Giang Tình Tình nói xong, công nhân vệ sinh đang nằm ngủ bên cạnh tức giận quát: “Làm *** gì thế hả? Có để cho người ta ngủ nữa không?”

Nhân viên vệ sinh đó có lẽ chưa tỉnh ngủ, lại không giống người của quốc gia này nên tiếng Anh của đối phương nghe rất kỳ quái, may mà Giang Tình Tình nghe hiểu.

Cô ta lập tức dùng tiếng Anh nói xin lỗi, sau đó lặng lẽ rời đi.

Phải nói là tình cảnh của cô ta bây giờ đúng là bị người người căm ghét, thậm chí không dám đắc tội một công nhân vệ sinh.

Cô ta muốn giết chết Giang Tiêu Tiêu vô cùng, nhưng lại không có năng lực ấy, đến cả sống sót cũng là hy vọng xa vời với cô ta.

Đột nhiên, một ý nghĩ nảy ra trong đầu, cô ta bỗng nghĩ đến một người.

Đó là Quý Trần.

Trụ sở chính của Tập đoàn Stephen nằm ngay ở thành phố này, muốn tìm Quý Trần cũng không khó, gã căm thù Cận Tri Thận đến tận xương tủy, chỉ cần lấy được sự giúp đỡ của gã thì khỏi cần lo không giải quyết được vợ chồng Cận Tri Thận.

Stephen hiện nay sớm đã không còn như xưa, trước đó đối đầu với Cận Tri Thận, bị anh đẩy vào tình cảnh rối loạn, e rằng đến bây giờ vẫn đang nghỉ ngơi dưỡng sức.

Hơn nữa, theo cô ta biết, bởi vì chuyện lần trước Quý Trần suýt chút nữa bị hội đồng quản trị đá ra khỏi vị trí, thù cũ thêm hận mới, chỉ sợ gã chỉ hận không thể bay thẳng về trong nước giết chết Cận Tri Thận.

Kẻ địch của kẻ địch là bạn, huống hồ Quý Trần còn là một người có máu mặt, nếu có thể bắt tay với một người như thế thì đồng nghĩa với việc đã thành công một nửa.



Một khi tìm được chỗ dựa, với bản lĩnh của mình, cô ta nhất định có thể khiến Giang Tiêu Tiêu chết không có chỗ chôn.

Giang Tình Tình suy nghĩ, chẳng mấy chốc đã ăn hết mẩu bánh mì trong tay, cô ta phủi bụi bặm trên người, rồi đi đến nhà vệ sinh công cộng bên cạnh rửa mặt, chải tóc. Cô ta nhìn khuôn mặt vẫn xinh đẹp trong gương, khẽ nở nụ cười âm u.

Giang Tiêu Tiêu, để tạo xem mày còn có thể đắc ý đến khi nào.

Cô ta tút tát bản thân xong rồi mới đi đến Tập đoàn Stephen.

May mà Tập đoàn Stephen khá gần cô ta, mới đi nửa tiếng thì đến nơi.

Ngay khi Giang Tình Tình định đi vào, bảo vệ trông cửa lập tức ngăn cô ta lại: “Thưa cô, mời | lấy thẻ công tác của cô ra”

Cô ta không phải là nhân viên của Stephen, đương nhiên không có thể công tác, thế nhưng cô ta không muốn từ bỏ, nói thẳng: “Tôi muốn gặp Quý Trần”

Hai bảo vệ ngẩn ra giây lát, sau đó nói: “Muốn gặp Chủ tịch Quý cần hẹn trước, xin hỏi cô có lịch hẹn chưa?”

Dĩ nhiên Giang Tình Tình không có, vì thế cô ta chỉ có thể lùi ra ngoài, ra một góc chờ Quý Trần đi ra, đến lúc đó sẽ nói chuyện trực tiếp với gã.

Cô ta nhìn tòa nhà chọc trời trước mặt phản quang dưới ánh mặt trời chiếu rọi, cảm thấy chói mắt, cầm lòng không đặng mà nghĩ lại trước kia khi còn trong nước, ngày nào cô ta cũng đi lại trong tòa cao ốc như thế, nhưng bây giờ thậm chí còn khó lòng vào được.

Không biết đợi chờ bao lâu, Giang Tình Tình không chờ được Quý Trần, nhưng cô ta cũng khá may mắn, trời xui đất khiến thấy được lý của Quý Trần.

Bảo vệ thấy cô ta cố chấp chờ đợi thì cũng nói rõ đầu đuôi câu chuyện cho trợ lý.



Trợ lý đi đến, nhìn cô ta và hỏi: “Cô tìm chủ tịch có chuyện gì?”

Giang Tình Tình suy tư: “Tôi muốn làm một vụ mua bán với Chủ tịch Quý, chuyện này liên quan đến Cận Tri Thận”

“Cô có gì để chắc chắn chủ tịch nhất định sẽ gặp cô?” Trợ lý nheo mắt, quan sát cô ta cần thận.

Người phụ nữ này thoạt nhìn không có gì đặc biệt, có điều chẳng hiểu vì sao anh ta cứ có cảm giác đôi mắt của người này hơi giống Giang Tiêu Tiêu, cũng không biết có phải ảo giác không, nhưng trực giác mách bảo anh ta đối phương không đơn giản.

Giang Tình Tình cũng không tránh né ánh mắt của trợ lý, trái lại trực tiếp đối mặt, điều này khiến anh ta khá bất ngờ.

“Cận Bắc Thần thật ra là do Giang Tiêu Tiêu sinh, không một ai biết việc này ngoại trừ tôi, tình hình cụ thể tôi cũng không muốn nói nhiều, tóm lại bọn họ đều không biết gì cả, chúng ta có thể lợi dụng điều này bày mưu đặt kế, chắc chắn bọn họ sẽ mắc mưu”

Việc này cũng coi như bí mật năm xưa, vì thế sau khi Giang Tình Tình nói liền một mạch, dù là Quý Trần cũng phải ngây người trong khoảnh khắc.

“Cô chắc bọn họ sẽ trúng kế chứ?” Quý Trần không quan tâm con trai của hai người họ do ai sinh, gã chỉ muốn kết quả, Cận Tri Thận thân bại danh liệt quan trọng hơn hết thảy.

Giang Tình Tình vẫn gật đầu, giọng nói tràn đầy tự tin: “Chỉ cần Chủ tịch Quý chịu tin tưởng tôi, giải quyết chuyện này, chắc chắn anh sẽ báo thù được.”

Quý Trần nghe xong cũng hơi dao động.

- -------------------

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương