Bí Mật Của Ông Xã: Lời Nói Dối Ngọt Ngào!
-
Chương 24
Đỗ mạn Linh rối rắm đứng trước cái tủ kính trong suốt, bên trong đều làtrang sức quý giá, phân vân không biết nên chọn gì. Hàn Như thì đi dôngđi tây trong tiệm, hết chỉ cái này tới cái kia, chọn được một đống thứmình muốn nhưng vẫn chưa tính tiền ngay mà lân la lại chỗ Đỗ Mạn Linhhỏi:
-“Sao, đã chọn được cái gì chưa?”
Đỗ mạn Linh đáng thương hề hề nhìn cô:
-“Như Như, mình thật sự không biết phải chọn cái nào, nên lấy đồng hồ hay dây chuyền, hay là nhẫn đây.”
Hàn Như thấy cô thật sự rất tội nghiệp, tiến lên xoa đầu cô, an ủi:
-“Cái nào mà không được, chỉ cần là cậu tặng thì anh ta thể nào cũng thích.”
-“Biết là vậy, nhưng dù sao đây cũng là quà sinh nhật, mình muốn chọn cái thật thích hợp.”
Vốn là cô từ miệng của Trần thúc, biết được còn 4 ngày nữa là sinh nhật của Mục Cẩn, biết được điều này, cô nhất định phải tổ chức một buổi tiệc ấm cúng, vui vẻ cho anh rồi, thế nhưng về phần quà tặng, cô lại không biết phải tặng cái gì. Cô muốn một cái gì đó thật ý nghĩa, hơn nữa có thểkhiến anh chỉ cần nhìn đến nó là sẽ nhớ ngay đến cô.
Vì vậy, côđành phải gọi điện cầu cứu mọi người, nhưng Trần Linh thì đang mắc mộtvụ kiện, còn Trần Thanh Ngữ thì sắp tới hạn nộp bản thảo, không thể điđược, cũng chỉ có Hàn Như dạo này đang rảnh có thể đin với cô.
Hàn Như gợi ý tặng trang sức, nên dẫn cô đến tiệm châu báu Forever Diamondđể cô chọn, nhưng chọn nãy giờ cô vẫn không biết nên lấy cái gì để tặnganh.
Hàn Như thấy Đỗ mạn Linh lại đang rối rắm, chỉ có thể thởdài, bất đắc dĩ rời đi. Không phải cô không muốn giúp, nhưng cô nàng này thật khó chìu, cô gợi ý cái gì cũng không chịu, vì vậy cô đành phải đidạo quanh tiệm, thấy cái gì hợp hợp thì thu vào túi, sẵn tiện chọn vàimón cho đầu gỗ nhà cô vậy.
Hàn Như rời đi, Đỗ mạn Linh lại mộtlần nữa chiềm vào trong suy nghĩ của mình, rốt cuộc là nên chọn lái gìđây, đồng hồ, anh có rất nhiều, vòng cổ, cái này thì hơi…không thích hợp đi, không hợp với phong cách của anh, nhẫn, này thì quá lộ liễu rồi,cũng đâu phải muốn đính ước, chẳng lẽ lại đi tặng lắc chân, ông trờitrực tiếp phái Dương Tiễn xuống tiêu diệt cô luôn đi, thật khó nghĩ mà.
Đúng vào lúc này, một đôi nam nữ bước vào trong tiệm, diện mạo thật sự làhơn người, họ vừa bước vào, đã thu hút ánh nhìn của rất nhiều người, đôi nam nữ kia bước đến gần Đỗ mạn Linh, cô gái đang khoác tay chàng trainói với nhân viên bán hàng:
-“Chúng tôi muốn xem kiểu nhẫn đính hôn mới nhất!”
Cô nhân viên bán hàng lập tức hiện lên nụ cười chuyên nghiệp, lập tức dùng tài ăn nói của mình ra sức đẩy mạnh tiêu thụ mặt hàng, còn không quênkhen bọn họ đẹp đôi như thế nào, mang cái này sẽ thể hiện được khí chấtra sao.
Đỗ Mạn Linh một bên nghe một bên khâm phục không thôi,đúng là dân được đào tạo có khác. Cô nhân viên đang phục cụ Đỗ mạn linhthấy cô vẫn đang rối rắm, bèn lên tiếng:
-“ Chúng tôi còn có một vài mặt hàng khác, quý khách có muốn xem thử hay không.”
Đỗ mạn linh nghe vậy, gật đầu. Cô nhân viên liền đi vào một hồi, sau đóđem một hộp trang sức đi ra, trong đó chứa hai cái vòng tay, là một cặp, hai cái cồng tay này được thiết kế rất đặc biệt,phần gài lại của nótrông giống như một chiếc còng tay vậy, trên sợi dây được đính một viên đá quý nhỏ màu đỏ, được thiết kế nằm trong một cái lồng tinh xảo nhưmột điểm nhấn của vòng tay. Vòng tay nam cũng được thiết giống vậy, chỉlà phần dây được làm to và thô hơn, viên đá cũng là màu xanh.
-“đây là thiết kế mới nhất của chúng tôi, chỉ có duy nhất một bộ, do đíchthân ông chủ thiết kế. Phần thiết kế còng tay cũng như việc viên đá được để trong cái lồng đều biểu hiện một ý nghĩa,” cầm tù tình yêu”, tượngtrưng cho việc trói tình yêu của hain người vào nhau, không thể thoát ra được. Cũng vì vậy, hai cái vòng tay này tên là “Prinoner’( tù nhân).
Đỗ mạn linh quyết định lấy hai cái vòng tay này, từ khi cô nhân viên kiađem ra, cô đã thích hai cái vòng tay này rồi, cộng thêm việc cô nhânviên tư vấn, cô càng muốn mua nó hơn. Cầm hộp trang sức trong tay, Đỗmạn linh đang chuẩn bị đưa cho nhân viên tính tiền thì ngay lúc này, cái hộp bị người khác đoạt đi.
-“Đẹp quá, tù nhân à, Huy ca, em rất thích cài này, chúng ta mua nhá.”
Đỗ mạn linh tức giận, quay sang nhìn cặp nam nữ đứng bên cạnh mình, lên tiếng nói:
-“Vị tiểu thư này, cái vòng này tôi đã chọn rồi, xin cô trả lại cho.”
-“Sao, đã chọn được cái gì chưa?”
Đỗ mạn Linh đáng thương hề hề nhìn cô:
-“Như Như, mình thật sự không biết phải chọn cái nào, nên lấy đồng hồ hay dây chuyền, hay là nhẫn đây.”
Hàn Như thấy cô thật sự rất tội nghiệp, tiến lên xoa đầu cô, an ủi:
-“Cái nào mà không được, chỉ cần là cậu tặng thì anh ta thể nào cũng thích.”
-“Biết là vậy, nhưng dù sao đây cũng là quà sinh nhật, mình muốn chọn cái thật thích hợp.”
Vốn là cô từ miệng của Trần thúc, biết được còn 4 ngày nữa là sinh nhật của Mục Cẩn, biết được điều này, cô nhất định phải tổ chức một buổi tiệc ấm cúng, vui vẻ cho anh rồi, thế nhưng về phần quà tặng, cô lại không biết phải tặng cái gì. Cô muốn một cái gì đó thật ý nghĩa, hơn nữa có thểkhiến anh chỉ cần nhìn đến nó là sẽ nhớ ngay đến cô.
Vì vậy, côđành phải gọi điện cầu cứu mọi người, nhưng Trần Linh thì đang mắc mộtvụ kiện, còn Trần Thanh Ngữ thì sắp tới hạn nộp bản thảo, không thể điđược, cũng chỉ có Hàn Như dạo này đang rảnh có thể đin với cô.
Hàn Như gợi ý tặng trang sức, nên dẫn cô đến tiệm châu báu Forever Diamondđể cô chọn, nhưng chọn nãy giờ cô vẫn không biết nên lấy cái gì để tặnganh.
Hàn Như thấy Đỗ mạn Linh lại đang rối rắm, chỉ có thể thởdài, bất đắc dĩ rời đi. Không phải cô không muốn giúp, nhưng cô nàng này thật khó chìu, cô gợi ý cái gì cũng không chịu, vì vậy cô đành phải đidạo quanh tiệm, thấy cái gì hợp hợp thì thu vào túi, sẵn tiện chọn vàimón cho đầu gỗ nhà cô vậy.
Hàn Như rời đi, Đỗ mạn Linh lại mộtlần nữa chiềm vào trong suy nghĩ của mình, rốt cuộc là nên chọn lái gìđây, đồng hồ, anh có rất nhiều, vòng cổ, cái này thì hơi…không thích hợp đi, không hợp với phong cách của anh, nhẫn, này thì quá lộ liễu rồi,cũng đâu phải muốn đính ước, chẳng lẽ lại đi tặng lắc chân, ông trờitrực tiếp phái Dương Tiễn xuống tiêu diệt cô luôn đi, thật khó nghĩ mà.
Đúng vào lúc này, một đôi nam nữ bước vào trong tiệm, diện mạo thật sự làhơn người, họ vừa bước vào, đã thu hút ánh nhìn của rất nhiều người, đôi nam nữ kia bước đến gần Đỗ mạn Linh, cô gái đang khoác tay chàng trainói với nhân viên bán hàng:
-“Chúng tôi muốn xem kiểu nhẫn đính hôn mới nhất!”
Cô nhân viên bán hàng lập tức hiện lên nụ cười chuyên nghiệp, lập tức dùng tài ăn nói của mình ra sức đẩy mạnh tiêu thụ mặt hàng, còn không quênkhen bọn họ đẹp đôi như thế nào, mang cái này sẽ thể hiện được khí chấtra sao.
Đỗ Mạn Linh một bên nghe một bên khâm phục không thôi,đúng là dân được đào tạo có khác. Cô nhân viên đang phục cụ Đỗ mạn linhthấy cô vẫn đang rối rắm, bèn lên tiếng:
-“ Chúng tôi còn có một vài mặt hàng khác, quý khách có muốn xem thử hay không.”
Đỗ mạn linh nghe vậy, gật đầu. Cô nhân viên liền đi vào một hồi, sau đóđem một hộp trang sức đi ra, trong đó chứa hai cái vòng tay, là một cặp, hai cái cồng tay này được thiết kế rất đặc biệt,phần gài lại của nótrông giống như một chiếc còng tay vậy, trên sợi dây được đính một viên đá quý nhỏ màu đỏ, được thiết kế nằm trong một cái lồng tinh xảo nhưmột điểm nhấn của vòng tay. Vòng tay nam cũng được thiết giống vậy, chỉlà phần dây được làm to và thô hơn, viên đá cũng là màu xanh.
-“đây là thiết kế mới nhất của chúng tôi, chỉ có duy nhất một bộ, do đíchthân ông chủ thiết kế. Phần thiết kế còng tay cũng như việc viên đá được để trong cái lồng đều biểu hiện một ý nghĩa,” cầm tù tình yêu”, tượngtrưng cho việc trói tình yêu của hain người vào nhau, không thể thoát ra được. Cũng vì vậy, hai cái vòng tay này tên là “Prinoner’( tù nhân).
Đỗ mạn linh quyết định lấy hai cái vòng tay này, từ khi cô nhân viên kiađem ra, cô đã thích hai cái vòng tay này rồi, cộng thêm việc cô nhânviên tư vấn, cô càng muốn mua nó hơn. Cầm hộp trang sức trong tay, Đỗmạn linh đang chuẩn bị đưa cho nhân viên tính tiền thì ngay lúc này, cái hộp bị người khác đoạt đi.
-“Đẹp quá, tù nhân à, Huy ca, em rất thích cài này, chúng ta mua nhá.”
Đỗ mạn linh tức giận, quay sang nhìn cặp nam nữ đứng bên cạnh mình, lên tiếng nói:
-“Vị tiểu thư này, cái vòng này tôi đã chọn rồi, xin cô trả lại cho.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook