Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
-
Chương 48: Giành Đồ Đệ
Loại khảo hạch khi nhập môn này thường được chia thành nhiều cấp độ.
Đối với tu sĩ sẽ được tiến hành kiểm tra toàn bộ từ căn cốt, tư chất, tính giác ngộ và tính cách.
Chỉ khi vượt qua tất cả các cấp độ mới có tư cách nhập môn.
Lần này lại còn là tuyển chọn đệ tử chân truyền, tiêu chuẩn lại được nâng cao thêm một bậc.
Gần như là vào một người thì loại một người, không có mấy người có thể qua được cửa thứ nhất.
Thành ca vốn định tự mình đích thân tổ chức sự kiện trọng đại này, hắn cảm thấy một khung cảnh lớn như vậy rất ngầu, bất kể là thời tiết hay số lượng người đều rất thích hợp để hắn làm màu.
Nhưng Kỷ Linh Hàm chủ động tiếp nhận công việc mệt nhọc này, thái độ còn rất kiên quyết, còn nói chưởng môn là người có địa vị cao không nên tranh giành với người có địa vị thấp hơn làm những việc nhỏ nhặt này.
Khương Thành bất đắc dĩ, chỉ có thể từ bỏ.
Hắn cũng không ngốc, kỳ thật hiểu được tính toán của Kỷ Linh Hàm.
Có nàng ở đó trấn giữ chọn lọc, hi vọng trông cậy nàng có thể tuyển được nhiều mỹ nữ tiến vào, nguyện vọng biến Phi Tiên môn thành một nơi tiên cảnh tại nhân gian mà ở đó âm thịnh dương suy sắp bị thất bại rồi.
Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy có một tia ưu thương.
Dù khảo hạch khi nhập môn sẽ có một số trạm kiểm soát có trận pháp tự động kiểm tra đo lường, nhưng bởi vì số lượng người tham gia quá nhiều, toàn bộ quá trình vẫn có vẻ rất lâu.
Ước chừng bận rộn ba ngày ba đêm, trong số hơn mười vạn người báo danh, cuối cùng cũng có năm mươi lăm người bộc lộ hết tài năng.
Năm mươi lăm người này đều là những người nổi bật về căn cốt, tư chất, tính giác ngộ và cả tính cách, thiên phú của họ đều đạt đến trình độ đệ tử chân truyền.
Đám người Kỷ Linh Hàm và La Viễn vừa vô cùng ngạc nhiên vừa vô cùng vui mừng, số người này đã vượt xa dự đoán của bọn họ.
Phải biết rằng trước kia mỗi lần tuyển người, có thể có một hai người là đệ tử chân truyền cũng rất không tồi rồi.
Năm mươi lăm người này, tu vi đều không giống nhau.
Mốt số vẫn còn nhỏ tuổi đã là Ngưng Mạch cảnh.
Số còn lại đã đạt tới Dẫn Khí cảnh.
Đối với những đệ tử này, an bài của Khương Thành chính là làm cho bọn họ trở thành đệ tử đời thứ ba.
Phi Tiên môn bị đánh bại sau đó lập lại, đời thứ nhất đương nhiên là hắn làm chưởng môn.
Đời thứ hai chính là hai mươi mốt người Kỷ Linh Hàm, hai mươi mốt người này tất cả đều là Tụ Nguyên cảnh.
Sau lần trước linh khí của tông môn đột nhiên tăng mạnh, tu vi của mọi người càng thêm tăng lên nhanh chóng.
Bây giờ người yếu nhất trong hai mươi mốt người đều đến Tụ Nguyên cảnh thất trọng rồi.
Mà Kỷ Linh Hàm lại đột phá đến Phân Hồn nhất trọng, cùng tu vi với các trưởng lão lúc trước.
Nếu tiếp tục như vậy, không mất bao lâu hai mươi mốt người này đều có thể đột phá lên Phân Hồn cảnh.
Bởi vì bọn họ không ngừng đột phá, Khương Thành cũng lấy được một ít điểm thưởng tích phân.
Những người khác còn dễ nói, cũng chỉ thêm mấy chục điểm, lần đó Kỷ Linh Hàm đột phá đến Phân Hồn cảnh hệ thống lại thưởng cho ba ngàn điểm tích phân.
Lần này tuyển chọn đệ tử đời thứ ba sẽ trở thành đồ đệ của các nàng.
Cái gì, ngươi hỏi tại sao Thành ca không tự mình thu nhận đồ đệ?
Hắn phải bận làm màu khắp nơi, làm gì có thời gian mà bồi dưỡng đồ đệ.
Làm một tổ sư gia không cần phải bận tâm điều gì há không phải mĩ mãn hơn sao?
Sau khi năm mươi lăm tân đệ tử tiến vào khu vực trung tâm của tông môn, trên mặt tất cả đều tràn ngập khiếp sợ.
Sau đó là mừng như điên.
Lúc trước khi bọn họ ở bên ngoài sơn môn khảo hạch có cảm giác độ dày linh khí ở nơi đó thế mà lại đạt tới tam giai.
Mà hiện tại mọi người rõ ràng phát hiện ra độ dày linh khí của khu vực trung tâm này lại tăng lên một cấp bậc.
Nồng đượm đến nỗi không hợp lẽ thường, làm cho bọn họ không nỡ di chuyển, hận không thể lập tức ngồi xuống xếp bằng lại tiến hành tu luyện ngay và luôn.
“Đây, đây….”
Có đệ tử run giọng hỏi: “La trưởng lão, lẽ nào đây là linh mạch tứ giai?”
Trước mắt vẫn chưa tiến hành đại điển bái sư, cho nên vẫn không thể gọi sư phụ, sư thúc.
Trước khi thu người, Khương Thành đã nâng cấp cho tất cả bọn họ lên thành trưởng lão.
Tuổi của La Viễn so với bọn họ kỳ thật cũng không lớn hơn bao nhiêu, nhưng nghe được mọi người gọi mình là trưởng lão, trong lòng vẫn là vô cùng đắc ý.
Không ngờ bản thân nhanh như vậy đã lên chức tiền bối rồi.
Lập tức ho nhẹ một tiếng, học theo tư thế làm màu thường dùng của Thành ca, hai tay chắp ra sau đầu ngước lên nhìn trời, lạnh nhạt nói: “Đúng là tứ giai.”
“Wow!”
“Trời ạ! Vậy mà lại thực sự là linh mạch tứ giai.”
“Động tiên! Độ dày linh khí đến tận mức này chỉ sợ chỉ có Phi Vân Châu mới có thể có?”
“Đúng vậy, ta nghe nói Xích Nhật tông và Đoan Mộc thế gia cũng chỉ có Linh mạch tam giai.”
“Thật may mắn, lần này ta đã báo danh rồi!”
“Ở trong này tu luyện, tu vi sẽ tiến triển cực nhanh….”
Những tân đệ tử đến vô cùng hưng phấn, giờ phút này họ ước gì mình vĩnh viễn đều là người của Phi Tiên môn.
Chỉ là, chung quy vẫn có người ngoại lệ.
Tề Thương đứng ở trong năm mươi lăm người kia, ngoài mặt hắn cũng tràn ngập vui mừng giống như mọi người, nhưng nội tâm không ngừng cười giễu.
Không sai, là hắn trà trộn vào đây.
Phi Tiên môn có một con Tam Nhãn Hổ không rõ thực lực ra sao, tùy tiện tấn công dĩ nhiên là hạ sách.
Ngụy trang thành tân đệ tử, danh chính ngôn thuận tiến vào Phi Tiên môn mới là thượng sách.
Về phần sau khi tiến vào nên làm thế nào, hắn tự có thủ đoạn.
Trước tiên phải điều tra ra cơ duyên kỳ ngộ của Khương Thành rốt cuộc là gì? Nghĩ cách đoạt lấy.
Tiếp theo, hắn phải sử dụng con Tam Nhãn Hổ kia như thế nào?
Có thể quét sạch Xích Nhật tông, thực lực của Hổ yêu kia ít nhất cũng là Thiên Mệnh cửu trọng, thậm chí còn cao hơn!
Một con Hổ yêu mạnh mẽ như vậy, sao lại bị một Linh Đài cảnh thu phục?
Trong chuyện này, chắc chắn có nguyên nhân.
Chỉ cần mình điều tra ra được nguyên nhân trong đó, vậy thì – có thể thay thế được Khương Thành trở thành tân chủ nhân của Hổ yêu kia cũng không phải không có khả năng!
Một khi có được con Hổ yêu kia làm linh sủng giúp đỡ, chủ vị của mình ở Bát Vân điện còn phải lo gì nữa sao?
Mà quá trình để nhập môn cũng tương đối thuận lợi.
Dựa vào thiên phú của hắn muốn thông qua khảo hạch đệ tử chân truyền kia còn không phải rất dễ dàng sao?
Hắn vốn là Linh Đài bát trọng, phải dùng một thủ đoạn mới có thể áp chế xuống Dẫn Khí lục trọng.
Mặc dù như vậy nhưng trước mắt ở trong một đám đệ tử thiên tài này vẫn xem như nổi tiếng.
Lúc này, mọi người đều tập trung lại quảng trường trước điện.
Những tân đệ tử này khống chế không nổi sự kích động trong lòng, hết nhìn đông tới nhìn tây.
Mà các trưởng lão đồng dạng cũng không thể giữ được bình tĩnh.
Nhiều hạt mầm tốt như vậy, người nào sẽ bái mình làm sư phụ đây?
La Viễn là người đầu tiên bước ra, đi đến trước mặt mộ cô gái ước chừng mới khoảng mười lăm mười sáu tuổi.
“Lâm Ninh, ta muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi có nguyện ý hay không?”
Cô gái trẻ tên Lâm Ninh này có khuôn mặt thanh tú, trong mắt có sương lạnh, làm cho người ta có cảm giác đặc biệt cao ngạo.
La Viễn nhìn trúng nàng, không phải bởi vì dung mạo hay khí chất xuất chúng mà chính bởi vì thiên phú xuất chúng của nàng.
Khảo hạch lần này có tổng cộng bốn cửa, mỗi cửa Lâm Ninh đều xếp hàng thứ nhất, xuất sắc đến mức khiến cho lòng ghen tị những người cùng trang lứa cũng khó có thể sinh ra.
Thiên phú của nàng chỉ sợ đều không thấp hơn Kỷ Linh Hàm.
Khi khảo hạch chính là không ngừng làm cho toàn trường kinh ngạc.
Tuy rằng mới mười lăm tuổi nhưng đã ở trên Dẫn Khí, đạt đến Tố Linh cửu trọng, khoảng cách với đám người La Viễn là Tụ Nguyên cảnh cũng không xa.
Một miếng ngọc tuyệt thế như vậy, bất kì ai nhìn thấy cũng đều sẽ động lòng muốn thu nàng làm đồ đệ.
Lâm Ninh chưa đáp lại, những người khác cũng đều không vui rồi.
Ấn Tiểu Tuyết đẩy La Viễn ra, sau đó cười tủm tỉm đi qua.
“Lâm Ninh, ngươi đi theo hắn sẽ không tiện, chúng ta đều là nữ nhân, có ta chỉ điểm, tu vi của ngươi nhất định sẽ tăng mạnh.”
La Viễn hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt với nàng.
“Ân sư muội, ngươi là đang tranh giành với ta sao?”
Lần thu đồ này, danh phận thầy trò này là chuyện cả đời cũng sẽ không thay đổi, hắn sẽ không nhượng bộ.
“Phải thì sao?”
Ân Tiểu Tuyết cũng là thái độ cường ngạnh.
Đối với tu sĩ sẽ được tiến hành kiểm tra toàn bộ từ căn cốt, tư chất, tính giác ngộ và tính cách.
Chỉ khi vượt qua tất cả các cấp độ mới có tư cách nhập môn.
Lần này lại còn là tuyển chọn đệ tử chân truyền, tiêu chuẩn lại được nâng cao thêm một bậc.
Gần như là vào một người thì loại một người, không có mấy người có thể qua được cửa thứ nhất.
Thành ca vốn định tự mình đích thân tổ chức sự kiện trọng đại này, hắn cảm thấy một khung cảnh lớn như vậy rất ngầu, bất kể là thời tiết hay số lượng người đều rất thích hợp để hắn làm màu.
Nhưng Kỷ Linh Hàm chủ động tiếp nhận công việc mệt nhọc này, thái độ còn rất kiên quyết, còn nói chưởng môn là người có địa vị cao không nên tranh giành với người có địa vị thấp hơn làm những việc nhỏ nhặt này.
Khương Thành bất đắc dĩ, chỉ có thể từ bỏ.
Hắn cũng không ngốc, kỳ thật hiểu được tính toán của Kỷ Linh Hàm.
Có nàng ở đó trấn giữ chọn lọc, hi vọng trông cậy nàng có thể tuyển được nhiều mỹ nữ tiến vào, nguyện vọng biến Phi Tiên môn thành một nơi tiên cảnh tại nhân gian mà ở đó âm thịnh dương suy sắp bị thất bại rồi.
Nghĩ đến đây, hắn cảm thấy có một tia ưu thương.
Dù khảo hạch khi nhập môn sẽ có một số trạm kiểm soát có trận pháp tự động kiểm tra đo lường, nhưng bởi vì số lượng người tham gia quá nhiều, toàn bộ quá trình vẫn có vẻ rất lâu.
Ước chừng bận rộn ba ngày ba đêm, trong số hơn mười vạn người báo danh, cuối cùng cũng có năm mươi lăm người bộc lộ hết tài năng.
Năm mươi lăm người này đều là những người nổi bật về căn cốt, tư chất, tính giác ngộ và cả tính cách, thiên phú của họ đều đạt đến trình độ đệ tử chân truyền.
Đám người Kỷ Linh Hàm và La Viễn vừa vô cùng ngạc nhiên vừa vô cùng vui mừng, số người này đã vượt xa dự đoán của bọn họ.
Phải biết rằng trước kia mỗi lần tuyển người, có thể có một hai người là đệ tử chân truyền cũng rất không tồi rồi.
Năm mươi lăm người này, tu vi đều không giống nhau.
Mốt số vẫn còn nhỏ tuổi đã là Ngưng Mạch cảnh.
Số còn lại đã đạt tới Dẫn Khí cảnh.
Đối với những đệ tử này, an bài của Khương Thành chính là làm cho bọn họ trở thành đệ tử đời thứ ba.
Phi Tiên môn bị đánh bại sau đó lập lại, đời thứ nhất đương nhiên là hắn làm chưởng môn.
Đời thứ hai chính là hai mươi mốt người Kỷ Linh Hàm, hai mươi mốt người này tất cả đều là Tụ Nguyên cảnh.
Sau lần trước linh khí của tông môn đột nhiên tăng mạnh, tu vi của mọi người càng thêm tăng lên nhanh chóng.
Bây giờ người yếu nhất trong hai mươi mốt người đều đến Tụ Nguyên cảnh thất trọng rồi.
Mà Kỷ Linh Hàm lại đột phá đến Phân Hồn nhất trọng, cùng tu vi với các trưởng lão lúc trước.
Nếu tiếp tục như vậy, không mất bao lâu hai mươi mốt người này đều có thể đột phá lên Phân Hồn cảnh.
Bởi vì bọn họ không ngừng đột phá, Khương Thành cũng lấy được một ít điểm thưởng tích phân.
Những người khác còn dễ nói, cũng chỉ thêm mấy chục điểm, lần đó Kỷ Linh Hàm đột phá đến Phân Hồn cảnh hệ thống lại thưởng cho ba ngàn điểm tích phân.
Lần này tuyển chọn đệ tử đời thứ ba sẽ trở thành đồ đệ của các nàng.
Cái gì, ngươi hỏi tại sao Thành ca không tự mình thu nhận đồ đệ?
Hắn phải bận làm màu khắp nơi, làm gì có thời gian mà bồi dưỡng đồ đệ.
Làm một tổ sư gia không cần phải bận tâm điều gì há không phải mĩ mãn hơn sao?
Sau khi năm mươi lăm tân đệ tử tiến vào khu vực trung tâm của tông môn, trên mặt tất cả đều tràn ngập khiếp sợ.
Sau đó là mừng như điên.
Lúc trước khi bọn họ ở bên ngoài sơn môn khảo hạch có cảm giác độ dày linh khí ở nơi đó thế mà lại đạt tới tam giai.
Mà hiện tại mọi người rõ ràng phát hiện ra độ dày linh khí của khu vực trung tâm này lại tăng lên một cấp bậc.
Nồng đượm đến nỗi không hợp lẽ thường, làm cho bọn họ không nỡ di chuyển, hận không thể lập tức ngồi xuống xếp bằng lại tiến hành tu luyện ngay và luôn.
“Đây, đây….”
Có đệ tử run giọng hỏi: “La trưởng lão, lẽ nào đây là linh mạch tứ giai?”
Trước mắt vẫn chưa tiến hành đại điển bái sư, cho nên vẫn không thể gọi sư phụ, sư thúc.
Trước khi thu người, Khương Thành đã nâng cấp cho tất cả bọn họ lên thành trưởng lão.
Tuổi của La Viễn so với bọn họ kỳ thật cũng không lớn hơn bao nhiêu, nhưng nghe được mọi người gọi mình là trưởng lão, trong lòng vẫn là vô cùng đắc ý.
Không ngờ bản thân nhanh như vậy đã lên chức tiền bối rồi.
Lập tức ho nhẹ một tiếng, học theo tư thế làm màu thường dùng của Thành ca, hai tay chắp ra sau đầu ngước lên nhìn trời, lạnh nhạt nói: “Đúng là tứ giai.”
“Wow!”
“Trời ạ! Vậy mà lại thực sự là linh mạch tứ giai.”
“Động tiên! Độ dày linh khí đến tận mức này chỉ sợ chỉ có Phi Vân Châu mới có thể có?”
“Đúng vậy, ta nghe nói Xích Nhật tông và Đoan Mộc thế gia cũng chỉ có Linh mạch tam giai.”
“Thật may mắn, lần này ta đã báo danh rồi!”
“Ở trong này tu luyện, tu vi sẽ tiến triển cực nhanh….”
Những tân đệ tử đến vô cùng hưng phấn, giờ phút này họ ước gì mình vĩnh viễn đều là người của Phi Tiên môn.
Chỉ là, chung quy vẫn có người ngoại lệ.
Tề Thương đứng ở trong năm mươi lăm người kia, ngoài mặt hắn cũng tràn ngập vui mừng giống như mọi người, nhưng nội tâm không ngừng cười giễu.
Không sai, là hắn trà trộn vào đây.
Phi Tiên môn có một con Tam Nhãn Hổ không rõ thực lực ra sao, tùy tiện tấn công dĩ nhiên là hạ sách.
Ngụy trang thành tân đệ tử, danh chính ngôn thuận tiến vào Phi Tiên môn mới là thượng sách.
Về phần sau khi tiến vào nên làm thế nào, hắn tự có thủ đoạn.
Trước tiên phải điều tra ra cơ duyên kỳ ngộ của Khương Thành rốt cuộc là gì? Nghĩ cách đoạt lấy.
Tiếp theo, hắn phải sử dụng con Tam Nhãn Hổ kia như thế nào?
Có thể quét sạch Xích Nhật tông, thực lực của Hổ yêu kia ít nhất cũng là Thiên Mệnh cửu trọng, thậm chí còn cao hơn!
Một con Hổ yêu mạnh mẽ như vậy, sao lại bị một Linh Đài cảnh thu phục?
Trong chuyện này, chắc chắn có nguyên nhân.
Chỉ cần mình điều tra ra được nguyên nhân trong đó, vậy thì – có thể thay thế được Khương Thành trở thành tân chủ nhân của Hổ yêu kia cũng không phải không có khả năng!
Một khi có được con Hổ yêu kia làm linh sủng giúp đỡ, chủ vị của mình ở Bát Vân điện còn phải lo gì nữa sao?
Mà quá trình để nhập môn cũng tương đối thuận lợi.
Dựa vào thiên phú của hắn muốn thông qua khảo hạch đệ tử chân truyền kia còn không phải rất dễ dàng sao?
Hắn vốn là Linh Đài bát trọng, phải dùng một thủ đoạn mới có thể áp chế xuống Dẫn Khí lục trọng.
Mặc dù như vậy nhưng trước mắt ở trong một đám đệ tử thiên tài này vẫn xem như nổi tiếng.
Lúc này, mọi người đều tập trung lại quảng trường trước điện.
Những tân đệ tử này khống chế không nổi sự kích động trong lòng, hết nhìn đông tới nhìn tây.
Mà các trưởng lão đồng dạng cũng không thể giữ được bình tĩnh.
Nhiều hạt mầm tốt như vậy, người nào sẽ bái mình làm sư phụ đây?
La Viễn là người đầu tiên bước ra, đi đến trước mặt mộ cô gái ước chừng mới khoảng mười lăm mười sáu tuổi.
“Lâm Ninh, ta muốn thu ngươi làm đồ đệ, ngươi có nguyện ý hay không?”
Cô gái trẻ tên Lâm Ninh này có khuôn mặt thanh tú, trong mắt có sương lạnh, làm cho người ta có cảm giác đặc biệt cao ngạo.
La Viễn nhìn trúng nàng, không phải bởi vì dung mạo hay khí chất xuất chúng mà chính bởi vì thiên phú xuất chúng của nàng.
Khảo hạch lần này có tổng cộng bốn cửa, mỗi cửa Lâm Ninh đều xếp hàng thứ nhất, xuất sắc đến mức khiến cho lòng ghen tị những người cùng trang lứa cũng khó có thể sinh ra.
Thiên phú của nàng chỉ sợ đều không thấp hơn Kỷ Linh Hàm.
Khi khảo hạch chính là không ngừng làm cho toàn trường kinh ngạc.
Tuy rằng mới mười lăm tuổi nhưng đã ở trên Dẫn Khí, đạt đến Tố Linh cửu trọng, khoảng cách với đám người La Viễn là Tụ Nguyên cảnh cũng không xa.
Một miếng ngọc tuyệt thế như vậy, bất kì ai nhìn thấy cũng đều sẽ động lòng muốn thu nàng làm đồ đệ.
Lâm Ninh chưa đáp lại, những người khác cũng đều không vui rồi.
Ấn Tiểu Tuyết đẩy La Viễn ra, sau đó cười tủm tỉm đi qua.
“Lâm Ninh, ngươi đi theo hắn sẽ không tiện, chúng ta đều là nữ nhân, có ta chỉ điểm, tu vi của ngươi nhất định sẽ tăng mạnh.”
La Viễn hít sâu một hơi, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt với nàng.
“Ân sư muội, ngươi là đang tranh giành với ta sao?”
Lần thu đồ này, danh phận thầy trò này là chuyện cả đời cũng sẽ không thay đổi, hắn sẽ không nhượng bộ.
“Phải thì sao?”
Ân Tiểu Tuyết cũng là thái độ cường ngạnh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook