Bí Mật - Lạc Duệ
-
Chương 3
Bữa tiệc tối nay là tiệc mừng đại thọ bảy mươi và tiệc mừng tân gia của một vị phú thương, gõ gõ cây gậy xuống sàn biệt thự xa hoa như là khẳng định giá trị của mình. Đèn treo trên trần nhà xa hoa đến chói mắt, diễn tấu du dương tràn ngập trong hội trường, đảo mắt nhìn lại, không chỉ có những nhân vật nổi tiếng trên thương trường mà còn có rất nhiều hào môn danh viện, đương nhiên không thể thiếu những ngôi sao giải trí anh tuấn….
… Đúng là có tiền không mua tiên cũng được, thật là khoa trương. La Thượng Thần trong lòng phiền chán nói thầm. Hãy tha thứ vì cậu đang có ý nghĩ không tốt, thật sự là bởi vì bụng rất rất rất không thoải mái, khiến cho cậu nhìn cái gì cũng thấy bực mình.
La Thượng Thần khẽ dựa vào một bên vách tường, tay cầm ly rượu, muốn lợi dụng vị giác để trấn áp cảm giác đau. Mới nghỉ ngơi được một chút liền thấy người nọ đang hướng chính mình đi tới!
“Tổng giám đốc.”
“Trợ lý La, cậu thật đáng trách.”
Hàn Vũ Thiên nhìn trợ lý của hắn, thản nhiên nói.
“Hả? Hàn Tổng giám đốc, xin chỉ giáo cho?”
Đáng trách? Sách… Cậu mệt mỏi tặc lưỡi! Mình không giống người kia, mà từ trước tới nay cũng không có phụ nữ bám lấy! Kỹ năng giao tiếp của mình từ trước tới nay cũng không tệ, chẳng qua bây giờ chỉ nghỉ ngơi một chút người kia cũng có ý kiến?.
“Cậu đáng ra phải đi theo tôi..”
Thanh âm khàn khàn khiêu gợi nói ra thật động lòng người, nhưng đối với những lời này, La Thượng Thần cũng chỉ hơi chớp chớp mắt, bình tĩnh đợi câu tiếp theo. Người kia có ý cười, còn có vô số OS cùng thô tục. Cần đi theo anh.. Làm ma sao? Tôi cũng không phải nhàn rỗi không có việc gì làm!
“Giúp tôi chắn rượu.”
Hàn Vũ Thiên cất giọng nói nghe có vẻ có lý một cách kiên định.
“…Tôi nhớ là, chắn rượu không có trong phạm vi của trợ lý.”
Khẽ nhíu mày, đậu má ông đây hiện tại đang đau thành như vậy, anh còn muốn tôi uống rượu? Còn nói ái muội như thế, muốn nói lời tâm tình sao không đi tìm đàn bà a, quả nhiên là ghét cái tên thảo nhân này!
“Tôi phải lái xe, cậu sẽ không hy vọng có gì phát sinh ngoài ý muốn trên đường trở về đi.”
Hàn Tổng giám đốc lại ra cái bộ dáng đương nhiên, làm cho La Thượng Thần mới có ý định hung hăng đấm cho người kia một quyền liền xúc động.
“……Biết rồi.”
“Biết thì nhanh lên.”
Liếc mắt nhìn La Thượng Thần một cái, Hàn Vũ Thiên liền xoay người hướng đến đám đông mà rời đi.
Tuy rằng không tình nguyện nghe theo mệnh lệnh nhưng La Thượng Thần vẫn đi theo phía sau Hàn Vũ Thiên, cũng không tránh khỏi lúc Hàn Vũ Thiên bị phụ nữ quấy nhiễu công tác. Cho dù một hai lần, đám nữ nhân kia cực kỳ giống như đàn bướm thấy đóa hoa, điên cuồng truy đuổi Hàn Vũ Thiên.
Điều này làm cho cái tâm hoàn thành nhiệm vụ ‘chắn rượu’ của La Thượng Thần bực bội cực độ…. Có phiền hay không a!! Đám nữ nhân này là như thế nào a… Hàn Vũ Thiên đáng ghét! Anh nếu muốn tôi ngoan ngoãn giúp anh chắn rượu, trước hết nên tự mình đem đàn bướm kia đuổi đi! Ông đây cũng muốn hảo hảo hoàn thành công việc, chính là phụ nữ bên cạnh ngài không ngừng đem tôi đá sang một bên!!
Không thu được ánh mắt của Hàn Vũ Thiên, La Thượng Thần cho dù không muốn cũng phải buông tha thân thể không thoải mái của mình, theo sát Hàn Vũ Thiên cùng chống đỡ đỡ đám phụ nữ nhìn tao nhã nhưng lại điên cuồng kia.
Đương nhiên điều này làm cho nhóm danh viện thục nữ mất hứng, cho rằng vị tao nhã nam tính này là đang cố ý chắn đường phía trước của các cô, ngăn cản các cô tìm hiểu cùng chớp lấy cơ hội tốt về Tổng giám đốc Hàn anh tuấn. Nhìn cậu ta cũng không cao lắm, nên cho cậu ta mấy cái đá nhè nhẹ trả thù, nhưng nếu cao lớn anh tuấn như Tổng giám đốc Hàn thì có thể sẽ không.
Buổi tiệc dần tàn, La Thượng Thần đã hiểu rõ trình độ của phụ nữ có bao nhiêu là đáng sợ… Sách… Thật sự là đáng sợ a, nếu không phải đi theo người kia, ông chủ cũng sẽ không đi a? Bọn họ còn không phải phức tạp sao?
… Đúng là có tiền không mua tiên cũng được, thật là khoa trương. La Thượng Thần trong lòng phiền chán nói thầm. Hãy tha thứ vì cậu đang có ý nghĩ không tốt, thật sự là bởi vì bụng rất rất rất không thoải mái, khiến cho cậu nhìn cái gì cũng thấy bực mình.
La Thượng Thần khẽ dựa vào một bên vách tường, tay cầm ly rượu, muốn lợi dụng vị giác để trấn áp cảm giác đau. Mới nghỉ ngơi được một chút liền thấy người nọ đang hướng chính mình đi tới!
“Tổng giám đốc.”
“Trợ lý La, cậu thật đáng trách.”
Hàn Vũ Thiên nhìn trợ lý của hắn, thản nhiên nói.
“Hả? Hàn Tổng giám đốc, xin chỉ giáo cho?”
Đáng trách? Sách… Cậu mệt mỏi tặc lưỡi! Mình không giống người kia, mà từ trước tới nay cũng không có phụ nữ bám lấy! Kỹ năng giao tiếp của mình từ trước tới nay cũng không tệ, chẳng qua bây giờ chỉ nghỉ ngơi một chút người kia cũng có ý kiến?.
“Cậu đáng ra phải đi theo tôi..”
Thanh âm khàn khàn khiêu gợi nói ra thật động lòng người, nhưng đối với những lời này, La Thượng Thần cũng chỉ hơi chớp chớp mắt, bình tĩnh đợi câu tiếp theo. Người kia có ý cười, còn có vô số OS cùng thô tục. Cần đi theo anh.. Làm ma sao? Tôi cũng không phải nhàn rỗi không có việc gì làm!
“Giúp tôi chắn rượu.”
Hàn Vũ Thiên cất giọng nói nghe có vẻ có lý một cách kiên định.
“…Tôi nhớ là, chắn rượu không có trong phạm vi của trợ lý.”
Khẽ nhíu mày, đậu má ông đây hiện tại đang đau thành như vậy, anh còn muốn tôi uống rượu? Còn nói ái muội như thế, muốn nói lời tâm tình sao không đi tìm đàn bà a, quả nhiên là ghét cái tên thảo nhân này!
“Tôi phải lái xe, cậu sẽ không hy vọng có gì phát sinh ngoài ý muốn trên đường trở về đi.”
Hàn Tổng giám đốc lại ra cái bộ dáng đương nhiên, làm cho La Thượng Thần mới có ý định hung hăng đấm cho người kia một quyền liền xúc động.
“……Biết rồi.”
“Biết thì nhanh lên.”
Liếc mắt nhìn La Thượng Thần một cái, Hàn Vũ Thiên liền xoay người hướng đến đám đông mà rời đi.
Tuy rằng không tình nguyện nghe theo mệnh lệnh nhưng La Thượng Thần vẫn đi theo phía sau Hàn Vũ Thiên, cũng không tránh khỏi lúc Hàn Vũ Thiên bị phụ nữ quấy nhiễu công tác. Cho dù một hai lần, đám nữ nhân kia cực kỳ giống như đàn bướm thấy đóa hoa, điên cuồng truy đuổi Hàn Vũ Thiên.
Điều này làm cho cái tâm hoàn thành nhiệm vụ ‘chắn rượu’ của La Thượng Thần bực bội cực độ…. Có phiền hay không a!! Đám nữ nhân này là như thế nào a… Hàn Vũ Thiên đáng ghét! Anh nếu muốn tôi ngoan ngoãn giúp anh chắn rượu, trước hết nên tự mình đem đàn bướm kia đuổi đi! Ông đây cũng muốn hảo hảo hoàn thành công việc, chính là phụ nữ bên cạnh ngài không ngừng đem tôi đá sang một bên!!
Không thu được ánh mắt của Hàn Vũ Thiên, La Thượng Thần cho dù không muốn cũng phải buông tha thân thể không thoải mái của mình, theo sát Hàn Vũ Thiên cùng chống đỡ đỡ đám phụ nữ nhìn tao nhã nhưng lại điên cuồng kia.
Đương nhiên điều này làm cho nhóm danh viện thục nữ mất hứng, cho rằng vị tao nhã nam tính này là đang cố ý chắn đường phía trước của các cô, ngăn cản các cô tìm hiểu cùng chớp lấy cơ hội tốt về Tổng giám đốc Hàn anh tuấn. Nhìn cậu ta cũng không cao lắm, nên cho cậu ta mấy cái đá nhè nhẹ trả thù, nhưng nếu cao lớn anh tuấn như Tổng giám đốc Hàn thì có thể sẽ không.
Buổi tiệc dần tàn, La Thượng Thần đã hiểu rõ trình độ của phụ nữ có bao nhiêu là đáng sợ… Sách… Thật sự là đáng sợ a, nếu không phải đi theo người kia, ông chủ cũng sẽ không đi a? Bọn họ còn không phải phức tạp sao?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook