An Mật Mật thấy Bạch Phong Lãng có vẽ mặt như thế liền đắc ý như bắt được điểm yếu của người khác liền cười chế diễu nói.

" Có phải là tôi nói trúng tâm đen nên anh không biết mở miệng như thế nào đúng không ? Nếu không có gì để giải thích thì chúng ta cùng lên đồn !"
Nói xong An Mật Mật không đợi hắn phản ứng mà nhanh chóng cầm lấy cánh tay rắn chắc của hắn mà tiếng về phía trước , sắc mặt Bạch Phong Lãnh khó coi kèm theo sự căm tức không hề nhẹ mà vung mạnh thoát khỏi sự trói buộc của An Mật Mật.

An Mật Mật thấy như thế liền nở nụ cười lạnh nói.

" Anh đuối lý nên muốn chạy có phải không ? Đúng là giám làm không có gan để nhận uổng công tôi có lòng tốt để cho anh ngủ trên vai của mình !"
Nghe thấy câu nói như bị oan ức mấy nghìn năm này của An Mật Mật thì cho dù là cục đất củng có ba phần nóng tính huống chi là người cao ngạo như Bạch Phong Lãng.

Hắn dùng ánh mắt xem thường nhìn con nhóc trước mặt một vòng rồi chậc lưỡi đánh giá nói.


" Dáng người củng tạm được nhưng hơi nhỏ một tí , có phải là chưa nếm trải mùi vị đời hay không ?"
Nghe thấy lời đánh giá này kèm theo ánh mắt không nể mặt mà xem xét cơ thể mình một cách lộ liễu như thế thì An Mật Mật giây phút này chỉ muốn đấm tên này một cái cho giảm cơn giận trong người.

Thấy cô sắp phát hỏa hắn lại chậc lưỡi chế diễu.

" Tuy cô củng tạm được nhưng tôi không thích trẻ con , vậy nên cô đừng ảo tưởng việc tôi chiếm tiện nghi của mình ! Nếu cô muốn trả lời thì cùng lắm tôi cho cô ôm lại một cái còn không được hay sao ? "
Phải nói trước giờ An Mật Mật chưa thấy tên nào đẹp trai mà lại mặt dày như thế , tỉ lệ đẹp trai của cái người này thuận với độ mặt dày không muốn mặt của hắn.

An Mật Mật không muốn ở bên cạnh người này thêm một chút nào nữa liền thở dài nói.

" Tôi không muốn nói chuyện với anh nữa , củng không chấp với anh ! Sự việc ngày hôm nay xem như tôi ra khỏi nhà không đúng ngày vậy !"
Nói xong An Mật Mật chẳng theo để ý sắc mặt khó coi của Bạch Phong Lãng mà xoay người rời đi , sắc mặt Bạch Phong Lãng cực kỳ khó xem trước giờ có biết bao nhiêu phụ nữ xếp hàng chỉ vì muốn gặp hắn vậy mà hôm nay con nhóc này lại xem thường mình thật sự rất đáng ghét.

An Mật Mật một bụng căm tức đi chưa được vài bước tiếng chuông điện thoại lại vang lên , thấy số điện thoại xuất hiện trên màn hình An Mật Mật liền sợ hết hồn bỡi vì người này là cấp trên của cô cực kỳ khó tính , hôm nay cô đi trễ kiểu này không bị mắn mới lạ đấy nghĩ đến đây cô lại căm tức cái tên thanh niên đểu cán kia.

" Alo , chị Từ xin lỗi hôm nay em có công việc đột xuất nên đến muộn !"
Tuy An Mật Mật có chút e sợ chị cấp trên này nhưng vẫn lễ phép giải thích nguyên nhân bỡi vì cô biết mình là người không đúng.

Nhưng An Mật Mật chưa nói hết câu , đầu truyền bên kia liền cười tươi như gặp được vàng mà nói.


" Mật Mật à em không cần phải gấp , nếu có công việc bận thì nghỉ vài hôm củng không sao cả ! Hiện tại em đang là nhân vật quan trọng mà !"
An Mật Mật nghe câu nói với dáng vẽ tươi cười này liền sợ hết hồn , cô nào nổi tiếng hay quan trọng gì chứ ? Cô chỉ là một thực tập sinh mà thôi nha.

Tuy cảm thấy có điều gì không đúng lắm nhưng An Mật Mật vẩn mở miệng.

" Chị Từ có nhẫm lẫn ở đâu không ? Em chỉ là thực tập sinh bình thường thôi nào quan trọng gì chứ ?"
Đầu truyền bên kia lại tươi cười có ý trách móc mà đáp.

" Con bé này có bạn trai rồi mà không nói cho chị biết , có phải là hôm nay đi chơi cùng bạn trai hay không ?"
An Mật Mật thành thật đáp.

" Chị Từ hiểu nhầm rồi em chưa có bạn trai !"
Chị Từ bên kia không kiên nhẫn đáp.


" Không dài dòng nữa chị có công việc giao cho em , trong vòng ba ngày phải phỏng vấn được Bạch Phong Lãng nếu em làm được thì đó là tin tức độc quyền đấy ? Lượt xem sẽ rất nhiều bỡi vì người này chưa bao giờ nhận phỏng vấn cả !"
Nghe đến đây trong đầu An Mật Mật liền nghỉ đến việc chị Từ muốn làm khó mình nên mới giao công việc như thế , người đó đã không nhận phỏng vấn thì làm sao cô có thể hỏi được gì chứ.

Nghĩ đến đây An Mật Mật lại cười khổ đáp.

" Chị Từ à chuyện này người khác không làm được sao một thực tập sinh như em làm được chứ ? Với lại em đâu biết người đó là ai chứ ?"
Đầu truyền bên kia chị Từ không kiên nhẫn nói.

" Mật Mật à em lên Hotsearch rồi nên đừng giả vờ không quen biết nữa ! Công việc giao cho em nhớ phải hoàn thành đúng hẹn đấy ! Chào em !"
Không đợi An Mật Mật trả lời thì đầu truyền bên kia đã tắt mất cô khó hiểu cầm điện thoại mà xem lấy tin tức , khi những tin tức bên trên đập vào mặt thì cô liền sợ hết hồn đây chẳng phải là hình ảnh mình và cái tên lưu manh kia đang trên xe buýt hay sao ?.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương