Bắt Đền Ông Xã Nhiều Tiền
-
Chương 8
Ngồi ở khách sạn năm sao dùng cơm Tây, nguyên bản là chuyện vui vẻ nhất, nhưng nếu là chọn sai người cùng ăn chính là sai lầm lớn, dù cho ăn bữa tối có bao nhiêu ngon cũng sẽ trở nên khó có thể nuốt xuống, Hà Hi Nhiên hiện tại có loại cảm giác này.
“Dùng cơm phải bảo trì tâm tình vui vẻ, anh giữ khuôn mặt khó coi thế tôi ăn bữa cơm thật khó nuốt trôi.” Khó trách cô nhìn người đàn ông này vô cùng vừa lòng, nhưng vẫn không có được cảm tình.
Bạch Vũ Đường buông dao nĩa, tao nhã dùng khăn lau miệng, bình tĩnh mặt hỏi: “Cô rốt cuộc muốn thế nào?”
Người đàn ông này thật là làm cho người ta rất muốn thưởng cho anh một cái tát, mặc dù nghĩ như vậy, Hà Hi Nhiên mặt ngoài vẫn là miệng vô tội nói. “Tôi không phải nói, chỉ cần anh có thể chuyên tâm cùng tôi ăn bữa cơm, về sau tôi sẽ tôn trọng ý của anh, anh bảo tôi không cần xuất hiện, tôi sẽ không sẽ xuất hiện, anh bảo tôi xuất hiện, tôi sẽ xuất hiện.”
“Cô không biết đây là làm điều thừa sao?”
“Nếu anh chuyên tâm cùng tôi ăn bữa cơm, nói không chừng hội phát hiện con người của tôi kỳ thật rất đáng yêu, ít nhất bạn bè của tôi đều cảm thấy được tôi đáng yêu, không những thế còn là một cô gái đáng yêu được nhiều người yêu mến.”
Người phụ nữ này có thể khờ dại như vậy sao? Anh thật hoài nghi, tổng cảm thấy được cô hôm nay còn có mục đích khác. “Tôi đối với phụ nữ cảm giác đầu tiên liền quyết định, mặc kệ cô làm cái gì, đều rất khó thay đổi ý nghĩ tôi đối với cô.”
“Không nghĩ tới anh là người đàn ông qua loa đại khái như vậy, chỉ bằng ấn tượng đầu tiên liền quyết định quan hệ tương lai.”
“Nếu cô tìm không thấy lực hấp dẫn gì ở trên một người nào đó, cô còn có thể nghĩ muốn cùng đối phương tiếp tục, có ý nghĩ cùng đối phương yêu đương sao?”
“Chưa từng có người nói tôi không có lực hấp dẫn!” Cô thật muốn mắng chửi người, người kia rất không có mắt!
Bạch Vũ Đường không đáng chữa trị…..
“Được rồi, cho dù tôi không có lực hấp dẫn, vậy Chương Gia Quân thì sao? Vì cái gì anh lại coi trọng cô ta?” Dừng một lát, cô tiếp theo bổ sung nói: “Anh không cần nói chuyện này theo tôi không liên quan đến tôi, bởi vì tôi thật sự không cam lòng, mặc kệ nhìn thế nào, tôi đều so với cô ta hơn, vì cái gì các người đều lựa chọn cô gái đó?”
Các người? Mặc dù thắc mắc ý cô còn nói đến ai nữa nhưng anh vẫn thành tâm nói: “Mỗi người đều là cá thể độc lập, không thể có đem so sánh, nhưng cô ấy làm cho tôi rung động.”
“Khó có được câu trả lời của anh làm tôi thấy dễ nghe, được rồi tôi có lương tâm cho anh một đề nghị, kỳ thật Chương Gia Quân căn bản không đáng để anh lãng phí khí lực, tôi so với cô ta thích hợp hơn, muốn thận trọng suy nghĩ lại một chút không?”
“Mặc kệ tôi cùng cô ấy có kết quả như thế nào, với cô đều không có quan hệ.”
“Tôi đã hạ chiến thư với Chương Gia Quân, có điều cô ta là người thông minh, tin tưởng cô ta nhận rõ khoảng cách giữa hai người lớn thế nào, sẽ tức thời không chiến mà chạy.”
“Đây là ý gì?”
“Cô ta không có nói cho anh sao? Ngày đó tại bữa tiệc chúng tôi đã hàn huyên không ít.”
Thời điểm nhìn thấy Chương Gia Quân là lúc cô đã uống đến mức ngủ gục trên bàn, anh cũng nhận thấy có điểm không thích hợp. Ở nơi đây, cô hẳn sẽ không để mình quá chén mà ngủ gục, hống chi cô biết rõ bản thân khi say sẽ buồn ngủ, nếu không phải đã có chuyện gì xảy ra, cô sao có thể không khống chế được bản thân như thế được? Thì ra là người phụ nữ này giở trò quỷ.
“Hai người nói chuyện gì?”
“Chúng tôi nói không ít chuyện, nhưng chủ yếu vẫn là về thân phận thật của anh… Đúng rồi, cô ta thì ra không biết quan hệ của anh và tập đoàn Thiên Tuấn, anh vì sao không nói cho cô ấy biết? Không lẽ anh đang vui đùa với cô ta đấy chứ?” Vẻ mặt không đồng ý nhìn anh lắc đầu.
Bạch Vũ Đường thấp giọng mắng, “Shit!” Khó trách cô hội vội vã cùng anh phân rõ giới tuyến, cô có phải hay không cũng nghĩ đến anh không thật lòng, cho nên mới cố ý giấu diếm thân phận mình?
“Có điều, cô ta sớm muộn gì sẽ biết thân phận của anh, nhận rõ khoảng cách của hai người xa thế nào, tôi chỉ lợi dụng cơ hội giúp anh nói rõ chân tướng, cho anh bớt một việc mà thôi.”
“Cô không có quan hệ gì với chúng tôi, dựa vào gì mà xen vào chuyện của người khác?”
“Tôi nhiều lắm cũng chỉ nói ra một sự thật, không thể coi là xen vào chuyện của người khác.”
Đúng vậy, anh nếu là sớm một bước nói ra thân phận, cô ta căn bản không có cơ hội chế tạo thêm tình tiết. Cùng cô ta ngồi đây đôi co cũng vô nghĩa, không bằng anh nhanh chạy đến bên cô gái chết tiệt kia giải quyết vấn đề còn hơn.
“Cô cứ từ từ ăn, tôi không thể tiếp.” Anh đứng dậy chạy lấy người.
Hà Hi Nhiên bất đắc dĩ thở dài. Vốn hy vọng bữa cơm này có thể vui vẻ ăn xong, không nghĩ tới...... Quên đi, dù sao rất nhanh sẽ có người bổ sung vào vị trí của anh.
“Thật sự làm phiền cô, cảm ơn đã giúp.” Bạch Vũ Tĩnh đi đến ngồi xuống.
Cô không thèm để ý, kiêu ngạo khoát tay nói “Tôi chỉ tới đây ăn cơm, thuận tiện thì giúp thôi.”
“Có điều tôi rất hiếu kỳ, vì sao cô đột nhiên quyết định giúp đỡ?”
“Đột nhiên nghĩ thông suốt, ép buộc lôi kéo người đàn ông không yêu tôi, thật sự là vô nghĩa.”
“Phải không? Nếu không phải đối với nó không có cảm giác động tâm, cô hẳn không dễ dàng buông tay như vậy.” Lần trước ba người bọn họ cùng nhau ăn cơm, cô đã phát hiện Hà Hi Nhiên đối với người em kiêu ngạo của mình, một chút hứng thú cũng không có, cũng bởi vậy nên cô mới tìm đến cô ta.
Biết bữa tiệc tại Nhan gia cô ta cũng tham dự, không biết ngày đó phát sinh chuyện gì mà có thể khiến em trai nửa đêm dẫn theo người trong lòng về nhà, sang ngày hôm sau lại lập tức tuyên bố chia tay.
Sau khi biết rõ chân tướng, cô nhờ Hà Hi Nhiên đưa cho em trai một chút manh mối sự việc ngày đó, Hà Hi Nhiên cũng không lập tức đồng ý giúp đỡ, đột nhiên hôm qua lại gọi điện nói đồng ý, đồng ý làm người tốt một lần.
Chuyện đến nước này Hà Hi Nhiên cũng không giấu diếm “Đúng vậy, anh ta không cho tôi cơ hội, tôi biết làm thế nào thích anh ta đây? Nhưng điều kiện của anh ta tốt hơn bạn trai cũ của tôi, điều này khiến tôi phải giơ tay khen ngợi, tôi vì muốn làm bẽ mặt bạn trai cũ, đương nhiên nếu có thể để anh ta có cơ hội ăn một bình dấm chua thì càng tốt, hơn nữa thật trùng hợp, bọn họ lại là học đệ học trưởng của nhau, chính vì thế tôi mới lựa chọn Bạch Vũ Đường, theo đuổi anh ta.”
Thì ra là như vậy! Bạch Vũ Tĩnh không tán thành chuyện Hà Hi Nhiên đem hôn nhân ra làm thủ đoạn để báo thù. “Cô không biết hành động vậy là rất tuỳ tiện sao? Hôn nhân là chuyện cả đời, hai người không yêu nhau thì cùng nhau đi đến cuối đời là chuyện đau khổ lắm.”
“Đau khổ ư? Tôi lại cảm thấy không chừng có thể tìm được hạnh phúc.”
Cô không nói gì, cuộc sống chính là một ván bài, người khác cho rằng đặt cược sai cửa, nhưng cũng có thể đó chính là lựa chọn thông minh nhất. Đậy nắp quan tài mới có thể khẳng định, thắng thua trong cuộc đời vốn chỉ được xác định vào thời khắc trước khi sinh mệnh kết thúc mà thôi.
“Bạch tiểu thư, tôi cũng có một vấn đề thắc mắc. Biết rõ Bạch lão gia sẽ phải đối, vì sao cô lại lựa chọn giúp bọn họ ở cùng một chỗ?”
“Tôi hi vọng em trai tôi có thể hạnh phúc.”
“Không sinh ra trong cùng một tầng lớp xã hội là cách biệt quá lớn, bọn họ cùng một chỗ chưa chắc đã có được hạnh phúc.”
“Tôi tin, có tình yêu bọn họ sẽ vượt qua mọi sự chênh lệch.”
“Cô còn chưa gặp Chương Gia Quân, nói không chừng cô ta căn bản không hiểu thế nào là làm một người vợ tốt.”
“Làm một người vợ tốt cần có thời gian để học tập, hơn nữa, gian khổ có thể chia rẽ tình yêu, khiến hai người chia đôi đường, nhưng cũng có thể khiến hai người càng thêm gắn bó keo sơn.”
Hà Hi Nhiên hiểu được gật gật đầu “Chỉ mong Chương Gia Quân hiểu được phần tâm ý này của cô.”
“Tôi tin hai người bọn họ nhất định có được hạnh phúc.”
“Tôi cũng hi vọng bọn họ hạnh phúc, không cần làm phí công của tôi.” Đây là lời thật lòng của cô, bởi con đường tình cảm của mình không thuận lợi, cô luôn ghen tỵ với những người tự xưng là yêu nhau này, khó tránh khỏi ý muốn chia rẽ họ, tra tấn bọn họ một chút, chính là những người có tình đến với nhau vẫn là chuyện vui mừng… Không biết đến khi nào, liệu cô có thể tìm được ình một người như thế đây?
Xe bus dừng, Chương Gia Quân không đi thẳng về nhà mà đi đến phía ghế ngồi đợi xe bus ngồi xuống.
Thời gian gần đây cô cả ngày trì độn, không biết bản thân đã làm gì, lúc làm việc cũng hay ngẩn người, ăn cơm cũng ngẩn người, ngồi xe cũng ngẩn người, tắm cũng ngẩn người, nằm trên giường lại càng ngẩn người hơn… Hỏi cô muốn gì, cô cũng không biết nữa, cảm giác cả người trống rỗng, giống như mất đi thứ gì đó, chính là ngay bản thân cô cũng không biết phải giải thích thế nào.
Cô biết mình phải lấy lại tinh thần, không thể tiếp tục thất hồn lạc phách mãi, nhưng cả người lười biếng không nghe theo lời cô, đừng nói chính cô thấy không tốt, người xung quanh cũng chịu không nổi, liên tiếp khuyên cô nghỉ ngơi, tìm một hơi “Sơn thuỷ hữu tình” để giải toả buồn phiền.
Tìm chỗ để giải toả buồn phiền sao? Nếu làm thế có thể giải quyết vấn đề của cô, cô sẽ dùng thời gian nghỉ đông năm nay để mỗi ngày ngắm núi nhìn sông, để loại bỏ hết những điều buồn phiền đang sinh sôi trong con người cô.
Quả thật, cô biết thứ mình cần chính là thời gian, tim luôn trong trạng thái phập phồng bất an, cô nghĩ, chỉ cần qua đợt sóng gió này cô sẽ có thể khôi phục bình thường…
“Em đi theo anh.” Bạch Vũ Đường đột nhiên xuất hiện nắm lấy tay cô, cô với khuôn mặt kinh ngạc bị kéo từ trên ghế đi đến chiếc xe đậu ven đường.
Đây là chuyện gì? Anh sao lại ở chỗ này? Chương Gia Quân vừa sợ vừa hoảng hốt mở lớn mắt nhìn anh.
Cho đến khi anh thành công nhét cô vào trong xe, giúp cô thắt dây an toàn cô mới có phản ứng “Anh muốn làm gì?”
Anh vòng qua bên kia, ngồi vào ghế lái, ngắn gọn trả lời “Chúng ta tìm chỗ kết hôn.” {hana: Ách, anh này, được!!! }
Thoáng sợ hãi, nhưng cô tỉnh táo lại rất nhanh. Chuyện này chắc chắn không phải sự thật, nhưng nhìn bộ dạng cuồng loạn của anh thật khiến người khác bất an. “Anh điên rồi sao?” (HHĐ: CGP thật tình kô ai giống tỉ soái ca lắm tiền muốn kết hôn thế mà tỉ nói người ta điên nếu là ta àh chắc chắn gật đầu gấp haizaa… thật đáng tiếc mơ màng có soái ca lắm tiền cầu hôn mình ….)
Bạch Vũ Đường khỏi động xe, cho xe chạy thẳng phía trước. “Đúng, anh điên rồi. Anh phải thật nhanh biến em thành người phụ nữ của anh, em sẽ không còn cách nào phân rõ giới hạn với anh nữa.”
“Là anh ép em.”
“Anh, anh ép gì em?”
Anh đột nhiên chuyển tay lái về phía bên đường, phanh gấp lại. “Người phụ nữ kia mới nói chút chuyện “loạn thất bát tao” em đã vội vã chia tay anh, đây không phải em ép anh đi kết hôn sao?” (HHĐ: ý ở đây là nói lời không thật)
Mở miệng nửa ngày cô mới thốt ra được một câu “Làm sao anh biết chuyện này?”
“Em nói xem.”
“Ngoài Hà Hi Nhiên ra không ai biết chuyện này, chính là cô ta sao? Cô ta sao có thể chủ động thẳng thắn với anh thế được?”
“Anh làm sao mà biết không quan trọng, ngược lại, em vì những lý do nhạt nhẽo như thế mà muốn đẩy anh ra, điều này làm anh thật sự tức giận.” Đối với hành động của Hà Hi Nhiên, anh không có hứng thú tìm hiểu, vì anh hiện giờ toàn tâm toàn ý muốn cô biết bản thân anh đang có bao nhiêu tức giận, càng nói càng lớn tiếng, càng nói càng kích động.
“Lý do đó sao lại gọi là nhạt nhẽo?” Giọng của cô một chút chắc chắn cũng không có. Đương nhiên, cô chưa từng nghĩ tới anh sẽ cảm ơn cô, nhưng cô cũng không thể đoán được anh lại giận dữ thế này, giống ngày đó tại bữa tiệc Nhan gia, anh rõ ràng rất tức giận, nhưng vẫn không chế được, điều này khiến cô nghĩ anh luôn là người có thể khống chế tình cảm của mình tốt nhất.
“Anh là ai quan trọng thế sao? Chẳng lẽ bởi vì anh có quan hệ với tập đoàn Thiên Tuấn, anh đối với em một chút ý nghĩa cũng không có sao?” Giọng của anh không chút nào là muốn dịu xuống. Cô gái này thật là ngu ngốc, nếu ôm nay không hung hăng dạy bảo cô một chút, về sau chỉ sợ người trong gia tộc nói cô vài câu, cô liền trình diễn màn phản kháng ngoạn mục kia thì anh sẽ không biết phải chống đỡ sao nữa.
“…Là em không xứng với anh.” Cô căn bản chỉ có thể lùi, vô lực chống đỡ.
“Anh không biết em không có tự tin với bản thân hay không tin tưởng anh? Nhưng anh lại rất tin vào mắt mình, nếu không anh đã không đánh cược tất cả, vượt qua cản trở trong lòng để ở bên cạnh em.” Trước khi trò chơi của cô bắt đầu, bọn họ đã từng gặp nhau ba lần, rõ ràng anh đã rung động, lại mãi không hành động. Thân là người nối nghiệp của tập đoàn Thiên Tuấn, phải lo lắng rất nhiều chuyện, để đến được với cô không phải là chuyện đơn giản.
“… Chúng ta thật sự chênh lệch quá lớn.” Cô nói không nên lời, nghe những lời người đàn ông này nói, trong lòng cô vô cùng áy náy. Cô hoàn toàn cho rằng bản thân không thể tiến vào thế giới của anh, vì thế cô lùi bước, thế nhưng cô cũng chưa từng nghĩ lại, anh quyết định ở bênh cạnh cô không biết cần bao nhiêu dũng khí.
Thoáng một chút, giọng anh trở nên trầm thấp. “Nếu chúng ta kết hôn và trở thành vợ chồng, chúng ta sẽ trở thành những người gần gũi nhất, lúc đó chúng ta sẽ không còn khoảng cách nào nữa.”
Nuốt nước miếng, Chương Gia Quân run rẩy hỏi “Anh không phải thật sự mang em đi kết hôn chứ?” Cô còn chưa chuẩn bị tâm lý a.
“Chúng ta chỉ cần tìm một giáo đường, có người đồng ý làm chứng cho chúng ta, vậy là đã có thể kết hôn.” Anh chân thành nói.
Lúc này đây cô không biết nói gì, bởi cô biết, những điều anh nói hoàn toàn không phải đang đùa giỡn.
“Lúc trước anh đã nói, anh xác định chuyện kết hôn với em để nói chuyện yêu đương với em, vốn định để tiến hành từng bước, là em không an phận, mới bị người ta châm ngòi khiêu khích một chút đã đòi chia tay anh, làm anh cảm thấy tốt nhất là nên đẩy nhanh tiến độ, trực tiếp kết hôn sớm là tốt nhất.”
“… Kết hôn nếu không thông báo với cha mẹ, bọn họ sẽ đoạn tuyệt với em.”
“Kết hôn chẳng qua chỉ khẳng định danh phận vợ chồng của chúng ta, kế tiếp vẫn sẽ có hôn lễ long trong, anh cam đoan có thể làm vừa lòng cha mẹ vợ tương lai.”
“… Chuyện này có phải rất phiền phức không?”
Bạch Vũ Đường lạnh lùng nhướn mày, như đang nói – Em có tư cách oán trách sao?
Một hồi lâu, anh nén giận nói “Nếu em không cho rằng chuyện anh lo lắng sự việc sẽ không diễn tiến đến nước này là phiền toái.”
“…Nếu ngay từ đầu anh không giấu diếm thân phận mình, sự tình cũng sẽ không biến thành thế này.” Thật sự kỳ quái, người đuối lý rõ ràng phải là anh, vì sao giờ lại thành cô thế này?
“Anh cũng không hề giấu diếm, chỉ là không giới thiệu về hoàn cảnh đặc biệt của anh thôi.”
Nghĩ kỹ lại, quả thật là thế, có điều cô sao có thể thừa nhận “Cái này không phải đều giống nhau.”
“Không lẽ anh vừa gặp em là phải lôi ngay gia thế bối cảnh ra khoe sao?”
“Ách… Đương nhiên không phải.” Cô đột nhiên cảm thấy bản thân thật ngu xuẩn.
“Nếu em không muốn kết hôn, vậy em thề đi, thề rằng từ nay về sau, dù có chuyện gì, có kẻ nào nói gì với em, em cũng sẽ không tuỳ tiện chia tay anh.”
Anh căn bản chính là con người xảo trá. Có điều tình thế trước mắt không phải cô muốn không thề là được, anh đang xúc động mạnh thế nhất định sẽ đưa cô đi kết hôn, chuyện này không phải tốt a….
Đúng là đáng cười, vì sao cô phải sợ hãi anh thế này? Đúng vậy, không có lý chút nào, thế nhưng cô lại không thể phản kích, có lẽ đây là sự trả giá cao nhất khi yêu một người đi.
Bĩu môi, Chương Gia Quân nhấc tay thề, bất kể ai nói gì, tuyệt đối sẽ không chủ động chia tay anh, nếu không phạt cô mỗi ngày đều phải hát tình ca cho anh nghe. Hát hò với cô chính là chuyện đau khổ nhất, bởi vì cô chính là kiều người không thể cảm nhận về âm nhạc, lấy chuyện này để thề chắc hẳn là anh đã vừa long đi?
Đúng vậy, anh vừa lòng, vui vẻ gật đầu, có điều, chuyện này cũng không có nghĩa là đã xong. “Kế hoạch kết hôn hôm nay tạm thời huỷ bỏ, có điều chỉ là để tránh rắc rối, em phải đi theo anh đến một chỗ.”
“Anh muốn đưa em đi đâu nữa?”
Trên núi Đài Trung anh có một khu nhà cho thuê hợp tác cùng một người bạn, gọi là cho thuê nhưng thực chất là để anh có thể tiện nghỉ ngơi. Chúng ta đến đó ở vài ngày, người nhà của anh rất nhanh có thể nắm bắt được tin tức. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
Anh đột nhiên lên trên núi nghỉ ngơi, người nhà nhất địng sẽ quan tâm và điều tra, rồi sẽ biết chuyện anh có đi cùng cô. Người nhà cũng biết nơi đó là nơi để anh nghỉ ngơi thư giãn, không thích người khác quấy rầy, anh mang cô đến đây, cái này chứng tỏ cô đối với anh rất có ý nghĩa. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Chỉ hai chúng ta trên núi sao?” Trống ngực đập thình thịch, cô một chút cũng chưa chuẩn bị a.
Ánh mắt Bạch Vũ Đường đầy thâm tình và nóng bỏng hỏi “Em sợ sao?”
“Em… em có gì mà sợ? Chúng ta…. Nhiều lắm cũng chỉ là cùng nhau lên núi hít thở không khí trong lành thôi… Đúng vậy, không khí trên núi rất tốt, có cơ hội nên hít nhiều một chút…. Không đúng sao?” Trời ạ, cô cuối cùng là đang nói gì? Thật mất mặt quá đi, lắp bắp coi như đã xong rồi, lại còn rất lộn xộn a. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Đúng, chúng ta chỉ lên núi hít thở không khí trong lành thôi, nhưng trong mắt người nhà của anh, bọn họ sẽ cho rằng, khi chúng ta ở cùng một chỗ, kế tiếp nhất định sẽ có hành động. Có điều em yên tâm, không quan tâm bọn họ sẽ có phản ứng gì, hành động gì, anh nhất định bảo vệ em.”
“… Chúng ta nhất định phải lên núi hít thở không khí trong lành sao?” Tuy cô được biết đến là người dũng cảm, nhưng đối mặt với sài lang hổ báo cũng nên cho cô chút thời gian để chuẩn bị a. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Chúng ta lên núi không chỉ để hít thở không khí trong lành.” Anh ngang nhiên xông qua, áp trán lên trán cô “Quan trọng hơn chính là, anh muốn cùng em nói chuyện yêu đương, hưởng thụ thế giới không ai quấy rầy, nga cả Da Da cũng không được.”
Cô thẹn thùng đỏ mặt, “Da Da rất đáng thương, sau đợt ốm vừa rồi em hoàn toàn không có tâm tình để ý đến nó.”
“Anh so với Da Da còn đáng thương hơn.”
“Em… Em không mang theo gì hết, hay là để hôm khác a.”
“Chúng ta tuỳ tiện tìm một bách hoá mua là được.”
“Không, không cần, em về nhà thu thập một chút là được.” Anh cùng cô đến bách hoá, cô sao không biết xấu hổ mua đồ dùng bí mật chứ? Như vậy rất xấu hổ. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Không cần. Sau khi về nhà, nói không chừng cái đầu nhỏ của em lại bắt đầu suy nghĩ lung tung, lại không đi theo anh nữa.” Anh không khách khí gõ đầu cô.
“Em không có.”
“Anh không muốn mạo hiểm.” Anh nhanh chóng hôn lên môi cô, ngồi thẳng người, lái xe đi. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Bá đạo.” Tuy cô nói thế nhưng khoé miệng lại ngọt ngào cong lên, giờ phút này cuối cùng cô cũng đã thông suốt những điều mẹ cô đã nói “Khi con toàn tâm toàn ý yêu một người sẽ không để ý chuyện người đó trói chặt con, mà là mong anh sẽ cố gắng trói chặt con.”
Khi anh lãnh đạm nói, cho dù gặp trên đường cũng giả như không biết cô, lòng cô đau như chết, hôm nay anh không nói đạo lý bắt cô đi, trái tim trong nháy mắt trở nên vui mừng… Tình yêu… thật sự khiến con người hồ đồ rồi. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
Khu nhà của Bạch Vũ Đường trên núi Đài Trung căn bản là khách sạn, ít nhất trong mắt Chương Gia Quân là thế.
Nơi này lớn hơn nhiều lần so với tưởng tượng của cô, mà phòng nghỉ riêng của Bạch Vũ Đường chính là phòng lớn nhất, có hai gian phòng ngủ, bên ngoài còn có một khu có thể dùng để ngắm sao. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Trong này tuyệt vời quá, em đã lâu không nhìn thấy nhiều sao như vậy.” Chương Gia Quân tán thưởng nói.
“Những vì sao kia có động lòng người bao nhiêu cũng sẽ không bằng em.” Ánh mắt của anh một phút cũng không rời khỏi cô, lúc này cô đang ở ngay trước mặt anh, có thể hiểu tâm ý của anh, loại cảm giác này với anh quá xa lạ.
Cô ảo não quay đầu trừng mắt. Đẩy anh xuống, “Anh cũng nằm xuống ngắm sao đi, không cần phải nhìn chằm chằm vào em.”
Nghe vậy, anh không nằm xuống, thay vì khoanh chân thì anh duỗi hai chân ra, “Em thật là keo kiệt.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Em vốn chính là một người hẹp hòi mà, anh giờ mới biết sao?”
“Đúng vậy, có điều không sao, anh sẽ giúp em từ bỏ thói xấu đó.” Anh ngang nhiên hôn lên môi cô, “Từ nay về sau em là trách nhiệm của anh, anh sẽ dùng hết tâm sức của mình để dạy bảo em.”
“Như anh nói thì em có một đống thói xấu nhỉ.” Cô tức giận bĩu môi. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Anh cũng có một đống thói quen xấu, từ nay giao cho em chịu trách nhiệm dạy bảo.”
Câu này khiến cô nở nụ cười ngọt ngào như mật.
“Biết lần đầu anh gặp em từ khi nào không?”
“Đương nhiên, là tháng ba. Lần đầu tiên bắt cóc anh đúng là lo lắng muốn chết.”
Bạch Vũ Đường mỉm cười, nói ra lần đầu bọn họ chính thức gặp nhau “Anh lần đầu tiên nhìn thấy em vào tháng mười một năm trước, một ngày mưa, tầm qua mười hai giờ trưa. Ngày đó, em cũng như hôm nay, ngồi đợi xe bus, có điều hơi khác, lúc đó em có ôm một con mèo nhỏ.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
Chương Gia Quân bị doạ ngồi bật dậy, ngày đó cô đương nhiên nhớ rõ, sau khi ăn trưa xong, cô ra công viên tản bộ, cũng ngày đó cô đã nhặt về một chú mèo nhỏ bị người ta bỏ rơi ở góc công viên, bởi vì mèo nhỏ bị thương rất nhiều, cô cảm thấy nên đưa nó đến bệnh viện thú y, không ngờ trời đột nhiên đổ mưa, đành phải trú ở trạm xe bus, gọi điện thoại cho cô hai đến đón.
“Lầm thứ hai nhìn thấy em, là đầu năm, sau khi kết thúc sinh nhật Lí Duẫn Trạch, em nhận điện thoại của cậu ta, vội vàng chạy tới, khi đó thấy em ném cậu ta vào trong xe, anh đã cố nén cười.”
Ngày đó cô cũng nhớ, khi cô nhận điện thoại đến nơi cũng thấy bên cạnh Lí Duẫn Trạch có mấy người nữa, tuy nhiên đảo mắt một lượt chẳng thấy ai quen, lập tức đem những khuôn mặt đó vứt ra khỏi đầu. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Lần thứ ba anh gặp em là lần anh được mời đến một buổi diễn thuyết, khi anh chuẩn bị rời đi lại gặp em đang cầm máy ảnh chụp hình, bởi vì quá chăm chú, em còn bị ngã một lần.”
“Đó là vì bị vấp phải cục đá…” Cô nhất thời hiểu được, trách không được lúc cô bắt cóc anh, anh lại ngơ ngác nhìn cô như vậy, giống như đã từng gặp cô.
“Lần đầu nhìn thấy em, anh cảm thấy em là một cô gái rất dịu dàng, lần thứ hai gặp em, anh cảm thấy em thật mạnh mẽ, lần thứ ba nhìn thấy em, anh cảm thấy em đúng là một cô vô cùng phóng khoáng. Mỗi lần xuất hiện em đều mang đến một diện mạo khác nhau, anh cuối cùng cũng không biết được em có bao nhiêu mặt? Không nghĩ đến lần thứ tư gặp em, em cho anh một sự kinh hãi to lớn, tự nhiên lại biến thành “kẻ bắt cóc.””
Nhớ tới lần đó, cô nhịn không được bật cười “Là Lí Duẫn Trạch muốn chỉnh em.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Cậu ta vốn tính trẻ con, nhưng qua chuyện này, từ sau chắc cậu ta sẽ không dám tuỳ hứng nữa.” Lí Duẫn Trạch sau đó đã nói rõ nguyên do vì sao cô bắt cóc anh, xin lỗi anh, kết quả bị anh trách mắng không ít.
Giờ này đột nhiên cô nhớ đến một điều “Đúng là anh vừa gặp đã yêu em như anh đã nói sao?”
Bạch Vũ Đường nhướn mày không vui “Anh là người hồ ngôn loạn ngữ thế sao?”
“Chuyện này quá không chân thực.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Đúng vậy a, anh từ đầu cũng không tin có chuyện như vậy, anh không thể nào tin nổi? Cho nên anh cố gắng xem nhẹ cảm giác này, thế nhưng ông trời hết lần này đến lần khác cố ý an bài chúng ta gặp nhau, một lần lại một lần. Anh cuối cùng phải thừa nhận, chỉ có trái tim là không thể dùng lý trí để khống chế.”
Cô thật sự không nghĩ tới, thì ra hai người bọn họ đúng là có duyên, cô giờ này càng hiểu anh, anh đã phải đấu tranh nội tâm thế nào để có thể đến bên cô. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Nếu như không gặp được em, đối với anh có phải có rất nhiều đối tượng khác?” Tuy cô cố gắng ném người nhà Bạch gia ra khỏi đầu, có điều đúng là rất khó, bởi vì bọn họ tồn tại trước mắt, không cách nào trốn tránh.
Anh cẩn thận suy nghĩ, sau đó hỏi cô “Bởi vì em, anh đã từ chối rất nhiều người, không để ý đến lợi ích được mất, em cho rằng như thế tốt không?”
Đương nhiên tốt, có điều, cô không tin cho lắm, “Anh thật sự chưa từng yêu ai sao?”
“Anh quả thật rất thiếu tình người, mặc kệ là người nào, chuyện gì, trong lòng cũng sẽ không phát sinh tình cảm hỉ nộ ái ố, đây là những gì con cháu Bạch gia được học, anh cũng chưa bao giờ cảm thấy không tốt.” Anh đưa tay vén mấy sợi tóc ra sau tai, “Mà em lại là người khác biệt, mọi biểu lộ cảm xúc của em rất thẳng thắn, nói thẳng ra, anh rất hâm mộ em.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Tuy nhiên cha em vẫn muốn em chín chắn một chút, có điều con cái Chương gia toàn là con gái, mấy chị em ở một chỗ là lại líu ríu trò chuyện, với hoàn cảnh như thế, thật sự rất khó giấu diễm tình cảm của mình.” Cô so với ba người em đã là tốt rồi đó.
“Anh có thể tưởng tượng, người nhà em mà tụ lại một chỗ nhất định sẽ rất náo nhiệt.” Ngược lại với Bạch gia, tuy mỗi lần tụ hội không dưới hai mươi người, cùng không thể không coi là “Náo nhiệt”, thế nhưng tâm lý ganh đua lẫn nhau khiến con người ta khó có được tâm tình thoải mái. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Đúng vậy, anh khả năng sẽ không quen a.”
“Có em ở bên anh, anh sẽ từ từ làm quen.”
“Có điều, nếu em mãi mãi không đạt được tiêu chuẩn của người nhà anh thì sao, không thể thích ứng với gia đình anh.” Ngay từ đầu Hà Hi Nhiên và Lí Duẫn Trạch cũng đã cảnh báo cô, sống tại Bạch gia không phải dễ dàng, chí ít đối với một người không quen với bối cảnh như cô là thế. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Em có thể thử ở chung một cách hoà bình với họ, không cần thiết phải thích ứng với họ.”
“Vậy được rồi.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
Bạch Vũ Đường đưa tay kéo cô vào lòng. “Anh đã nói rồi, không cần lo lắng, anh sẽ bảo vệ em.”
Cô tin tưởng nhẹ gật đầu, người đàn ông này đã phải trải qua nhiều thứ mới đến được bên cô, tâm ý của anh cô tuyệt đối không bao giờ hoài nghi.
Chương Gia Quân cầm trên tay máy chụp hình, trong hình, Bạch Vũ Đường ngồi trên tảng đá, hai chân ngâm trong dòng nước. Hôm qua tại công ty bách hoá chọn đồ dùng, anh đột nhiên nói muốn mua máy ảnh, lúc ấy cô còn không rõ ý, thầm nghĩ nếu cô mang theo máy ảnh trên người có thể lợi dụng cơ hội này chụp thật nhiều ảnh, thật không ngờ, máy ảnh này là mua vì cô… Người đàn ông này có phải là quá yêu chiều cô không?
Anh rõ ràng là người đàn ông trưởng thành, hơn nữa cao ngạo rắm thối, có điều, với cô anh rất chu đáo.
Đem máy ảnh treo ở trước ngực, cô đi đến một tảng đá khác ngồi xuống, cũng đem hai chân ngâm vào trong nước “Thời khắc này thật tuyệt, nếu có thể ở mãi đây, vậy còn gì hạnh phúc hơn.”
“Chúng ta không có cách nào để mãi ở lại đây, có điều anh có thể hứa với em, mỗi tháng ít nhất đưa em đến đây một lần.”
Cô thẹn thùng đỏ mặt “Em cũng không phải vợ anh.”
“Nếu không phải em sợ chết khiếp thì hôm qua chúng ta đã ở giáo đường cử hành hôn lễ.”
“Kết hôn là chuyện cả đời, em muốn được mọi người chúc phúc.” Cô nghịch ngợn đung đưa chân giẫm nước, bọt nước bắn lên tung toé, bắn lên người cả hai, nhìn bộ dáng chật vật của anh khiến cô bật cười khanh khánh.
“Chúng ta nhất định sẽ được mọi người chúc phúc.”
Có lẽ, có điều cần bao nhiêu thời gian đây? Một năm, mười năm, hay cả đời? Cô không đến mức ngu ngốc đến mức một chút hiểu biết đều không có, nếu như người Bạch gia vẫn không chấp nhận cho cô vào cửa, mặc kệ cô có cố gắng thế nào, bọn họ cũng sẽ không thật lòng tiếp nhận cô, vì cô mà mở rộng lòng… Mặc dù thế, cô vẫn hi vọng mình có thể phá vỡ phòng thủ trong lòng họ.
“Nói về người nhà anh đi.”
“Người nhà của anh không có gì đáng nhắc đến, thứ bọn họ làm tốt nhất chính là làm thế nào để lợi ích của mình được lớn nhất, mà người ngoại lệ duy nhất trong nhà chính là chị gái anh, chị ấy đã sớm chuyển ra ngoài sống tự lập, bình thường rất ít có cơ hội gặp mặt.”
“Nói vậy là em hoàn toàn không có biện pháp đối phó với người nhà của anh.”
“Người em phải đối phó chỉ mình ông nội anh, lão nhân gia ông mà nói được không một ai dám nói không được, dù sao trước mắt tập đoàn Thiên Tuấn vẫn nằm trong tay ông.”
Từ mười năm trước, cha đáng nhẽ cha anh đã được lãnh chức chủ gia tộc của ông, có điều còn trưởng chưa chắc đã là ưu tú nhất, hơn nữa mẹ anh lại tương đối có thế lực, ông nội lo lắng quyền hành cuối cùng sẽ rơi vào tay mẹ, chậm chạp không chịu giao trọng trách, chờ lúc ông có thể chuyển biến tình hình, cho đến hai năm trước cuối cùng cũng khẳng định ông có thể tiếp nhận nhiệm vụ, mới tuyên bố thân phận người nối nghiệp, đến giờ chỉ đợi anh định ra chuyện chung thân đại sự là có thể trực tiếp nắm quyền.
Mặc dù cha anh đã có quyền lực nhưng thời điểm đó sức khoẻ ông nội vẫn rất tốt, quyền to còn nắm chặt trong tay, hống chi chuyện chung thân đại sự anh còn chưa có ý định tiến đến. Mọi người trong Bạch gia ai cũng hiểu, nếu anh không thể sắp xếp tốt chuyện này thì chính anh là người đã tự chặt đứt con đường đi đến giang sơn của mình, bởi vậy đám họ hàng nội ngoại mới suốt ngày vây quanh ông nội vuốt mông ngựa.
Nghe thế cô lo lắng nhíu mày “Nếu ông anh không thể tiếp nhận em, cái này có ảnh hưởng đến tương lai của anh hay không?”
“Em không cần lo lắng, anh không đến mức vì chuyện này mà bị đá khỏi Bạch gia đâu.”
Lần này đổi lại là anh đưa chân giẫm xuống nước, bọt nước lại tung lên, bắn lên hai người một lần nữa, lần này cô cười không nổi, cô không muốn trở thành “sao chổi” của anh.
“Anh đừng nháo, nếu vì em mà tiền đồ của anh bị ngăn cản, vậy phải làm sao?” Cô cuối cùng cũng hiểu những điều Hà Hi Nhiên đã nói, cơ hội của cô ở Bạch gia một chút cũng không có, chắc hẳn Hà Hi Nhiên là người hiểu rõ hoàn cảnh Bạch gia nhất, biết rõ Bạch gia có thể ảnh hưởng đến tương lai của Bạch Vũ Đường ra sao.
Anh nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi mỏm đá, túm tay cô kéo xuống, hai người lội suốt đi đến ngồi dưới gốc cây.
“Em sợ chết đói sao?”
“Em có thể làm việc, tuyệt đối không sợ chết đói.”
“Vậy sao còn lo lắng.”
“Em sợ tương lai anh sẽ hối hận.” Cô biết rõ lựa chọn của anh, có thể không lo lắng sao…
“Em đối với anh không có lòng tin như vậy sao?” Anh không vui hung hăng đưa tay lên nhí nhí lên trán cô. “Không lẽ không ngọn núi lớn Bạch gia, anh lại không có bản lĩnh tự mình kiếm sống sao?”
Bị anh đánh đau khẽ kêu, cô uỷ khuất che chán “Em không phải có ý này, chỉ là…”
“Anh có thể ngồi lên vị trí hôm nay, ngoài yếu tố gia đình ra, quan trọng hơn chính là nỗ lực của anh. Ngược lại em mới chính là người khiến anh lo lắng, nếu người nhà anh tới tìm em, gây áp lực với em, em sẽ xoay người bỏ chạy sao?”
Chương Gia Quân ảo não “Em không phải đã thề rồi sao?”
“Khế ước giấy trắng mực đen còn có thể đổi ý, thề cũng không thể coi là chắc chắn.” Cô có thể kiên trì một tháng, hai tháng, một năm hay hai nắm, có thể là bọn họ có thể kết hôn như ý, nhưng có đến bảy tám phần người trong Bạch gia nhất định tìm cách bức cô đi, cô có cách nào để kiên quyết không lùi bước hay không?
“Nếu anh không tin, sao còn muốn em thế?”
“Có còn hơn không.”
Cô cười cười nháy mắt “Em thật sự coi trọng lời thề của mình.”
Bạch Vũ Đường đem hai tay cô nắm trong tay mình, thái độ nghiêm túc “Chỉ cần em lộ ra một chút dấu hiệu muốn lùi bước, người nhà của anh sẽ càng áp bức em. Đối mặt với họ, chẳng những không được sợ hãi, mà còn phải bày ra bộ dạng mạnh mẽ nhất.” {Hana: hai người đi oánh trận đoá à}
Cô nhíu mày “Anh muốn em làm người bất tử sao?”
“Đúng thế, anh chính là muốn em làm người bất tử.”
“Như thế thật độc ác.” Cô giả mặt quỷ.
Còn có tâm trí nghĩ anh nói đùa? Cô gái này làm anh không nhịn được nhíu mày. “Anh rất chân thành, nhà của anh rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt, đối với bọn họ mà nói, chỉ có kẻ yếu mới không tỏ rõ thái độ.”
Nếu đúng là thế thật, trừ phi không có đầu óc, nếu không kẻ yếu làm gì phải cùng người ta cậy mạnh? May mắn từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ là kẻ yếu, cái này chắc phải cảm ơn cha cô đã dạy bảo rồi.
“Lo lắng của anh quá thừ, gia cảnh bần cùng không có nghĩa là con người nhu nhược yếu đuối. Em vốn là người rất mạnh mẽ, cho dù toàn thân run rẩy sợ hãi đến chết, em cũng có thể đứng thẳng lưng, tuyệt đối không khiến người ta nhìn thấy em có một chút sợ hãi.” Cô đột nhiên đưa tay tập kích eo anh. “Lúc trước em cầm dao Thụy Sĩ uy hiếp anh, anh có thấy em sợ hãi không?”
Đúng vậy, trở lại ngày đó, cô rõ ràng đang run rẩy, nhưng lại không hề lùi bước. Cẩn thận nghĩ lại, đây không phải chính là điều khiến cô trở nên hấp dẫn với anh hay sao? Nếu như cô có cá tính của một con búp bê thuỷ tinh đẹp mắt, anh nhiều lắm cũng chỉ liếc mắt nhìn qua, sẽ không khơi lên dục vọng muốn chính phục của anh.
“Lúc ấy em thật sự cầm dao Thuỵ Sĩ sao?”
“Đúng vậy, mặc dù không phải giả, nhưng cũng không thể tuỳ tiện cầm một món đồ chơi a, mà dao Thuỵ Sĩ có thể gấp vào nên tương đối an toàn.”
“Anh đúng là đã quá coi thường em.” Anh nhéo nhéo mũi cô, “Bất luận thế nào, em chỉ cần đồng ý với anh một chuyện, gặp khó khăn, không được một mình đối mặt, anh nói sẽ bảo vệ em, anh sẽ dùng tính mạng để giữ lời hứa này.”
“Lời thề của em cũng là dùng tính mạng để đảm bảo.”
Thoáng thở hắt ra, anh đưa tay kéo cô vào trong lòng, hai người lặng lẽ hưởng thụ thời gian yên lặng ấm áp sau giờ ngọ.
“Dùng cơm phải bảo trì tâm tình vui vẻ, anh giữ khuôn mặt khó coi thế tôi ăn bữa cơm thật khó nuốt trôi.” Khó trách cô nhìn người đàn ông này vô cùng vừa lòng, nhưng vẫn không có được cảm tình.
Bạch Vũ Đường buông dao nĩa, tao nhã dùng khăn lau miệng, bình tĩnh mặt hỏi: “Cô rốt cuộc muốn thế nào?”
Người đàn ông này thật là làm cho người ta rất muốn thưởng cho anh một cái tát, mặc dù nghĩ như vậy, Hà Hi Nhiên mặt ngoài vẫn là miệng vô tội nói. “Tôi không phải nói, chỉ cần anh có thể chuyên tâm cùng tôi ăn bữa cơm, về sau tôi sẽ tôn trọng ý của anh, anh bảo tôi không cần xuất hiện, tôi sẽ không sẽ xuất hiện, anh bảo tôi xuất hiện, tôi sẽ xuất hiện.”
“Cô không biết đây là làm điều thừa sao?”
“Nếu anh chuyên tâm cùng tôi ăn bữa cơm, nói không chừng hội phát hiện con người của tôi kỳ thật rất đáng yêu, ít nhất bạn bè của tôi đều cảm thấy được tôi đáng yêu, không những thế còn là một cô gái đáng yêu được nhiều người yêu mến.”
Người phụ nữ này có thể khờ dại như vậy sao? Anh thật hoài nghi, tổng cảm thấy được cô hôm nay còn có mục đích khác. “Tôi đối với phụ nữ cảm giác đầu tiên liền quyết định, mặc kệ cô làm cái gì, đều rất khó thay đổi ý nghĩ tôi đối với cô.”
“Không nghĩ tới anh là người đàn ông qua loa đại khái như vậy, chỉ bằng ấn tượng đầu tiên liền quyết định quan hệ tương lai.”
“Nếu cô tìm không thấy lực hấp dẫn gì ở trên một người nào đó, cô còn có thể nghĩ muốn cùng đối phương tiếp tục, có ý nghĩ cùng đối phương yêu đương sao?”
“Chưa từng có người nói tôi không có lực hấp dẫn!” Cô thật muốn mắng chửi người, người kia rất không có mắt!
Bạch Vũ Đường không đáng chữa trị…..
“Được rồi, cho dù tôi không có lực hấp dẫn, vậy Chương Gia Quân thì sao? Vì cái gì anh lại coi trọng cô ta?” Dừng một lát, cô tiếp theo bổ sung nói: “Anh không cần nói chuyện này theo tôi không liên quan đến tôi, bởi vì tôi thật sự không cam lòng, mặc kệ nhìn thế nào, tôi đều so với cô ta hơn, vì cái gì các người đều lựa chọn cô gái đó?”
Các người? Mặc dù thắc mắc ý cô còn nói đến ai nữa nhưng anh vẫn thành tâm nói: “Mỗi người đều là cá thể độc lập, không thể có đem so sánh, nhưng cô ấy làm cho tôi rung động.”
“Khó có được câu trả lời của anh làm tôi thấy dễ nghe, được rồi tôi có lương tâm cho anh một đề nghị, kỳ thật Chương Gia Quân căn bản không đáng để anh lãng phí khí lực, tôi so với cô ta thích hợp hơn, muốn thận trọng suy nghĩ lại một chút không?”
“Mặc kệ tôi cùng cô ấy có kết quả như thế nào, với cô đều không có quan hệ.”
“Tôi đã hạ chiến thư với Chương Gia Quân, có điều cô ta là người thông minh, tin tưởng cô ta nhận rõ khoảng cách giữa hai người lớn thế nào, sẽ tức thời không chiến mà chạy.”
“Đây là ý gì?”
“Cô ta không có nói cho anh sao? Ngày đó tại bữa tiệc chúng tôi đã hàn huyên không ít.”
Thời điểm nhìn thấy Chương Gia Quân là lúc cô đã uống đến mức ngủ gục trên bàn, anh cũng nhận thấy có điểm không thích hợp. Ở nơi đây, cô hẳn sẽ không để mình quá chén mà ngủ gục, hống chi cô biết rõ bản thân khi say sẽ buồn ngủ, nếu không phải đã có chuyện gì xảy ra, cô sao có thể không khống chế được bản thân như thế được? Thì ra là người phụ nữ này giở trò quỷ.
“Hai người nói chuyện gì?”
“Chúng tôi nói không ít chuyện, nhưng chủ yếu vẫn là về thân phận thật của anh… Đúng rồi, cô ta thì ra không biết quan hệ của anh và tập đoàn Thiên Tuấn, anh vì sao không nói cho cô ấy biết? Không lẽ anh đang vui đùa với cô ta đấy chứ?” Vẻ mặt không đồng ý nhìn anh lắc đầu.
Bạch Vũ Đường thấp giọng mắng, “Shit!” Khó trách cô hội vội vã cùng anh phân rõ giới tuyến, cô có phải hay không cũng nghĩ đến anh không thật lòng, cho nên mới cố ý giấu diếm thân phận mình?
“Có điều, cô ta sớm muộn gì sẽ biết thân phận của anh, nhận rõ khoảng cách của hai người xa thế nào, tôi chỉ lợi dụng cơ hội giúp anh nói rõ chân tướng, cho anh bớt một việc mà thôi.”
“Cô không có quan hệ gì với chúng tôi, dựa vào gì mà xen vào chuyện của người khác?”
“Tôi nhiều lắm cũng chỉ nói ra một sự thật, không thể coi là xen vào chuyện của người khác.”
Đúng vậy, anh nếu là sớm một bước nói ra thân phận, cô ta căn bản không có cơ hội chế tạo thêm tình tiết. Cùng cô ta ngồi đây đôi co cũng vô nghĩa, không bằng anh nhanh chạy đến bên cô gái chết tiệt kia giải quyết vấn đề còn hơn.
“Cô cứ từ từ ăn, tôi không thể tiếp.” Anh đứng dậy chạy lấy người.
Hà Hi Nhiên bất đắc dĩ thở dài. Vốn hy vọng bữa cơm này có thể vui vẻ ăn xong, không nghĩ tới...... Quên đi, dù sao rất nhanh sẽ có người bổ sung vào vị trí của anh.
“Thật sự làm phiền cô, cảm ơn đã giúp.” Bạch Vũ Tĩnh đi đến ngồi xuống.
Cô không thèm để ý, kiêu ngạo khoát tay nói “Tôi chỉ tới đây ăn cơm, thuận tiện thì giúp thôi.”
“Có điều tôi rất hiếu kỳ, vì sao cô đột nhiên quyết định giúp đỡ?”
“Đột nhiên nghĩ thông suốt, ép buộc lôi kéo người đàn ông không yêu tôi, thật sự là vô nghĩa.”
“Phải không? Nếu không phải đối với nó không có cảm giác động tâm, cô hẳn không dễ dàng buông tay như vậy.” Lần trước ba người bọn họ cùng nhau ăn cơm, cô đã phát hiện Hà Hi Nhiên đối với người em kiêu ngạo của mình, một chút hứng thú cũng không có, cũng bởi vậy nên cô mới tìm đến cô ta.
Biết bữa tiệc tại Nhan gia cô ta cũng tham dự, không biết ngày đó phát sinh chuyện gì mà có thể khiến em trai nửa đêm dẫn theo người trong lòng về nhà, sang ngày hôm sau lại lập tức tuyên bố chia tay.
Sau khi biết rõ chân tướng, cô nhờ Hà Hi Nhiên đưa cho em trai một chút manh mối sự việc ngày đó, Hà Hi Nhiên cũng không lập tức đồng ý giúp đỡ, đột nhiên hôm qua lại gọi điện nói đồng ý, đồng ý làm người tốt một lần.
Chuyện đến nước này Hà Hi Nhiên cũng không giấu diếm “Đúng vậy, anh ta không cho tôi cơ hội, tôi biết làm thế nào thích anh ta đây? Nhưng điều kiện của anh ta tốt hơn bạn trai cũ của tôi, điều này khiến tôi phải giơ tay khen ngợi, tôi vì muốn làm bẽ mặt bạn trai cũ, đương nhiên nếu có thể để anh ta có cơ hội ăn một bình dấm chua thì càng tốt, hơn nữa thật trùng hợp, bọn họ lại là học đệ học trưởng của nhau, chính vì thế tôi mới lựa chọn Bạch Vũ Đường, theo đuổi anh ta.”
Thì ra là như vậy! Bạch Vũ Tĩnh không tán thành chuyện Hà Hi Nhiên đem hôn nhân ra làm thủ đoạn để báo thù. “Cô không biết hành động vậy là rất tuỳ tiện sao? Hôn nhân là chuyện cả đời, hai người không yêu nhau thì cùng nhau đi đến cuối đời là chuyện đau khổ lắm.”
“Đau khổ ư? Tôi lại cảm thấy không chừng có thể tìm được hạnh phúc.”
Cô không nói gì, cuộc sống chính là một ván bài, người khác cho rằng đặt cược sai cửa, nhưng cũng có thể đó chính là lựa chọn thông minh nhất. Đậy nắp quan tài mới có thể khẳng định, thắng thua trong cuộc đời vốn chỉ được xác định vào thời khắc trước khi sinh mệnh kết thúc mà thôi.
“Bạch tiểu thư, tôi cũng có một vấn đề thắc mắc. Biết rõ Bạch lão gia sẽ phải đối, vì sao cô lại lựa chọn giúp bọn họ ở cùng một chỗ?”
“Tôi hi vọng em trai tôi có thể hạnh phúc.”
“Không sinh ra trong cùng một tầng lớp xã hội là cách biệt quá lớn, bọn họ cùng một chỗ chưa chắc đã có được hạnh phúc.”
“Tôi tin, có tình yêu bọn họ sẽ vượt qua mọi sự chênh lệch.”
“Cô còn chưa gặp Chương Gia Quân, nói không chừng cô ta căn bản không hiểu thế nào là làm một người vợ tốt.”
“Làm một người vợ tốt cần có thời gian để học tập, hơn nữa, gian khổ có thể chia rẽ tình yêu, khiến hai người chia đôi đường, nhưng cũng có thể khiến hai người càng thêm gắn bó keo sơn.”
Hà Hi Nhiên hiểu được gật gật đầu “Chỉ mong Chương Gia Quân hiểu được phần tâm ý này của cô.”
“Tôi tin hai người bọn họ nhất định có được hạnh phúc.”
“Tôi cũng hi vọng bọn họ hạnh phúc, không cần làm phí công của tôi.” Đây là lời thật lòng của cô, bởi con đường tình cảm của mình không thuận lợi, cô luôn ghen tỵ với những người tự xưng là yêu nhau này, khó tránh khỏi ý muốn chia rẽ họ, tra tấn bọn họ một chút, chính là những người có tình đến với nhau vẫn là chuyện vui mừng… Không biết đến khi nào, liệu cô có thể tìm được ình một người như thế đây?
Xe bus dừng, Chương Gia Quân không đi thẳng về nhà mà đi đến phía ghế ngồi đợi xe bus ngồi xuống.
Thời gian gần đây cô cả ngày trì độn, không biết bản thân đã làm gì, lúc làm việc cũng hay ngẩn người, ăn cơm cũng ngẩn người, ngồi xe cũng ngẩn người, tắm cũng ngẩn người, nằm trên giường lại càng ngẩn người hơn… Hỏi cô muốn gì, cô cũng không biết nữa, cảm giác cả người trống rỗng, giống như mất đi thứ gì đó, chính là ngay bản thân cô cũng không biết phải giải thích thế nào.
Cô biết mình phải lấy lại tinh thần, không thể tiếp tục thất hồn lạc phách mãi, nhưng cả người lười biếng không nghe theo lời cô, đừng nói chính cô thấy không tốt, người xung quanh cũng chịu không nổi, liên tiếp khuyên cô nghỉ ngơi, tìm một hơi “Sơn thuỷ hữu tình” để giải toả buồn phiền.
Tìm chỗ để giải toả buồn phiền sao? Nếu làm thế có thể giải quyết vấn đề của cô, cô sẽ dùng thời gian nghỉ đông năm nay để mỗi ngày ngắm núi nhìn sông, để loại bỏ hết những điều buồn phiền đang sinh sôi trong con người cô.
Quả thật, cô biết thứ mình cần chính là thời gian, tim luôn trong trạng thái phập phồng bất an, cô nghĩ, chỉ cần qua đợt sóng gió này cô sẽ có thể khôi phục bình thường…
“Em đi theo anh.” Bạch Vũ Đường đột nhiên xuất hiện nắm lấy tay cô, cô với khuôn mặt kinh ngạc bị kéo từ trên ghế đi đến chiếc xe đậu ven đường.
Đây là chuyện gì? Anh sao lại ở chỗ này? Chương Gia Quân vừa sợ vừa hoảng hốt mở lớn mắt nhìn anh.
Cho đến khi anh thành công nhét cô vào trong xe, giúp cô thắt dây an toàn cô mới có phản ứng “Anh muốn làm gì?”
Anh vòng qua bên kia, ngồi vào ghế lái, ngắn gọn trả lời “Chúng ta tìm chỗ kết hôn.” {hana: Ách, anh này, được!!! }
Thoáng sợ hãi, nhưng cô tỉnh táo lại rất nhanh. Chuyện này chắc chắn không phải sự thật, nhưng nhìn bộ dạng cuồng loạn của anh thật khiến người khác bất an. “Anh điên rồi sao?” (HHĐ: CGP thật tình kô ai giống tỉ soái ca lắm tiền muốn kết hôn thế mà tỉ nói người ta điên nếu là ta àh chắc chắn gật đầu gấp haizaa… thật đáng tiếc mơ màng có soái ca lắm tiền cầu hôn mình ….)
Bạch Vũ Đường khỏi động xe, cho xe chạy thẳng phía trước. “Đúng, anh điên rồi. Anh phải thật nhanh biến em thành người phụ nữ của anh, em sẽ không còn cách nào phân rõ giới hạn với anh nữa.”
“Là anh ép em.”
“Anh, anh ép gì em?”
Anh đột nhiên chuyển tay lái về phía bên đường, phanh gấp lại. “Người phụ nữ kia mới nói chút chuyện “loạn thất bát tao” em đã vội vã chia tay anh, đây không phải em ép anh đi kết hôn sao?” (HHĐ: ý ở đây là nói lời không thật)
Mở miệng nửa ngày cô mới thốt ra được một câu “Làm sao anh biết chuyện này?”
“Em nói xem.”
“Ngoài Hà Hi Nhiên ra không ai biết chuyện này, chính là cô ta sao? Cô ta sao có thể chủ động thẳng thắn với anh thế được?”
“Anh làm sao mà biết không quan trọng, ngược lại, em vì những lý do nhạt nhẽo như thế mà muốn đẩy anh ra, điều này làm anh thật sự tức giận.” Đối với hành động của Hà Hi Nhiên, anh không có hứng thú tìm hiểu, vì anh hiện giờ toàn tâm toàn ý muốn cô biết bản thân anh đang có bao nhiêu tức giận, càng nói càng lớn tiếng, càng nói càng kích động.
“Lý do đó sao lại gọi là nhạt nhẽo?” Giọng của cô một chút chắc chắn cũng không có. Đương nhiên, cô chưa từng nghĩ tới anh sẽ cảm ơn cô, nhưng cô cũng không thể đoán được anh lại giận dữ thế này, giống ngày đó tại bữa tiệc Nhan gia, anh rõ ràng rất tức giận, nhưng vẫn không chế được, điều này khiến cô nghĩ anh luôn là người có thể khống chế tình cảm của mình tốt nhất.
“Anh là ai quan trọng thế sao? Chẳng lẽ bởi vì anh có quan hệ với tập đoàn Thiên Tuấn, anh đối với em một chút ý nghĩa cũng không có sao?” Giọng của anh không chút nào là muốn dịu xuống. Cô gái này thật là ngu ngốc, nếu ôm nay không hung hăng dạy bảo cô một chút, về sau chỉ sợ người trong gia tộc nói cô vài câu, cô liền trình diễn màn phản kháng ngoạn mục kia thì anh sẽ không biết phải chống đỡ sao nữa.
“…Là em không xứng với anh.” Cô căn bản chỉ có thể lùi, vô lực chống đỡ.
“Anh không biết em không có tự tin với bản thân hay không tin tưởng anh? Nhưng anh lại rất tin vào mắt mình, nếu không anh đã không đánh cược tất cả, vượt qua cản trở trong lòng để ở bên cạnh em.” Trước khi trò chơi của cô bắt đầu, bọn họ đã từng gặp nhau ba lần, rõ ràng anh đã rung động, lại mãi không hành động. Thân là người nối nghiệp của tập đoàn Thiên Tuấn, phải lo lắng rất nhiều chuyện, để đến được với cô không phải là chuyện đơn giản.
“… Chúng ta thật sự chênh lệch quá lớn.” Cô nói không nên lời, nghe những lời người đàn ông này nói, trong lòng cô vô cùng áy náy. Cô hoàn toàn cho rằng bản thân không thể tiến vào thế giới của anh, vì thế cô lùi bước, thế nhưng cô cũng chưa từng nghĩ lại, anh quyết định ở bênh cạnh cô không biết cần bao nhiêu dũng khí.
Thoáng một chút, giọng anh trở nên trầm thấp. “Nếu chúng ta kết hôn và trở thành vợ chồng, chúng ta sẽ trở thành những người gần gũi nhất, lúc đó chúng ta sẽ không còn khoảng cách nào nữa.”
Nuốt nước miếng, Chương Gia Quân run rẩy hỏi “Anh không phải thật sự mang em đi kết hôn chứ?” Cô còn chưa chuẩn bị tâm lý a.
“Chúng ta chỉ cần tìm một giáo đường, có người đồng ý làm chứng cho chúng ta, vậy là đã có thể kết hôn.” Anh chân thành nói.
Lúc này đây cô không biết nói gì, bởi cô biết, những điều anh nói hoàn toàn không phải đang đùa giỡn.
“Lúc trước anh đã nói, anh xác định chuyện kết hôn với em để nói chuyện yêu đương với em, vốn định để tiến hành từng bước, là em không an phận, mới bị người ta châm ngòi khiêu khích một chút đã đòi chia tay anh, làm anh cảm thấy tốt nhất là nên đẩy nhanh tiến độ, trực tiếp kết hôn sớm là tốt nhất.”
“… Kết hôn nếu không thông báo với cha mẹ, bọn họ sẽ đoạn tuyệt với em.”
“Kết hôn chẳng qua chỉ khẳng định danh phận vợ chồng của chúng ta, kế tiếp vẫn sẽ có hôn lễ long trong, anh cam đoan có thể làm vừa lòng cha mẹ vợ tương lai.”
“… Chuyện này có phải rất phiền phức không?”
Bạch Vũ Đường lạnh lùng nhướn mày, như đang nói – Em có tư cách oán trách sao?
Một hồi lâu, anh nén giận nói “Nếu em không cho rằng chuyện anh lo lắng sự việc sẽ không diễn tiến đến nước này là phiền toái.”
“…Nếu ngay từ đầu anh không giấu diếm thân phận mình, sự tình cũng sẽ không biến thành thế này.” Thật sự kỳ quái, người đuối lý rõ ràng phải là anh, vì sao giờ lại thành cô thế này?
“Anh cũng không hề giấu diếm, chỉ là không giới thiệu về hoàn cảnh đặc biệt của anh thôi.”
Nghĩ kỹ lại, quả thật là thế, có điều cô sao có thể thừa nhận “Cái này không phải đều giống nhau.”
“Không lẽ anh vừa gặp em là phải lôi ngay gia thế bối cảnh ra khoe sao?”
“Ách… Đương nhiên không phải.” Cô đột nhiên cảm thấy bản thân thật ngu xuẩn.
“Nếu em không muốn kết hôn, vậy em thề đi, thề rằng từ nay về sau, dù có chuyện gì, có kẻ nào nói gì với em, em cũng sẽ không tuỳ tiện chia tay anh.”
Anh căn bản chính là con người xảo trá. Có điều tình thế trước mắt không phải cô muốn không thề là được, anh đang xúc động mạnh thế nhất định sẽ đưa cô đi kết hôn, chuyện này không phải tốt a….
Đúng là đáng cười, vì sao cô phải sợ hãi anh thế này? Đúng vậy, không có lý chút nào, thế nhưng cô lại không thể phản kích, có lẽ đây là sự trả giá cao nhất khi yêu một người đi.
Bĩu môi, Chương Gia Quân nhấc tay thề, bất kể ai nói gì, tuyệt đối sẽ không chủ động chia tay anh, nếu không phạt cô mỗi ngày đều phải hát tình ca cho anh nghe. Hát hò với cô chính là chuyện đau khổ nhất, bởi vì cô chính là kiều người không thể cảm nhận về âm nhạc, lấy chuyện này để thề chắc hẳn là anh đã vừa long đi?
Đúng vậy, anh vừa lòng, vui vẻ gật đầu, có điều, chuyện này cũng không có nghĩa là đã xong. “Kế hoạch kết hôn hôm nay tạm thời huỷ bỏ, có điều chỉ là để tránh rắc rối, em phải đi theo anh đến một chỗ.”
“Anh muốn đưa em đi đâu nữa?”
Trên núi Đài Trung anh có một khu nhà cho thuê hợp tác cùng một người bạn, gọi là cho thuê nhưng thực chất là để anh có thể tiện nghỉ ngơi. Chúng ta đến đó ở vài ngày, người nhà của anh rất nhanh có thể nắm bắt được tin tức. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
Anh đột nhiên lên trên núi nghỉ ngơi, người nhà nhất địng sẽ quan tâm và điều tra, rồi sẽ biết chuyện anh có đi cùng cô. Người nhà cũng biết nơi đó là nơi để anh nghỉ ngơi thư giãn, không thích người khác quấy rầy, anh mang cô đến đây, cái này chứng tỏ cô đối với anh rất có ý nghĩa. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Chỉ hai chúng ta trên núi sao?” Trống ngực đập thình thịch, cô một chút cũng chưa chuẩn bị a.
Ánh mắt Bạch Vũ Đường đầy thâm tình và nóng bỏng hỏi “Em sợ sao?”
“Em… em có gì mà sợ? Chúng ta…. Nhiều lắm cũng chỉ là cùng nhau lên núi hít thở không khí trong lành thôi… Đúng vậy, không khí trên núi rất tốt, có cơ hội nên hít nhiều một chút…. Không đúng sao?” Trời ạ, cô cuối cùng là đang nói gì? Thật mất mặt quá đi, lắp bắp coi như đã xong rồi, lại còn rất lộn xộn a. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Đúng, chúng ta chỉ lên núi hít thở không khí trong lành thôi, nhưng trong mắt người nhà của anh, bọn họ sẽ cho rằng, khi chúng ta ở cùng một chỗ, kế tiếp nhất định sẽ có hành động. Có điều em yên tâm, không quan tâm bọn họ sẽ có phản ứng gì, hành động gì, anh nhất định bảo vệ em.”
“… Chúng ta nhất định phải lên núi hít thở không khí trong lành sao?” Tuy cô được biết đến là người dũng cảm, nhưng đối mặt với sài lang hổ báo cũng nên cho cô chút thời gian để chuẩn bị a. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Chúng ta lên núi không chỉ để hít thở không khí trong lành.” Anh ngang nhiên xông qua, áp trán lên trán cô “Quan trọng hơn chính là, anh muốn cùng em nói chuyện yêu đương, hưởng thụ thế giới không ai quấy rầy, nga cả Da Da cũng không được.”
Cô thẹn thùng đỏ mặt, “Da Da rất đáng thương, sau đợt ốm vừa rồi em hoàn toàn không có tâm tình để ý đến nó.”
“Anh so với Da Da còn đáng thương hơn.”
“Em… Em không mang theo gì hết, hay là để hôm khác a.”
“Chúng ta tuỳ tiện tìm một bách hoá mua là được.”
“Không, không cần, em về nhà thu thập một chút là được.” Anh cùng cô đến bách hoá, cô sao không biết xấu hổ mua đồ dùng bí mật chứ? Như vậy rất xấu hổ. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Không cần. Sau khi về nhà, nói không chừng cái đầu nhỏ của em lại bắt đầu suy nghĩ lung tung, lại không đi theo anh nữa.” Anh không khách khí gõ đầu cô.
“Em không có.”
“Anh không muốn mạo hiểm.” Anh nhanh chóng hôn lên môi cô, ngồi thẳng người, lái xe đi. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Bá đạo.” Tuy cô nói thế nhưng khoé miệng lại ngọt ngào cong lên, giờ phút này cuối cùng cô cũng đã thông suốt những điều mẹ cô đã nói “Khi con toàn tâm toàn ý yêu một người sẽ không để ý chuyện người đó trói chặt con, mà là mong anh sẽ cố gắng trói chặt con.”
Khi anh lãnh đạm nói, cho dù gặp trên đường cũng giả như không biết cô, lòng cô đau như chết, hôm nay anh không nói đạo lý bắt cô đi, trái tim trong nháy mắt trở nên vui mừng… Tình yêu… thật sự khiến con người hồ đồ rồi. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
Khu nhà của Bạch Vũ Đường trên núi Đài Trung căn bản là khách sạn, ít nhất trong mắt Chương Gia Quân là thế.
Nơi này lớn hơn nhiều lần so với tưởng tượng của cô, mà phòng nghỉ riêng của Bạch Vũ Đường chính là phòng lớn nhất, có hai gian phòng ngủ, bên ngoài còn có một khu có thể dùng để ngắm sao. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Trong này tuyệt vời quá, em đã lâu không nhìn thấy nhiều sao như vậy.” Chương Gia Quân tán thưởng nói.
“Những vì sao kia có động lòng người bao nhiêu cũng sẽ không bằng em.” Ánh mắt của anh một phút cũng không rời khỏi cô, lúc này cô đang ở ngay trước mặt anh, có thể hiểu tâm ý của anh, loại cảm giác này với anh quá xa lạ.
Cô ảo não quay đầu trừng mắt. Đẩy anh xuống, “Anh cũng nằm xuống ngắm sao đi, không cần phải nhìn chằm chằm vào em.”
Nghe vậy, anh không nằm xuống, thay vì khoanh chân thì anh duỗi hai chân ra, “Em thật là keo kiệt.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Em vốn chính là một người hẹp hòi mà, anh giờ mới biết sao?”
“Đúng vậy, có điều không sao, anh sẽ giúp em từ bỏ thói xấu đó.” Anh ngang nhiên hôn lên môi cô, “Từ nay về sau em là trách nhiệm của anh, anh sẽ dùng hết tâm sức của mình để dạy bảo em.”
“Như anh nói thì em có một đống thói xấu nhỉ.” Cô tức giận bĩu môi. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Anh cũng có một đống thói quen xấu, từ nay giao cho em chịu trách nhiệm dạy bảo.”
Câu này khiến cô nở nụ cười ngọt ngào như mật.
“Biết lần đầu anh gặp em từ khi nào không?”
“Đương nhiên, là tháng ba. Lần đầu tiên bắt cóc anh đúng là lo lắng muốn chết.”
Bạch Vũ Đường mỉm cười, nói ra lần đầu bọn họ chính thức gặp nhau “Anh lần đầu tiên nhìn thấy em vào tháng mười một năm trước, một ngày mưa, tầm qua mười hai giờ trưa. Ngày đó, em cũng như hôm nay, ngồi đợi xe bus, có điều hơi khác, lúc đó em có ôm một con mèo nhỏ.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
Chương Gia Quân bị doạ ngồi bật dậy, ngày đó cô đương nhiên nhớ rõ, sau khi ăn trưa xong, cô ra công viên tản bộ, cũng ngày đó cô đã nhặt về một chú mèo nhỏ bị người ta bỏ rơi ở góc công viên, bởi vì mèo nhỏ bị thương rất nhiều, cô cảm thấy nên đưa nó đến bệnh viện thú y, không ngờ trời đột nhiên đổ mưa, đành phải trú ở trạm xe bus, gọi điện thoại cho cô hai đến đón.
“Lầm thứ hai nhìn thấy em, là đầu năm, sau khi kết thúc sinh nhật Lí Duẫn Trạch, em nhận điện thoại của cậu ta, vội vàng chạy tới, khi đó thấy em ném cậu ta vào trong xe, anh đã cố nén cười.”
Ngày đó cô cũng nhớ, khi cô nhận điện thoại đến nơi cũng thấy bên cạnh Lí Duẫn Trạch có mấy người nữa, tuy nhiên đảo mắt một lượt chẳng thấy ai quen, lập tức đem những khuôn mặt đó vứt ra khỏi đầu. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Lần thứ ba anh gặp em là lần anh được mời đến một buổi diễn thuyết, khi anh chuẩn bị rời đi lại gặp em đang cầm máy ảnh chụp hình, bởi vì quá chăm chú, em còn bị ngã một lần.”
“Đó là vì bị vấp phải cục đá…” Cô nhất thời hiểu được, trách không được lúc cô bắt cóc anh, anh lại ngơ ngác nhìn cô như vậy, giống như đã từng gặp cô.
“Lần đầu nhìn thấy em, anh cảm thấy em là một cô gái rất dịu dàng, lần thứ hai gặp em, anh cảm thấy em thật mạnh mẽ, lần thứ ba nhìn thấy em, anh cảm thấy em đúng là một cô vô cùng phóng khoáng. Mỗi lần xuất hiện em đều mang đến một diện mạo khác nhau, anh cuối cùng cũng không biết được em có bao nhiêu mặt? Không nghĩ đến lần thứ tư gặp em, em cho anh một sự kinh hãi to lớn, tự nhiên lại biến thành “kẻ bắt cóc.””
Nhớ tới lần đó, cô nhịn không được bật cười “Là Lí Duẫn Trạch muốn chỉnh em.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Cậu ta vốn tính trẻ con, nhưng qua chuyện này, từ sau chắc cậu ta sẽ không dám tuỳ hứng nữa.” Lí Duẫn Trạch sau đó đã nói rõ nguyên do vì sao cô bắt cóc anh, xin lỗi anh, kết quả bị anh trách mắng không ít.
Giờ này đột nhiên cô nhớ đến một điều “Đúng là anh vừa gặp đã yêu em như anh đã nói sao?”
Bạch Vũ Đường nhướn mày không vui “Anh là người hồ ngôn loạn ngữ thế sao?”
“Chuyện này quá không chân thực.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Đúng vậy a, anh từ đầu cũng không tin có chuyện như vậy, anh không thể nào tin nổi? Cho nên anh cố gắng xem nhẹ cảm giác này, thế nhưng ông trời hết lần này đến lần khác cố ý an bài chúng ta gặp nhau, một lần lại một lần. Anh cuối cùng phải thừa nhận, chỉ có trái tim là không thể dùng lý trí để khống chế.”
Cô thật sự không nghĩ tới, thì ra hai người bọn họ đúng là có duyên, cô giờ này càng hiểu anh, anh đã phải đấu tranh nội tâm thế nào để có thể đến bên cô. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Nếu như không gặp được em, đối với anh có phải có rất nhiều đối tượng khác?” Tuy cô cố gắng ném người nhà Bạch gia ra khỏi đầu, có điều đúng là rất khó, bởi vì bọn họ tồn tại trước mắt, không cách nào trốn tránh.
Anh cẩn thận suy nghĩ, sau đó hỏi cô “Bởi vì em, anh đã từ chối rất nhiều người, không để ý đến lợi ích được mất, em cho rằng như thế tốt không?”
Đương nhiên tốt, có điều, cô không tin cho lắm, “Anh thật sự chưa từng yêu ai sao?”
“Anh quả thật rất thiếu tình người, mặc kệ là người nào, chuyện gì, trong lòng cũng sẽ không phát sinh tình cảm hỉ nộ ái ố, đây là những gì con cháu Bạch gia được học, anh cũng chưa bao giờ cảm thấy không tốt.” Anh đưa tay vén mấy sợi tóc ra sau tai, “Mà em lại là người khác biệt, mọi biểu lộ cảm xúc của em rất thẳng thắn, nói thẳng ra, anh rất hâm mộ em.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Tuy nhiên cha em vẫn muốn em chín chắn một chút, có điều con cái Chương gia toàn là con gái, mấy chị em ở một chỗ là lại líu ríu trò chuyện, với hoàn cảnh như thế, thật sự rất khó giấu diễm tình cảm của mình.” Cô so với ba người em đã là tốt rồi đó.
“Anh có thể tưởng tượng, người nhà em mà tụ lại một chỗ nhất định sẽ rất náo nhiệt.” Ngược lại với Bạch gia, tuy mỗi lần tụ hội không dưới hai mươi người, cùng không thể không coi là “Náo nhiệt”, thế nhưng tâm lý ganh đua lẫn nhau khiến con người ta khó có được tâm tình thoải mái. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Đúng vậy, anh khả năng sẽ không quen a.”
“Có em ở bên anh, anh sẽ từ từ làm quen.”
“Có điều, nếu em mãi mãi không đạt được tiêu chuẩn của người nhà anh thì sao, không thể thích ứng với gia đình anh.” Ngay từ đầu Hà Hi Nhiên và Lí Duẫn Trạch cũng đã cảnh báo cô, sống tại Bạch gia không phải dễ dàng, chí ít đối với một người không quen với bối cảnh như cô là thế. dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
“Em có thể thử ở chung một cách hoà bình với họ, không cần thiết phải thích ứng với họ.”
“Vậy được rồi.” dìhn gủgụ etú n7tgùi gư7t89324 ýghdfn356n8c4 48t
Bạch Vũ Đường đưa tay kéo cô vào lòng. “Anh đã nói rồi, không cần lo lắng, anh sẽ bảo vệ em.”
Cô tin tưởng nhẹ gật đầu, người đàn ông này đã phải trải qua nhiều thứ mới đến được bên cô, tâm ý của anh cô tuyệt đối không bao giờ hoài nghi.
Chương Gia Quân cầm trên tay máy chụp hình, trong hình, Bạch Vũ Đường ngồi trên tảng đá, hai chân ngâm trong dòng nước. Hôm qua tại công ty bách hoá chọn đồ dùng, anh đột nhiên nói muốn mua máy ảnh, lúc ấy cô còn không rõ ý, thầm nghĩ nếu cô mang theo máy ảnh trên người có thể lợi dụng cơ hội này chụp thật nhiều ảnh, thật không ngờ, máy ảnh này là mua vì cô… Người đàn ông này có phải là quá yêu chiều cô không?
Anh rõ ràng là người đàn ông trưởng thành, hơn nữa cao ngạo rắm thối, có điều, với cô anh rất chu đáo.
Đem máy ảnh treo ở trước ngực, cô đi đến một tảng đá khác ngồi xuống, cũng đem hai chân ngâm vào trong nước “Thời khắc này thật tuyệt, nếu có thể ở mãi đây, vậy còn gì hạnh phúc hơn.”
“Chúng ta không có cách nào để mãi ở lại đây, có điều anh có thể hứa với em, mỗi tháng ít nhất đưa em đến đây một lần.”
Cô thẹn thùng đỏ mặt “Em cũng không phải vợ anh.”
“Nếu không phải em sợ chết khiếp thì hôm qua chúng ta đã ở giáo đường cử hành hôn lễ.”
“Kết hôn là chuyện cả đời, em muốn được mọi người chúc phúc.” Cô nghịch ngợn đung đưa chân giẫm nước, bọt nước bắn lên tung toé, bắn lên người cả hai, nhìn bộ dáng chật vật của anh khiến cô bật cười khanh khánh.
“Chúng ta nhất định sẽ được mọi người chúc phúc.”
Có lẽ, có điều cần bao nhiêu thời gian đây? Một năm, mười năm, hay cả đời? Cô không đến mức ngu ngốc đến mức một chút hiểu biết đều không có, nếu như người Bạch gia vẫn không chấp nhận cho cô vào cửa, mặc kệ cô có cố gắng thế nào, bọn họ cũng sẽ không thật lòng tiếp nhận cô, vì cô mà mở rộng lòng… Mặc dù thế, cô vẫn hi vọng mình có thể phá vỡ phòng thủ trong lòng họ.
“Nói về người nhà anh đi.”
“Người nhà của anh không có gì đáng nhắc đến, thứ bọn họ làm tốt nhất chính là làm thế nào để lợi ích của mình được lớn nhất, mà người ngoại lệ duy nhất trong nhà chính là chị gái anh, chị ấy đã sớm chuyển ra ngoài sống tự lập, bình thường rất ít có cơ hội gặp mặt.”
“Nói vậy là em hoàn toàn không có biện pháp đối phó với người nhà của anh.”
“Người em phải đối phó chỉ mình ông nội anh, lão nhân gia ông mà nói được không một ai dám nói không được, dù sao trước mắt tập đoàn Thiên Tuấn vẫn nằm trong tay ông.”
Từ mười năm trước, cha đáng nhẽ cha anh đã được lãnh chức chủ gia tộc của ông, có điều còn trưởng chưa chắc đã là ưu tú nhất, hơn nữa mẹ anh lại tương đối có thế lực, ông nội lo lắng quyền hành cuối cùng sẽ rơi vào tay mẹ, chậm chạp không chịu giao trọng trách, chờ lúc ông có thể chuyển biến tình hình, cho đến hai năm trước cuối cùng cũng khẳng định ông có thể tiếp nhận nhiệm vụ, mới tuyên bố thân phận người nối nghiệp, đến giờ chỉ đợi anh định ra chuyện chung thân đại sự là có thể trực tiếp nắm quyền.
Mặc dù cha anh đã có quyền lực nhưng thời điểm đó sức khoẻ ông nội vẫn rất tốt, quyền to còn nắm chặt trong tay, hống chi chuyện chung thân đại sự anh còn chưa có ý định tiến đến. Mọi người trong Bạch gia ai cũng hiểu, nếu anh không thể sắp xếp tốt chuyện này thì chính anh là người đã tự chặt đứt con đường đi đến giang sơn của mình, bởi vậy đám họ hàng nội ngoại mới suốt ngày vây quanh ông nội vuốt mông ngựa.
Nghe thế cô lo lắng nhíu mày “Nếu ông anh không thể tiếp nhận em, cái này có ảnh hưởng đến tương lai của anh hay không?”
“Em không cần lo lắng, anh không đến mức vì chuyện này mà bị đá khỏi Bạch gia đâu.”
Lần này đổi lại là anh đưa chân giẫm xuống nước, bọt nước lại tung lên, bắn lên hai người một lần nữa, lần này cô cười không nổi, cô không muốn trở thành “sao chổi” của anh.
“Anh đừng nháo, nếu vì em mà tiền đồ của anh bị ngăn cản, vậy phải làm sao?” Cô cuối cùng cũng hiểu những điều Hà Hi Nhiên đã nói, cơ hội của cô ở Bạch gia một chút cũng không có, chắc hẳn Hà Hi Nhiên là người hiểu rõ hoàn cảnh Bạch gia nhất, biết rõ Bạch gia có thể ảnh hưởng đến tương lai của Bạch Vũ Đường ra sao.
Anh nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi mỏm đá, túm tay cô kéo xuống, hai người lội suốt đi đến ngồi dưới gốc cây.
“Em sợ chết đói sao?”
“Em có thể làm việc, tuyệt đối không sợ chết đói.”
“Vậy sao còn lo lắng.”
“Em sợ tương lai anh sẽ hối hận.” Cô biết rõ lựa chọn của anh, có thể không lo lắng sao…
“Em đối với anh không có lòng tin như vậy sao?” Anh không vui hung hăng đưa tay lên nhí nhí lên trán cô. “Không lẽ không ngọn núi lớn Bạch gia, anh lại không có bản lĩnh tự mình kiếm sống sao?”
Bị anh đánh đau khẽ kêu, cô uỷ khuất che chán “Em không phải có ý này, chỉ là…”
“Anh có thể ngồi lên vị trí hôm nay, ngoài yếu tố gia đình ra, quan trọng hơn chính là nỗ lực của anh. Ngược lại em mới chính là người khiến anh lo lắng, nếu người nhà anh tới tìm em, gây áp lực với em, em sẽ xoay người bỏ chạy sao?”
Chương Gia Quân ảo não “Em không phải đã thề rồi sao?”
“Khế ước giấy trắng mực đen còn có thể đổi ý, thề cũng không thể coi là chắc chắn.” Cô có thể kiên trì một tháng, hai tháng, một năm hay hai nắm, có thể là bọn họ có thể kết hôn như ý, nhưng có đến bảy tám phần người trong Bạch gia nhất định tìm cách bức cô đi, cô có cách nào để kiên quyết không lùi bước hay không?
“Nếu anh không tin, sao còn muốn em thế?”
“Có còn hơn không.”
Cô cười cười nháy mắt “Em thật sự coi trọng lời thề của mình.”
Bạch Vũ Đường đem hai tay cô nắm trong tay mình, thái độ nghiêm túc “Chỉ cần em lộ ra một chút dấu hiệu muốn lùi bước, người nhà của anh sẽ càng áp bức em. Đối mặt với họ, chẳng những không được sợ hãi, mà còn phải bày ra bộ dạng mạnh mẽ nhất.” {Hana: hai người đi oánh trận đoá à}
Cô nhíu mày “Anh muốn em làm người bất tử sao?”
“Đúng thế, anh chính là muốn em làm người bất tử.”
“Như thế thật độc ác.” Cô giả mặt quỷ.
Còn có tâm trí nghĩ anh nói đùa? Cô gái này làm anh không nhịn được nhíu mày. “Anh rất chân thành, nhà của anh rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt, đối với bọn họ mà nói, chỉ có kẻ yếu mới không tỏ rõ thái độ.”
Nếu đúng là thế thật, trừ phi không có đầu óc, nếu không kẻ yếu làm gì phải cùng người ta cậy mạnh? May mắn từ nhỏ đến lớn cô chưa bao giờ là kẻ yếu, cái này chắc phải cảm ơn cha cô đã dạy bảo rồi.
“Lo lắng của anh quá thừ, gia cảnh bần cùng không có nghĩa là con người nhu nhược yếu đuối. Em vốn là người rất mạnh mẽ, cho dù toàn thân run rẩy sợ hãi đến chết, em cũng có thể đứng thẳng lưng, tuyệt đối không khiến người ta nhìn thấy em có một chút sợ hãi.” Cô đột nhiên đưa tay tập kích eo anh. “Lúc trước em cầm dao Thụy Sĩ uy hiếp anh, anh có thấy em sợ hãi không?”
Đúng vậy, trở lại ngày đó, cô rõ ràng đang run rẩy, nhưng lại không hề lùi bước. Cẩn thận nghĩ lại, đây không phải chính là điều khiến cô trở nên hấp dẫn với anh hay sao? Nếu như cô có cá tính của một con búp bê thuỷ tinh đẹp mắt, anh nhiều lắm cũng chỉ liếc mắt nhìn qua, sẽ không khơi lên dục vọng muốn chính phục của anh.
“Lúc ấy em thật sự cầm dao Thuỵ Sĩ sao?”
“Đúng vậy, mặc dù không phải giả, nhưng cũng không thể tuỳ tiện cầm một món đồ chơi a, mà dao Thuỵ Sĩ có thể gấp vào nên tương đối an toàn.”
“Anh đúng là đã quá coi thường em.” Anh nhéo nhéo mũi cô, “Bất luận thế nào, em chỉ cần đồng ý với anh một chuyện, gặp khó khăn, không được một mình đối mặt, anh nói sẽ bảo vệ em, anh sẽ dùng tính mạng để giữ lời hứa này.”
“Lời thề của em cũng là dùng tính mạng để đảm bảo.”
Thoáng thở hắt ra, anh đưa tay kéo cô vào trong lòng, hai người lặng lẽ hưởng thụ thời gian yên lặng ấm áp sau giờ ngọ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook