Bí Mật Phù Thủy
-
Chương 37: Học viên mới
– Leon, theo những gì Sun nói, cậu mau điều tra tất cả những người có khả năng là nội gián cho tôi.
Anh tiến lại, đặt tay lên vai nó tỏ ý trấn an rồi quay sang nhìn linh thú của mình – Leon – ra lệnh. Nhận được lệnh từ chủ nhân, Leon cúi đầu:
– Tuân lệnh chủ nhân.
Leon toan quay bước đi thì hắn lên tiếng:
– Gọi Haku. Hai người cùng điều tra sẽ nhanh hơn.
Anh gật đầu:
– Đúng vậy, cứ như Ren nói đi. Cậu cũng cho đội điều tra đến giải quyết chuyện của Sun đi. Chúng ta phải thu thập càng nhiều manh mối càng tốt.
Leon nhận thêm mệnh lệnh lập tức cúi đầu rồi lập tức chấp hành.
Nó vẫn còn sốc trước sự việc của Sun. Anh tay vẫn đặt lên vai nó, mắt nhìn thẳng vào đôi mắt tím đặt biệt của nó, mỉm cười dịu dàng:
– Không sao đâu Ryu, chuyện này nhất định sẽ được làm sáng tỏ, em cứ yên tâm.
Nó nhìn anh, hít thở sâu, cố nở một nụ cười cho anh yên lòng.
Hắn vẫn im lặng, không nói gì mà chỉ đứng đó, lặng lẽ nhìn nó, lặng lẽ quan sát từng biểu hiện trên khuôn mặt nó, quan sát từng cảm xúc trong đôi mắt tím của nó.
– Em… muốn nghỉ học hôm nay.
Nói rồi, nó không đợi anh nói thêm gì hay có bất kì phản ứng gì, vội vã bước đi trở về phòng kí túc xá.
Anh hơi bất ngờ, toang đuổi theo nó thì đã bị lời nói của hắn chặn lại:
– Cứ để nhóc đó ở một mình đi. Trong phòng còn có bé Pi, không phải lo.
Anh gật đầu. Cả hai cứ thế tiếp tục bước lên lớp.
===
Trong khu rừng cấm ở học viện Witchard.
– Nữ hoàng, mừng người đã đến đây.
Một người trong bộ trang phục phù thủy ánh sáng của Witchard đang quỳ gối, cúi đầu đầy cung kính trước người phụ nữ tóc đỏ vận trang phục đen từ trên xuống dưới, trên tay là một con quạ cũng mang màu đen.
Người phụ nữ tóc đỏ không ai khác chính là Gurena.
Gurena quay người nhìn về phía người đang quỳ, lạnh lùng lên tiếng:
– Ngươi vừa đi đâu vậy?
Người kia cúi đầu:
– Thần vừa giải quyết rắc rối của chúng ta.
– Rắc rối?
Gurena khẽ nhíu mày. Người kia ngẩng đầu nhìn Gurena, trên môi nở một nụ cười đầy nguy hiểm:
– Đúng vậy thưa Nữ hoàng. Dự đoán của người không hề sai sót chút nào, quả nhiên con nhãi đó đã khôi phục trí nhớ. Tên Sun kia cũng không ngoài dự đoán, hắn đã sắp nói ra danh tính của thần thì…
Cô ta nhìn xem phản ứng của Gurena, nhận được một nụ cười ma mị của mụ ta, cô ta mới mỉm cười đầy hài lòng nói tiếp:
– Cái giá của kẻ dám phản bội Nữ hoàng chính là… chết.
Gurena nghe xong liền cười lớn, mụ ta tiếng lại gần cô gái đang quỳ, đỡ cô ả đứng dậy, vẻ mặt đầy hài lòng:
– Tốt, ngươi làm rất tốt. Quả không phụ lòng tin ta dành cho ngươi. Để ngươi làm nội gián ở Witchard thật không sai chút nào.
===
– Thưa Hoàng tử.
Hắn đang ngồi trên cành cây ngắm nhìn những đám mây trắng trôi bồng bềnh trên bầu trời xanh ngát thì một giọng nói vang lên. Hắn quay đầu nhìn về nơi phát ra tiếng nói, thì ra là Haku.
Hắn vẫn im lặng. Haku hiểu, hắn đang muốn nghe Haku nói tiếp. Khẽ thở hắt ra, Haku lên tiếng:
– Thần vừa nhận được một tin khẩn cấp từ cung điện.
Hắn vẫn vậy, cứ tiếp tục yên lặng, ánh mắt chăm chăm nhìn về Haku.
– Đức vua… ngài ấy đã…
Haku khó khắn lắm mới nói ra được chuyện mình biết được. Nghe xong, độ băng giá của hắn cũng đột ngột tăng lên. Nở một nụ cười nửa miệng đầy khinh bỉ, hắn nhìn thẳng lên bầu trời, lạnh lùng lên tiếng:
– Ông ta càng ngày càng tự tiện rồi đấy. Ông ta nghĩ ta là ai mà ông ta thích áp đặt thế nào cũng được chứ. Cứ chờ xem, không bao giờ ta chấp nhận chuyện đó đâu.
Nói rồi, hắn nhảy xuống khỏi cành cây, cứ thế bước đi nhưng không quên nói với Haku:
– Được rồi, cứ tiếp tục việc điều tra đi. Chuyện này ngươi không cần lo lắng.
Haku cuối đầu tuân lệnh.
Nó cuối cùng cũng đã lên lớp trở lại.
Hắn và nó bước vào lớp học, nó không khỏi ngạc nhiên khi trong lớp có những tiếng bàn tán xôn xao:
– Này, nghe nói sắp có học sinh mới chuyển đến đấy.
– Học sinh mới sao? Không biết là nam hay nữ nhỉ?
– Là nữ. Đã vậy, tớ còn nghe nói rất xinh đẹp nữa.
– Wow, thật vậy sao.
– Mà biết là ai không?
– Cũng không rõ. Nhưng nghe đâu là gia đình cô ta rất có chức quyền đấy, không xem thương được đâu.
– Chà… Tò mò thật đấy.
Nó ngồi vào chỗ, nghe những lời bàn tán đó của những học viên trong lớp cũng thấy khá tò mò. Nó quay sang nhìn hắn:
– Ren, anh có biết gì về học sinh mới không?
Hắn nhìn nó, giọng lạnh lùng:
– Có vấn đề gì sao?
Nó lắc đầu, giọng nói nhỏ chỉ đủ nó và hắn nghe:
– Em chỉ tò mò thôi. Anh không nghe sao, những bạn khác bảo cô ấy rất xinh đẹp, gia đình lại có chức quyền…
Nó chưa nói xong thì trên môi hắn đã nở một nụ cười nhẹ. Điều này làm nó có cảm giác rất lạ, chẳng bình thường chút nào. Hắn nhìn thẳng vào nó:
– Em cứ yên tâm, dù cô ta có xinh đẹp hay thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể thay thế vị trí của em trong lòng anh đâu.
Câu nói của hắn mang đầy ý châm chọc khiến nó không thể nói thêm gì. Nó vội vã quay mặt đi để che đi khuôn mặt đỏ bừng của mình. Còn hắn thì lại thích thú nhìn biểu hiện cùng hành động của nó, mỉm cười vui vẻ.
Hắn thầm nghĩ: “Không phải châm chọc em đâu, lời thật lòng của anh đấy ngốc ạ.”
Giáo sư bước vào lớp.
Cả lớp hoàn toàn im lặng. Ai ai cũng mong chờ được nhìn thấy học viên mới mà họ tò mò từ đầu buổi đến giờ.
Như hiểu được tâm trạng các học viên, giáo sư nhanh chóng vào thẳng vấn đề:
– Lớp ta có bạn mới, chắc các em đã biết.
Nói rồi, cô quay qua phía cửa lớp:
– Em hãy vào đi.
Theo lời giáo sư, một cô gái trong bộ đồng phục phù thủy bóng tối xuất hiện.
Cô ta bước vào, tất cả ánh mắt đều tập trung về phía học viên mới (ngoại trừ hắn vẫn chăm chăm nhìn nó).
Nó nhìn kĩ cô gái này. Cô ta có mái tóc nâu đỏ, làn da trắng, khuôn mặt cũng rất xinh đẹp nhưng không phải là hoàn mỹ. Theo nhận xét của nó thì cô ta không thể đẹp bằng Saphia được. Nó cũng khá thất vọng vì cô ta chẳng giống những gì nó tưởng tượng khi nghe lời đồn. Cả lớp cũng có tâm trạng hệt như nó.
Cô ta bước vào lớp, không thèm nhìn bất kì ai trong lớp mà chỉ chăm chú nhìn hắn. Thấy hắn không có chút gì chú ý đến mình, cô ta cảm thấy rất khó chịu nhưng cố giữ trong lòng. Cô ta cúi chào nhưng mắt vẫn hướng về phía hắn, nở một nụ cười, cô ta giới thiệu, giọng nói hết sức nhẹ nhàng:
– Xin chào các bạn, mình là Monika. Mình là con gái duy nhất của ngài tể tướng Vướng quốc bóng tối. Mong mọi người sẽ giúp đỡ trong thời gian mình học ở Witchard.
Nói rồi, cô ta lại cúi đầu chào.
Cả lớp tuy khá thất vọng về nhan sắc của cô nàng nhưng cũng không quên vỗ tay chào đón. Dù sao cô ta vẫn là con của Tể tướng, không nên gây sự làm gì.
– Chỗ ngồi của em…
Giáo sư chưa nói xong Monika đã ngắt lời:
– Em nghĩ em biết mình nên ngôi ở đâu rồi.
Không để giáo sư phản ứng thêm, cô nàng cứ thế thẳng tiến về chỗ mà cô ta nghĩ cô ta nên ngồi, đó chính là cạnh hắn.
Từ đầu buổi đến giờ việc hắn lơ cô ta đã làm cô ta thấy khó chịu, đã vậy, nhìn thấy nó được ngồi cạnh hắn còn làm cô ta khó chịu hơn.
Bước đến cạnh chỗ nó, cô ta lên tiếng:
– Chào bạn.
Nó ngơ ngác nhưng thấy rõ ràng là cô ta đang nhìn mình nên cũng lịch sự mỉm cười.
Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nó nay nở nụ cười lại càng xinh đẹp hơn khiến cô ta ngẩng người. Nhưng rất nhanh, lấy lại bình tĩnh, Monika mỉm cười đáp lại:
– Cậu có thể ngồi chỗ khác và nhường chỗ này cho mình không?
– Mình…
Nó ngập ngừng, không biết trả lời thế nào. Liếc mắt nhìn hắn, nó thấy hắn vẫn lạnh như băng.
Thấy hành động của nó như vậy, Monika cảm thấy cực kì khó chịu. Cô ta cố gắng nở nụ cười nói tiếp:
– Mình nghĩ chỗ này hợp với mình hơn. Bạn nên nhanh chóng chuyển chỗ để còn vào học, được chứ?
Hình tượng cô gái hiền lành lịch sự từ đầu đến giờ ngay giây phút này đã chính thức tiêu tan trong lòng cả lớp lẫn trong lòng nó.
Nó khẽ thở dài. Nó chẳng muốn chuốc lấy rắc rối, nếu hắn đã không nói gì vậy thì nó cứ đổi chỗ cho lành. Nó vươn tay gom mấy cuốn sách trên bàn toan đặt vào cặp thì ngay lập tức tay nó bị tay hắn giữ lấy. Hắn vẫn nhìn nó chằm chằm, không thèm liếc nhìn Monika dù chỉ một lần, lạnh lùng nói:
– Đây là chỗ của Ryu. Lớp còn nhiều chỗ, cô đi chỗ khác mà ngồi.
– Anh…
Monika bực tức, bàn tay nắm chặt lại. Bản tính tiểu thư của cô giờ đây hoàn toàn bộc lộ, cô nói thật to cho cả lớp cùng nghe:
– Em là vị hôn thê của anh, vị trí đó em ngôi là đúng rồi.
Cả lớp bất ngờ trước những gì Monika nói, nó cũng hoàn toàn bất ngờ. Nó thấy tim mình nhói lên, quay sang nhìn hắn. Hắn cũng nhìn nó, ánh mắt ấm áp như để trấn an nó.
Lúc này, hắn mởi quay sang nhìn Monika. Nở nụ cười nửa miệng, hắn vẫn lạnh lùng như cũ:
– Tôi và cô chưa từng đính hôn, cô lấy tư cách gì mà nói tôi là vị hôn phu của cô.
Cô ta cũng mỉm cười đầy đắc ý, đáp trả:
– Nhưng quốc vương đã đến nhà em và nói vậy đấy. Vì vậy nên em mới đến đây.
Hắn vẫn thái độ như cũ:
– Nói là việc của ông ta còn đồng ý hay không là quyết định ở tôi.
– Anh…
Monika càng thêm tức giận. Hắn lại cười lạnh:
– Làm vị hôn thê của tôi sao? Dù cô có nằm mơ cũng không thấy được ngày đó đâu. Nhanh chóng biến đi cho khuất mắt tôi.
Nó nghe lời hắn nói cảm thấy khá tội nghiệp cho Monika còn cả lớp lại thấy cực kì hả hê. Nó đưa ánh mắt cảm thông nhìn về Monika nhưng sự cảm thông của nó không được đền đáp mà ngược lại còn phản tác dụng. Cô ta càng thêm nổi điên, chỉ thẳng mặt nó:
– Vì con nhỏ thấp hèn này mà anh đối xử vậy với tôi sao Hoàng tử?
Hắn không chút khoang nhượng giáng thẳng vào mặt cô ta một cái tát làm cô ta không thể tin được. Hắn nói, giọng đầy đe dọa:
– Đừng bao giờ có thái độ như vậy với người của tôi.
Cô ta ôm mặt đầy tức giận nhìn nó. Cả lớp tròn mắt nhìn cảnh vừa rồi lại cực kì kinh ngạc trước lời hắn nói. Hắn nói vậy chẳng phải khẳng định Ryu chính là vợ tương lai của hắn sao. Nó nhìn hắn kinh ngạc, tim đập mạnh, mặt đỏ bừng.
Monika bực tức đứng dậy, liếc nhìn nó đầy căm hận:
– Con nhỏ kia, mày cứ đợi đó, tao không để mày yên đâu.
Nói rồi cô ta mang cặp sách bước ra khỏi lớp. Nhưng mới được vài bước giọng hắn đã truyền đến:
– Cứ thử làm gì cô ấy xem, tôi chắc chắn cho cô chết không toàn mạng.
Monika khẽ run trước hàn khí hắn tỏa ra. Cảm giác sợ sệt cũng bắt đầu truyền tới, Monika biết hắn lạnh lùng, vô tình đến mức nào, hắn nói được nhất định sẽ làm được.
Thế nhưng cô là vị hôn thê của hắn cơ mà, cô lại là một đại tiểu thư sao lại có thể thua một con nhỏ thấp hèn như nó được. Suy nghĩ này làm cô ả có thêm động lực, xua tan những sợ hãi, cứ thế bước ra khỏi lớp.
Monika đã đi rồi, hàn khí của hắn cũng đã giảm.
Cả lớp kinh hãi trước chuyện vừa rồi nhưng vì sợ làm hắn tức giận nên giáo sư lập tức bước vào bài học.
Nó nhìn hắn chằm chằm, quả thực, hắn giận lên cực kì khủng khiếp.
===
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:
Monika: là con gái công tước. Được đức vua vương quốc bóng tối chọn làm vị hôn thê của Ren. Tính tình rất giả tạo. Luôn giả vờ hiền lành, yếu đuối và thân thiện nhưng bản chất thật sự rất độc ác, nham hiểm, đanh đá, hay ghen tị. Rất thích độc chiếm, muốn có được thứ gì thì nhất định phải lấy cho bằng được dù phải giở thủ đoạn gì.
===ENDCHAP37===
Anh tiến lại, đặt tay lên vai nó tỏ ý trấn an rồi quay sang nhìn linh thú của mình – Leon – ra lệnh. Nhận được lệnh từ chủ nhân, Leon cúi đầu:
– Tuân lệnh chủ nhân.
Leon toan quay bước đi thì hắn lên tiếng:
– Gọi Haku. Hai người cùng điều tra sẽ nhanh hơn.
Anh gật đầu:
– Đúng vậy, cứ như Ren nói đi. Cậu cũng cho đội điều tra đến giải quyết chuyện của Sun đi. Chúng ta phải thu thập càng nhiều manh mối càng tốt.
Leon nhận thêm mệnh lệnh lập tức cúi đầu rồi lập tức chấp hành.
Nó vẫn còn sốc trước sự việc của Sun. Anh tay vẫn đặt lên vai nó, mắt nhìn thẳng vào đôi mắt tím đặt biệt của nó, mỉm cười dịu dàng:
– Không sao đâu Ryu, chuyện này nhất định sẽ được làm sáng tỏ, em cứ yên tâm.
Nó nhìn anh, hít thở sâu, cố nở một nụ cười cho anh yên lòng.
Hắn vẫn im lặng, không nói gì mà chỉ đứng đó, lặng lẽ nhìn nó, lặng lẽ quan sát từng biểu hiện trên khuôn mặt nó, quan sát từng cảm xúc trong đôi mắt tím của nó.
– Em… muốn nghỉ học hôm nay.
Nói rồi, nó không đợi anh nói thêm gì hay có bất kì phản ứng gì, vội vã bước đi trở về phòng kí túc xá.
Anh hơi bất ngờ, toang đuổi theo nó thì đã bị lời nói của hắn chặn lại:
– Cứ để nhóc đó ở một mình đi. Trong phòng còn có bé Pi, không phải lo.
Anh gật đầu. Cả hai cứ thế tiếp tục bước lên lớp.
===
Trong khu rừng cấm ở học viện Witchard.
– Nữ hoàng, mừng người đã đến đây.
Một người trong bộ trang phục phù thủy ánh sáng của Witchard đang quỳ gối, cúi đầu đầy cung kính trước người phụ nữ tóc đỏ vận trang phục đen từ trên xuống dưới, trên tay là một con quạ cũng mang màu đen.
Người phụ nữ tóc đỏ không ai khác chính là Gurena.
Gurena quay người nhìn về phía người đang quỳ, lạnh lùng lên tiếng:
– Ngươi vừa đi đâu vậy?
Người kia cúi đầu:
– Thần vừa giải quyết rắc rối của chúng ta.
– Rắc rối?
Gurena khẽ nhíu mày. Người kia ngẩng đầu nhìn Gurena, trên môi nở một nụ cười đầy nguy hiểm:
– Đúng vậy thưa Nữ hoàng. Dự đoán của người không hề sai sót chút nào, quả nhiên con nhãi đó đã khôi phục trí nhớ. Tên Sun kia cũng không ngoài dự đoán, hắn đã sắp nói ra danh tính của thần thì…
Cô ta nhìn xem phản ứng của Gurena, nhận được một nụ cười ma mị của mụ ta, cô ta mới mỉm cười đầy hài lòng nói tiếp:
– Cái giá của kẻ dám phản bội Nữ hoàng chính là… chết.
Gurena nghe xong liền cười lớn, mụ ta tiếng lại gần cô gái đang quỳ, đỡ cô ả đứng dậy, vẻ mặt đầy hài lòng:
– Tốt, ngươi làm rất tốt. Quả không phụ lòng tin ta dành cho ngươi. Để ngươi làm nội gián ở Witchard thật không sai chút nào.
===
– Thưa Hoàng tử.
Hắn đang ngồi trên cành cây ngắm nhìn những đám mây trắng trôi bồng bềnh trên bầu trời xanh ngát thì một giọng nói vang lên. Hắn quay đầu nhìn về nơi phát ra tiếng nói, thì ra là Haku.
Hắn vẫn im lặng. Haku hiểu, hắn đang muốn nghe Haku nói tiếp. Khẽ thở hắt ra, Haku lên tiếng:
– Thần vừa nhận được một tin khẩn cấp từ cung điện.
Hắn vẫn vậy, cứ tiếp tục yên lặng, ánh mắt chăm chăm nhìn về Haku.
– Đức vua… ngài ấy đã…
Haku khó khắn lắm mới nói ra được chuyện mình biết được. Nghe xong, độ băng giá của hắn cũng đột ngột tăng lên. Nở một nụ cười nửa miệng đầy khinh bỉ, hắn nhìn thẳng lên bầu trời, lạnh lùng lên tiếng:
– Ông ta càng ngày càng tự tiện rồi đấy. Ông ta nghĩ ta là ai mà ông ta thích áp đặt thế nào cũng được chứ. Cứ chờ xem, không bao giờ ta chấp nhận chuyện đó đâu.
Nói rồi, hắn nhảy xuống khỏi cành cây, cứ thế bước đi nhưng không quên nói với Haku:
– Được rồi, cứ tiếp tục việc điều tra đi. Chuyện này ngươi không cần lo lắng.
Haku cuối đầu tuân lệnh.
Nó cuối cùng cũng đã lên lớp trở lại.
Hắn và nó bước vào lớp học, nó không khỏi ngạc nhiên khi trong lớp có những tiếng bàn tán xôn xao:
– Này, nghe nói sắp có học sinh mới chuyển đến đấy.
– Học sinh mới sao? Không biết là nam hay nữ nhỉ?
– Là nữ. Đã vậy, tớ còn nghe nói rất xinh đẹp nữa.
– Wow, thật vậy sao.
– Mà biết là ai không?
– Cũng không rõ. Nhưng nghe đâu là gia đình cô ta rất có chức quyền đấy, không xem thương được đâu.
– Chà… Tò mò thật đấy.
Nó ngồi vào chỗ, nghe những lời bàn tán đó của những học viên trong lớp cũng thấy khá tò mò. Nó quay sang nhìn hắn:
– Ren, anh có biết gì về học sinh mới không?
Hắn nhìn nó, giọng lạnh lùng:
– Có vấn đề gì sao?
Nó lắc đầu, giọng nói nhỏ chỉ đủ nó và hắn nghe:
– Em chỉ tò mò thôi. Anh không nghe sao, những bạn khác bảo cô ấy rất xinh đẹp, gia đình lại có chức quyền…
Nó chưa nói xong thì trên môi hắn đã nở một nụ cười nhẹ. Điều này làm nó có cảm giác rất lạ, chẳng bình thường chút nào. Hắn nhìn thẳng vào nó:
– Em cứ yên tâm, dù cô ta có xinh đẹp hay thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể thay thế vị trí của em trong lòng anh đâu.
Câu nói của hắn mang đầy ý châm chọc khiến nó không thể nói thêm gì. Nó vội vã quay mặt đi để che đi khuôn mặt đỏ bừng của mình. Còn hắn thì lại thích thú nhìn biểu hiện cùng hành động của nó, mỉm cười vui vẻ.
Hắn thầm nghĩ: “Không phải châm chọc em đâu, lời thật lòng của anh đấy ngốc ạ.”
Giáo sư bước vào lớp.
Cả lớp hoàn toàn im lặng. Ai ai cũng mong chờ được nhìn thấy học viên mới mà họ tò mò từ đầu buổi đến giờ.
Như hiểu được tâm trạng các học viên, giáo sư nhanh chóng vào thẳng vấn đề:
– Lớp ta có bạn mới, chắc các em đã biết.
Nói rồi, cô quay qua phía cửa lớp:
– Em hãy vào đi.
Theo lời giáo sư, một cô gái trong bộ đồng phục phù thủy bóng tối xuất hiện.
Cô ta bước vào, tất cả ánh mắt đều tập trung về phía học viên mới (ngoại trừ hắn vẫn chăm chăm nhìn nó).
Nó nhìn kĩ cô gái này. Cô ta có mái tóc nâu đỏ, làn da trắng, khuôn mặt cũng rất xinh đẹp nhưng không phải là hoàn mỹ. Theo nhận xét của nó thì cô ta không thể đẹp bằng Saphia được. Nó cũng khá thất vọng vì cô ta chẳng giống những gì nó tưởng tượng khi nghe lời đồn. Cả lớp cũng có tâm trạng hệt như nó.
Cô ta bước vào lớp, không thèm nhìn bất kì ai trong lớp mà chỉ chăm chú nhìn hắn. Thấy hắn không có chút gì chú ý đến mình, cô ta cảm thấy rất khó chịu nhưng cố giữ trong lòng. Cô ta cúi chào nhưng mắt vẫn hướng về phía hắn, nở một nụ cười, cô ta giới thiệu, giọng nói hết sức nhẹ nhàng:
– Xin chào các bạn, mình là Monika. Mình là con gái duy nhất của ngài tể tướng Vướng quốc bóng tối. Mong mọi người sẽ giúp đỡ trong thời gian mình học ở Witchard.
Nói rồi, cô ta lại cúi đầu chào.
Cả lớp tuy khá thất vọng về nhan sắc của cô nàng nhưng cũng không quên vỗ tay chào đón. Dù sao cô ta vẫn là con của Tể tướng, không nên gây sự làm gì.
– Chỗ ngồi của em…
Giáo sư chưa nói xong Monika đã ngắt lời:
– Em nghĩ em biết mình nên ngôi ở đâu rồi.
Không để giáo sư phản ứng thêm, cô nàng cứ thế thẳng tiến về chỗ mà cô ta nghĩ cô ta nên ngồi, đó chính là cạnh hắn.
Từ đầu buổi đến giờ việc hắn lơ cô ta đã làm cô ta thấy khó chịu, đã vậy, nhìn thấy nó được ngồi cạnh hắn còn làm cô ta khó chịu hơn.
Bước đến cạnh chỗ nó, cô ta lên tiếng:
– Chào bạn.
Nó ngơ ngác nhưng thấy rõ ràng là cô ta đang nhìn mình nên cũng lịch sự mỉm cười.
Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nó nay nở nụ cười lại càng xinh đẹp hơn khiến cô ta ngẩng người. Nhưng rất nhanh, lấy lại bình tĩnh, Monika mỉm cười đáp lại:
– Cậu có thể ngồi chỗ khác và nhường chỗ này cho mình không?
– Mình…
Nó ngập ngừng, không biết trả lời thế nào. Liếc mắt nhìn hắn, nó thấy hắn vẫn lạnh như băng.
Thấy hành động của nó như vậy, Monika cảm thấy cực kì khó chịu. Cô ta cố gắng nở nụ cười nói tiếp:
– Mình nghĩ chỗ này hợp với mình hơn. Bạn nên nhanh chóng chuyển chỗ để còn vào học, được chứ?
Hình tượng cô gái hiền lành lịch sự từ đầu đến giờ ngay giây phút này đã chính thức tiêu tan trong lòng cả lớp lẫn trong lòng nó.
Nó khẽ thở dài. Nó chẳng muốn chuốc lấy rắc rối, nếu hắn đã không nói gì vậy thì nó cứ đổi chỗ cho lành. Nó vươn tay gom mấy cuốn sách trên bàn toan đặt vào cặp thì ngay lập tức tay nó bị tay hắn giữ lấy. Hắn vẫn nhìn nó chằm chằm, không thèm liếc nhìn Monika dù chỉ một lần, lạnh lùng nói:
– Đây là chỗ của Ryu. Lớp còn nhiều chỗ, cô đi chỗ khác mà ngồi.
– Anh…
Monika bực tức, bàn tay nắm chặt lại. Bản tính tiểu thư của cô giờ đây hoàn toàn bộc lộ, cô nói thật to cho cả lớp cùng nghe:
– Em là vị hôn thê của anh, vị trí đó em ngôi là đúng rồi.
Cả lớp bất ngờ trước những gì Monika nói, nó cũng hoàn toàn bất ngờ. Nó thấy tim mình nhói lên, quay sang nhìn hắn. Hắn cũng nhìn nó, ánh mắt ấm áp như để trấn an nó.
Lúc này, hắn mởi quay sang nhìn Monika. Nở nụ cười nửa miệng, hắn vẫn lạnh lùng như cũ:
– Tôi và cô chưa từng đính hôn, cô lấy tư cách gì mà nói tôi là vị hôn phu của cô.
Cô ta cũng mỉm cười đầy đắc ý, đáp trả:
– Nhưng quốc vương đã đến nhà em và nói vậy đấy. Vì vậy nên em mới đến đây.
Hắn vẫn thái độ như cũ:
– Nói là việc của ông ta còn đồng ý hay không là quyết định ở tôi.
– Anh…
Monika càng thêm tức giận. Hắn lại cười lạnh:
– Làm vị hôn thê của tôi sao? Dù cô có nằm mơ cũng không thấy được ngày đó đâu. Nhanh chóng biến đi cho khuất mắt tôi.
Nó nghe lời hắn nói cảm thấy khá tội nghiệp cho Monika còn cả lớp lại thấy cực kì hả hê. Nó đưa ánh mắt cảm thông nhìn về Monika nhưng sự cảm thông của nó không được đền đáp mà ngược lại còn phản tác dụng. Cô ta càng thêm nổi điên, chỉ thẳng mặt nó:
– Vì con nhỏ thấp hèn này mà anh đối xử vậy với tôi sao Hoàng tử?
Hắn không chút khoang nhượng giáng thẳng vào mặt cô ta một cái tát làm cô ta không thể tin được. Hắn nói, giọng đầy đe dọa:
– Đừng bao giờ có thái độ như vậy với người của tôi.
Cô ta ôm mặt đầy tức giận nhìn nó. Cả lớp tròn mắt nhìn cảnh vừa rồi lại cực kì kinh ngạc trước lời hắn nói. Hắn nói vậy chẳng phải khẳng định Ryu chính là vợ tương lai của hắn sao. Nó nhìn hắn kinh ngạc, tim đập mạnh, mặt đỏ bừng.
Monika bực tức đứng dậy, liếc nhìn nó đầy căm hận:
– Con nhỏ kia, mày cứ đợi đó, tao không để mày yên đâu.
Nói rồi cô ta mang cặp sách bước ra khỏi lớp. Nhưng mới được vài bước giọng hắn đã truyền đến:
– Cứ thử làm gì cô ấy xem, tôi chắc chắn cho cô chết không toàn mạng.
Monika khẽ run trước hàn khí hắn tỏa ra. Cảm giác sợ sệt cũng bắt đầu truyền tới, Monika biết hắn lạnh lùng, vô tình đến mức nào, hắn nói được nhất định sẽ làm được.
Thế nhưng cô là vị hôn thê của hắn cơ mà, cô lại là một đại tiểu thư sao lại có thể thua một con nhỏ thấp hèn như nó được. Suy nghĩ này làm cô ả có thêm động lực, xua tan những sợ hãi, cứ thế bước ra khỏi lớp.
Monika đã đi rồi, hàn khí của hắn cũng đã giảm.
Cả lớp kinh hãi trước chuyện vừa rồi nhưng vì sợ làm hắn tức giận nên giáo sư lập tức bước vào bài học.
Nó nhìn hắn chằm chằm, quả thực, hắn giận lên cực kì khủng khiếp.
===
GIỚI THIỆU NHÂN VẬT:
Monika: là con gái công tước. Được đức vua vương quốc bóng tối chọn làm vị hôn thê của Ren. Tính tình rất giả tạo. Luôn giả vờ hiền lành, yếu đuối và thân thiện nhưng bản chất thật sự rất độc ác, nham hiểm, đanh đá, hay ghen tị. Rất thích độc chiếm, muốn có được thứ gì thì nhất định phải lấy cho bằng được dù phải giở thủ đoạn gì.
===ENDCHAP37===
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook