Bí Mật Của Bạn Trai Mẫu Mực
-
Chương 2
*********
Vấn đề phiền não này tạm thời đặt qua một bên, hiện tại điều quan trọng nhất của Mạc Tử Nhân, chính là tìm việc làm kiếm tiền phụ giúp gia đình.
Trên internet, tất cả trang web tìm việc làm, cô hết thảy đều đăng kí lý lịch, cũng chuẩn bị tốt nếu đến khi được gọi điện phỏng vấn
Cô rất yêu thích hội họa, một lòng nghĩ theo đuổi niềm đam mê này, nhưng mà tại cái ngày thi lên đại học, cha của cô cũng không may mắn qua đời; Vì vậy cô gạt mẹ, bỏ qua việc học, tìm việc làm trợ giúp kinh tế gia đình, nhưng sau khi mẹ cô biết được, chẳng những khuyên cô không cần phải bỏ qua niềm đam mê của mình, còn nói dù cho có phải ăn cháo, cũng sẽ để cho cô học xong đại học mỹ thuật.
Mẹ cô hy vọng là — cô có thể hoàn thành mơ ước của cha cô!
Cũng bởi vậy, cô chăm chỉ làm việc, một năm sau lại đi thi lại đại học, cũng lần nữa như thi đậu khoa mỹ thuật như ý nguyện.
Năm năm này, hai mẹ con cô cũng là bởi vì cái tín niệm này mà cố gắng, hôm nay cuối cùng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là phải chờ đợi, cô nhưng lại không biết tương lai — dù cho giáo sư rất coi trọng cô, hi vọng cô có thể tiếp tục học lên cao, nhưng do muốn sớm tháo xuống gánh nặng trên vai của mẹ, mà cô chỉ có thể nhã nhặn từ chối.
Một tháng trước, Tô Phân biết tại một công ty quảng cáo đang cần tuyển trợ lý thiết kế, đã nộp đơn dự tuyển cho cô, có thể cô lại không nhận được nửa thông tin phỏng vấn qua điện thoại.
Cô là cảm thấy có điểm ngăn trở, bất quá rất nhanh liền điều chỉnh tốt tâm tình, quyết định làm theo phương thức chủ động xuất kích của Tô Phân, quả nhiên tại vài ngày sau, có ba công ty tìm cô đến phỏng vấn.
Mạc Tử Nhân rất rõ ràng cá tính của mình không đủ sinh động, không đủ chủ động, cũng không khéo về giao tiếp như Tô Phân, nếu như đi làm ở công ty quảng cáo, không đến ba ngày tiếp theo sẽ bị đá ra ngoài—vì cá tính của cô rất thẳng thắn, cô đúng là phi thường tự nhiên biết rõ bản thân mình.
Thật may là tính nàng lạc quan, cũng rất thích cùng trẻ nhỏ cùng một chỗ, cho nên sau khi nhận được lệnh triệu tập công tác cùng phòng vẽ tranh có quan hệ, cô lựa chọn ‘Phòng tranh Lam Thiên’
Ông chủ chỗ đó là một người tốt, cho dù biết được cô không có kinh nghiệm dạy học, nhưng vẫn là nguyện ý huấn luyện cô.
Ngày đầu tiên tìm được việc, Mạc Tử Nhân quyết định cùng Tô Phân đi “Lá liễu” ăn mừng, khi đến trong tiệm mới biết được danh sách hẹn trước, đã đẩy đến ba tháng sau, hai người đều thất vọng.
“Tiểu lộn xộn, thật ngại quá.” Đều do cô không có hỏi thăm rõ ràng, còn tưởng rằng người đến là tốt rồi.
Tô Phân quả thật có điểm thất vọng, nhưng tâm ý của bạn tốt là quan trọng hơn. “Không quan hệ a! ‘Lá liễu’ rất quý, nói không chừng chúng ta đi vào, ăn chỉ có thể ăn một đĩa gỏi cá ; để mình tính xem, chúng ta đi ăn sushi giá rẻ hơn, dù sao chỉ cần thịt cá tươi ngon, ở nơi nào ăn cũng không quan trọng.”
“Không quan hệ, mình hẹn trước, lại từ từ tiết kiệm thêm tiền, ba tháng sau chúng ta lại đến ăn.” cô tại cuộc sống ở Đài Bắc luôn được Tô Phân chiếu cố, mà ngay cả chỗ ở cũng do Tô Phân cung cấp, còn hoàn toàn không thu tiền thuê phòng, ba bữa cơm cũng sẽ chiếu cố cô, cho nên cô muốn tìm cơ hội báo đáp tấm lòng của bạn tốt.
“Tốt, chờ ba tháng sau túi tiền đầy, đến lúc đó cũng có thể ăn được tương đối nhiều, chúng ta đi thôi!” Tô Phân ôm lấy vai bạn tốt, cười cười nói.
“Tiểu Nhân.”
Đang muốn rời đi, Mạc Tử Nhân đột nhiên nghe được một thanh âm quen thuộc, quay đầu lại trông thấy Hạ Anh Đông đang đứng ở trước cửa tiệm.
Bởi vì lúc trước phiền lòng về tìm việc, lại cảm thấy chỉ cần một thời gian Hạ Anh Đông sẽ quên hết mọi việc, cho nên chọn lựa hình thức hoàn toàn bị động; Hôm nay xa cách một tháng, cô vốn cho là mình rất nhanh hết thảy sẽ quên anh, không nghĩ tới lại nhớ rõ tiếng nói trầm ổn của anh như vậy.
Tô Phân nhìn Hạ Anh Đông một chút, nhìn lại bạn tốt một chút, quyết định ngoan ngoãn xem cuộc vui, dùng bất biến ứng vạn biến, dù sao Hạ Anh Đông đúng là một người bạn phóng tay xa xỉ a!
“Làm sao cô lại ở chỗ này?”
“Làm sao anh lại ở chỗ này?”
Oa ~~ bạn tốt không phải nói cũng không cùng anh ta liên lạc sao? Như thế nào hai người vừa mở miệng đã nói ra lời giống nhau như vậy, thật là ăn ý !
Hạ Anh Đông yên tĩnh chờ cô mở miệng trước.
“Tôi hôm nay mới vừa tìm được việc làm, muốn cùng người bạn đi ăn mừng, bất quá tiệm này danh sách hẹn trước đã đẩy lên đến ba tháng sau, chúng tôi bây giờ đang muốn rời đi.” Cô là cho tới hôm nay mới biết được “Lá liễu” cũng không phải là nhà hàng nơi người bình thường có thể vào ăn được!
Cô không rõ ràng lắm nghề nghiệp của Hạ Anh Đông là gì, nhưng có thể cảm giác được anh tựa hồ rất hưởng thụ, tiền tài mang đến cho anh cuộc sống đầy đủ
Hạ Anh Đông duy trì vẻ mặt lãnh đạm trước sau như một, nhìn phục vụ sinh hỏi: “Phòng của tôi hôm nay có người sử dụng sao?”
“Không có, Hạ tiên sinh.”
“Tốt lắm, anh mang hai người bọn họ vào phòng của tôi.”
“Dạ, hai vị tiểu thư mời đi theo tôi.” Phục vụ sinh lập tức gập người đưa tay ra mời.
“Cám ơn!” Tô Phân mặt mày hớn hở, chính là đi vào.
Mạc Tử Nhân còn lại là tâm sự nặng nề, đi ngang qua bên cạnh Hạ Anh Đông, lúc muốn hướng anh nói tiếng cám ơn, bị một cánh tay của anh chặn ngang, ngăn cản lại.
“Làm sao vậy? Giống như không quá cao hứng !” Hạ Anh Đông cẩn thận quan sát cô, xem khí sắc của cô cũng không tệ lắm, chỉ là tựa hồ có điểm gầy.
“Không có, cám ơn anh…… Anh Đông.” Hai người bọn họ quan hệ thật sự có điểm kỳ lạ, cũng không phải quan hệ bạn bè, nhưng Hạ Anh Đông lại giống như là muốn “Theo đuổi” cô, chỉ là đến nay vẫn chưa có động tác tiếp theo, làm cho cô cũng không biết như thế nào cho phải.
Anh rõ ràng nói muốn cùng cô bồi dưỡng tình cảm, nhưng không thấy có bất kỳ chủ động mời, chẳng lẽ đây là phương thức bồi dưỡng tình cảm khác sao? Cô muốn hỏi, lại nghĩ tới lúc ban đầu là cô không muốn cùng anh tiến triển thêm một bước, hiện tại hỏi chẳng phải là có vẻ già tạo sao?
“Không cần cảm ơn, chỉ cần cô vui vẻ là tốt rồi.” anh nhàn nhạt nói, đưa tay chạm vào mái tóc dài của cô — anh rất thích xúc giác đầu ngón tay theo tóc cô trợt xuống
“Anh có việc phải đi sao?” cô lễ phép hỏi.
“Ừ, tôi còn có việc phải đi trước; hai người từ từ ăn, muốn ăn cái gì cứ việc gọi, đừng để đói bụng.” Hạ Anh Đông nói xong, kìm lòng không đậu ôm lấy cô.
Một tháng không thấy, anh rất nhớ cô–
Ngay cả chính anh cũng không ngờ tới, bản thân đối với cô chú ý kỳ thật rất sâu sắc, thậm chí đạt đến trình độ tưởng niệm; cô giống như là một bông hoa trắng nhỏ bé tầm thường ven đường, nhưng lại vững vàng bắt được ánh mắt của anh, làm cho anh như thế nào cũng không thể quên được.
Mạc Tử Nhân không nghĩ tới anh sẽ có cử chỉ như vậy, cả người bị anh ôm vào trong ngực, hơi thở của anh phun tại trên tóc của cô, thân thể của anh tản mát ra mùi mê người , hai người rất gần nhau, làm cô thoáng cái liền cảm thấy luống cuống, trái tim nhảy cực kỳ mau, rất nhanh……
Cô trời sinh tính thẹn thùng, chưa bao giờ từng cùng nam nhân tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy.
Nhưng côcũng không bài xích, cũng rất thích hương vị trên người anh, đó là một loại hơi thở nhàn nhạt, hơi thở nhu hòa của anh xâm lược đầy khí thế, làm cho cô không hề sợ hãi như lần đầu tiên, nhưng vẫn có chút không quen.
Dù sao, hai người bọn họ khoảng cách thật sự là quá gần!
Hạ Anh Đông muốn ôm càng chặt hơn, lại phát giác cô ở trong ngực có cử chỉ muốn chạy trốn, vì vậy anh nhẹ nhàng thở dài, buông tay – dù rất muốn ôm nàng nhiều thêm một giây, nhưng anh nhất định phải tôn trọng nàng.
Cũng là bởi vì quá mức coi trọng cô, cho nên anh nguyện ý tuân thủ quy tắc của cô.
Anh am hiểu nhất đúng là săn bắn cùng chờ đợi, chỉ cần cuối cùng có thể đạt được điều anh muốn, vô luận phải mất bao nhiêu thời gian đều đáng giá.
“Tôi đi trước, cô cứ từ từ ăn, hôm nào lại liên lạc.” Nói xong, lòng bàn tay to dày lại khẽ vuốt lên trên gương mặt của cô.
Động tác nho nhỏ này phảng phất như mặt nước rung động, chợt nhìn lại không có tạo thành ảnh hưởng quá lớn, nhưng trên thực tế, dưới mặt nước đã lăn tăn gợn sóng.
Cho đến khi xe của anh chạy cách xa tầm mắt, Mạc Tử Nhân mới cảm thấy một hồi mệt lả, cùng cảm giác phân vân nồng đậm; Cô hoàn toàn không hiểu mình làm sao vậy, lại sẽ có tâm tình mâu thuẫn như vậy — nghĩ muốn cách anh rất xa, có thể vừa nhìn thấy anh, lại muốn cùng anh ở cùng một chỗ lâu một chút, thực không hiểu nổi!
Tay đặt lên lồng ngực nghe nhịp tim đập mạnh mẽ, cho đến khi nhịp đập trở lại bình thường, cô mới đi vào gian ghế lô
Tô Phân vừa nhìn thấy cô, cười đến phi thường vui vẻ. “Tử nhân, bạn trai của bạn thật tốt, lại còn nói muốn cho chúng ta tùy ý lựa chọn đồ ăn, anh ta sẽ trả tiền, thật sự là quá hạnh phúc a!” Cho nên cô rất dùng sức gọi thức ăn, một chút cũng không nương tay.
“Tiểu lộn xộn, anh ta…… Không phải là bạn trai của mình.” Mạc Tử Nhân đỏ mặt phủ nhận.
Tô Phân tặc tặc cười nói: “Nhưng không thể phủ nhận chính là, bạn đã bị anh ta hấp dẫn đi?” hai người học cùng lớp khi ở Đại học, lại ở cùng một nhà, nếu không hiểu rõ cô liền uổng công đã là bạn tốt.
“Mình không biết…… Mình thật sự không biết nhiều về anh ta, anh ta rõ ràng có số di động của mình, nhưng cũng không có gọi cho mình lần nào……” Giả sử Hạ Anh Đông đối với cô hứng thú đã lạnh nhạt, vì sao vừa rồi trông thấy cô, lại vẫn sẽ có hành động thân mật như vậy?Có thể anh lại không chủ động gọi điện thoại cho cô, làm cho cô hoàn toàn không rõ anh đến tột cùng là đang suy nghĩ gì.
“Vì sao bạn không chủ động gọi cho anh ta?” Tô Phân từ trước đến nay theo quan điểm nam nữ ngang hàng, mới sẽ không ngây ngốc chờ.
“Mình trước cự tuyệt anh ta, sau lại chủ động gọi điện thoại cho anh ta, không phải là sẽ có vẻ thật kỳ quái sao?”
“Làm sao? Hiện tại cũng coi trọng nam nữ ngang hàng, nếu như bạn đối với anh ta thật sự quan tâm, thì phải chủ động một chút, nếu không chờ anh ta bị cướp đi, bạn lại khóc cũng đã không kịp.” giống với bàn bày đầy gỏi cá, nếu không phải vội vàng ăn, chờ không mới mẻ liền lãng phí.“Lấy ra dũng khí thầm mến của bạn đối với Hạ Lập Dương, để tìm kiếm tình yêu từ người thứ hai đi!”
“Phốc!” Mạc Tử Nhân bị Tô Phân chọc cười. “Bất quá anh ta thoạt nhìn thật sự rất phóng khoáng……”
“Cho nên bạn càng phải nắm chắc thời cơ, ra tay thật chính xác, ngàn vạn đừng mềm lòng!”
Lúc này phục vụ sinh mang thức ăn lên, Tô Phân quả thật phát huy công lực ra tay nhanh chuẩn, chính xác, lập tức đem gỏi cá trong mâm thành từng mảnh toàn bộ quét tiến trong bụng, không chút nào nương tay.
“Tiểu lộn xộn, mình thật sự không biết……Anh ta thành thục lại có mị lực, xem ra giống như là vì sự nghiệp, anh ta biến thành như vậy, như thế nào đối với mình cũng không có chút nào thu hút, thì làm sao có thể sinh ra hứng thú đây? Mình thật là sợ anh ta chỉ là cảm thấy mình đơn thuần dễ gạt, mới có thể muốn cùng mình vui đùa một chút mà thôi.” Điều cô lo lắng tuyệt không phải lo sợ không đâu, mà là sau khi quan sát kĩ mới đưa ra được kết luận –
Hạ Anh Đông lớn lên rất đẹp mắt, ăn mặc lại lịch lãm, phóng khoáng…… Xác thực như theo lời của Tô Phân là thập phần xa xỉ, nam nhân như vậy bên cạnh khẳng định không thiếu người đẹp vây quanh, như thế nào đối với cô lại cảm thấy có hứng thú?
“Ngô…… Tượng gỗ cảm thấy……” Tô Phân cố gắng nuốt. “Tình cảm rất chủ quan, cuối cùng vẫn là còn muốn xem ý của bạn, chẳng qua nếu như ngay cả tìm hiểu cũng chưa thử liền đã buông tha, bản thân mình sẽ cảm thấy rất đáng tiếc; Mà suy nghĩ chu đáo tuy tốt, nhưng nghĩ quá nhiều cuối cùng cũng sẽ biến thành chướng ngại vật, chẳng bằng nên bạo gan tin tưởng trực giác của bạn, thích liền thích, chán ghét liền chán ghét, thuận tiện thay đổi một chút cá tính của bạn.” Nói xong tiếp tục hướng đĩa thức ăn tiến công.
Mạc Tử Nhân chống cằm, nhìn qua tướng ăn không thể xưng được là thanh tú của bạn tốt thở dài, trực giác của cô đối với Hạ Anh Đông là cái gì đây? Có lẽ cô có thể tìm chút thời giờ nghiêm túc ngẫm lại.
Vấn đề phiền não này tạm thời đặt qua một bên, hiện tại điều quan trọng nhất của Mạc Tử Nhân, chính là tìm việc làm kiếm tiền phụ giúp gia đình.
Trên internet, tất cả trang web tìm việc làm, cô hết thảy đều đăng kí lý lịch, cũng chuẩn bị tốt nếu đến khi được gọi điện phỏng vấn
Cô rất yêu thích hội họa, một lòng nghĩ theo đuổi niềm đam mê này, nhưng mà tại cái ngày thi lên đại học, cha của cô cũng không may mắn qua đời; Vì vậy cô gạt mẹ, bỏ qua việc học, tìm việc làm trợ giúp kinh tế gia đình, nhưng sau khi mẹ cô biết được, chẳng những khuyên cô không cần phải bỏ qua niềm đam mê của mình, còn nói dù cho có phải ăn cháo, cũng sẽ để cho cô học xong đại học mỹ thuật.
Mẹ cô hy vọng là — cô có thể hoàn thành mơ ước của cha cô!
Cũng bởi vậy, cô chăm chỉ làm việc, một năm sau lại đi thi lại đại học, cũng lần nữa như thi đậu khoa mỹ thuật như ý nguyện.
Năm năm này, hai mẹ con cô cũng là bởi vì cái tín niệm này mà cố gắng, hôm nay cuối cùng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ là phải chờ đợi, cô nhưng lại không biết tương lai — dù cho giáo sư rất coi trọng cô, hi vọng cô có thể tiếp tục học lên cao, nhưng do muốn sớm tháo xuống gánh nặng trên vai của mẹ, mà cô chỉ có thể nhã nhặn từ chối.
Một tháng trước, Tô Phân biết tại một công ty quảng cáo đang cần tuyển trợ lý thiết kế, đã nộp đơn dự tuyển cho cô, có thể cô lại không nhận được nửa thông tin phỏng vấn qua điện thoại.
Cô là cảm thấy có điểm ngăn trở, bất quá rất nhanh liền điều chỉnh tốt tâm tình, quyết định làm theo phương thức chủ động xuất kích của Tô Phân, quả nhiên tại vài ngày sau, có ba công ty tìm cô đến phỏng vấn.
Mạc Tử Nhân rất rõ ràng cá tính của mình không đủ sinh động, không đủ chủ động, cũng không khéo về giao tiếp như Tô Phân, nếu như đi làm ở công ty quảng cáo, không đến ba ngày tiếp theo sẽ bị đá ra ngoài—vì cá tính của cô rất thẳng thắn, cô đúng là phi thường tự nhiên biết rõ bản thân mình.
Thật may là tính nàng lạc quan, cũng rất thích cùng trẻ nhỏ cùng một chỗ, cho nên sau khi nhận được lệnh triệu tập công tác cùng phòng vẽ tranh có quan hệ, cô lựa chọn ‘Phòng tranh Lam Thiên’
Ông chủ chỗ đó là một người tốt, cho dù biết được cô không có kinh nghiệm dạy học, nhưng vẫn là nguyện ý huấn luyện cô.
Ngày đầu tiên tìm được việc, Mạc Tử Nhân quyết định cùng Tô Phân đi “Lá liễu” ăn mừng, khi đến trong tiệm mới biết được danh sách hẹn trước, đã đẩy đến ba tháng sau, hai người đều thất vọng.
“Tiểu lộn xộn, thật ngại quá.” Đều do cô không có hỏi thăm rõ ràng, còn tưởng rằng người đến là tốt rồi.
Tô Phân quả thật có điểm thất vọng, nhưng tâm ý của bạn tốt là quan trọng hơn. “Không quan hệ a! ‘Lá liễu’ rất quý, nói không chừng chúng ta đi vào, ăn chỉ có thể ăn một đĩa gỏi cá ; để mình tính xem, chúng ta đi ăn sushi giá rẻ hơn, dù sao chỉ cần thịt cá tươi ngon, ở nơi nào ăn cũng không quan trọng.”
“Không quan hệ, mình hẹn trước, lại từ từ tiết kiệm thêm tiền, ba tháng sau chúng ta lại đến ăn.” cô tại cuộc sống ở Đài Bắc luôn được Tô Phân chiếu cố, mà ngay cả chỗ ở cũng do Tô Phân cung cấp, còn hoàn toàn không thu tiền thuê phòng, ba bữa cơm cũng sẽ chiếu cố cô, cho nên cô muốn tìm cơ hội báo đáp tấm lòng của bạn tốt.
“Tốt, chờ ba tháng sau túi tiền đầy, đến lúc đó cũng có thể ăn được tương đối nhiều, chúng ta đi thôi!” Tô Phân ôm lấy vai bạn tốt, cười cười nói.
“Tiểu Nhân.”
Đang muốn rời đi, Mạc Tử Nhân đột nhiên nghe được một thanh âm quen thuộc, quay đầu lại trông thấy Hạ Anh Đông đang đứng ở trước cửa tiệm.
Bởi vì lúc trước phiền lòng về tìm việc, lại cảm thấy chỉ cần một thời gian Hạ Anh Đông sẽ quên hết mọi việc, cho nên chọn lựa hình thức hoàn toàn bị động; Hôm nay xa cách một tháng, cô vốn cho là mình rất nhanh hết thảy sẽ quên anh, không nghĩ tới lại nhớ rõ tiếng nói trầm ổn của anh như vậy.
Tô Phân nhìn Hạ Anh Đông một chút, nhìn lại bạn tốt một chút, quyết định ngoan ngoãn xem cuộc vui, dùng bất biến ứng vạn biến, dù sao Hạ Anh Đông đúng là một người bạn phóng tay xa xỉ a!
“Làm sao cô lại ở chỗ này?”
“Làm sao anh lại ở chỗ này?”
Oa ~~ bạn tốt không phải nói cũng không cùng anh ta liên lạc sao? Như thế nào hai người vừa mở miệng đã nói ra lời giống nhau như vậy, thật là ăn ý !
Hạ Anh Đông yên tĩnh chờ cô mở miệng trước.
“Tôi hôm nay mới vừa tìm được việc làm, muốn cùng người bạn đi ăn mừng, bất quá tiệm này danh sách hẹn trước đã đẩy lên đến ba tháng sau, chúng tôi bây giờ đang muốn rời đi.” Cô là cho tới hôm nay mới biết được “Lá liễu” cũng không phải là nhà hàng nơi người bình thường có thể vào ăn được!
Cô không rõ ràng lắm nghề nghiệp của Hạ Anh Đông là gì, nhưng có thể cảm giác được anh tựa hồ rất hưởng thụ, tiền tài mang đến cho anh cuộc sống đầy đủ
Hạ Anh Đông duy trì vẻ mặt lãnh đạm trước sau như một, nhìn phục vụ sinh hỏi: “Phòng của tôi hôm nay có người sử dụng sao?”
“Không có, Hạ tiên sinh.”
“Tốt lắm, anh mang hai người bọn họ vào phòng của tôi.”
“Dạ, hai vị tiểu thư mời đi theo tôi.” Phục vụ sinh lập tức gập người đưa tay ra mời.
“Cám ơn!” Tô Phân mặt mày hớn hở, chính là đi vào.
Mạc Tử Nhân còn lại là tâm sự nặng nề, đi ngang qua bên cạnh Hạ Anh Đông, lúc muốn hướng anh nói tiếng cám ơn, bị một cánh tay của anh chặn ngang, ngăn cản lại.
“Làm sao vậy? Giống như không quá cao hứng !” Hạ Anh Đông cẩn thận quan sát cô, xem khí sắc của cô cũng không tệ lắm, chỉ là tựa hồ có điểm gầy.
“Không có, cám ơn anh…… Anh Đông.” Hai người bọn họ quan hệ thật sự có điểm kỳ lạ, cũng không phải quan hệ bạn bè, nhưng Hạ Anh Đông lại giống như là muốn “Theo đuổi” cô, chỉ là đến nay vẫn chưa có động tác tiếp theo, làm cho cô cũng không biết như thế nào cho phải.
Anh rõ ràng nói muốn cùng cô bồi dưỡng tình cảm, nhưng không thấy có bất kỳ chủ động mời, chẳng lẽ đây là phương thức bồi dưỡng tình cảm khác sao? Cô muốn hỏi, lại nghĩ tới lúc ban đầu là cô không muốn cùng anh tiến triển thêm một bước, hiện tại hỏi chẳng phải là có vẻ già tạo sao?
“Không cần cảm ơn, chỉ cần cô vui vẻ là tốt rồi.” anh nhàn nhạt nói, đưa tay chạm vào mái tóc dài của cô — anh rất thích xúc giác đầu ngón tay theo tóc cô trợt xuống
“Anh có việc phải đi sao?” cô lễ phép hỏi.
“Ừ, tôi còn có việc phải đi trước; hai người từ từ ăn, muốn ăn cái gì cứ việc gọi, đừng để đói bụng.” Hạ Anh Đông nói xong, kìm lòng không đậu ôm lấy cô.
Một tháng không thấy, anh rất nhớ cô–
Ngay cả chính anh cũng không ngờ tới, bản thân đối với cô chú ý kỳ thật rất sâu sắc, thậm chí đạt đến trình độ tưởng niệm; cô giống như là một bông hoa trắng nhỏ bé tầm thường ven đường, nhưng lại vững vàng bắt được ánh mắt của anh, làm cho anh như thế nào cũng không thể quên được.
Mạc Tử Nhân không nghĩ tới anh sẽ có cử chỉ như vậy, cả người bị anh ôm vào trong ngực, hơi thở của anh phun tại trên tóc của cô, thân thể của anh tản mát ra mùi mê người , hai người rất gần nhau, làm cô thoáng cái liền cảm thấy luống cuống, trái tim nhảy cực kỳ mau, rất nhanh……
Cô trời sinh tính thẹn thùng, chưa bao giờ từng cùng nam nhân tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy.
Nhưng côcũng không bài xích, cũng rất thích hương vị trên người anh, đó là một loại hơi thở nhàn nhạt, hơi thở nhu hòa của anh xâm lược đầy khí thế, làm cho cô không hề sợ hãi như lần đầu tiên, nhưng vẫn có chút không quen.
Dù sao, hai người bọn họ khoảng cách thật sự là quá gần!
Hạ Anh Đông muốn ôm càng chặt hơn, lại phát giác cô ở trong ngực có cử chỉ muốn chạy trốn, vì vậy anh nhẹ nhàng thở dài, buông tay – dù rất muốn ôm nàng nhiều thêm một giây, nhưng anh nhất định phải tôn trọng nàng.
Cũng là bởi vì quá mức coi trọng cô, cho nên anh nguyện ý tuân thủ quy tắc của cô.
Anh am hiểu nhất đúng là săn bắn cùng chờ đợi, chỉ cần cuối cùng có thể đạt được điều anh muốn, vô luận phải mất bao nhiêu thời gian đều đáng giá.
“Tôi đi trước, cô cứ từ từ ăn, hôm nào lại liên lạc.” Nói xong, lòng bàn tay to dày lại khẽ vuốt lên trên gương mặt của cô.
Động tác nho nhỏ này phảng phất như mặt nước rung động, chợt nhìn lại không có tạo thành ảnh hưởng quá lớn, nhưng trên thực tế, dưới mặt nước đã lăn tăn gợn sóng.
Cho đến khi xe của anh chạy cách xa tầm mắt, Mạc Tử Nhân mới cảm thấy một hồi mệt lả, cùng cảm giác phân vân nồng đậm; Cô hoàn toàn không hiểu mình làm sao vậy, lại sẽ có tâm tình mâu thuẫn như vậy — nghĩ muốn cách anh rất xa, có thể vừa nhìn thấy anh, lại muốn cùng anh ở cùng một chỗ lâu một chút, thực không hiểu nổi!
Tay đặt lên lồng ngực nghe nhịp tim đập mạnh mẽ, cho đến khi nhịp đập trở lại bình thường, cô mới đi vào gian ghế lô
Tô Phân vừa nhìn thấy cô, cười đến phi thường vui vẻ. “Tử nhân, bạn trai của bạn thật tốt, lại còn nói muốn cho chúng ta tùy ý lựa chọn đồ ăn, anh ta sẽ trả tiền, thật sự là quá hạnh phúc a!” Cho nên cô rất dùng sức gọi thức ăn, một chút cũng không nương tay.
“Tiểu lộn xộn, anh ta…… Không phải là bạn trai của mình.” Mạc Tử Nhân đỏ mặt phủ nhận.
Tô Phân tặc tặc cười nói: “Nhưng không thể phủ nhận chính là, bạn đã bị anh ta hấp dẫn đi?” hai người học cùng lớp khi ở Đại học, lại ở cùng một nhà, nếu không hiểu rõ cô liền uổng công đã là bạn tốt.
“Mình không biết…… Mình thật sự không biết nhiều về anh ta, anh ta rõ ràng có số di động của mình, nhưng cũng không có gọi cho mình lần nào……” Giả sử Hạ Anh Đông đối với cô hứng thú đã lạnh nhạt, vì sao vừa rồi trông thấy cô, lại vẫn sẽ có hành động thân mật như vậy?Có thể anh lại không chủ động gọi điện thoại cho cô, làm cho cô hoàn toàn không rõ anh đến tột cùng là đang suy nghĩ gì.
“Vì sao bạn không chủ động gọi cho anh ta?” Tô Phân từ trước đến nay theo quan điểm nam nữ ngang hàng, mới sẽ không ngây ngốc chờ.
“Mình trước cự tuyệt anh ta, sau lại chủ động gọi điện thoại cho anh ta, không phải là sẽ có vẻ thật kỳ quái sao?”
“Làm sao? Hiện tại cũng coi trọng nam nữ ngang hàng, nếu như bạn đối với anh ta thật sự quan tâm, thì phải chủ động một chút, nếu không chờ anh ta bị cướp đi, bạn lại khóc cũng đã không kịp.” giống với bàn bày đầy gỏi cá, nếu không phải vội vàng ăn, chờ không mới mẻ liền lãng phí.“Lấy ra dũng khí thầm mến của bạn đối với Hạ Lập Dương, để tìm kiếm tình yêu từ người thứ hai đi!”
“Phốc!” Mạc Tử Nhân bị Tô Phân chọc cười. “Bất quá anh ta thoạt nhìn thật sự rất phóng khoáng……”
“Cho nên bạn càng phải nắm chắc thời cơ, ra tay thật chính xác, ngàn vạn đừng mềm lòng!”
Lúc này phục vụ sinh mang thức ăn lên, Tô Phân quả thật phát huy công lực ra tay nhanh chuẩn, chính xác, lập tức đem gỏi cá trong mâm thành từng mảnh toàn bộ quét tiến trong bụng, không chút nào nương tay.
“Tiểu lộn xộn, mình thật sự không biết……Anh ta thành thục lại có mị lực, xem ra giống như là vì sự nghiệp, anh ta biến thành như vậy, như thế nào đối với mình cũng không có chút nào thu hút, thì làm sao có thể sinh ra hứng thú đây? Mình thật là sợ anh ta chỉ là cảm thấy mình đơn thuần dễ gạt, mới có thể muốn cùng mình vui đùa một chút mà thôi.” Điều cô lo lắng tuyệt không phải lo sợ không đâu, mà là sau khi quan sát kĩ mới đưa ra được kết luận –
Hạ Anh Đông lớn lên rất đẹp mắt, ăn mặc lại lịch lãm, phóng khoáng…… Xác thực như theo lời của Tô Phân là thập phần xa xỉ, nam nhân như vậy bên cạnh khẳng định không thiếu người đẹp vây quanh, như thế nào đối với cô lại cảm thấy có hứng thú?
“Ngô…… Tượng gỗ cảm thấy……” Tô Phân cố gắng nuốt. “Tình cảm rất chủ quan, cuối cùng vẫn là còn muốn xem ý của bạn, chẳng qua nếu như ngay cả tìm hiểu cũng chưa thử liền đã buông tha, bản thân mình sẽ cảm thấy rất đáng tiếc; Mà suy nghĩ chu đáo tuy tốt, nhưng nghĩ quá nhiều cuối cùng cũng sẽ biến thành chướng ngại vật, chẳng bằng nên bạo gan tin tưởng trực giác của bạn, thích liền thích, chán ghét liền chán ghét, thuận tiện thay đổi một chút cá tính của bạn.” Nói xong tiếp tục hướng đĩa thức ăn tiến công.
Mạc Tử Nhân chống cằm, nhìn qua tướng ăn không thể xưng được là thanh tú của bạn tốt thở dài, trực giác của cô đối với Hạ Anh Đông là cái gì đây? Có lẽ cô có thể tìm chút thời giờ nghiêm túc ngẫm lại.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook