Giới thiệu
Tựa: Bất năng thuyết đích bí mật || Bí mật không thể nói
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ngược tâm, học đường
Người dịch: Bạch Nhật Mộng
Đôi mắt màu nâu sâu thẳm của cậu lặng lẽ nhìn về nơi xa, chỉ nhìn chứ không có chút biểu hiện nào. Những ngón tay thon dài nắm chặt lấy hai bên xích đu, không muốn bỏ ra. Bây giờ, thứ duy nhất có thể cho cậu sự thanh thản chính là cái xích đu này.
Mẹ cậu nấp sau cửa kính đã khóc khi nhìn thấy tất cả, những giọt nước mắt lấp lánh làm ướt gương mặt xinh đẹp của bà, tim bà đau đớn như muốn thắt lại. Người đàn bà này trên thương trường hô mưa gọi gió, vậy mà lúc này lại khóc một cách bất lực đến vậy. Trong kí ức của mình, bà mơ hồ nhớ lại những lời bác sĩ nói vào một tháng trước: “Cậu nhà mắc bệnh máu trắng, do phát hiện quá trễ nên bệnh tình trở nên tồi tệ, cậu nhà có khả năng …”
“Cái gì?! Bác sĩ xin ngài cứ tiếp tục nói!” Bà thở gấp, bác sĩ lắc đầu thương xót.
“Tôi cho rằng cậu nhà không cần phải tiếp tục chữa trị nữa!” Bác sĩ nói xong cầm hộp thuốc lên rời khỏi, còn bà nằm dài trên mặt đất lạnh lẽo, cảm thấy thế giới như sụp đổ, bà hoàn toàn suy sụp rồi.
Còn cậu lại không có phản ứng gì, giống như là không biết gì cả. Chỉ thấy sự trống rỗng cùng nỗi bi thương trong đôi mắt ngày càng tăng thêm, cứ ngẩn ngơ nhìn về phía trước. Cho đến khi sinh mệnh kết thúc, tôi cũng không có được thứ tôi muốn.
Cho đến khi gặp được anh em tốt của mình cũng hoàn toàn là sự trùng hợp.
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, ngược tâm, học đường
Người dịch: Bạch Nhật Mộng
Đôi mắt màu nâu sâu thẳm của cậu lặng lẽ nhìn về nơi xa, chỉ nhìn chứ không có chút biểu hiện nào. Những ngón tay thon dài nắm chặt lấy hai bên xích đu, không muốn bỏ ra. Bây giờ, thứ duy nhất có thể cho cậu sự thanh thản chính là cái xích đu này.
Mẹ cậu nấp sau cửa kính đã khóc khi nhìn thấy tất cả, những giọt nước mắt lấp lánh làm ướt gương mặt xinh đẹp của bà, tim bà đau đớn như muốn thắt lại. Người đàn bà này trên thương trường hô mưa gọi gió, vậy mà lúc này lại khóc một cách bất lực đến vậy. Trong kí ức của mình, bà mơ hồ nhớ lại những lời bác sĩ nói vào một tháng trước: “Cậu nhà mắc bệnh máu trắng, do phát hiện quá trễ nên bệnh tình trở nên tồi tệ, cậu nhà có khả năng …”
“Cái gì?! Bác sĩ xin ngài cứ tiếp tục nói!” Bà thở gấp, bác sĩ lắc đầu thương xót.
“Tôi cho rằng cậu nhà không cần phải tiếp tục chữa trị nữa!” Bác sĩ nói xong cầm hộp thuốc lên rời khỏi, còn bà nằm dài trên mặt đất lạnh lẽo, cảm thấy thế giới như sụp đổ, bà hoàn toàn suy sụp rồi.
Còn cậu lại không có phản ứng gì, giống như là không biết gì cả. Chỉ thấy sự trống rỗng cùng nỗi bi thương trong đôi mắt ngày càng tăng thêm, cứ ngẩn ngơ nhìn về phía trước. Cho đến khi sinh mệnh kết thúc, tôi cũng không có được thứ tôi muốn.
Cho đến khi gặp được anh em tốt của mình cũng hoàn toàn là sự trùng hợp.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook