. . . .
Ở một nơi trong Ngọc Xuân Uyển.
Một nữ tử thân mặc váy dàu màu đỏ thêu hoa văn chim phượng, một đôi mắt sáng ngời, làn môi ửng đỏ, da thịt vô cùng mịn màng, ngực mông nảy nở, dung mạo diễm lệ đang ngồi ngay ngắn.
Nhìn qua khoảng hơn hai mươi, nhưng trên người không chỉ có lộ ra mùi hương của thiếu nữ mà còn thành thục mê người.
Đúng là đầu bảng của Ngọc Xuân Uyển hiện giờ, Tần Lan.
“Tiểu thư, bên ngoài thông báo đêm nay có người muốn bao ngươi!”
Ở bên cạnh nàng, một nha hoàn áo xanh mở miệng nói.
“Bao ta, chẳng lẽ đêm nay ta liền phải xuất các sao?”
Thời điểm Tần Lan nói chuyện trên mặt có chút ưu sầu.
Đây là số mệnh của các nàng.
“Quế di tự mình chiêu đãi, nghe nói là lâu chủ tân nhiệm của Kim Phong Tế Vũ Lâu!”
“Tiểu thư, nếu ngươi nắm chắc mà nói, có lẽ có thể thoát khỏi nơi này.”
Tiểu nha hoàn mở miệng nói.
“Lâu chủ tân nhiệm của Kim Phong Tế Vũ Lâu mới vừa nhận chức hôm nay, tin tức cũng được lan truyền không lâu.”
Nghe được lời tiểu nha hoàn nói, hai mắt Tần Lan sáng ngời.
Đúng lúc này, một người người hầu từ bên ngoài tiến đến nói.
“Lan cô nương, xin thu thập một chút đi đến Ngọc Lan nhã gian!”
Sau khi Quế di đi rồi, Tô Thần ăn một chút, nghe một tiểu khúc.
Kẽo kẹt.
Lúc này cửa phòng mở ra.
Một nữ tử xinh đẹp đi vào.
“Tiểu nữ tử Tần Lan, hôm nay hầu hạ Tô lâu chủ!”
Tần Lan tiến vào, khom lưng hành lễ nói.
Đã ăn với uống chút rượu nên khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, Tô Thần cũng không nghĩ gì nhiều, trực tiếp đóng cửa ôm lấy Tần Lan leo lên giường.
Tần Lan cũng không có hành động phản kháng hay chối từ gì.
Các nàng đã được huấn luyện tiếp đãi khách nhân từ rất sớm. . . .
【 Ký chủ được khen thưởng Kim Cương Hỗn Nguyên Kính, ba năm nội lực Tiên Thiên, hai bình Kim Cương Bất Đảo Hoàn, đã để vào không gian vật phẩm, xin kiểm tra và nhận lấy. 】
Kim Cương Hỗn Nguyên Kính, ba năm nội lực Tiên Thiên, Kim Cương Bất Đảo Hoàn.
Hai thứ đầu Tô Thần còn nghe hiểu nhưng Kim Cương Bất Đảo Hoàn là món gì.
. . . .
Lúc này, ở hậu viện Ngọc Xuân Uyển.
Tú bà Quế di tiến đến một gian phòng yên tĩnh, cung kính đứng.
“Vào đi, có sự tình gì phát sinh sao?”
Cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, một tiếng nữ nhân dễ nghe vang lên.
“Bẩm báo phu nhân, lâu chủ tân nhiệm của Kim Phong Tế Vũ Lâu Tô Thần, tới chỗ chúng ta, còn điểm tên muốn Tần Lan hầu hạ, lão nô không cách nào từ chối!”
“Sợ ảnh hưởng đến kế hoạch của phu nhân cho nên đến đây bẩm báo.”
Thời điểm Quế di nói chuyện, bên trong sương phòng rất yên tĩnh, đàn hương lượn lờ.
“Tô Thần, tên bị đám người Lăng Thiên Hà đưa lên làm lâu chủ làm kẻ chết thay đó sao, không nghĩ tới lúc này lại có tâm trạng đến Ngọc Xuân Uyển ta!”
“Là hắn phát hiện mạng mình khó giữ được, hay là biết Kim Phong Tế Vũ Lâu không còn trụ được bao lâu cho nên mới tới nơi này thư giãn, tỏ thái độ với bên ngoài hắn chính là một kẻ ăn chơi trác táng đâu, khiến người ta buông lỏng cảnh giác, tha cho hắn một mạng đây.”
Nữ nhân tiếp tục nói.
Âm thanh từ phía sau một bức bình phong hoa mỹ truyền ra.
Trên bình bóng có một bóng nữ tử với dáng người hoàn mỹ in lên.
Nữ tử đưa lưng về phía bình phong, cũng không biết nàng đang làm gì?
“Lão nô không nhìn ra được điểm này!”
Quế di trả lời.
“Tiếp tục quan sát một chút, có thể lần này là cơ hội của chúng ta.”
“Sản nghiệp của Kim Phong Tế Vũ Lâu cũng không tồi, huống hồ bọn họ cùng có quan hệ với Tử Đàn Cung ờ tái ngoại, có lẽ chúng ta có thể mượn dịp này mà nhấc lên quan hệ với Tử Đàn Cung.”
Nữ tử được gọi là phu nhân nói.
“Lão nô minh bạch!”
Quế di lĩnh mệnh.
“Còn nữa, ngươi từ trong nhóm người dự phòng đẩy ra một người mới, tìm cơ hội đưa qua cho lão đông tây Trình Dương kia đi.”
“Miễn cho lão đông tây kia tìm chúng ta gây phiền toái.”
Trình Dương là phủ chủ hiện giờ của Khánh Thành, là người đứng đầu một thành trì ở Đại Chu.
“Tuân lệnh! Lão nô lui ra trước!”
Quế di nói xong khom người rời khỏi phòng.
Sau khi Quế di rời khỏi, nữ tử sau bình phong chậm rãi đứng lên đi ra.
Nữ tử khoảng ba mươi tuổi, dáng người quyến rũ, trần ngập sự thành thục, nàng có một khuôn mặt làm người ta nhìn một cái liền có thể sinh ra vô số ảo tưởng.
“Không biết là ai giết Tô Mộng Bạch, Tô Mộng Bạch có chút quan hệ với vị ở Tử Đàn Cung!”
“Kim Phong Tế Vũ Lâu có thể trở thành một trong năm thế lực lớn ở Khánh Thành cũng là do vị kia âm thầm duy trì.”
“Người giết hắn là nhằm vào hắn hay là nhằm vào Tử Đàn Cung đây?”
“Bất quá đây cũng là cơ hội của chúng ta.”
Nữ tử trong miệng lẩm bẩm nói.
Chuyện ở hậu viện Tô Thần không hay biết.
Sau lớp màn phấn hồng.
Tô Thần mở to mắt nhìn nữ tử nằm bên cạnh, trên mặt tràn ngập ý cười.
Lại nhìn sắc trời bên ngoài một chút.
Đã là đêm tối, trăng tròn treo ở không trung.
“Công tử, hiện giờ trời đã tối, chúng ta có thể tiếp tục!”
Tần Lan nằm bên cạnh mở miệng nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook