Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
-
Chương 33: Chiêu Mộ Đệ Tử
"Ha ha ha ha, tiểu tử, ngươi sẽ hối hận thôi."
Sau khi được tự do, Tam Nhãn Hổ lại lần nữa run lên.
"Ngươi cho rằng để ta làm Linh thú hộ tông là một việc tốt sao?"
"Ta sẽ nháo nơi này đến gà bay chó chạy, ngươi cứ đợi đấy cho ta!"
Khương Thành liếc mắt nhìn nó một cái, như nhìn một thằng ngốc, để nó tự nói tự nghe.
Dù sao thời khắc mấu chốt, nó có thể bảo vệ một chút nhóm đệ tử này là được.
Ngày hôm sau, Khương Thành tu luyện một đêm đã thăng lên Phân Hồn thất trọng.
Thiên Hoang Bất Diệt Thể này quả thực quá mạnh, thăng cấp tưởng chừng như ngồi tên lửa.
Nhấn mở bảng thông tin hệ thống, hắn phát hiện tích phân nhiều thêm 320 điểm.
Làm một người cày từng điểm tích phân một, Thành ca nhớ số điểm tích phân vô cùng rõ ràng.
"Đây là tình huống gì vậy, hệ thống cũng chưa nhắc nhở mà."
Hắn nhấn vào bảng ghi chép, lúc này mới hiểu ra.
Tối hôm qua Kỷ Linh Hàm từ Tụ Nguyên bát trọng thăng cấp lên cửu trọng, khen thưởng 300 điểm.
La Viễn từ Tụ Nguyên lục trọng thăng cấp lên thất trọng, khen thưởng 20 điểm.
Thì ra môn đồ của mình thăng cấp, bản thân cũng có thể nhận được tích phân khen thưởng.
Chỉ là chênh lệch tích phân khen thưởng cũng quá lớn rồi?
Cùng là thăng cấp một cảnh giới nhỏ, hai người chênh lệnh ước chừng 15 lần!
Khương Thành sờ sờ cằm, hiểu ra rồi.
Thiên phú của Kỷ Linh Hàm mạnh hơn La Viễn quá nhiều, hệ thống phán định nàng càng có giá trị, vì vậy khen thưởng càng cao.
Suy nghĩ của hắn linh hoạt lên.
Nếu có càng nhiều môn đồ tương tự, hàng ngàn hàng vạn, vậy chẳng phải là nằm không cũng có thể nhận được rất nhiều tích phân sao?
Hắn rất nhanh đã triệu tập mọi người đến.
"Được rồi, bây giờ đã có Linh thú hộ tông, chúng ta nên suy xét việc thu nhận đệ tử mới, mở rộng quy mô tông môn."
Vốn dĩ lo lắng tông môn không an toàn, tuyển quá nhiều người vào đây cũng không bảo vệ được, ngược lại còn hại người khác.
Bây giờ không cần lo lắng điều này, thì có thể đưa nó vào nhật trình.
"Chưởng môn muốn tuyển tân đệ tử sao, không biết có yêu cầu gì không?"
Mọi người cũng cảm thấy xác thực cần bổ sung nhân thủ, sơn môn lớn như vậy, 20 người đều chưa có chút dáng vẻ nào của môn phái.
"Yêu cầu của ta không cao, đệ tử có thiên phú thiên căn tốt là có thể được làm đệ tử chân truyền."
Khương Thành coi đó là chuyện đương nhiên.
Nhưng ngoài Kỷ Linh Hàm ra, tất cả đồ đệ đều cảm thấy như trúng một mũi tên vào tim.
Cái này còn không cao?
Trước đây bọn họ chính là đệ tử chân truyền.
Bây giờ Khương Thành nói về cấp bậc này như một món hàng thông thường, thật sự quá làm người bị thương rồi.
La Viễn ôm ngực cười khổ.
"Đệ tử chân truyền, e rằng không dễ dàng tuyển như vậy!"
Hắn nhớ rõ năm đó lần đó bản thân nhập môn, hàng ngàn thiếu niên tập trung dưới Phi Tiên môn để tham gia kiểm tra đánh giá nhập môn.
Cuối cùng chỉ có 105 người thành công nhập môn.
Trong 105 người này, có 90 người bởi vì thiên phú bình thường, chỉ có thể làm đệ tử ngoại môn.
Còn có 13 người thiên phú rất tốt, được chọn làm đệ tử nội môn, khiến một đám người vây xem đỏ mắt ghen tị không thôi.
Lúc đó đệ tử chân truyền chỉ có hai người, trong đó một người chính là hắn.
Mà năm đó thực ra vẫn còn là một đám đệ tử chất lượng tốt hơn mọi năm nhiều, có khi có khoá còn không tuyển được đệ tử chân truyền, cũng rất bình thường.
Thiên tài sở dĩ được gọi là thiên tài, bởi vì rất ít ỏi.
“Mục đích của Phi Tiên môn chúng ta là quan trọng chất lượng hơn số lượng.”
Khương Thành tự có tính toán.
Hắn biết thiên phú của Là Viễn đã rất tốt rồi, suy cho cùng cũng là đệ tử chân truyền.
Nhưng ngay cả hắn cũng mới được có 20 điểm, vậy những đệ tử nội môn bình thường thì sao đây?
Chỉ sợ thăng cấp một cảnh giới nhỏ, một điểm cũng khó kiếm được.
Tuyển quá nhiều những môn đồ như thế này không có tác dụng gì, thậm chí còn lợi bất cập hại.
Nói cho cùng, bồi dưỡng đệ tử cũng yêu cầu tiêu hao linh thạch đan dược.
Đến lúc đó, kiếm được còn không nhiều bằng bỏ ra, không có tác dụng gì.
Tin tức Phi Tiên môn muốn chiêu mộ đệ tử rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ Thanh Lan phủ.
Tin tức này vốn dĩ bởi vì nhân thủ ít nên truyền đi chậm, nhưng bây giờ Phi Tiên môn quá hưng thịnh rồi, liên tiếp tiêu diệt bốn phái, một chút biến động nhỏ cũng sẽ gây ra sóng to gió lớn.
Trong nhất thời, rất nhiều người nóng lòng muốn thử.
Phi Tiên môn bây giờ rất lợi hại, hai ngày tiêu diệt bốn phái, lờ mờ trở thành thế lực thứ ba ở Thanh Lan phủ.
Đi theo một cây to như vậy, hưởng bóng mát cũng rất tốt.
Huống chi mọi người đều biết bây giờ đệ tử của Phi Tiên môn ít ỏi, điều này không phải có nghĩa là sau khi tân đệ tử gia nhập có thể được phân cho càng nhiều tài nguyên tu luyện hơn sao?
Nhưng sau khi xem được tiêu chuẩn chiêu mộ, tâm của rất nhiều người lạnh một đoạn.
Lần chiêu mộ đệ tử này, chỉ có cấp bậc đệ tử chân truyền.
"Phi Tiên môn này điên rồi sao?"
"Làm gì có ai chiêu mộ đệ tử như vậy chứ?"
"Chỉ tuyển chân truyền, bọn họ cho rằng cấp bậc đó có đầy trên đường sao?"
"Ngay cả Đoan Mộc thế gia và Xích Nhật tông, cũng không có tiêu chuẩn cao như vậy."
Lúc bên ngoài lộn xộn thảo luận, lại có một tin tức lớn truyền đến.
Bởi vì Phí Đồng Trụ đã bị giết, bốn môn phái liên kết với nhau bị tiêu diệt, Xích Nhật tông nổi giận đùng đùng!
Ra hạn chưởng môn Phi Tiên môn và tất cả các đệ tử, trong vòng ba ngày đến trước Xích Nhật tông cúi lạy tạ tội, và khuất phục Xích Nhật tông.
Nếu không, Xích Nhật tông sẽ mang đại quân đi tiêu diệt Phi Tiên môn.
Lúc này, bên ngoài càng thêm không xem trọng Phi Tiên môn.
Mặc dù Phi Tiên môn đã tiêu diệt bốn phái, nhưng loại chuyện này Xích Nhật tông muốn làm cũng có thể làm được.
Mà số người của Xích Nhật tông nhiều tận ba vạn, làm bá chủ của Thanh Lan phủ mấy vạn năm, xây dựng thế lực thật sự quá sâu.
Không ai cảm thấy hơn 20 người của Phi Tiên môn có thể chạm vào bọn họ.
"Trừ khi thế lực đứng sau Khương Thành kia xuất hiện, nếu không thì lần này phải bị nghiền nát."
Đối với việc tuyển môn đồ, thế này ai còn dám đi.
"Đó là, lỡ như sau khi gia nhập thì bị tiêu diệt, vậy chẳng phải là đi theo chôn cùng sao?"
Thông điệp của Xích Nhật tông, nội bộ Phi Tiên môn đương nhiên cũng nhận được rồi.
"Chưởng môn, vậy phải làm sao bây giờ?"
"Đúng vậy, Xích Nhật tông nháo như vậy, sợ rằng chúng ta sẽ không tuyển được môn đồ."
"Bây giờ còn nghĩ chiêu mộ đệ tử cái gì nữa, làm thế nào ngăn chặn kẻ địch bên ngoài mới là việc hệ trọng hàng đầu!"
Các đệ tử nói không ngừng, sau khi thảo luận một lúc, tất cả quay người lại.
"Chưởng môn, ngươi hạ lệnh đi, chúng ta phải phòng ngự như thế nào?"
Nhìn vẻ quyết liệt trên khuôn mặt của mỗi người, Khương Thành hơi bất ngờ, lại hơi buồn cười.
"Chỉ với chút thực lực này của các ngươi, một Phân Hồn cảnh cũng tiêu diệt được, phòng cái gì mà phòng, tặng đầu ngươi sao?"
La Viễn và Ấn Tiểu Tuyết cùng bày tỏ sự bất mãn.
"Chưởng môn, ngươi cũng quá làm tổn thương ý chí chiến đấu của chúng ta rồi?"
"Đúng vậy, thân là chưởng môn, ngươi tốt xấu gì cũng nên khích lệ chúng ta một câu chứ, làm sao có thể tạt cho chúng ta một gáo nước lạnh như vậy?"
Kỷ Linh Hàm với tư cách là một đại sư tỷ tương đối điềm tĩnh, mở miệng hỏi: "Vậy chúng ta rút khỏi giống như lần trước đi?"
"Đương nhiên không rút."
Khương Thành lắc lắc đầu.
"Đã quên nói cho các ngươi, lần trước bốn phái Cực Nguyệt tông tấn công Phi Tiên môn, chính là Xích Nhật tông ở sau lưng tính kế."
"Cái gì?"
"Lại có thể là bọn họ?"
"Ta nói mà, bốn phái kia làm sao đột nhiên lại liên thủ."
"Xích Nhật tông đáng chết!"
Mọi người thế mới biết chân tướng, hiển nhiên là hận Xích Nhật tông thấu xương.
Thành ca đang muốn xuất chinh tuyên cáo hùng hồn, lại lần nữa củng cố một tý hình tượng chưởng môn của bản thân, nhưng bị một đạo âm thanh cười khẩy ngoài điện cắt ngang.
"Hoá ra các ngươi ngu xuẩn đến mức này, đều bị người diệt môn, lại có thể còn không biết độc thủ phía sau!"
Quá trình khoe khoang bị cắt ngang, Khương Thành rất bực bội.
Giưong mắt nhìn lên, một hư ảnh màu trắng ngọc đài kỳ lạ chậm rãi tiến vào cửa chính đại điện.
Ngọc đài hư ảnh kia cao ba thước, quanh thân mang theo hơi thở khiến người khác kinh sợ.
Ở chính giữa ngọc đài kia, có một tiểu nhân màu xanh nhạt đang ngồi xếp bằng trong đó, đem lại cho người ta một loại cảm giác thần thánh nghiêm nghị bất khả xâm phạm.
Vừa thấy tiểu nhân kia, sắc mặt của Kỷ Linh Hàm càng biến đổi.
"Tứ gia chủ Đoan Mộc Trì của Đoan Mộc thế gia, hắn là cao thủ Linh Đài cảnh, hắn trực tiếp buông Linh Đài Xuất Khiếu đến đây.”
Sau khi được tự do, Tam Nhãn Hổ lại lần nữa run lên.
"Ngươi cho rằng để ta làm Linh thú hộ tông là một việc tốt sao?"
"Ta sẽ nháo nơi này đến gà bay chó chạy, ngươi cứ đợi đấy cho ta!"
Khương Thành liếc mắt nhìn nó một cái, như nhìn một thằng ngốc, để nó tự nói tự nghe.
Dù sao thời khắc mấu chốt, nó có thể bảo vệ một chút nhóm đệ tử này là được.
Ngày hôm sau, Khương Thành tu luyện một đêm đã thăng lên Phân Hồn thất trọng.
Thiên Hoang Bất Diệt Thể này quả thực quá mạnh, thăng cấp tưởng chừng như ngồi tên lửa.
Nhấn mở bảng thông tin hệ thống, hắn phát hiện tích phân nhiều thêm 320 điểm.
Làm một người cày từng điểm tích phân một, Thành ca nhớ số điểm tích phân vô cùng rõ ràng.
"Đây là tình huống gì vậy, hệ thống cũng chưa nhắc nhở mà."
Hắn nhấn vào bảng ghi chép, lúc này mới hiểu ra.
Tối hôm qua Kỷ Linh Hàm từ Tụ Nguyên bát trọng thăng cấp lên cửu trọng, khen thưởng 300 điểm.
La Viễn từ Tụ Nguyên lục trọng thăng cấp lên thất trọng, khen thưởng 20 điểm.
Thì ra môn đồ của mình thăng cấp, bản thân cũng có thể nhận được tích phân khen thưởng.
Chỉ là chênh lệch tích phân khen thưởng cũng quá lớn rồi?
Cùng là thăng cấp một cảnh giới nhỏ, hai người chênh lệnh ước chừng 15 lần!
Khương Thành sờ sờ cằm, hiểu ra rồi.
Thiên phú của Kỷ Linh Hàm mạnh hơn La Viễn quá nhiều, hệ thống phán định nàng càng có giá trị, vì vậy khen thưởng càng cao.
Suy nghĩ của hắn linh hoạt lên.
Nếu có càng nhiều môn đồ tương tự, hàng ngàn hàng vạn, vậy chẳng phải là nằm không cũng có thể nhận được rất nhiều tích phân sao?
Hắn rất nhanh đã triệu tập mọi người đến.
"Được rồi, bây giờ đã có Linh thú hộ tông, chúng ta nên suy xét việc thu nhận đệ tử mới, mở rộng quy mô tông môn."
Vốn dĩ lo lắng tông môn không an toàn, tuyển quá nhiều người vào đây cũng không bảo vệ được, ngược lại còn hại người khác.
Bây giờ không cần lo lắng điều này, thì có thể đưa nó vào nhật trình.
"Chưởng môn muốn tuyển tân đệ tử sao, không biết có yêu cầu gì không?"
Mọi người cũng cảm thấy xác thực cần bổ sung nhân thủ, sơn môn lớn như vậy, 20 người đều chưa có chút dáng vẻ nào của môn phái.
"Yêu cầu của ta không cao, đệ tử có thiên phú thiên căn tốt là có thể được làm đệ tử chân truyền."
Khương Thành coi đó là chuyện đương nhiên.
Nhưng ngoài Kỷ Linh Hàm ra, tất cả đồ đệ đều cảm thấy như trúng một mũi tên vào tim.
Cái này còn không cao?
Trước đây bọn họ chính là đệ tử chân truyền.
Bây giờ Khương Thành nói về cấp bậc này như một món hàng thông thường, thật sự quá làm người bị thương rồi.
La Viễn ôm ngực cười khổ.
"Đệ tử chân truyền, e rằng không dễ dàng tuyển như vậy!"
Hắn nhớ rõ năm đó lần đó bản thân nhập môn, hàng ngàn thiếu niên tập trung dưới Phi Tiên môn để tham gia kiểm tra đánh giá nhập môn.
Cuối cùng chỉ có 105 người thành công nhập môn.
Trong 105 người này, có 90 người bởi vì thiên phú bình thường, chỉ có thể làm đệ tử ngoại môn.
Còn có 13 người thiên phú rất tốt, được chọn làm đệ tử nội môn, khiến một đám người vây xem đỏ mắt ghen tị không thôi.
Lúc đó đệ tử chân truyền chỉ có hai người, trong đó một người chính là hắn.
Mà năm đó thực ra vẫn còn là một đám đệ tử chất lượng tốt hơn mọi năm nhiều, có khi có khoá còn không tuyển được đệ tử chân truyền, cũng rất bình thường.
Thiên tài sở dĩ được gọi là thiên tài, bởi vì rất ít ỏi.
“Mục đích của Phi Tiên môn chúng ta là quan trọng chất lượng hơn số lượng.”
Khương Thành tự có tính toán.
Hắn biết thiên phú của Là Viễn đã rất tốt rồi, suy cho cùng cũng là đệ tử chân truyền.
Nhưng ngay cả hắn cũng mới được có 20 điểm, vậy những đệ tử nội môn bình thường thì sao đây?
Chỉ sợ thăng cấp một cảnh giới nhỏ, một điểm cũng khó kiếm được.
Tuyển quá nhiều những môn đồ như thế này không có tác dụng gì, thậm chí còn lợi bất cập hại.
Nói cho cùng, bồi dưỡng đệ tử cũng yêu cầu tiêu hao linh thạch đan dược.
Đến lúc đó, kiếm được còn không nhiều bằng bỏ ra, không có tác dụng gì.
Tin tức Phi Tiên môn muốn chiêu mộ đệ tử rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ Thanh Lan phủ.
Tin tức này vốn dĩ bởi vì nhân thủ ít nên truyền đi chậm, nhưng bây giờ Phi Tiên môn quá hưng thịnh rồi, liên tiếp tiêu diệt bốn phái, một chút biến động nhỏ cũng sẽ gây ra sóng to gió lớn.
Trong nhất thời, rất nhiều người nóng lòng muốn thử.
Phi Tiên môn bây giờ rất lợi hại, hai ngày tiêu diệt bốn phái, lờ mờ trở thành thế lực thứ ba ở Thanh Lan phủ.
Đi theo một cây to như vậy, hưởng bóng mát cũng rất tốt.
Huống chi mọi người đều biết bây giờ đệ tử của Phi Tiên môn ít ỏi, điều này không phải có nghĩa là sau khi tân đệ tử gia nhập có thể được phân cho càng nhiều tài nguyên tu luyện hơn sao?
Nhưng sau khi xem được tiêu chuẩn chiêu mộ, tâm của rất nhiều người lạnh một đoạn.
Lần chiêu mộ đệ tử này, chỉ có cấp bậc đệ tử chân truyền.
"Phi Tiên môn này điên rồi sao?"
"Làm gì có ai chiêu mộ đệ tử như vậy chứ?"
"Chỉ tuyển chân truyền, bọn họ cho rằng cấp bậc đó có đầy trên đường sao?"
"Ngay cả Đoan Mộc thế gia và Xích Nhật tông, cũng không có tiêu chuẩn cao như vậy."
Lúc bên ngoài lộn xộn thảo luận, lại có một tin tức lớn truyền đến.
Bởi vì Phí Đồng Trụ đã bị giết, bốn môn phái liên kết với nhau bị tiêu diệt, Xích Nhật tông nổi giận đùng đùng!
Ra hạn chưởng môn Phi Tiên môn và tất cả các đệ tử, trong vòng ba ngày đến trước Xích Nhật tông cúi lạy tạ tội, và khuất phục Xích Nhật tông.
Nếu không, Xích Nhật tông sẽ mang đại quân đi tiêu diệt Phi Tiên môn.
Lúc này, bên ngoài càng thêm không xem trọng Phi Tiên môn.
Mặc dù Phi Tiên môn đã tiêu diệt bốn phái, nhưng loại chuyện này Xích Nhật tông muốn làm cũng có thể làm được.
Mà số người của Xích Nhật tông nhiều tận ba vạn, làm bá chủ của Thanh Lan phủ mấy vạn năm, xây dựng thế lực thật sự quá sâu.
Không ai cảm thấy hơn 20 người của Phi Tiên môn có thể chạm vào bọn họ.
"Trừ khi thế lực đứng sau Khương Thành kia xuất hiện, nếu không thì lần này phải bị nghiền nát."
Đối với việc tuyển môn đồ, thế này ai còn dám đi.
"Đó là, lỡ như sau khi gia nhập thì bị tiêu diệt, vậy chẳng phải là đi theo chôn cùng sao?"
Thông điệp của Xích Nhật tông, nội bộ Phi Tiên môn đương nhiên cũng nhận được rồi.
"Chưởng môn, vậy phải làm sao bây giờ?"
"Đúng vậy, Xích Nhật tông nháo như vậy, sợ rằng chúng ta sẽ không tuyển được môn đồ."
"Bây giờ còn nghĩ chiêu mộ đệ tử cái gì nữa, làm thế nào ngăn chặn kẻ địch bên ngoài mới là việc hệ trọng hàng đầu!"
Các đệ tử nói không ngừng, sau khi thảo luận một lúc, tất cả quay người lại.
"Chưởng môn, ngươi hạ lệnh đi, chúng ta phải phòng ngự như thế nào?"
Nhìn vẻ quyết liệt trên khuôn mặt của mỗi người, Khương Thành hơi bất ngờ, lại hơi buồn cười.
"Chỉ với chút thực lực này của các ngươi, một Phân Hồn cảnh cũng tiêu diệt được, phòng cái gì mà phòng, tặng đầu ngươi sao?"
La Viễn và Ấn Tiểu Tuyết cùng bày tỏ sự bất mãn.
"Chưởng môn, ngươi cũng quá làm tổn thương ý chí chiến đấu của chúng ta rồi?"
"Đúng vậy, thân là chưởng môn, ngươi tốt xấu gì cũng nên khích lệ chúng ta một câu chứ, làm sao có thể tạt cho chúng ta một gáo nước lạnh như vậy?"
Kỷ Linh Hàm với tư cách là một đại sư tỷ tương đối điềm tĩnh, mở miệng hỏi: "Vậy chúng ta rút khỏi giống như lần trước đi?"
"Đương nhiên không rút."
Khương Thành lắc lắc đầu.
"Đã quên nói cho các ngươi, lần trước bốn phái Cực Nguyệt tông tấn công Phi Tiên môn, chính là Xích Nhật tông ở sau lưng tính kế."
"Cái gì?"
"Lại có thể là bọn họ?"
"Ta nói mà, bốn phái kia làm sao đột nhiên lại liên thủ."
"Xích Nhật tông đáng chết!"
Mọi người thế mới biết chân tướng, hiển nhiên là hận Xích Nhật tông thấu xương.
Thành ca đang muốn xuất chinh tuyên cáo hùng hồn, lại lần nữa củng cố một tý hình tượng chưởng môn của bản thân, nhưng bị một đạo âm thanh cười khẩy ngoài điện cắt ngang.
"Hoá ra các ngươi ngu xuẩn đến mức này, đều bị người diệt môn, lại có thể còn không biết độc thủ phía sau!"
Quá trình khoe khoang bị cắt ngang, Khương Thành rất bực bội.
Giưong mắt nhìn lên, một hư ảnh màu trắng ngọc đài kỳ lạ chậm rãi tiến vào cửa chính đại điện.
Ngọc đài hư ảnh kia cao ba thước, quanh thân mang theo hơi thở khiến người khác kinh sợ.
Ở chính giữa ngọc đài kia, có một tiểu nhân màu xanh nhạt đang ngồi xếp bằng trong đó, đem lại cho người ta một loại cảm giác thần thánh nghiêm nghị bất khả xâm phạm.
Vừa thấy tiểu nhân kia, sắc mặt của Kỷ Linh Hàm càng biến đổi.
"Tứ gia chủ Đoan Mộc Trì của Đoan Mộc thế gia, hắn là cao thủ Linh Đài cảnh, hắn trực tiếp buông Linh Đài Xuất Khiếu đến đây.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook