Bất Khả Chiến Bại
-
Chapter Chương 0: Mở Đầu.
Chương 0: Mở Đầu.
Hùng Bá Bang một thời oanh liệt, bá chủ tà phái, đã nhuộm đỏ giang hồ bằng máu tanh. Cửu Đại Môn Phái cùng Lục Đại Thế Gia liên thủ chống trả, thế nhưng vẫn không sao địch nổi uy thế của Bá Huyết Vũ Thần – kẻ được xưng tụng là Thiên Hạ Đệ Nhất Nhân đương thời. Võ lâm chìm trong bóng tối, chính tà đảo điên, tưởng chừng như không còn chút hy vọng le lói.
Bỗng đâu, giữa cơn phong ba bão táp, bốn vị tuyệt thế cao thủ xuất hiện, tựa như bốn vì sao sáng soi đường cho chính đạo. Tứ Đại Cao Thủ, với võ công cái thế, đã giao đấu một trận long trời lở đất với Bá Huyết Vũ Thần tại Tung Sơn, một trong Ngũ Nhạc Sơn – thánh địa của võ lâm chính phái, cuối cùng đánh bại được ma đầu, trả lại ánh sáng thái bình cho giang hồ.
Thiên Tử Sơn hùng vĩ, nằm ở phía bắc Hồ Nam, nơi tọa lạc tổng đàn nguy nga tráng lệ của Hùng Bá Bang nay chìm trong biển lửa ngút trời. Đúng là ‘quyền bất thập niên’, mười năm bá chủ, một đời oai phong lẫm liệt, cuối cùng cũng tan thành mây khói theo cái chết của Bá Huyết Vũ Thần. Ánh lửa đỏ rực hắt lên nền trời, nhuộm cả không gian một màu tang thương bi thảm.
Phía sau tòa thành, cách đó không xa, là vực sâu thăm thẳm nghìn trượng.
Oe …oe …oe …
Một hán tử trung niên vạm vỡ, bên hông đeo trường đao, đứng lặng nhìn hài tử đỏ hỏn đang quấn trong tấm vải. Hài tử ấy chính là cốt nhục của Bá Huyết Vũ Thần, được Hải Hà Lang, ái thiếp của hắn, bảo vệ đến tận hơi thở cuối cùng.
Hán tử thở dài một tiếng nặng nề. Trong thành, từ thuộc hạ đến gia quyến của Bá Huyết Vũ Thần, tất cả đều đã bị hắn tận diệt, không chừa một ai, để tránh hậu hoạn về sau.
- Hài tử này ...
Nhưng đối diện với sinh linh bé nhỏ vô tội, trong lòng hán tử dấy lên một tia xót xa. Bản thân hắn cũng vừa mới được lên chức phụ thân, làm sao có thể nhẫn tâm xuống tay? Cho dù hắn võ công cái thế, lạnh lùng tàn nhẫn với tà ma ngoại đạo, nhưng bảo kiếm trong tay lại không sao hạ thủ được với hài tử.
Song, hắn ta cũng không thể giữ hài tử lại.
- Thật xin lỗi, hài tử. Oán hận thì hãy oán hận ngươi mang dòng máu của Bá Huyết Vũ Thần đi.
Hán tử nhắm mắt lại, đưa hài tử đến bên bờ vực sâu thăm thẳm. Vực sâu hun hút, không thấy đáy, dù là cao thủ võ lâm nếu chẳng may rơi xuống cũng khó toàn mạng.
- Cơ hội sống sót gần như bằng không nhưng nếu như nó sống sót, đó là thiên mệnh của nó, còn ta chính là gặp đại hạn.
Vút
Hán tử ném hài tử xuống vực. Thân ảnh nhỏ bé rơi xuống vực sâu thăm thẳm, nhanh chóng biến mất như một chấm đen giữa không trung.
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook