muốn đó.
Nói rồi nó tiến lại chỗ hắn, cùng hắn quay bước về lớp.
Monika không thể tin được mình lại thua thảm hại như vậy, tức đến nghẹn lời.
Tất cả học viên dõi mắt nhìn theo nó, ngưỡng mộ vô cùng, ai cũng nghĩ mình phải dè chừng nó, khả năng của nó thật đáng kinh ngạc.
===ENDCHAP46===
Nó tiến vào, ánh mắt cũng chăm chăm nhìn hắn, không quan tâm đến những học viên xung quanh. Nó về chỗ, ngồi ngay ngắn rồi quay sang nhìn hắn mỉm cười.
Khuôn mặt nó vừa rồi bị Monika tát tuy vẫn còn sưng đỏ nhưng dấu vết những ngón tay hằn lên đã dịu đi rất nhiều. Hắn nhìn thấy những vết đỏ đó vừa hấy tức giận vừa thấy đau lòng. Hắn tức giận vì không thể giải quyết con nhỏ Monika khốn kiếp ấy nhưng lại đau lòng vì hắn biết hắn chính là nguyên nhân khiến nó bị như vậy.
Hắn thở dài nặng nề, đưa tay xoa xoa hai má của nó một cách thật dịu dàng. Lúc này đây, hắn cũng phát hiện ra thêm một điều nữa. Hắn nhìn thấy nơi khóe miệng của nó còn vươn vài giọt máu. Nỗi tức giận bắt đầu xâm chiếm, ánh mắt hắn ánh lên tia lạnh lùng, giận dữ, hắn nghiến răng, hỏi nó:
– Lại là Monika.
Nhận ra sự tức giận của hắn, nó mỉm cười nhẹ. Nó đưa tay nắm lấy hai bàn tay đang xoa xoa vết thương trên mặt nó của hắn, ánh mắt dịu dàng đầy yêu thương, giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng có chút tinh nghịch:
– Thì đã sao chứ. Ryu của anh không phải người dễ bị bắt nạt đâu. Từ giờ em nhất định sẽ mạnh mẽ, không bao giờ em nhường nhịn Monika nữa đâu.
Hắn khẽ bật cười trước lời nói đùa nghịch cùng ánh mắt kiên định nhưng vô tư của nó. Hắn dùng ngón tay lau đi vài giọt máu còn sót lại nơi khóe miệng nó rồi dịu dàng nắm lấy tay nó, ánh mắt đầy thương yêu.
Cả lớp dõi theo nó và hắn bằng ánh mắt ngạc nhiên xen lẫn ngưỡng mộ.
Thế nhưng, ánh mắt của các học viên trong lớp ngay lập tức chuyển hướng sang cửa ra vào. Tại đây, Monika hùng hổ bước vào, khuôn mắt đầy giận dữ, ánh mắt rực lửa đầy căm phẫn. Monika cứ thế bước xồng xộc vào lớp, tiến lại bàn của nó.
Theo mỗi bước chân của Monika, các học viên đều nhìn theo bằng ánh mắt cực kì kinh ngạc. Họ kinh ngạc cũng phải thôi bởi lẽ mới vừa nãy Monika bước vào thì không có vấn đề gì nhưng bây giờ đây, Monika lại bước vào một lần nữa nhưng với khuôn mặt sưng đỏ cùng dấu vết năm ngón tay đỏ in hằn rõ rệt.
Ngay lập tức, ánh mắt các học viên lại chuyển hướng về phía nó. Chẳng lẽ, vết thương trên mặt Monika là do…
Monika lửa giận phừng phừng đập tay mạnh vào bàn nó. Ánh mắt hắn lúc này đã tràn ngập khó chịu, còn nó vẫn rất thản nhiên như không có chuyện gì. Nó đứng lên, mặt đối mặt với Monika, bắt đầu lên tiếng:
– Vừa nãy tôi nói rất rõ rồi mà, cô vẫn chưa hiểu à? Hay là ba cái tát tôi dành cho cô vẫn là chưa đủ?
Cả lớp hoàn toàn rơi vào trạng thái im lặng bởi lẽ tất cả đều cảm nhận được hàn khí từ nó tỏa ra cực kì mạnh mẽ. Monika nay càng tức giận hơn, lớn tiếng:
– Con nhỏ thấp hèn này.
Vừa nói, Monika vừa vươn tay toang giáng thêm cho nó một cái tát thì bàn tay Monika đã bị hắn giữ lấy. Hắn đứng dậy, giọng sắc lạnh:
– Muốn chết thì cứ thử làm vậy tiếp đi.
Bàn tay Monika run run. Hắn gạt phăng tay Monika ra, đặt tay lên vai nó:
– Để anh.
Nó lắc đầu, tỏ ý bảo hắn đừng xen vào. Rồi, nó quay sang nhìn thẳng vào Monika:
– Một người danh giá như cô tại sao lại cư xử như vậy chứ. Cô không thấy mất mặt hay sao? Cô không nghĩ đến thể diện gia đình hay sao?
Monika hừ lạnh, giọng đay nghiến:
– Vậy mày cướp vị hôn phu của tao thì sao? Mày có thấy mất mặt hay mất thể diện không?
Nói rồi, cô ta chợt dừng lại, nở nụ cười khiêu khích:
– À… Tao quên mất. Con nhỏ thấp hèn như mày thì làm gì có thể diện mà mất cơ chứ. Mày chỉ biết đi dụ dỗ người khác nên mới được hoàng tử Yun đưa vào Witchard, tới giờ lại dụ dỗ cả anh Ren. Tao còn biết, mày không có người thân nữa cơ. Cũng may là không có, nếu không chắc bọn chúng cũng cảm thấy nhục nhã vì có đứa con như mày.
Nó nghiến răng, cực kì căm phẫn. Monika có thể nói nó thế nào cũng được nhưng sao cô ta dám đem gia đình nó ra mà nói như vậy được chứ. Nó liếc Monika, giọng tức giận:
– Cô không có tư cách nói về gia đình tôi. Tôi thấy mệt lắm rồi, hôm nay giải quyết cho xong luôn đi, cô muốn thế nào mới thôi làm phiền tôi đây?
Monika cười:
– Trả anh Ren lại cho tao.
Nó lạnh giọng:
– Tôi nói lúc nãy chưa rõ sao?
Monika nhún vai, cười nham hiểm:
– Được thôi. Vậy thì thi đấu phép thuật. Nếu tôi thắng, cô phải biến khỏi Witchard và anh Ren phải chấp nhận đính hôn với tôi. Còn nếu cô thắng, muốn thế nào cũng được.
Hắn nhìn Monika bằng ánh mắt khinh thường. Nó quay sang nhìn hắn, mỉm cười nhẹ rồi quay lại nhìn Monika:
– Được. Nhưng mong cô nói được làm được.
– Dĩ nhiên.
Monika cười khinh thường nhìn nó. Nó hỏi:
– Đấu ở đâu? Như thế nào?
Monika lập tức đáp lời:
– Ngay bây giờ ở sân khu B. Hình thức là chiến đấu phép thuật tự do, ai mất khả năng chiến đấu thì thua cuộc.
Nó gật đầu, bước theo Monika.
Hắn tuy lo lắng cho nó nhưng vẫn bước theo vì hắn tin tưởng rằng nó nhất định sẽ giành chiến thắng. Cả học viên trong lớp cũng nhanh chóng bước theo, họ đều mong muốn biết được ai sẽ giành chiến thắng.
Hoàn toàn sẵn sàng, cuộc quyết đấu giữ nó và Monika chính thức bắt đầu.
Xung quan, các học viên của khu B phù thủy bóng tối tập trung đông nghịt, ai ai cũng háo hức xem trận đấu này.
– Bắt đầu.
Monika lớn giọng nói rồi ngay lập tức chiếm thế thượng phong, lao vào tấn công nó liên tiếp. Monika gần như dồn toàn bộ sức mạnh để tấn công. Từ dưới đất, hàng loạt một tên nhọn hoắt chĩa lên, nhắm về phía nó. Monika còn dùng phép thuật tạo ra vô số mũi tên lửa cũng đều vun vút hướng về phía nó mà tấn công. Không chỉ có vậy, trên tay Monika còn là hai thanh kiếm phép thuật, cứ thế liên hồi tấn công.
Mọi người xung quanh như nín thở. Những phép thuật mà Monika dùng toàn là những phép thuật tấn công cực kì mạnh mẽ, sức sát thương cực lớn. Ai nấy đều chắc mẩm, lần này nó nhất định sẽ thua cuộc.
Thế nhưng, nó không hề nao núng trước đòn tấn công của Monika. Monika có thể tấn công nó từ mọi phía nhưng nó vẫn có thể né được hoàn toàn, không bị tổn hại nào vì nó biết sử dụng phép thuật bảo vệ, tạo một vòng tròn bảo vệ tuyệt đối.
Monika thoáng ngỡ ngàng:
– Vòng tròn bảo vệ của phù thủy ánh sáng sao?
Tất cả mọi người đều bất ngờ, họ không thể tin được một phù thủy bóng tối như nó lại dùng được loại phép thuật của phù thủy ánh sáng.
Tuy hoang mang nhưng Monika cũng nhanh chóng lấy lại tự tin:
– Bảo vệ tuyệt đối thì đã sao chứ. Nếu tôi cứ tấn công liên tiếp thì dù có mạnh cỡ nào vòng tròn bảo vệ đó cũng không thể chịu đựng nổi mà biến mất thôi.
Nó mỉm cười:
– Nó không như vòng tròn bảo vệ bình thường, chỉ biết phòng vệ thôi đâu.
Monika đang tăng cường tấn công nó thì thoáng ngỡ ngàng trước lời nó nói. Các học viên xung quanh xì xào bàn tán, ai nấy cũng tò mò không kém.
Hắn có hơi ngẩng người nhìn nó, thầm nghĩ: “Không lẽ Ryu đã nghĩ ra được chiêu thức mới từ phòng vệ tuyệt đối này sao???”
Lúc này, nó mới bắt đầu ra tay.
Nó vươn hai bàn tay của mình, dang ra hai bên, miệng nó lẩm nhẩm câu thần chú gì đó mà hắn không thể nhìn ra. Thần chú vừa dứt, vòng tròn bảo vệ sáng lên một cách kì lạ dưới ánh mắt tò mò của những người xung quanh, trong đó có cả hắn và Monika.
Nó nở một nụ cười kì bí.
Vầng sáng dần biến mất, thay vào đó là một loạt đốm sáng li ti xuất hiện. Đốm sáng đó theo như chỉ tay của nó, hướng về phía Monika. Monika lo lắng, lập tức tạo một rào chắn bảo vệ nhưng dường như vô nghĩa. Đốm sáng của nó cực kì nhỏ, chúng cứ thế xuyên qua lớp rào chắn bảo vệ và xuyên vào Monika.
Mọi người ai nấy đều kinh ngạc. Thế nhưng, Monika vẫn đứng đó, tiếp tục tấn công mà không có chuyện gì xảy ra cũng không có bất kì thương tích gì. Chuyện này làm hết thảy học viên đều khó hiểu, chẳng lẽ chiêu thức của nó chẳng có tác dụng gì sao?
Monika thấy vậy khẽ cười, tỏ ý khinh thường nó rõ rệt trên khuôn mặt lẫn ánh mắt. Monika càng xem thường nó thì càng cảm thấy tự tin hơn, vậy nên khí thế cũng tăng theo, tấn công nó càng lúc càng mạnh mẽ hơn, ra tay càng tàn độc hơn.
Thế nhưng, có gì đó không ổn. Monika đột nhiên khụy xuống, chống tay trên mặt đất, hơi thở cũng khó khăn hơn, mồ hôi toát ra mỗi lúc một nhiều. Tất cả cá phép thuật Monika đang dùng cũng đột nhiên biến mất.
Ai nấy cũng cảm thấy khó hiểu. Lúc này, nó mới lên tiếng:
– Chiêu thức vừa rồi là do tôi nghĩ ra. Những tia sáng vừa nãy có thể xuyên qua mọi thứ. Tác dụng của nó là hút lấy năng lượng của chủ thể vừa bị xuyên qua và ngăn cản người đó không thể sử dụng phép thuật nếu như lượng năng lượng phép thuật đột ngột tăng lên.
Monika và hết thảy mọi người đều ngỡ ngàng.
Nó mỉm cười:
– Chiêu thức mới này của tôi cô thấy thế nào? Hay chứ? Và tình hình hiện tại thì cô không còn khả năng chiến đấu nữa rồi. Mọi người đều chứng kiến nên mong cô giữ lời mình, đừng làm phiền tôi và anh Ren nữa, cũng đừng lảm nhảm về cái hôn ước chỉ mình cô muốn đó.
Nói rồi nó tiến lại chỗ hắn, cùng hắn quay bước về lớp.
Monika không thể tin được mình lại thua thảm hại như vậy, tức đến nghẹn lời.
Tất cả học viên dõi mắt nhìn theo nó, ngưỡng mộ vô cùng, ai cũng nghĩ mình phải dè chừng nó, khả năng của nó thật đáng kinh ngạc.
===ENDCHAP46===
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook