Báo Thù Của Rể Phế Vật
-
Chương 1039
Hơn nữa, kinh mạch toàn thân nổ tung, dạng đau đớn này, tuyệt đối không phải điều một người bình thường có thể hứng chịu được.
Cho dù là Thẩm Ngạo Tuyết, cũng phát ra tiếng kêu thét đầy thảm thiết, thống khổ.
“Rầm!”
Vài giây sau, thân thể Thẩm Ngạo Tuyết ngã thẳng xuống đất.
Kinh mạch toàn thân bị đứt, khớp xương cũng bị đánh cho tan nát.
Bây giờ cô ấy đã hoàn toàn trở thành một kẻ tàn phế.
Bất kể là ở Đế gia hay là trong mắt Hắc lão.
Thẩm Ngạo Tuyết cũng chỉ đơn thuần là một công cụ.
Miễn là cô ta có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình được giao với vị trí của một công cụ là được.
Cho nên khi bọn họ ra tay với nàng cũng không có chút tiếc thương hay chần chừ nào.
Cho dù kinh mạch nàng bị phế hoàn toàn, cho dù khớp xương nàng đã bị phá hủy hết, nàng vẫn có thể sinh sản.
Lúc này đây, Thẩm Ngạo Tuyết cuối cùng cũng đứng không nổi nữa.
Cô ấy thậm chí không thể quay đầu lại.
Nhưng cô vẫn hỏi: "Lâm Hiên, ngươi… vẫn không đau lòng sao?”
Lúc này, mặc dù là Lâm Hiên có trái tim sắt đá.
Cũng không đành lòng nói ra những lời vô tình.
Tuy nhiên, tâm trạng của anh cũng không thể nói là anh đang đau lòng.
Vì vậy mà chỉ có thể im lặng.
Đợi hồi lâu, Thẩm Ngạo Tuyết cũng không đợi được câu trả lời mình mong muốn.
Trên mặt nàng hiện lên một nét cười đau khổ.
"Lâm Hiên, ngươi thật đúng là trước sau như một, lạnh lùng vô tình, xem ra, ta có chết ở trước mặt ngươi, ngươi cũng sẽ không nhìn ta nhiều hơn một chút đúng không? "
Thẩm Ngạo Tuyết nói xong, chầm chậm nhắm nghiền hai mắt lại.
Lâm Hiên có thể cảm giác được, sự sống trên người Thẩm Ngạo Tuyết, rất nhanh đang dần biến mất!
Điều đó nghĩa là, sinh mệnh của Thẩm Ngạo Tuyết cũng đã đi đến hồi kết.
Thẩm Ngạo Tuyết... Sắp chết?
Đương nhiên là Lâm Hiên có thể cứu sống Thẩm Ngạo Tuyết.
Chuyện này chỉ cần một giọt Kỳ Lân Huyết là có thể cứu được.
Nhưng dựa vào cái gì mà muốn anh phải cứu Thẩm Ngạo Tuyết?
Trên mặt Hắc lão cũng không có chút thay đổi biểu cảm nào.
Hắn lúc này tạo ra đan dược, muốn cho Thẩm Ngạo Tuyết ăn vào.
Dù sao cũng không thể thật sự để thẩm Ngạo Tuyết chết đi.
Nhưng Lâm Hiên lại đi trước hắn một bước, ôm lấy Thẩm Ngạo Tuyết.
Cuối cùng, hắn vẫn không cách nào trơ mắt nhìn Thẩm Ngạo Tuyết chết ở trước mặt mình.
Sau tất cả, đây vẫn là người phụ nữ mà hắn đã yêu trong nhiều năm.
Lúc trước dù hắn có bỏ đi một quả thận, cũng muốn giữ lại người phụ nữ hắn yêu này.
Đến hiện tại, Thẩm Ngạo Tuyết coi như đã vì hành vi của mình mà trả một cái giá rất đắt rồi.
Cho dù là Thẩm Ngạo Tuyết, cũng phát ra tiếng kêu thét đầy thảm thiết, thống khổ.
“Rầm!”
Vài giây sau, thân thể Thẩm Ngạo Tuyết ngã thẳng xuống đất.
Kinh mạch toàn thân bị đứt, khớp xương cũng bị đánh cho tan nát.
Bây giờ cô ấy đã hoàn toàn trở thành một kẻ tàn phế.
Bất kể là ở Đế gia hay là trong mắt Hắc lão.
Thẩm Ngạo Tuyết cũng chỉ đơn thuần là một công cụ.
Miễn là cô ta có thể hoàn thành nhiệm vụ của mình được giao với vị trí của một công cụ là được.
Cho nên khi bọn họ ra tay với nàng cũng không có chút tiếc thương hay chần chừ nào.
Cho dù kinh mạch nàng bị phế hoàn toàn, cho dù khớp xương nàng đã bị phá hủy hết, nàng vẫn có thể sinh sản.
Lúc này đây, Thẩm Ngạo Tuyết cuối cùng cũng đứng không nổi nữa.
Cô ấy thậm chí không thể quay đầu lại.
Nhưng cô vẫn hỏi: "Lâm Hiên, ngươi… vẫn không đau lòng sao?”
Lúc này, mặc dù là Lâm Hiên có trái tim sắt đá.
Cũng không đành lòng nói ra những lời vô tình.
Tuy nhiên, tâm trạng của anh cũng không thể nói là anh đang đau lòng.
Vì vậy mà chỉ có thể im lặng.
Đợi hồi lâu, Thẩm Ngạo Tuyết cũng không đợi được câu trả lời mình mong muốn.
Trên mặt nàng hiện lên một nét cười đau khổ.
"Lâm Hiên, ngươi thật đúng là trước sau như một, lạnh lùng vô tình, xem ra, ta có chết ở trước mặt ngươi, ngươi cũng sẽ không nhìn ta nhiều hơn một chút đúng không? "
Thẩm Ngạo Tuyết nói xong, chầm chậm nhắm nghiền hai mắt lại.
Lâm Hiên có thể cảm giác được, sự sống trên người Thẩm Ngạo Tuyết, rất nhanh đang dần biến mất!
Điều đó nghĩa là, sinh mệnh của Thẩm Ngạo Tuyết cũng đã đi đến hồi kết.
Thẩm Ngạo Tuyết... Sắp chết?
Đương nhiên là Lâm Hiên có thể cứu sống Thẩm Ngạo Tuyết.
Chuyện này chỉ cần một giọt Kỳ Lân Huyết là có thể cứu được.
Nhưng dựa vào cái gì mà muốn anh phải cứu Thẩm Ngạo Tuyết?
Trên mặt Hắc lão cũng không có chút thay đổi biểu cảm nào.
Hắn lúc này tạo ra đan dược, muốn cho Thẩm Ngạo Tuyết ăn vào.
Dù sao cũng không thể thật sự để thẩm Ngạo Tuyết chết đi.
Nhưng Lâm Hiên lại đi trước hắn một bước, ôm lấy Thẩm Ngạo Tuyết.
Cuối cùng, hắn vẫn không cách nào trơ mắt nhìn Thẩm Ngạo Tuyết chết ở trước mặt mình.
Sau tất cả, đây vẫn là người phụ nữ mà hắn đã yêu trong nhiều năm.
Lúc trước dù hắn có bỏ đi một quả thận, cũng muốn giữ lại người phụ nữ hắn yêu này.
Đến hiện tại, Thẩm Ngạo Tuyết coi như đã vì hành vi của mình mà trả một cái giá rất đắt rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook