“Bắt lại! không được để cho nàng ta trốn thoát!” Hắc y nhân lãnh đạo lạnh lùng hạ lệnh, từ trong đám người di chuyển thân mình,ánh kiếm như một con rắn bạc phóng tới trước mặt Thanh Hạ.

Thanh Hạ trầm mặc đánh giá thứ được gọi là kiếm thuật trong truyền thuyết, quả nhiên đủ cao minh. Nàng tuy là cao thủ trong lĩnh vực triệt quyền đạo và bắn súng nhưng đối với kiếm thuật của thời đại vũ khí lạnh thì không hiểu quá sâu. Hoàn toàn dựa vào kinh nghiệm ứng biến nhanh nhạy mới có thể tránh được đường kiếm công kích tới.

Thanh kiếm của hắc y nhân lướt qua sát mặt Thanh Hạ, một luồng gió lạnh quét ngang mặt nàng chỉ cách nửa tấc không gian. Lưng Thanh Hạ hướng về hắc y nhân nên bị trường kiếm trong tay y bức cho không thể không lùi lại, mắt nhìn thấy kiếm quang bức mình lùi dần khỏi cửa lớn, Thanh Hạ đột nhiên nổi giận quyết tâm phản kích, tạm thời mượn lực eo lưng chuyển thân, hoàn toàn không để ý tới làn kiếm quang mà dùng chuỳ thủ trong tay hướng lên đón đỡ.

Đây là phép mạng đổi mạng!

“Thanh Hạ?!” Hai mắt kinh ngạc mở lớn đem chân mày nhướng lên, hắc y nhân thảng thốt hô lớn, động tác tay ngừng lại.

Thanh Hạ chấn động khẽ chau mày, chỉ thấy một luồng máu bắn ra và trùy thủ trên tay nàng hiện tại đã găm vào ngực hắn.

“Chủ thượng!!!” Vô số thanh âm hoảng hốt vang lên, vài bóng dáng hắc y mang chiến đao nặng nề phóng tới hướng đầu Thanh Hạ bổ xuống không chút lưu tình.

Sắc mặt Thanh Hạ lạnh lại, một phen rút về rút thanh chùy thủ đang cắm trên ngực thủ lĩnh hắc y nhân, máu tươi trào ra bắn lên mặt nàng song nàng lại không chút động dung, thân hình chợt động tránh khỏi hàng loạt chiến đao, hành động còn chưa kịp thở liền thấy thên một ánh đao khác giáng xuống.

“Dừng tay cho ta!!” Thủ lĩnh hắc y nhân quát lớn, trùng hợp ngay lúc này không biết từ đâu xuất hiện vài mũi tên mạnh mẽ lao tới bắn trúng vào ngực gã đang bổ đao sau cùng, người này chỉ kịp trợn mắt một cái liền tắt thở.

Vô số hắc y vệ binh từ hai bên nhà lao xông ra, người đi đầu tiên một thân y phục quý giá, mày kiếm mắt sáng, nét người tà mị, chậm rãi đi tới đối với hắc y nhân toàn thân đầy máu cười nhẹ nói:

“Thái tử Tề An, chúng ta đã lâu không gặp!”

“Sở Ly?!” Thanh Hạ phẫn nộ trừng mắt nhìn người mới đến, tại sao hắn cũng có mặt bên trong đại lao này? Một loại cảm giác bị người ta tính kế bắt đầu dấy lên trong lòng Thanh Hạ.

̃”Thanh Hạ, nàng làm rất tốt!”

Dưới rừng cung tên Sở Ly nhẹ nhàng kéo Thanh hạ đến bên cạnh mình, trìu mến nhéo mũi nàng, tà mị nói: “Nàng vất vả rồi!”

“Tại sao?!”

Âm thanh trầm thấp đột nhiên vang lên trong không gian, hắc y nhân kéo khăn che mặt xuống , gương mặt tái nhợt nhưng lại rất anh tuấn, chỉ là thanh âm tràn ngập thống khổ và cừu hận, hắn lạnh lùng nhìn Thanh Hạ, tiếng nói khàn khàn cùng ánh mắt đỏ rực như lửa thiêu.

“Thanh Hạ, nàng phản bội ta!”

Sở Ly nhếch mép cười nhạt, lạnh lùng hạ lệnh: “Bắn tên!”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương