“Không quấy rầy Vương gia cùng Đường tiểu thư, Dự, chúng ta đi trước đi.” Hiểu được tình cảnh của nàng, Phong Dật Hiên cơm cũng không ăn, liền cáo từ rời đi, Đường Nhược Ảnh nao nao, nàng tuy rằng cùng Phong Dật Hiên tiếp xúc một lần, nhưng cũng hiểu là người kiêu ngạo cỡ nào, không có khả năng sẽ hướng thứ gì cúi đầu, quản chi người kia là Quân Vô Ngân, nhưng hôm nay hắn lại ngay cả cơm đều không dùng liền ly khai như vậy.

Ẩn ẩn, nàng có thể đoán được nguyên nhân Phong Dật Hiên rời đi, nhìn bóng dáng rời đi của Phong Dật Hiên, trong lòng có vài phần cảm kích.

Trong con ngươi của Quân Vô Ngân lại càng thêm âm trầm.

Xa xa theo dõi Phong Dật Hiên, Thanh Phong muốn điều tra rõ chuyện in ấn kia, nhìn thấy Đường Nhược Ảnh cùng Quân Vô Ngân ngồi cùng một chỗ, mặt không chút thay đổi, cũng hiện lên tia kinh ngạc hiếm thấy.

“Như thế nào? Ngươi cùng Phong Dật Hiên có quen biết?” Quân Vô Ngân nâng ly trà lên, giống như tuỳ ý hỏi. Đôi mắt thâm thuý ẩn giấu bí hiểm tìm tòi cùng nghiên cứu, trong giọng nói ẩn qua một tia ảo não. Một tia cảm xúc ngay cả chính hắn cũng không rõ.

Phong Dật Hiên ngày thường là người bình tĩnh thế nào, mặc kệ là đối với ai, đều là bộ mặt tươi cười này, mặt kệ là đối với ai, đều là cái loại bình tĩnh nhàn nhã này, ngay cả chuyện Hoàng Thượng cho hắn làm Tể tướng, hắn đều có thể cự tuyệt không dấu vết, nhưng hôm nay, Phong Dật Hiên rõ ràng có chút khác thường. Mà Phong Dật Hiên khác thường, nhất định cùng nữ nhân này có liên quan.

Có thể làm cho Phong Dật Hiên khác thường như vậy??? Nữ nhân này thật đúng là nằm ngoài dự liệu của hắn, hắnn vẫn đã quá xem nhẹ nàng rồi.

“Phải.” Đường Nhược Ảnh không chút che giấu, giọng điệu tự nhiên mà khẳng định, chẳng qua cũng chẳng có nửa câu giải thích dư thừa nào.

Trả lời khẳng định như vậy, cùng không trả lời kỳ thật cũng chẳng khác gì nhau, bỡi vì ai nấy đều biết, chuyện nàng trên đường cái phi lễ Phong Dật Hiên.

Trả lời như vậy lại không giống mong muốn của Quân Vô Ngân.

“Không phải chỉ là phi lễ đơn giản như vậy đi?” Hơi nhíu mày, Quân Vô Ngân từ trước đến nay đều lạnh như tảng băng thế nhưng lại nửa thật nửa giả cười khẽ, ngón tay thon dài, nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn. Không biết là vì cường điệu cái gì, hay là đang che giấu cái gì?

“Không nghe nói qua Vương gia có thói quen xen vào chuyện riêng tư của người khác nha?” Đường Nhược Ảnh cười khẽ, vẻ mặt hồn nhiên, còn mang theo cô ý tìm tòi nghiên cứu.

Người lãnh tình như hắn, chỉ sợ rất khinh thường loại chuyện này.

Sắc mặt Quân Vô Ngân khẽ biến thành âm trầm một chút, trong ánh mắt tựa hồ rất nhanh lướt qua một tia ảo não, nhưng cũng hiểu không có khả năng từ miệng nàng đưa ra đáp án vừa lòng hắn, nhanh chóng chuyển đề tài, lại trầm giọng nói:”Ngươi hiện tại đang quản lý sinh ý của Đường gia?”

Khi nghe được tin tức này, hắn thật có chút sửng sốt, một nữ nhân, nghe nói còn là một nữ nhân nhát như chuột, không hề có chủ kiến, thế nhưng lại quản lý sinh ý Đường gia?

“Nếu Vương gia đã biết, vậy cần gì phải hỏi nhiếu.” Vẫn chỉ theo kiểu ba phải, trả lời sao cũng được, vẫn chỉ là vẻ mặt bình tĩnh.

Dám dùng loại giọng điệu này nói chuyện với Quân Vô Ngân, toàn bộ thiên hạ chỉ sợ tìm không ra người thứ hai…

“Người sáng mắt không đánh tiếng long, mục đích Vương gia mời ta đến đây, không bằng nói thẳng đi.” Cùng hắn ở một chỗ, khả năng bị nhìn thấu sẽ càng lớn, cho nên nàng không muốn ở chỗ này phí thời gian, nàng thật không nghĩ ra nam nhân này mời nàng đến đây với mục đích gì.

Trong lời nói nàng vừa nói ra, đối với Quân Vô Ngân mà nói lại là kinh thế hãi tục, lớn như vậy, mặc kệ là ai, thấy hắn đều là một bộ dáng cung kính, sợ hãi, ngay cả Hoàng Thượng hiện tại đều đối hắn có vài phần bận tâm, dù sao trong tay hắn còn đang nắm hai phần ba binh quyền của Vân quốc.

Mà nữ nhân này thế nhưng lại???

Đôi mắt thâm thuý của hắn hơi nheo lại.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương