Bắt Ma Đặc Công
Quyển 4 - Chương 5: Truyền thuyết cương thi

Hạ Câu, là tên của một cái thôn.

Đường cái chỉ thông đến thôn Hạ Câu, nếu muốn tiếp tục tiến về phía trước chỉ có thể đi bộ.

Hàn Di cho xe dừng lại trước sân lớn của một nông hộ, lay tỉnh tên ngủ gà ngủ gật ở vị trí phó lái là Lữ Minh Dương.

Lữ Minh Dương mở đôi mắt còn ngái ngủ rồi ngáp một cái, nhìn sắc trời bên ngoài đã hoàn toàn tối hẳn, trong nhà cũng đã lên đèn, trước cửa sân còn có thêm vài chiếc xe Jeep quân dụng.

Đi theo vị quân nhân trung niên họ Lưu kia vào bên trong nhà, Lữ Minh Dương rõ ràng phát hiện trong phòng lúc này đã có hơn mười quân nhân ngồi bao quanh, những quân nhân đó vừa nhìn thấy quân nhân họ Lưu thì đồng loạt đứng thẳng lên, răm rắp thực hiện quân lễ nhưng không hề phát ra bất cứ tiếng động nào.

Lữ Minh Dương thầm cười khổ một tiếng, nhìn khí thế này chỉ sợ lần hành động này đúng thật là không phải bình thường, phải công nhận chỉ cần nhìn khí thế của những quân nhân này cũng đủ biết bọn họ tuyệt đối không phải là quân nhân bình thường, nhìn bộ dáng e là binh chủng đặc thù gì đó rồi ---

“ Mời Hàn tiểu thư sắp xếp công tác.” Vị quân nhân họ Lưu kia phất nhẹ tay với những quân nhân nọ, rồi xoay người nói với Hàn Di.

“ Lưu đội trưởng không cần khách sáo, gọi tôi Hàn Di được rồi.” Hàn Di nhàn nhạt nói,” Nhiệm vụ lần này quan trọng nhất là phải giữ bí mật, tôi nghĩ điểm này cũng không cần phải nhắc nhở thêm nữa.”

“ Hàn tiểu thư yên tâm.” Lưu đội trưởng vẫn giữ đúng phong thái một quân nhân như trước.

“ Ừ, nhiệm vụ buổi tối hôm nay chủ yếu là giám sát mộ phần của Lưu Thúy Hoa, nếu phát hiện gì khác thường, không được manh động, trước tiên phải thông qua bộ đàm báo cáo cho tôi.” Hàn Di nhàn nhạt nói.

“ Được.” Lưu đội trưởng lên tiếng, xoay người nhìn mấy quân nhân đó phất tay một cái, bọn họ nhanh chóng kiểm tra lại hành trang một lượt, rồi lập tức theo sau Lưu đội trưởng xuất phát.

Trong phòng nhất thời trở nên im ắng, chỉ còn lại Lữ Minh Dương và Hàn Di. Lữ Minh Dương ngáp một cái thật dài, bộ dáng mệt mỏi nói:” Xin hỏi Hàn tiểu thư, nhiệm vụ tối hôm nay của tôi là gì?”

“ Nhiệm vụ của ngươi chính là ngủ, chẳng qua vẫn phải giữ sự cảnh giác, kêu một cái phải lập tức thức dậy.” Hàn Di nhàn nhạt nói.

Lữ Minh Dương ha ha cười, nói:” Nhiệm vụ này tôi thích à nha, haha.” Hắn nói xong thì lập tức thả lưng xuống tấm giường ván đơn giản trong phòng, thích thú duỗi thẳng người.

Hàn Di nhìn bộ dáng lười biếng của Lữ Minh Dương, than nhẹ một tiếng nói:” Sao ngươi không hỏi rốt cuộc nhiệm vụ lần này là gì?”

Lữ Minh Dương cười khổ nói:” Hỏi cái gì mà hỏi? Khẳng định là nhiệm vụ tối cơ mật gì đó, tôi vẫn chưa đủ tư cách, hỏi cũng bằng không.”

Hàn Di buồn bả thở dài nói:” Lần này là tại ngươi không hỏi, chứ không phải ta không nói nha. Được rồi, ngươi cứ việc đi ngủ đi.”

Lữ Minh Dương rốt cục lại ngồi dậy, nói:” Thôi, hay là cô nói đi. Bị cô nói như vậy, không hỏi chắc là tôi sẽ khó ngủ lắm.”

Hàn Di liếc nhìn Lữ Minh Dương, mỉm cười nói:” Nhiệm vụ lần này không chỉ đơn giản là tìm cương thi.”

Lữ Minh Dương thầm nghĩ trong đầu, đây là chuyện mình đã đoán ra từ lâu. Nếu chỉ đơn giản là tìm kiếm cương thi, thì sẽ không huy động lực lượng đặc biệt thế này.

“ Đã bao lâu ngươi không nghe đến sự kiện cương thi rồi?” Hàn Di nhàn nhạt nói.

“ Chắc phải hơn mười năm nha.” Lữ Minh Dương trầm tư nói,” Lần gần nhất nghe đến cương thi là đầu năm 2000, lúc đó tôi còn ở trong học viện, chẳng qua sau đó hình như nghe nói đó chỉ là lời đồn đãi, không phải là cương thi thật sự. A, đúng rồi, cái gã bảo vệ nghĩa trang lần trước chúng ta gặp có tính không?”

Hàn Di cười khổ nói:” Gã đó không phải là cương thi, chỉ có thể coi là hành thi. Lúc đó gã mới chết, thân thể còn chưa cứng lại, máu cũng chưa đông lại, chỉ là một thi thể bị ác linh khống chế, không lợi hại cho lắm. Nếu chỉ đơn giản như vậy, thì cũng không cần đích thân ta phải chạy đến nơi này.”

“ Hả, cương thi còn lợi hại hơn gã đó?” Lữ Minh Dương thầm le lưỡi trong bụng, nói” E là lần hành động này lành ít dữ nhiều đây.”

Hàn Di trừng mắt tức giận nhìn Lữ Minh Dương, nói:” Cương thi cũng không tính là khủng bố gì, chỉ có điều...”

“ Chỉ có điều cái gì?” Lữ Minh Dương nói.

“ Ngươi có nghe qua truyền thuyết về cương thi chưa.” Hàn Di đột nhiên hỏi,” Chính là truyền thuyết mười hai con giáp...”

“ Mười hai con giáp?” Lữ Minh Dương nhíu mày nhớ lại. Giữa những năm chín mươi, từng lưu truyền một truyền thuyết về cương thi mười hai con giáp. Nói là tại cố cung phát hiện mười hai cỗ cương thi, được sắp xếp theo thứ tự mười hai con giáp, nhưng sau đó có ba cỗ chạy ra ngoài, lần lượt là Hợi, Tuất, Sửu.

Sau khi ba cỗ cương thi này chạy ra ngoài, chia ra hoành hoành khắp cả nước, chuyên môn tìm người cầm tinh của mình mà hút máu. Lúc đó khắp cả nước đều lan truyền lời đồn cương thi hút máu, nói chỗ này chỗ kia có người bị cương thi hút máu, máu huyết toàn thân bị hút khô cạn, thi thể trở nên cứng ngắc. Lại có lời đồn cương thi chuyên môn đi hút máu của trẻ con, chỉ cần là trẻ con dưới mười sáu tuổi đều không thể may mắn tránh thoát. Còn nói ở chỗ đó có người sau khi bị cương thi hút máu, cũng biến thành cương thi, cắn chết tất cả mọi người trong nhà mình, trong lúc nhất thời lời đồn lan truyền khắp nơi, lòng người hoảng loạn.

Sau đó lại có truyền thuyết một cương thi ở nơi nào đó tại Quý Châu bị binh lính bao vây, nhưng cương thi không sợ đao kiếm hay súng đạn, cuối cùng phải dùng đến súng lửa thiêu rụi nó, còn một con cương thi thì ở nơi nào đó tại Thượng Hải đã bị đại pháp sư do chính phủ phái tới bắt được... Bất chấp những nỗ lực của chính phủ sự kiện này cũng ầm ĩ hết hai năm mới dần dần lắng xuống.

Lữ Minh Dương khẽ nhíu mày, lúc đó chính mình chẳng qua là một đứa học trò nhỏ, hơn nữa còn bị giám sát chặt chẽ bên trong viện nghiên cứu linh dị, mấy chuyện đó đến sau này hắn mới được nghe kể, nhưng tường tận thế nào thì hắn cũng không rõ ràng. Chẳng lẽ sự kiện cương thi lần này và sự kiện mười hai con giáp kinh động cả nước lần đó có mối quan hệ gì sao?

“ Thật ra lời đồn năm đó là thật.” Hàn Di đưa ánh mắt mông lung nhìn về nơi xa xăm, nhàn nhạt nói,” Lúc đó quả thật có ba cỗ cương thi chạy ra khỏi viện nghiên cứu, nhưng đến hiện tại, còn một cỗ chưa bắt lại được, chính là Sửu cương thi.”

“ Cho nên sự kiện cương thi lần này, có thể chính là một trong mười hai cỗ cương thi kia, ‘Sửu cương thi’ gây ra?” Lữ Minh Dương không khỏi nhíu mày sâu hơn một chút.

“ Cũng không chắc chắn.” Hàn Di nhẹ thở dài nói,” Đến giờ vẫn chưa phát hiện có người tử vong, chỉ mới xác định có gia súc chết, gia súc bị giết chết còn bị mất hết nội tạng, giống như bị loài gì đó ăn mất, còn máu huyết thì bị hút sạch, hơn nữa có người nhìn thấy cương thi cũng chỉ mới là lời đồn thôi, thế nhưng con Sửu cương thi này chuyên hút máu người, cho nên bước đầu phán đoán không phải do nó làm.”

“ Nếu đã không phải là vụ án lớn gì, còn muốn điều tôi tới làm gì, nhiều binh lính như vậy còn không đủ cho cô chỉ huy à?” Lữ Minh Dương cười khổ nói.

“ Ý của ngươi là ngươi chỉ xử lý án lớn thôi đúng không?” Hàn Di nghiêng đầu liếc nhìn Lữ Minh Dương, Lữ Minh Dương không khỏi phải cười khổ một tiếng.

“ Đây là cơ hội để ngươi lập công lớn, ngươi không cám ơn ta một câu, lại còn dám oán thán.” Hàn Di giả vờ làm ra vẻ mặt thất vọng nói.

Lữ Minh Dương cười khổ một tiếng, nói:” Nếu đã không phải án lớn, thì lấy đâu ra công lớn?”

“ Ngươi có biết cương thi vì sao mà hình thành không?” Hàn Di nhàn nhạt nói.

“ Hả, cương thi là bởi vì địa từ trường...” Lữ Minh Dương vừa mới mở miệng, đã bị Hàn Di cười khẩy một cái làm nghẹn lại.

“ Ta nói cho ngươi biết, theo như những gì ngươi sắp nói thì chỉ có thể tạo thành hành thi mà thôi, hoặc nhất thời là trá thi. Loại thi thể này chỉ là một phế vật không có chút ý thức nào, cho dù không gặp phải công kích, thì qua một giờ ba khắc cũng sẽ trở lại thành một cỗ thi thể bình thường.” Hàn Di nhàn nhạt nói,” Còn cái gọi là cương thi, là một sinh mệnh thể có đầy đủ ý thức, nguyên nhân cụ thể hình thành mấy lão nhân trong viện nghiên cứu cũng chưa tìm hiểu được. Nhưng có một điểm có thể khẳng định chính là, nếu mà bị cương thi cắn, thì sau đó cũng có vài phần trăm khả năng biến thành cương thi. Sự kiện cương thi phát sinh đầu năm 2000 tại Giang Tây mà ngươi nhắc tới, chính là con cương thi được hình thành sau khi bị con Sửu cương thi kia cắn.”

Lữ Minh Dương nhíu chặt chân mày, nói:” Nói như vậy, sự kiện lần này cũng có thể là Lưu Thúy Hoa kia sau khi bị cương thi cắn, thì chết đi sống lại?”

Hàn Di thở dài nói:” Trước mắt chưa có bất cứ bằng chứng nào chứng minh, nhưng mà chỉ mong không phải chuyện xảy ra như vậy....” Ánh mắt của cô có chút mông lung, tựa hồ nhớ lại sự tình đáng sợ nào đó của bản thân.

Lữ Minh Dương chân mày vẫn như trước không hề giản ra, hắn khẽ gõ gõ đầu nói:” Nếu như không phải bị con Sửu cương thi kia cắn, thì còn có khả năng là nó tự hình thành, nói cách khác là có cơ hội tra ra được nguyên nhân hình thành cương thi? A a, chuyện này thật đúng là một công lao lớn à nha.?”

“ Thế nào? Ngươi còn chưa chịu cám ơn ta?” Hàn Di cười khổ nói.

Lữ Minh Dương đột nhiên xìu mặt, nói:” Thôi, tôi vẫn thích tự do tự tại làm công tác chuyên môn của mình, rãnh rỗi không có việc gì thì bắt hai con tiểu quỷ ra chơi đùa, loại công lớn thế này tôi tình nguyện không nhận.”

Hàn Di nhất thời lại tức giận trừng mắt nhìn Lữ Minh Dương một cái.

Lữ Minh Dương bỗng nhiên nở một nụ cười cầu tài, nói:” Chẳng qua, nếu cô thật sự muốn tôi nói mấy lời cảm ơn cô, không bằng cô đem phương pháp vẽ bùa niệm chú kia dạy cho tôi là được ngay thôi.”

Hàn Di khẽ nhíu mày, rồi bỗng nhiên nhoẽn miệng cười nói,” Ngươi muốn học hả? Vậy thì hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ lần này đi, lúc đó ta sẽ suy nghĩ xem có thu ngươi làm đệ tử hay không.”

Lữ Minh Dương cười khổ một tiếng, lại nằm trở xuống mặt giường ván.

“ Mau đi mơ giấc mơ của ngươi đi.” Hàn Di khẽ cười một tiếng, đi đến đầu giường bên kia ngồi xuống.

“ Ai da, có một đại mỹ nữ ngồi ở trước mặt nhìn tôi, làm sao tôi có thể ngủ được đây.” Lữ Minh Dương thở dài một tiếng nói.

“ Sao đây, có phải muốn ta ngủ cùng với ngươi hay không?” Hàn Di sóng mắt lung linh cười nói.

Lữ Minh Dương lại cười khổ một tiếng, nói:” Thôi, tôi vẫn chưa muốn hại chết cô.”

Hàn Di bỗng thấy lòng nặng trĩu, không khỏi thầm than một hơi, nói:” Không phải ngươi rất tin tưởng khoa học sao? Sao lại tin mấy thứ này?”

Lữ Minh Dương nhắm mắt lại, khẽ lắc lắc đầu, nói:” Không phải cô đã nói, có rất nhiều thứ đến giờ khoa học vẫn không thể giải thích được sao chứ?”

Hàn Di nhất thời im lặng không lên tiếng,” Số mạng Thiên Sát Cô Tinh”, chẳng lẽ đó chính là vận mệnh của Lữ Minh Dương? Cô bỗng nhiên lại nghĩ tới vị cao nhân dù đã trở lại viện nghiên cứu, nhưng vẫn như trước lúc nào cũng mặc y phục tù nhân là Trương đại sư đã từng nói,” Số mạng vốn do trời định, đồng thời cũng do nhân sinh.”

-----------------------------------------

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương