Beta Đã Cắn Câu
-
Chương 16
Kỳ Dịch gõ cửa thùng thùng thùng.
Bạn xấu kéo cửa ra, sửng sốt, trên dưới liếc nhìn cậu một cái: “Bộ dạng vầy là sao?”
Kỳ Dịch còn đang mặc đồ ngủ, màu hồng phấn, mũ áo còn có hai tai mèo. Trong lúc chạy trốn đồ ngủ bị bùn đất bám vào, giống con mèo tức giận bị giày vò sau đó chạy trốn được.
Bạn xấu ngược lại ăn mặc chỉnh tề, mang mắt kính, hào hoa phong nhã giống y như hình tượng học sinh ngoan ngoãn mà thầy cô yêu quý.
Hắn cũng là Beta, làm việc trong một nơi bí mật thuộc chính phủ, Kỳ Dịch cũng không biết công việc cụ thể là gì.
“Ai đang chạy trốn mà còn để ý hình tượng?” Kỳ Dịch hờn dỗi nói, dịch người đi vào, tự giác nhào lên sofa.
Cậu lăn một vòng, trên sô pha xuất hiện dấu bùn.
Bạn xấu cũng không để ý, từ tủ quần áo lấy ra một bộ đồ bình thường, ném vào người cậu.
“Chờ chút, mày nói mày chạy trốn?” Bạn xấu hồi hồn lại, cả kinh nói, “Mày từ trong tay bọn bắt cóc chạy thoát?!”
Kỳ Dịch ném bộ đồ ngủ xuống đất, vài giây đã thay xong đồ mới: “Đúng vậy, từ nhà hắn chạy thoát.”
Bạn xấu tỏ vẻ mày đùa tao hả, Kỳ Dịch không hiểu ra sao.
“Không phải tao nói hết với mày rồi hả? Tao cũng không muốn nói lại lần nữa đâu.”
Bạn xấu xoa mày: “Không không không, mày cướp vợ người ta, tao tưởng người ta chỉ tìm mày phát tiết một hồi, sau lại rời đi.”
“Có gì khác sao?” Kỳ Dịch bĩu môi.
Hoàn toàn không giống nhau có hiểu không? Bạn xấu đồng tình nhìn thằng bạn của mình.
Chịch xong mang người về nhà, lấy phẩm tính của Alpha, hiển nhiên là coi mày như vật sở hữu, giống như Omega của mình.
Một Omega bị đánh dấu từ trong tay Alpha chạy trốn…… Bạn xấu run lên, không biết cái tên Alpha kia tức giận đến nhường nào.
Dưới sự truy hỏi của Kỳ Dịch, bạn xấu đành nêu ra quan điểm của bản thân, Kỳ Dịch vô tội chớp chớp mắt, cũng ý thức được hình như mình đang làm rối tung mọi chuyện lên.
“Vậy vậy vậy tao phải làm sao bây giờ?!”
Bạn xấu thở dài, ngồi vào trước máy tính: “Trước tiên truy tìm thân phận của đối phương đã!”
Bạn xấu kéo cửa ra, sửng sốt, trên dưới liếc nhìn cậu một cái: “Bộ dạng vầy là sao?”
Kỳ Dịch còn đang mặc đồ ngủ, màu hồng phấn, mũ áo còn có hai tai mèo. Trong lúc chạy trốn đồ ngủ bị bùn đất bám vào, giống con mèo tức giận bị giày vò sau đó chạy trốn được.
Bạn xấu ngược lại ăn mặc chỉnh tề, mang mắt kính, hào hoa phong nhã giống y như hình tượng học sinh ngoan ngoãn mà thầy cô yêu quý.
Hắn cũng là Beta, làm việc trong một nơi bí mật thuộc chính phủ, Kỳ Dịch cũng không biết công việc cụ thể là gì.
“Ai đang chạy trốn mà còn để ý hình tượng?” Kỳ Dịch hờn dỗi nói, dịch người đi vào, tự giác nhào lên sofa.
Cậu lăn một vòng, trên sô pha xuất hiện dấu bùn.
Bạn xấu cũng không để ý, từ tủ quần áo lấy ra một bộ đồ bình thường, ném vào người cậu.
“Chờ chút, mày nói mày chạy trốn?” Bạn xấu hồi hồn lại, cả kinh nói, “Mày từ trong tay bọn bắt cóc chạy thoát?!”
Kỳ Dịch ném bộ đồ ngủ xuống đất, vài giây đã thay xong đồ mới: “Đúng vậy, từ nhà hắn chạy thoát.”
Bạn xấu tỏ vẻ mày đùa tao hả, Kỳ Dịch không hiểu ra sao.
“Không phải tao nói hết với mày rồi hả? Tao cũng không muốn nói lại lần nữa đâu.”
Bạn xấu xoa mày: “Không không không, mày cướp vợ người ta, tao tưởng người ta chỉ tìm mày phát tiết một hồi, sau lại rời đi.”
“Có gì khác sao?” Kỳ Dịch bĩu môi.
Hoàn toàn không giống nhau có hiểu không? Bạn xấu đồng tình nhìn thằng bạn của mình.
Chịch xong mang người về nhà, lấy phẩm tính của Alpha, hiển nhiên là coi mày như vật sở hữu, giống như Omega của mình.
Một Omega bị đánh dấu từ trong tay Alpha chạy trốn…… Bạn xấu run lên, không biết cái tên Alpha kia tức giận đến nhường nào.
Dưới sự truy hỏi của Kỳ Dịch, bạn xấu đành nêu ra quan điểm của bản thân, Kỳ Dịch vô tội chớp chớp mắt, cũng ý thức được hình như mình đang làm rối tung mọi chuyện lên.
“Vậy vậy vậy tao phải làm sao bây giờ?!”
Bạn xấu thở dài, ngồi vào trước máy tính: “Trước tiên truy tìm thân phận của đối phương đã!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook