Bí Mật - Lạc Duệ
-
Chương 36
Tin tức Hàn Vũ Thiên bị thương rất nhanh được truyền khắp các hắc bạch lưỡng đạo. Trên đường đi cũng không thiếu các loại lời đồn đãi đoán bừa như bão tuyết bay tán loạn.
-Ngũ Hổ bang bản bộ-
Đang xem báo, Ngũ Nham đột nhiên mở miệng nói chuyện. “… Gia Tú. Chuyện Hàn Vũ Thiên bị thương, cô có biết không?”
“Ân.” Phỉ Gia Tú đang ăn liền thuận miệng lên tiếng. “Làm sao?”
“Nghe nói… Hắn là vừa mới từ nhà tình nhân đi ra liền lập tức bị… Hơn nữa thiếu chút là nguy hiểm đến tính mạng?”
“… Ác, như vậy sao.”… Sao vậy? Cho dù La Thượng Thần chưa nói cái gì… Nhưng là cô cũng đoán được, đại khái, đứa bé trong bụng Tiểu Thần là nhất định là do người kia bắt buộc, cái loại như thế đáng lẽ nên chết đi, nhưng không ngờ mạng hắn lại lớn đến như vậy!
“Nhưng mà… Theo tôi biết, người sống nơi đó không phải là nữ nhân của Hàn Vũ Thiên… Mà là chỗ ở của La Thượng Thần.” Ngũ Nham tiếp tục nói, một bên quan sát phản ứng của Phỉ Gia Tú.
Ngũ Nham, anh ta biết rõ Phỉ Gia Tú ở phía sau đã làm cái gì. Người như Hàn Vũ Thiên sẽ không phải là muốn đi trộm đồ đi? Cái tên cao cao kia có khả năng còn chưa biết cảm tình, nhưng hành động đã rõ rành rành, vậy thì chắc cái khát vọng gì đó hẳn là miêu tả cũng sẽ rất sinh động nha──….
“Cô a, không cần quấy nhiễu người ở Ngự điện. La Thượng Thần có thể thoát được liền thoát, nếu trốn không thoát thì có lẽ vận mệnh cậu ta đã vậy… Nhất định phải cùng Hàn Vũ Thiên dây dưa cả đời.” Ấn nút tắt tivi, Ngũ Nham nói.
“Nhưng là, Hàn Vũ Thiên hắn…” Phỉ Gia Tú trong lòng còn muốn nói, bởi vì từ đáy lòng cô cảm thấy Hàn Vũ Thiên không xứng với La Thượng Thần. Một người từ nhỏ đến lớn lăn lộn trong hắc đạo lý, nhất khung hắc tâm, hơn nữa nghiệp chướng nặng nề, làm sao xứng với La Thượng Thần dạng người ôn nhu như thế.
“… Gia Tú, cho dù Hàn Vũ Thiên có sai, chuyện kia cũng chỉ là ân oán giữa hắn và La Thượng Thần trong lúc đó… Cô ít nhất cho Hàn Vũ Thiên một cơ hội đi.”
“Cơ hội? Vậy cơ hội cho La Thượng Thần ai sẽ cho đây? Hàn Vũ Thiên sao có thể? Như vậy đối với La Thượng Thần tuyệt đối không công bằng!!” Phỉ Gia Tú kích động, hoài nghi không biết có phải Ngũ Nham là bị Hàn Vũ Thiên mua chuộc hay không.
“… Người ngoài cuộc chúng ta kham không nổi. Chỉ có hai người bọn họ mới cho nhau cơ hội được… Gia Tú?” Ngũ Nham thản nhiên nói.
“Sách, anh hôm nay khác thường nha, lộ vẻ bênh vực Hàn Vũ Thiên như vậy… Được! Tôi có thể không ở giữa làm khó dễ nhưng là đừng nghĩ tôi sẽ đem La Thượng Thần về cho hắn!” Tâm lý vẫn không muốn, Ngũ Nham nói cũng đúng là sự thật, điểm ấy làm cho Phỉ Gia Tú không thể không lui từng bước.
“Đương nhiên. Nếu là như vậy hắn vẫn tìm không được. Chúng ta liền giết hắn!” Ngũ Nham tà khí cười, tâm lý thật ra có suy nghĩ muốn tha việc này. Hàn Vũ Thiên, anh đừng dễ dàng chết như thế, anh nếu mà chết, người yêu của anh ai lo a?
La Thượng Thần đến Nhật Bản thoát khỏi Hàn Vũ Thiên được bốn tháng.
“Thượng Thần, này nọ em đều làm xong rồi. Trên bếp là Tiểu Lan giúp anh làm cái gì đó, thuốc bổ gì đó…” La Thượng Thần tới Nhật Bản đã gần bốn tháng, em trai của Phỉ Gia Tú — Phỉ Gia Thành — cùng vợ là Tiểu Lan giúp La Thượng Thần rất nhiều, lại còn giúp cậu chọn mua đồ này nọ. Hôm nay Tiểu Lan bận việc cho nên không thể tới, chỉ có một mình Phỉ Gia Thành đến. Trước khi rời đi, Gia Thành cẩn thận dặn dò La Thượng Thần hết thảy mọi việc, như là này nọ đặt như thế nào a…..
“… Anh biết rồi, em cùng Gia Tú hoàn toàn không giống nhau a. Đúng rồi, giúp anh nói với Tiểu Lan một tiếng cám ơn a.” La Thượng Thần một bên nói giỡn, một bên đưa Gia Thành tới cửa.
“Đúng vậy, từ nhỏ đến giờ đều là do em một tay chiếu cố, chị ấy một chút cũng không thèm làm, cứ như là bà chủ. Ân, em sẽ ‘giúp anh nói một tiếng’. Tiểu Lan a… Cô ấy cũng có nói nếu hôm nay không có việc, nhất định sẽ đến thăm anh, cô ấy rất nhớ Tiểu Tiểu a.” Phỉ Gia Tú mang giầy đứng cạnh cửa nói. “Anh nên cẩn thận một chút a, Thượng Thần. Không có việc gì thì nghỉ ngơi nhiều đi, đừng quên anh hiện tại nhưng là ──…”
“Được rồi được rồi, em không phải muốn đi đón Tiểu Lan sao? Mau đi đi!” La Thượng Thần cười cười, Gia Thành này so với mình tuổi còn nhỏ nhưng lại lải nhải gấp trăm lần so với nam nhân bình thường.
Nhìn Phỉ Gia Thành rời đi, La Thượng Thần khóa kỹ cửa, chậm rãi đến phòng bếp mở nắp nồi trên bếp, mùi thuốc nhất thời lan tỏa đầy phòng. Đây là thuốc dưỡng thai Tiểu Lan nấu cho cậu, nhớ tới Tiểu Lan luôn thực kích động luôn nói với cậu phải cẩn thận chăm sóc thân thể, La Thượng Thần nhẹ nhàng bật cười.
-Ngũ Hổ bang bản bộ-
Đang xem báo, Ngũ Nham đột nhiên mở miệng nói chuyện. “… Gia Tú. Chuyện Hàn Vũ Thiên bị thương, cô có biết không?”
“Ân.” Phỉ Gia Tú đang ăn liền thuận miệng lên tiếng. “Làm sao?”
“Nghe nói… Hắn là vừa mới từ nhà tình nhân đi ra liền lập tức bị… Hơn nữa thiếu chút là nguy hiểm đến tính mạng?”
“… Ác, như vậy sao.”… Sao vậy? Cho dù La Thượng Thần chưa nói cái gì… Nhưng là cô cũng đoán được, đại khái, đứa bé trong bụng Tiểu Thần là nhất định là do người kia bắt buộc, cái loại như thế đáng lẽ nên chết đi, nhưng không ngờ mạng hắn lại lớn đến như vậy!
“Nhưng mà… Theo tôi biết, người sống nơi đó không phải là nữ nhân của Hàn Vũ Thiên… Mà là chỗ ở của La Thượng Thần.” Ngũ Nham tiếp tục nói, một bên quan sát phản ứng của Phỉ Gia Tú.
Ngũ Nham, anh ta biết rõ Phỉ Gia Tú ở phía sau đã làm cái gì. Người như Hàn Vũ Thiên sẽ không phải là muốn đi trộm đồ đi? Cái tên cao cao kia có khả năng còn chưa biết cảm tình, nhưng hành động đã rõ rành rành, vậy thì chắc cái khát vọng gì đó hẳn là miêu tả cũng sẽ rất sinh động nha──….
“Cô a, không cần quấy nhiễu người ở Ngự điện. La Thượng Thần có thể thoát được liền thoát, nếu trốn không thoát thì có lẽ vận mệnh cậu ta đã vậy… Nhất định phải cùng Hàn Vũ Thiên dây dưa cả đời.” Ấn nút tắt tivi, Ngũ Nham nói.
“Nhưng là, Hàn Vũ Thiên hắn…” Phỉ Gia Tú trong lòng còn muốn nói, bởi vì từ đáy lòng cô cảm thấy Hàn Vũ Thiên không xứng với La Thượng Thần. Một người từ nhỏ đến lớn lăn lộn trong hắc đạo lý, nhất khung hắc tâm, hơn nữa nghiệp chướng nặng nề, làm sao xứng với La Thượng Thần dạng người ôn nhu như thế.
“… Gia Tú, cho dù Hàn Vũ Thiên có sai, chuyện kia cũng chỉ là ân oán giữa hắn và La Thượng Thần trong lúc đó… Cô ít nhất cho Hàn Vũ Thiên một cơ hội đi.”
“Cơ hội? Vậy cơ hội cho La Thượng Thần ai sẽ cho đây? Hàn Vũ Thiên sao có thể? Như vậy đối với La Thượng Thần tuyệt đối không công bằng!!” Phỉ Gia Tú kích động, hoài nghi không biết có phải Ngũ Nham là bị Hàn Vũ Thiên mua chuộc hay không.
“… Người ngoài cuộc chúng ta kham không nổi. Chỉ có hai người bọn họ mới cho nhau cơ hội được… Gia Tú?” Ngũ Nham thản nhiên nói.
“Sách, anh hôm nay khác thường nha, lộ vẻ bênh vực Hàn Vũ Thiên như vậy… Được! Tôi có thể không ở giữa làm khó dễ nhưng là đừng nghĩ tôi sẽ đem La Thượng Thần về cho hắn!” Tâm lý vẫn không muốn, Ngũ Nham nói cũng đúng là sự thật, điểm ấy làm cho Phỉ Gia Tú không thể không lui từng bước.
“Đương nhiên. Nếu là như vậy hắn vẫn tìm không được. Chúng ta liền giết hắn!” Ngũ Nham tà khí cười, tâm lý thật ra có suy nghĩ muốn tha việc này. Hàn Vũ Thiên, anh đừng dễ dàng chết như thế, anh nếu mà chết, người yêu của anh ai lo a?
La Thượng Thần đến Nhật Bản thoát khỏi Hàn Vũ Thiên được bốn tháng.
“Thượng Thần, này nọ em đều làm xong rồi. Trên bếp là Tiểu Lan giúp anh làm cái gì đó, thuốc bổ gì đó…” La Thượng Thần tới Nhật Bản đã gần bốn tháng, em trai của Phỉ Gia Tú — Phỉ Gia Thành — cùng vợ là Tiểu Lan giúp La Thượng Thần rất nhiều, lại còn giúp cậu chọn mua đồ này nọ. Hôm nay Tiểu Lan bận việc cho nên không thể tới, chỉ có một mình Phỉ Gia Thành đến. Trước khi rời đi, Gia Thành cẩn thận dặn dò La Thượng Thần hết thảy mọi việc, như là này nọ đặt như thế nào a…..
“… Anh biết rồi, em cùng Gia Tú hoàn toàn không giống nhau a. Đúng rồi, giúp anh nói với Tiểu Lan một tiếng cám ơn a.” La Thượng Thần một bên nói giỡn, một bên đưa Gia Thành tới cửa.
“Đúng vậy, từ nhỏ đến giờ đều là do em một tay chiếu cố, chị ấy một chút cũng không thèm làm, cứ như là bà chủ. Ân, em sẽ ‘giúp anh nói một tiếng’. Tiểu Lan a… Cô ấy cũng có nói nếu hôm nay không có việc, nhất định sẽ đến thăm anh, cô ấy rất nhớ Tiểu Tiểu a.” Phỉ Gia Tú mang giầy đứng cạnh cửa nói. “Anh nên cẩn thận một chút a, Thượng Thần. Không có việc gì thì nghỉ ngơi nhiều đi, đừng quên anh hiện tại nhưng là ──…”
“Được rồi được rồi, em không phải muốn đi đón Tiểu Lan sao? Mau đi đi!” La Thượng Thần cười cười, Gia Thành này so với mình tuổi còn nhỏ nhưng lại lải nhải gấp trăm lần so với nam nhân bình thường.
Nhìn Phỉ Gia Thành rời đi, La Thượng Thần khóa kỹ cửa, chậm rãi đến phòng bếp mở nắp nồi trên bếp, mùi thuốc nhất thời lan tỏa đầy phòng. Đây là thuốc dưỡng thai Tiểu Lan nấu cho cậu, nhớ tới Tiểu Lan luôn thực kích động luôn nói với cậu phải cẩn thận chăm sóc thân thể, La Thượng Thần nhẹ nhàng bật cười.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook