. . . .

“Đây là danh sách người có dị tâm, trong mười bảy người có tám người, bọn họ tiếp xúc với bốn thế lực khác!”

Lăng Thiên Hà đưa danh sách cho Tô Thần.

“Không cần giao cho ta, ngươi tự xử lý đi.”

Tô Thần không có nhận danh sách mà mở miệng nói.

Hắn không phải Tô Thần lúc trước, không có bất kỳ tình cảm nào đối với người bên trong Kim Phong Tế Vũ Lâu.

Hiện giờ hắn muốn chính là khống chế.

Dù cho Lăng Thiên Hà có chơi tâm tư với hắn mà nói cũng không quan hệ.

Sinh tử của đối phương chỉ trong một ý niệm của hắn.

Nghe được Tô Thần nói, Lăng Thiên Hà vui mừng nở nụ cười.

Trong phần danh sách này hắn có động tay động chân.

“Tế Vũ đao ở địa phương nào, giúp ta mang tới!”

“Còn nữa, đưa tất cả bí tịch võ học của Kim Phong Tế Vũ Lâu tới cho ta!”

Tô Thần nói.

Trên người hắn còn có một tấm thẻ cường hóa sơ cấp, chuẩn bị cường hóa Tế Vũ đao của Tô Mộng Bạch.

Nhìn xem có thể đạt tới phẩm chất gì.

“Tế Vũ đao của lâu chủ liền ở ngay bên trong phòng, thuộc hạ sẽ đi xuống lầu ba lấy bí tịch cho lâu chủ ngươi.”

Thời điểm Lăng Thiên Hà nói chuyện còn mang theo Tô Thần tiến vào trong phòng bên cạnh.

Tế Vũ đao đang bày biện trên giá đao.

“Được, mang bí tịch tới đây rồi đi xử lý sự tình, ta cho ngươi thời gian một ngày, cần phải xong xuôi hết.”

“Chuyện này xong xuôi, ta tưởng Lôi Ngạo hẳn là sẽ tiếp tục tới tìm ngươi.”

Tô Thần mở miệng nói.

“Được!”

Lăng Thiên Hà khom người rời khỏi phòng.

Tô Thần lại đi đến bên giá đao cầm lấy Tế Vũ đao.

Xuy!

Trực tiếp rút ra.

Đao mỏng như cánh ve, tản ra hơi thở sắc bén.

Tô Thần xua tay, ánh đao chợt lóe, không khí giống như bị chém đôi.

Ánh mắt hắn sáng ngời, khí kình trong cơ thể nháy mắt dũng mãnh tiến vào thân Tế Vũ đao, thân đao đột nhiên vù vù chấn động, một cỗ đao khí mà mắt thường có thể thấy được nở rộ trên Tế Vũ đao.

Nhìn thấy một màn này, Tô Thần có chút vui mừng, theo bản năng bổ một đao.

Xuy!

Thân đao trực tiếp xuyên qua bàn dài trước mặt.

Trường đao lướt qua, mặt bàn vẫn hoàn hảo, không nhìn ra được chút biến hóa.

Tô Thần chậm rãi tiến đến bên cạnh bàn dài, nhẹ nhàng đưa tay chạm vào, bàn dài tức khắc từ một phân thành hai.

“Tế Vũ đao này thật sắc bén, phỏng chừng giết người đều không thấy máu.”

“Không biết sau khi cường hóa sẽ đạt tới tình trạng gì.”

Ánh mắt Tô Thần lập loè, cảm xúc mênh mông.

Tô Thần trực tiếp vận dụng thẻ cường hóa sơ cấp.

Ong!

Trong phút chốc, một luồng sáng màu bạc nở rộ trên Tế Vũ đao, toàn bộ gian phòng bị ánh sáng màu bạc chiếu sáng trong phút chốc ngắn ngủi.

May mắn là trong phòng chỉ có một mình Tô Thần, nói cách khác, nếu có người khác nhìn đến chắc chắn sẽ kinh ngạc hô to.

Thân đao mỏng như cánh ve giống như được rót thêm sức sống, phát ra tiếng vù vù.

Hơn nữa thân đao xuất hiện một ít hoa văn giống như mưa phùn rơi xuống.

Tô Thần nhẹ nhàng đưa tay lướt qua bề mặt thân đao, đột nhiên có đao ý xuất hiện.

Toàn thân Tô Thần chấn động.

Trong đầu không khỏi nghĩ đến Hoàng Hôn Tế Vũ đao.

Tuy rằng chủ nhân thân thể trước đó chẳng có luyện tập đao pháp này ra làm sao.

Nhưng đây là tuyệt học của Tô Mộng Bạch, từ nhỏ đã phải luyện tập cho nên in hằn trong đầu, Tô Thần không tự giác mà thi triển.

Hơn nữa Kim Phong Tế Vũ Kình trong cơ thể cũng tự động vận chuyển trong khoảnh khắc này phối hợp với Hoàng Hôn Tế Vũ đao pháp.

Bản thân trường đao có màu bạc, sau khi thi triển đao pháp xuất hiện ráng màu hoàng hôn, bên trong ráng màu có từng giọt mưa phùn.

Ban đầu mưa lất phất nhẹ nhàng, đến cuối cùng mưa rền gió dữ, liên miên không dứt.

Xuy! Xuy! Xuy!

Ánh đao ngang dọc trong phòng.

Sau một lát, Tô Thần đình chỉ vung đao, nở một nụ cười hài lòng.

Hắn không nghĩ tới chỉ là thẻ cường hóa sơ cấp mà lại khiến cho hắn cảm nhận được đao đạo của người từng sử dụng lưu lại.

Đương nhiên không chỉ giúp cho Hoàng Hôn Tế Vũ đao pháp của Tô Thần tịnh tiến.

Ngay cả Kim Phong Tế Vũ Kình trong thân thể cũng tịnh tiến không ít.

“Ta tìm thêm một ít đang dược Tiên Thiên nội kình, phối hợp với ba năm Tiên Thiên nội kình trước đó, có lẽ sẽ đột phá đến Tiên Thiên trung kỳ.”

“Tốc độ tu luyện thật sự có chút nhanh nha.”

Tô Thần thầm nghĩ.

Sau đó hắn không khỏi nghĩ đến Lăng Thiên Hà tu luyện lâu như vậy mà mới đến Tiên Thiên trung kỳ.

Tốc độ tu luyện quá chậm.

Đúng lúc này.

Đông! Đông!

Chỗ bàn bị ánh đao của Tô Thần xẹt qua nháy mắt rơi rụng trên sàn, phát ra tiếng kêu.

Nhìn thấy cảnh này.

Tô Thần cảm thấy may mắn vì chính mình không có thi triển với nóc lâu.

Nếu nóc lâu mà sụp xuống thì cả gian phòng sẽ trở nên hỗn độn.

Nghe được âm thanh trên lầu.

Một tên đệ tử Kim Phong Tế Vũ Lâu ở bên dưới vội vàng chạy lên.

“Lâu chủ, có chuyện gì xảy ra sao?”

Tên đệ tử kia ở ngoài cửa khom người nói.

“Không có chuyện gì, các ngươi lui xuống, không có mệnh lệnh của ta thì không cần đi lên.”

Tô Thần mở miệng nói.

Nghe Tô Thần nói xong, tên đệ tử này liếc mắt nhìn vào trong phòng, thấy trên mặt đất có bàn ghế rơi rụng, thầm nghĩ:

“Phỏng chừng lâu chủ ăn thiệt thòi ở chỗ Lăng phó lâu chủ nên phát tiết với bàn ghế, ta vẫn nên tránh xa cho an toàn.”

Tình huống hiện tại của Tô Thần, người ngoài đểu biết.

Các đệ tử Kim Phong Tế Vũ Lâu cũng biết.

Tô Thần chỉ là con rối do Lăng phó lâu chủ đẩy ra mà thôi.

Nghĩ đến đây, tên này nhanh chóng khom người lui ra ngoài.

Tô Thần nhìn đống bàn ghế đã hỏng trực tiếp ném hết vào trong nhẫn không gian.

Vết đao và đao khí tàn lưu trên bàn ghế không thể để người khác nhìn thấy.

Chủ yếu là do tạm thời Tô Thần còn muốn điệu thấp.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương