Beta Đã Cắn Câu
-
Chương 8
Nam nhân nhìn biểu tình Kỳ Dịch biến hóa, khóe miệng nâng lên, tựa hồ có chút chờ mong.
Kỳ Dịch động chân, nam nhân bắt đầu suy nghĩ nên thuận thế chấp nhận hay là giả vờ từ chối một chút.
Beta đã thuần thục kéo cửa, giơ chân chạy ra ngoài, phía sau bốc lên một trận tro bụi.
Nam nhân: “……”
Kỳ Dịch chạy như điên trên hành lang, hấp dẫn ánh mắt tò mò của một đám Omega.
Cậu lao ra ngoài cửa viện, giơ tay vẫy một chiếc taxi, kéo cửa xe ra rồi ngồi vào.
Lúc cửa đóng lại bị một tay chặn lại, hơi thở Alpha vọt vào.
Nam nhân không vui nhìn: “Cậu muốn đi đâu?”
Kỳ Dịch lúc này mới phát hiện hành vi vừa rồi của mình giống như đang chạy trốn, vội vàng giải thích: “Đi tìm Omega cho ngài đó! Đảm bảo ngài vừa lòng với người này.”
Gương mặt nam nhân lãnh đạm, rõ ràng không quá tin tưởng.
“Nếu không ngài đi cùng tôi? Cùng đi tìm Omega kia.” Kỳ Dịch cẩn thận đề xuất.
“Được.” Nam nhân đáp ứng.
Một người đứng bên ngoài xe, một người ngồi bên trong xe, hai người trao đổi xong không hiểu sao lại giằng co lên. Kỳ Dịch mờ mịt nhìn nam nhân, nghĩ thầm người này không lẽ là muốn lên xe ngồi cùng mình?
Cậu nhẹ dịch mông ra vào trong, nam nhân quả thực trực tiếp ngồi vào, đóng cửa.
Bên trong xe lập tức tràn ngập tin tức tố của A, Kỳ Dịch bỗng nhiên cảm thấy áp lực tăng lên, yên lặng rúc về một góc, khổ sở che mũi lại.
Đại gia, sao ngài không tự lái xe của mình theo sau, chen lấn với tui làm gì!
“Sao vậy?” Nam nhân thấy Beta này liên tục né xa mình, có điểm khó chịu, giơ tay kéo người lại, “Muốn nhảy xe chạy trốn?”
Kỳ Dịch một bên điên cuồng lắc đầu, một bên trốn ra xa hơn.
“Không có không có không có không có.” Cậu mơ mơ hồ hồ nói, trong lòng lại rống phát điên.
Đừng có phòng tin tức tố bừa bãi được không! Anh không thấy mặt tài xế đã xanh lè xanh lét rồi sao, Beta bọn tôi không chịu nổi đâu!
Kỳ Dịch động chân, nam nhân bắt đầu suy nghĩ nên thuận thế chấp nhận hay là giả vờ từ chối một chút.
Beta đã thuần thục kéo cửa, giơ chân chạy ra ngoài, phía sau bốc lên một trận tro bụi.
Nam nhân: “……”
Kỳ Dịch chạy như điên trên hành lang, hấp dẫn ánh mắt tò mò của một đám Omega.
Cậu lao ra ngoài cửa viện, giơ tay vẫy một chiếc taxi, kéo cửa xe ra rồi ngồi vào.
Lúc cửa đóng lại bị một tay chặn lại, hơi thở Alpha vọt vào.
Nam nhân không vui nhìn: “Cậu muốn đi đâu?”
Kỳ Dịch lúc này mới phát hiện hành vi vừa rồi của mình giống như đang chạy trốn, vội vàng giải thích: “Đi tìm Omega cho ngài đó! Đảm bảo ngài vừa lòng với người này.”
Gương mặt nam nhân lãnh đạm, rõ ràng không quá tin tưởng.
“Nếu không ngài đi cùng tôi? Cùng đi tìm Omega kia.” Kỳ Dịch cẩn thận đề xuất.
“Được.” Nam nhân đáp ứng.
Một người đứng bên ngoài xe, một người ngồi bên trong xe, hai người trao đổi xong không hiểu sao lại giằng co lên. Kỳ Dịch mờ mịt nhìn nam nhân, nghĩ thầm người này không lẽ là muốn lên xe ngồi cùng mình?
Cậu nhẹ dịch mông ra vào trong, nam nhân quả thực trực tiếp ngồi vào, đóng cửa.
Bên trong xe lập tức tràn ngập tin tức tố của A, Kỳ Dịch bỗng nhiên cảm thấy áp lực tăng lên, yên lặng rúc về một góc, khổ sở che mũi lại.
Đại gia, sao ngài không tự lái xe của mình theo sau, chen lấn với tui làm gì!
“Sao vậy?” Nam nhân thấy Beta này liên tục né xa mình, có điểm khó chịu, giơ tay kéo người lại, “Muốn nhảy xe chạy trốn?”
Kỳ Dịch một bên điên cuồng lắc đầu, một bên trốn ra xa hơn.
“Không có không có không có không có.” Cậu mơ mơ hồ hồ nói, trong lòng lại rống phát điên.
Đừng có phòng tin tức tố bừa bãi được không! Anh không thấy mặt tài xế đã xanh lè xanh lét rồi sao, Beta bọn tôi không chịu nổi đâu!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook