Bên A Xin Đừng Hắc Hóa!
-
76: Hoảng Loạn !
Khoản một lác sau trong không yên tĩnh chỉ nghe thấy tiếng động đũa ấy Bạch Phong Lãng chẳng chịu được mà mở miệng.
" Mật Mật, sau này về nhà có nên mua một chút đồ tặng ba mẹ vợ hay không ?"
" khụ.
.
khụ.
.
"
An Mật Mật nghe được âm thanh này bất giác ho một tiếng sặc sụa nhưng cũng may là cô đã nuốt hết thức ăn chứ không thì hỏng rồi, bỡi vì nghe cái tên lưu manh đầy xấu xa này không biết ngại mà gọi ba mẹ cô thân mật như thế thật chẳng chịu nỗi.
Tuy nghĩ như thế như An Mật Mật vẫn bình thản đáp.
" Anh muốn làm như thế nào cũng được, nhưng mà đừng để lộ mối quan hệ trên giấy của tôi và anh là được.
"
Nghe thấy lời nói này của An Mật Mật rất khác với cảm giác đầy ôn nhu và nuông chiều lúc trước hắn thật sự không quen biết, khóe miệng hắn bất giác nhếch lên không e ngại gì mà kêu chọc.
" Em đúng thật không biết xấu hổ nha chúng ta đã làm hành động vợ chồng chẳng biết bao nhiêu lần còn quan hệ trên giấy gì chứ ? Em hiện tại có muốn hay không đều là vợ tôi, một chút nữa chúng ta nên hủy hợp đồng tiền bồi thường sẽ gửi cho em.
"
An Mật Mật càng sẽ sắc mặt lại trắng xám như tro tàn khó coi đến mức cực điểm nhưng mà khóe miệng nhỏ nhắn kia chẳng mở nổi một câu chống đối, thật sự như hắn nói cho dù có muốn hay không bản thân cô chẳng thể làm làm ba mẹ mình lo lắng nữa hai người đã quá lớn tuổi rồi không chịu nỗi đả kích như thế.
" Hừ.
.
Tùy anh.
"
An Mật Mật chẳng biết phản đối như thế nào chỉ đành hừ lạnh một hơi thật sự chẳng cam tâm dưới uy thế của hắn, nhưng mà Bạch Phong Lãng thấy được vẽ mặt giận dỗi đáng yêu này của An Mật Mật bất giác nhìn thất thần một hồi lâu.
Mà thấy cái tên kia nhìn châm chú mình bằng đôi mắt như ăn tươi nuốt sống kia thân thể An Mật Mật bất giác rung rẩy cảm thấy lạnh cả sống lưng, cô không kìm được cảm xúc mà nhíu đôi chân mày nói.
" Anh.
.
anh nhìn tôi cái gì như thế ? Tôi thật sự không thể chịu nỗi nha, hiện tại anh nghĩ tôi còn muốn làm nhưng chuyện như thế cùng anh hay sao chứ ?"
Bạch Phong Lãng nghe thế vẫn không e ngại gì mà khóe miệng hắn bất giác nhếch lên nở một nụ cười lưu manh đáp.
" Chúng ta là vợ chồng làm chuyện như thế cũng là bình thường cho dù là ba mẹ em có biết vẩn phải vỗ tay khen hay đó nha, tôi đoán không lầm thì ba mẹ vợ vẫn muốn có cháu ngoại đó nha.
"
" Hừ.
.
Mẹ nó, anh thật sự rất biết lời dụng điểm yếu của người khác đó da mặt tôi mỏng thật không chịu được đã kích như thế.
"
Bạch Phong Lãng nghe cô nói như thế vẫn không giận dỗi mà im lặng dùng cơm thời gian lại thấm thoát trôi qua một lác sau thì cũng đã xong, bỡi người làm đã về nên An Mật Mật chuẩn bị thu dọn chén bát bỡi vì cô cũng có ý định để chủ nhà cao cao tại thượng như hắn phải rữa nha.
Thấy cô thu dọn chén bát bỏ lên chuẩn bị rửa chẳng quan tâm gì đến hắn thì Bạch Phong Lãng cũng chẳng để tâm mà nhìn châm chú vào mái tóc đen mềm mại đang buông thả ra phía sau lưng kia càng tăng thêm điểm khí chất đầy quyến rũ.
An Mật Mật đang xoay lưng về phía hắn tập trung vào việc rữa chén bát nhưng chẳng biết từ khi nào phía sau đã có bàn tay to lớn chậm rãi buộc mái tóc đen tuyền kia của cô, An Mật Mật chuẩn bị phản xa lại thì tốc độ đã muộn mái tóc đen tuyền của cô đã gọn phần gáy ngọc kia đã lộ ra trước mắt hắn không kìm được mà cúi xuống ôn nhu hôn nhẹ lên một cái.
" Anh! Anh! "
Thân thể An Mật Mật bất giác mềm nhũng cũng chẳng kịp phản kháng thì chiếc gáy ngọc đã bị hắn gậm cắn thật sự rất khó chịu, khóe miệng nhỏ nhắn của cô bất giác phát ra âm thanh gấp gáp có chút hoảng sợ nhưng cũng không hề phản kháng hay chống đối gì bỡi vì bản thân An Mật Mật biết cái tên trước mặt này tuy nuông chiều cô nhưng nếu ép hắn đến mức đường cùng thì người thiệt cũng là bản thân mà thôi.
Bỡi vì nhìn rõ hiện tại của An Mật Mật là cần mối quan hệ và cầu ở bên cạnh Bạch Phong Lãng chứ không phải người khác cầu cô, nếu như chọc giận cái tên này thì thật sự không ổn lắm nha.
Hành đồng rửa chén bát của An Mật Mật bất giác dừng lại bỡi vì Bạch Phong Lãng trêu chọc như thế cô còn có thể tập trung vào công việc của mình hay sao chứ.
Nghĩ như thế Bạch Phong Lãng biết bản thân đang thắng thế nên liền nở nụ cười lưu manh chèn ép cô mà nói.
" Mật Mật à, hôm nay tôi muốn phóng hết chất dinh dưỡng vào bên trong em.
"
An Mật Mật nghe thế sắc mặt có chút khó coi nhưng vẫn vâng lời đáp.
" Được, anh lên phòng trước đi tôi còn phải rữa bát.
"
An Mật Mật trả lời một câu qua loa rồi tập trung vào công việc mà Bạch Phong Lãng thấy cô đồng ý thì chẳng trêu chọc gì mà nở một nụ cười ôm hòa rồi nhanh chóng lên căn phòng của hai người để lại hình dáng nhỏ nhắn của An Mật Mật có chút không hiểu bản thân mình muốn gì.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook