Bắt Được Anh Rồi Nhé
-
Chương 7
*********
Jake giơ phù hiệu lên khi bốn cảnh sát mặc đồng phục xuất hiện bên cạnh anh.
“Các cậu này, một người nên ở đây canh chừng cô gái,” Jake ra lệnh. “Hai cậu kia, các cậu ra sau nhà và đảm trách của hậu cho tôi.” Anh chỉ vào hai viên cảnh sát. “Chúng ta sẽ xông vào bằng cửa trước,” anh quay sang người cuối cùng. “Tôi chưa thấy có dấu hiệu chưng tỏ có người còn ở trong nhà, nhưng nếu hắn là người tôi nghĩ, và còn ở trong đó, thì hắn liều mạng lắm đấy.”
Vừa lúc ấy, Jake nghe tiếng người mở cửa xe hơi . Anh xỉa tay vào Macy vừa ló đầu ra. “Đừng!”
Cô gái giận dữ nhìn anh nhưng cũng chịu hạ mông xuống ghế.
“Coi chừng cô ấy đấy.” Anh nhắc viên cảnh sát chịu trách nhiệm bảo vệ Macy. “Nếu thấy cần, cậu cứ còng tay cô ấy vào vô lăng cho tôi.”
“Tôi sẽ cẩn thận với cô ta,” viên cảnh sát đáp.
Jake tiến về phía cửa trước. Hai cảnh sát phụ trách cửa hậu đi vòng ra sau nhà, tay lăm lăm hai khẩu Glock.
Khi tiến lại gần, Jake đưa mắt nhìn mấy chữ ‘Con Khốn, Mày Phải Chết’ và ngửi thấy mùi sơn. Jake như cất được gánh nặng. Nỗi lo phải tìm thấy con mèo cưng của Macy nằm trong vũng máu giảm dần. Nhưng mùi sơn đồng thời lại đánh động về một ảo giác ngờ ngợ.
“Cảnh sát thành phố Houston đây! Yêu cầu bỏ ngay vũ khí xuống!” Anh giơ chân đẩy cánh cửa khép hờ trước khi anh và viên cảnh sát yểm đi sau hộ xông vào nhà.
Dòng chữ ‘Muốn Chơi Không?’ được xịt sơn ngang bức tường. Jake nghiến răng, tay vẫn giơ cao súng, anh nhanh nhẹn ngoặt vào phòng khách.
Anh đưa mắt nhìn trái, nhìn phải. Thêm nhiều câu tục tĩu nữa. Kính cửa sổ sau nhà bị đập vỡ và mảnh thủy tinh nhọn văng đầy mặt thảm màu nâu. Anh nghe tiếng chân của viên cảnh sát đi sau yểm hộ. Môt tiếng thịch nho nhỏ vang lên bên tay phải anh.
Lượng adrenaline trong máu anh tăng vọt. Jake quay phắt sang phía có tiếng động và ngón tay sẵn sàng đặt lên cò súng.
Elvis! Anh nín thở. Con mèo mướp co người lại, cặp mắt vàng khè sáng lên và đuôi phe phẩy. Jake sực nhớ ra trong tích tắc và anh ngồi thụp xuống. Elvis phóng lên không trung.
Tay vẫn nắm chắc khẩu súng, Jake vẫy tay ra hiệu cho viên cánh sát đi sau anh vào bếp trong lúc anh theo con mèo ra hành lang.
Khi ngang qua phòng tắm, Elvis chạy biến đâu mất, Jake đi ngang qua phòng vi tính. Thêm nhiều câu tục tĩu sơn dọc tường hanh lang. Mùi sơn xịt nức cả mũi anh. Jake nhăn mặt, cho chân đẩy cánh cửa đúng lúc anh nghe có tiếng động. Không phải tiếng mèo nhảy. Mà là tiếng xịt sơn xì xì. Anh vội vàng lùi lại, áp lưng vào tường hành lang, và lắng nghe để định vị kẻ đột nhập, đoạn lao ngay vào trong.
Jake giơ phù hiệu lên khi bốn cảnh sát mặc đồng phục xuất hiện bên cạnh anh.
“Các cậu này, một người nên ở đây canh chừng cô gái,” Jake ra lệnh. “Hai cậu kia, các cậu ra sau nhà và đảm trách của hậu cho tôi.” Anh chỉ vào hai viên cảnh sát. “Chúng ta sẽ xông vào bằng cửa trước,” anh quay sang người cuối cùng. “Tôi chưa thấy có dấu hiệu chưng tỏ có người còn ở trong nhà, nhưng nếu hắn là người tôi nghĩ, và còn ở trong đó, thì hắn liều mạng lắm đấy.”
Vừa lúc ấy, Jake nghe tiếng người mở cửa xe hơi . Anh xỉa tay vào Macy vừa ló đầu ra. “Đừng!”
Cô gái giận dữ nhìn anh nhưng cũng chịu hạ mông xuống ghế.
“Coi chừng cô ấy đấy.” Anh nhắc viên cảnh sát chịu trách nhiệm bảo vệ Macy. “Nếu thấy cần, cậu cứ còng tay cô ấy vào vô lăng cho tôi.”
“Tôi sẽ cẩn thận với cô ta,” viên cảnh sát đáp.
Jake tiến về phía cửa trước. Hai cảnh sát phụ trách cửa hậu đi vòng ra sau nhà, tay lăm lăm hai khẩu Glock.
Khi tiến lại gần, Jake đưa mắt nhìn mấy chữ ‘Con Khốn, Mày Phải Chết’ và ngửi thấy mùi sơn. Jake như cất được gánh nặng. Nỗi lo phải tìm thấy con mèo cưng của Macy nằm trong vũng máu giảm dần. Nhưng mùi sơn đồng thời lại đánh động về một ảo giác ngờ ngợ.
“Cảnh sát thành phố Houston đây! Yêu cầu bỏ ngay vũ khí xuống!” Anh giơ chân đẩy cánh cửa khép hờ trước khi anh và viên cảnh sát yểm đi sau hộ xông vào nhà.
Dòng chữ ‘Muốn Chơi Không?’ được xịt sơn ngang bức tường. Jake nghiến răng, tay vẫn giơ cao súng, anh nhanh nhẹn ngoặt vào phòng khách.
Anh đưa mắt nhìn trái, nhìn phải. Thêm nhiều câu tục tĩu nữa. Kính cửa sổ sau nhà bị đập vỡ và mảnh thủy tinh nhọn văng đầy mặt thảm màu nâu. Anh nghe tiếng chân của viên cảnh sát đi sau yểm hộ. Môt tiếng thịch nho nhỏ vang lên bên tay phải anh.
Lượng adrenaline trong máu anh tăng vọt. Jake quay phắt sang phía có tiếng động và ngón tay sẵn sàng đặt lên cò súng.
Elvis! Anh nín thở. Con mèo mướp co người lại, cặp mắt vàng khè sáng lên và đuôi phe phẩy. Jake sực nhớ ra trong tích tắc và anh ngồi thụp xuống. Elvis phóng lên không trung.
Tay vẫn nắm chắc khẩu súng, Jake vẫy tay ra hiệu cho viên cánh sát đi sau anh vào bếp trong lúc anh theo con mèo ra hành lang.
Khi ngang qua phòng tắm, Elvis chạy biến đâu mất, Jake đi ngang qua phòng vi tính. Thêm nhiều câu tục tĩu sơn dọc tường hanh lang. Mùi sơn xịt nức cả mũi anh. Jake nhăn mặt, cho chân đẩy cánh cửa đúng lúc anh nghe có tiếng động. Không phải tiếng mèo nhảy. Mà là tiếng xịt sơn xì xì. Anh vội vàng lùi lại, áp lưng vào tường hành lang, và lắng nghe để định vị kẻ đột nhập, đoạn lao ngay vào trong.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook