Bí Mật Của Nữ Phụ Ta. Nam Chính Nữ Chủ Đừng Nên Biết
-
C14: Chiếc Nhẫn
Tĩnh Minh Phong rất thản nhiên, thoải mái không màng đến sau này thế nào. Hắn (TMP) cho 2 tên bảo vệ theo sau cô gái xinh đẹp (MTTA). Bóng dáng Mễ Tuyết Thiên Anh khuất xa rồi biến mất. Tất cả điều vào căn cứ. Cánh cửa sắt khổng lồ chợt ầm ầm đóng lại. Tiếng ồn đó khiến Tĩnh Bách Nhiên sực tỉnh. Cơ thể không tự chủ, tự động chạy nhanh đến cánh cổng đã đóng. Tĩnh Bách Nhiên đập mạnh vào nó, cầu mong nó sẽ mở ra lần nữa.
-"Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt, CHẾT TIỆT."
Dù hắn có đập thế nào cánh cửa cũng không mở. Chỉ khiến tay hắn càng đau rát , nhưng nỗi đau đó sao sánh bằng nỗi đau mất đi cô. Hắn cứ đập, đập mãi, đập đến khi mệt lả, không còn sức nữa.
Bỗng cơn mưa từ đâu ào đến.
Cánh tay buông thõng, máu nhỏ giọt. Khuôn mặt nhỏ bé không còn 1 tí cảm xúc nào lấm tấm vài giọt mưa, tô điểm thêm vẻ yêu nghiệt khát máu đối nghịch với khuôn mặt trẻ con. Tĩnh Bách Nhiên quay lưng bước đi. Không biết sẽ đi về đâu và làm gì. Nhưng hắn (TBN) đã thề, nếu hắn không chết thù này nhất định trả, trả lại gấp ngàn lần.
~~~~~~~~~~~~~~~ Phân cách thời gian~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Bên trong căn cứ
Do trận mưa lớn nên Thiên Anh được dắt vào phòng sớm hơn dự tính. Căn phòng không có gì đặc biệt ngoài quần áo vương vãi trên sàn, là cái gì gì đó giống như t*** tr**g dính lên cái áo dưới chân cô. Thật là thác loạn hết sức.
Thiên Anh trực tiếp quay nhanh ra nhưng Tĩnh Minh Phong lại bước vào. Hắn dùng ánh mắt lắp đầy dục vọng và sự thèm thuồng nhìn cô.
-"Người đẹp, qua đây nào." Tĩnh Minh Phong nói rồi lao đến Thiên Anh như con thú dại.
Thiên Anh không tránh né, dùng tốc độ mà cô cho là chậm nhất, lấy tay đập vào sau gáy của hắn. Chưa kịp lên tiếng rên rỉ hắn đã khuỵu xuống bất tỉnh. Thiên Anh phóng qua cửa sổ ra, thoát thân. Lý do rất đơn giản để cô không giết hắn là cô không muốn làm bẩn tay mình. Cứ để cho Tĩnh Bách Nhiên làm, vì sự thù hận khiến con người ta mạnh hơn bao giờ hết để trả thù.
Cô dạo bước từ căn cứ bang Bạch Hổ bước ra, như mới dạo chơi trong công viên. Không 1 ai phát hiện ra trừ bà bán bánh bao gần đó. Cô quyết định lại mua bánh bao để bịt mỏ bả lại.
Cô không trở về khách sạn vì cô biết chắc chắn Tĩnh Bách Nhiên sẽ ở đó chờ cô về, khoảng vài ngày nữa hắn sẽ được cha đỡ đầu của hắn dẫn đi, nói đúng hơn là lão sát thủ già, bạn thân của ba hắn. Vì cô đã gửi địa điểm và đoạn clip anh em tương tàn cho ổng, thế nào ổng cũng tới giúp hắn. Giờ cô chỉ việc vui chơi thỏa thích thôi.
Hiện giờ là 11h mấy, từ đây đi đến chỗ để vật đó là 1h. Cô tới Pháp không phải chỉ để chơi không, mà còn muốn lấy vật thần bí và quyền lực nhất truyện. Đó là 1 chiếc nhẫn được làm từ Graphene, 1 vật liệu được cho là cứng nhất thế giới. Được đính hình vương miện nhỏ làm bằng vàng nguyên chất, bên trong vương miện là 1 viên kim cương cực kì xinh đẹp. Có 2 con sư tử và những hạt sophia dưới vương miện. Tạo nên kiệt tác chỉ xứng với bậc vương giả.
( Hình ảnh minh họa nếu không thể tưởng tượng được)
Mễ Tuyết Thiên Anh lấy nó vì nó đẹp và thần bí. Cô vẫn nhớ là nữ chính vô tình được nam chính lấy tặng cho cô ta nhân dịp sinh nhật. Cô ta (BMC) đã phát hiện ra bí mật gì đó của chiếc nhẫn mà tác giả không viết rõ. Sau đó, cô ta đã có được 1 thế lực rất lớn chống lưng, Mễ Tuyết Thiên Anh muốn tìm hiểu xem chuyện này là thế nào.
Thiên Anh đến cánh đồng trồng hoa hồng xanh. Gần đó là căn nhà bằng gỗ có cối xay gió to. Theo kinh nghiệm làm sát thủ của mình, Thiên Anh nghĩ trong đó chắc phải có nhiều cơ quan.
Cô bình thản bước vào. Đập vào mắt cô là những tia laser chi chít. Nhưng nó không hề làm cô nao núng nhanh tay lấy từ túi ra 1 đồng xu bắn vào khe hở của tia laser 1 cách chính xác, thuần thục. Xong cô điềm tĩnh bước vào lấy chiếc nhẫn rồi bước đi.
Cô đi vòng quanh cánh đồng hoa hồng xanh, thoải mái cảm nhận mùi hương của nó. Thật khéo là cô cũng thích hoa hồng xanh, vì nó tượng trưng cho những điều không thể thành hiện thực, hoặc không thể đạt được.Bởi hoa hồng xanh rất hiếm trong tự nhiên, nó đại diện cho điều gì đó hầu như không nằm trong tầm tay của một người, mà dường như quá khó khăn để đạt được.
Nó làm cô nhớ lại quá khứ, 1 cô gái trong sáng thành sát thủ giết người không gớm tay. Cô đã từng yếu đến mức bị những người trong tổ chức khinh thường. Nhưng, có 1 người đã tặng và nói cho cô biết ý nghĩa của hoa hồng xanh, làm cô yêu quý nó và bắt đầu rèn luyện điên cuồng. Thành quả chính là cô đã thanh tẩy tất cả người trong tổ chức đó, kể cả người tặng cho cô bông hoa ấy. Thật là hoài niệm a~
"Reng, Reng, Reng" Tiếng chuông điện thoại vang lên.
Cô thu lại tất cả cảm xúc lúc nãy. Vui vẻ hỏi.
-"Có chuyện gì vậy Pa ?"
-"Pa có chuyện quan trọng muốn nói, không biết con có đang bận việc gì không ?" Ông Mễ Dương nói trong sự ngại ngùng và lo lắng.
-"Pa cứ nói."
-"Dạo này ta ít khi thấy Thiên Vy qua nhà ta chơi. Hôm kia ta gặp nó ở ngoài cổng nó cứ chần chừ không vào, ta đuổi theo thì thấy trên tay nó có nhiều vết bầm thì phải. Ta chưa kịp hỏi thì nó đã bỏ chạy, con có thể về giúp ta xem nó thế nào không. Ta đang đi công tác ở Nga, hiện không về được con giúp..A lô, con đâu rồi. A lô. Tút...Tút...tút." Mễ Dương kể lại cho Thiên Anh nghe, chưa nghe xong cô đã dập máy. Mặt không biểu cảm nhưng trong tâm đã dậy sóng.
Cuộc chơi chỉ mới bắt đầu!!!!!
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Xin lỗi anh em nha. Tại mình Nghỉ Tết vui quá quên đăng lun. Mình rất cám ơn đã vote giúp mình. <3 <3 <3
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook