Bắt Đầu Từ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ
-
Chương 42
. . . .
Bất quá Lôi Mục cùng với Lôi Mặc đã ở Tiên Thiên đỉnh một thời gian dài mà không thể bước vào Luyện Thần cảnh.
Cho nên phải mượn dùng đan dược bước vào Luyện Thần cảnh.
Nhưng Thông Thần đan lưu truyền bên ngoài không nhiều, bị các thế gia quận thành cùng môn phái khống chế, các thế lực tầm thường rất khó mua được.
Hiện giờ Tần Hạo đáp ứng cho bọn hắn năm viên.
Một khi có thêm ba người bước vào Tiên Thiên đỉnh dùng Thông Thần đan, Lôi Đường bọn họ có khả năng có được năm tên cường giả Luyện Thần cảnh sơ kỳ.
Đương nhiên cũng không thể xác định, bởi vì dùng đan dược đột phá sẽ có xác xuất thất bại.
Bất quá sau khi dùng Thông Thần đan sẽ có một khuyết điểm chính là rất khó đột phá đến Luyện Phách cảnh.
“Chuyện này các ngươi an bài đi, hiện giờ thi thể của Mạc Bắc Minh cần người qua đi trông coi, một hồi Lôi Mặc mang theo một số Không Minh Thạch tới nơi đó trước.”
Tần Hạo phân phó.
“Cẩn tuân mệnh lệnh của tam thiếu!”
Lôi Mặc vội vàng nói.
“Được, các ngươi an bài bên này, ta trở về trang viên ngoại thành, có việc gì cứ thông tri Tiết lão!”
Tần Hạo nói xong mang theo Tiết lão rời đi.
Hắn còn phải trở về gia tăng thực lực, hôm nay hắn kêu Tiết lão bắt vài tên Tiên Thiên cảnh ở Khánh Thành lấy máu đổ vào trong huyết trì.
Hắn muốn nhìn xem có thể mượn máu của Tiên Thiên cảnh để bước vào Luyện Thần cảnh hay không.
Lôi Mục và mấy người khác cung tiễn Tần Hạo rời đi.
Sau khi Tần Hạo rời khỏi.
Lôi Mộ Ngôn mở miệng nói:
“Đường chủ, nếu chúng ta bắt cóc Tô Thần, thời điểm người Tử Đàn Cung đến làm khó dễ chúng thì sao?”
Vừa rồi lúc Tần Hạo ở đây bọn họ đáp ứng rất thống khoái, không phải thật tình.
“Đi một bước rồi xem một bước!” “
“Chỉ cần trợ giúp Tần tam thiếu trông giữ đài sen Ngũ phẩm cho tốt là chúng ta có thể nhận được Thông Thần đan.
Đến lúc đó chúng ta trực tiếp rời khỏi Khánh Thành, không cho Tử Đàn Cung có cơ hội ra tay với chúng ta.”
Lôi Mục nói.
Hắn đã nghĩ tới chuyện nhận được Thông Thần đan sẽ dẫn dắt Lôi gia trốn chạy.
Bên ngoài Lôi Đường.
Tần Hạo cùng với Tiết lão ngồi trên một chiếc xe ngựa.
“Thiếu gia, không phải ngươi muốn tiếp xúc với Tô Thần sao?
Sao mà lại kêu Lôi gia ra tay với Tô Thần chứ?”
Tiết lão mở miệng hỏi.
“Ta muốn cho Tô Thần áp lực, cho hắn biết kẻ yếu không có quyền lựa chọn, chỉ có thể ngoan ngoãn thần phục.”
“Như vậy hắn mới có thể cam tâm tình nguyện làm việc cho ta, trở thành quân cờ cho ta đối phó Mộc Thanh Tuyết.”
Tần Hạo lạnh giọng nói.
Thực lực của Mộc Thanh Tuyết không kém hơn hắn.
Bên người cũng có cao thủ bảo hộ.
Hắn bên này thuần phục Tô Thần, đến lúc đó không chỉ có thể giám thị Mộc Thanh Tuyết hằng ngày mà còn có thể tại thời điểm mấu chốt đánh lén Mộc Thanh Tuyết, trợ giúp hắn bắt lấy Mộc Thanh Tuyết.
Từ trong lời nói của Tần Hạo có thể biết được ý định của hắn, hắn muốn hoàn toàn nô dịch Tô Thần.
Tiết lão bên cạnh đã sớm quen với cách làm này của thiếu gia.
Lôi Ngạo chính là một trong những người bị nô dịch.
Thiếu gia chỉ đơn giản ám chỉ một chút hắn liền mời sát thủ Cực Nhạc Lâu giết chết Tô Mộng Bạch.
Còn vì sao thích khách lại lưu lại phủ đệ của Lôi Ngạo.
Đó cũng là thiếu gia chuẩn bị sẵn, thời điểm người Tử Đàn Cung tới sẽ đưa thích khách cùng với Lôi Ngạo ra.
Như vậy liền có cơ hội tiếp cận Mộc Thanh Tuyết kia.
Chỉ là hiện giờ thích khách đã bị giết.
Thiếu gia mất đi một ít lợi thế cho nên chuyển ánh mắt đến trên người Tô Thần.
“Máu cao thủ Tiên Thiên cảnh chuẩn bị thế nào rồi?”
Tần Hạo quay đầu hỏi.
Hắn muốn trong một hai ngày tới bước vào Luyện Thần cảnh.
“Máu đã chuẩn bị xong, nhưng mà giết một ít võ giả Tiên Thiên có khả năng sẽ khiến cho các thế lực ở Khánh Thành chú ý!”
Tiết lão mở miệng nói.
“Chú ý thì chú ý, với lượng máu Tiên Thiên cảnh này, hẳn là có thể trợ giúp ta bước vào Luyện Thần cảnh.”
“Sau đó có thể đình chỉ giết chóc một đoạn thời gian.”
Tần Hạo không thèm để ý chút nào.
Khánh Thành chỉ là một cái thành nho nhỏ mà thôi.
Lúc này, có một con chim nhỏ bay qua cửa sổ xe ngựa tiến vào, dừng trên tay Tiết lão.
Trên chân nó có cột một ống trúc nhỏ.
Sau khi Tiết lão lấy mất ống trúc, con chim bay nhanh chóng bay đi.
Một tờ giấy nhỏ được trải ra, Tiết lão xem nội dung bên trên xong, sắc mặt có chút không tốt.
“Thiếu gia, hẳn là đêm mai Mộc Thanh Tuyết sẽ đến Khánh Thành, còn nhanh hơn so với chúng ta dự đoán một ít.”
“Còn một chuyện nữa, chính là Tô Thần cùng với vị phu nhân Ngọc Xuân Uyển đang gặp mặt.”
Nghe Tiết lão nói.
Tần Hạo đáp:
“Đi về đột phá trước, ngươi thuận tiện giúp Lôi gia chút.”
“Còn nữa, phái người chặn Mộc Thanh Tuyết lại, tốt nhất làm cho bọn họ tới trễ một ngày.”
“Tuân lệnh!”
Tiết lão gật gật đầu.
Lúc này.
Tô Thần đã đi ra khỏi lâu thuyền.
Nhìn thoáng qua các lâu thuyền lấp lánh đèn chung quanh cùng với đám người nối nhau không dứt.
Tô Thần không có dừng lại mà tiến vào xe ngựa đang dừng bên bờ, phân phó xa phu trở về Tô gia.
Xe ngựa nhanh chóng về tới Tô phủ, sau đó Tô Thần trực tiếp tiến vào trong mật thất.
“Thiếu gia, bên Lăng Thiên Hà truyền đến tin tức, bên cạnh Tần Hạo có một cao thủ gọi là Tiết lão, giết không ít võ giả Tiên Thiên cảnh, hình như là đang thu thập máu võ giả Tiên Thiên cảnh.”
“Còn nữa, Tần Hạo đang cổ động người Lôi gia ra tay bắt cóc ngươi để uy hiếp Lăng Thiên Hà giao ra khu mỏ có Không Minh Thạch.”
Đi theo Tô Thần tiến vào mật thất, Phúc bá mở miệng nói.
“Thu thập máu võ giả Tiên Thiên cảnh, xem ra Tần Hạo kia đang tu luyện ma công gì đó?”
“Ngay lúc này thu thập máu võ giả Tiên Thiên, hắn muốn nhanh chóng đột phá sao?”
“Bất quá Tần Hạo này có ý gì, vừa mới hẹn ta gặp mặt vào hai ngàu sau bây giờ lại cổ động người Lôi gia tra tay bắt cóc ta.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook