Báo Nam
-
Chương 25
Cừu Liệt theo Tước Lợi Nhi trở lại câu lạc bộ linh lực, nhận thí nghiệm của quản lý, quản lý lấy máy dò xét đem cấu tạo bên trong của dây xích đưa vào máy tính, lại qua máy tính phân tích tổ hợp mật mã này.
Trải qua ba giờ nghiên cứu, máy tính rốt cục cũng đưa ra toàn bộ tiết diện của dây xích, quản lý nhìn chằm chằm màn hình nửa ngày, mới nói: “Phương Tư là thiên tài!”
“Như thế nào?” Tước Lợi Nhi đi lên trước xem.
“Bên trong dây xích này có bom chất khí rất tinh vi, bao quanh toàn bộ chu vi hình tròn, chỉ cần dây xích bị chặt đứt, bom chất khí tiếp xúc không khí lập tức sẽ nổ tung.” Quản lý nhìn tư liệu phân tích trên máy tính ra nói.
“Cái gì?” Tước Lợi Nhi hoảng sợ nhìn màn hình, ước chừng ngây ngốc vài giây.
“Đây là nguyên nhân anh vẫn không dám tùy tiện phá bỏ.” Cừu Liệt thấp giọng thở dài.
“Vì sao anh không nói cho em biết?” Tước Lợi Nhi xoay người bắt lấy ống tay áo anh, trong mắt tất cả đều là lo lắng.
“Chuyện này nói ra cũng vô dụng.”
“Nhưng mà…… tốt xấu gì em…… em cũng có thể…… chia sẻ với anh!” Đúng vậy, chia sẻ, cô là người của anh, nguy cơ của anh chính là nguy cơ của cô.
Cừu Liệt động dung kéo cô vào lòng, không để ý quản lý ở đây, nặng nề hôn môi cô.
“Cám ơn, có em, anh đã rất thỏa mãn.” Anh thâm tình nói.
“Nhưng mà…… bây giờ phải làm sao đây? Quản lý.” Cô cầu cứu nhìn quản lý thờ ơ đối với hành vi thân mật của bọn họ.
“Xem ra chỉ có dựa vào mật mã mới có thể cởi bỏ dây xích.”
“Có thể phân tích ra mật mã không?” Cô lại hỏi.
“Thử xem xem.”
Lại qua nửa giờ, quản lý dùng máy quét phân tích bốn chỗ nhô lên phía sau dây xích đen, ông trầm ngâm một lúc lâu, mới nhẹ giọng nói: “Có, bốn điểm tiếp thu này nhất định là vị trí đưa mật mã vào, Phương Tư lợi dụng cái này để hạ chỉ lệnh, muốn thúc giục tần số của dây xích, dùng sự chấn động mạnh kích thích linh lực trong cơ thể Cừu Liệt chuyển đổi, bắt buộc cậu ta biến thân.”
“Bốn điểm nổi lên?” Tước Lợi Nhi đi đến sau lưng Cừu Liệt, nhìn bốn điểm nhỏ cơ hồ dùng mắt thường nhìn không ra được.
“Sao tôi chưa bao giờ biết có cái này?” Cừu Liệt cũng vươn tay sờ soạng sau gáy.
“Phương Tư cố ý đem những điểm nổi lên thiết lập sau gáy cậu, cho cậu không nhìn thấy, có thể thấy được suy đoán của tôi là chính xác, bốn điểm nổi lên này nhất định là thiết bị nhận mật mã.” Quản lý nói.
“Như vậy…… mỗi lần khi Phương Tư muốn khống chế Cừu Liệt, dây xích nhất định sẽ chấn động?” Tước Lợi Nhi hơi động não, liền nghĩ ra.
“Đúng vậy.”
“Chỉ cần Cừu Liệt ở đây chờ Phương Tư phát ra mệnh lệnh, máy tính có thể từ chấn động đọc ra con số mà mật mã tiếp nhận.”
“Đúng vậy, cho nên tôi mới muốn Cừu Liệt lưu lại. Chỉ cần cậu ở đây, Phương Tư liền tra không ra vị trí của cậu, khi đó hắn sẽ bắt đầu sốt ruột, lợi dụng dây xích này lệnh cậu trở về, bởi vậy hắn phải càng không ngừng đưa mật mã vào, thẳng đến khi có được hành tung của cậu.” Quản lý phân tích tình huống cho anh biết.
“Thì ra là thế.” Cừu Liệt lúc này mới biết dụng tâm của Tước Lợi Nhi muốn anh đến câu lạc bộ linh lực.
“Cậu kiên nhẫn chờ ở đây, hắn nhất định sẽ có động tác.” Quản lý vỗ vỗ bờ vai anh trấn an.
Cừu Liệt nhìn người thần bí nhất câu lạc bộ linh lực này, đột nhiên tò mò Tước Lợi Nhi vì sao rất ít nói đến chuyện của ông ta, hơn nữa vì sao ông ta biết chuyện báo?
“Xin hỏi…… chuyện ngày hôm qua ông nói với ta…… đều là thật sao?” Anh muốn làm sáng tỏ nghi điểm trong lòng.
“Tôi không nói dối.” Quản lý mỉm cười.
“Nhưng làm sao ông có thể biết?” Anh lại hỏi.
“Người có linh lực đối với một số việc thần bí cùng linh giới gì đó đều có cảm ứng đặc biệt, chuyện Báo tộc thật lâu trước kia tôi đã biết, nhưng vẫn không biết tung tích của cậu. Nay, duyên phận đến, thần tự động đưa cậu đến nơi này, từ nay về sau, vận mệnh của cậu cùng người của câu lạc bộ linh lực đan vào nhau, cho đến khi hết duyên.”
“Là như thế này sao?” Anh nhìn Tước Lợi Nhi bên cạnh, cô cùng với vận mệnh của anh quả thực không thoát được quan hệ?
“Đúng vậy, bình tĩnh một chút, thử bình tĩnh nhìn ra bốn phía, học cách vận dụng linh lực của cậu, tuy rằng cái vòng này đã trói buộc hơn phân nửa sức mạnh của cậu, nhưng cậu vẫn xem nhẹ bản năng của mình. Mở mắt trong lòng cậu ra đi! Cậu là hậu duệ duy nhất của Báo tộc, kế thừa sức mạnh to lớn của Báo tộc, chỉ bằng điểm ấy, đã đủ đối phó với Phương Tư.” Lời nói của quản lý có tác dụng hướng dẫn rất lớn.
“Như vậy, tôi có khả năng hủy diệt khế ước giữa Báo tộc cùng Phương Tư không?” Anh luôn nghĩ đến vấn đề này.
“Tôi không biết, vậy phải xem cậu xử lý như thế nào.” Quản lý không nói rõ đáp án.
“Trước đừng nghĩ những việc này, cởi bỏ dây xích quan trọng nhất.” Tước Lợi Nhi an ủi anh.
“Đúng vậy, cởi bỏ dây xích, có rất nhiều chuyện đều rõ ràng, bao gồm cậu đối với cậu chính mình nhận thức cùng hiểu biết.” Quản lý nói xong liền rời khỏi phòng hệ thống máy tính.
Cừu Liệt ngồi trước máy tính, dây xích trên cổ gắn vào một số máy dò xét tinh vi, tùy thời chờ đợi tiếp thu tin tức từ Phương Tư.
Tước Lợi Nhi ngồi bên người cùng anh, thử lôi anh ra khỏi tâm trạng uể oải.
“Em cho rằng ông ấy nói đúng, Phương Tư vô cùng sợ anh, cho nên mới phải khóa anh ở bên người hắn, chỉ vậy cũng biết, sức mạnh thật sự của anh nhất định không chỉ như vậy mà thôi. Anh căn bản không cần lo lắng giết không được Phương Tư, nói không chừng lúc tất cả người Báo tộc đều bị giết, cũng đã đem trách nhiệm vì toàn tộc báo thù giao cho anh.” Cô nghiêng mặt nhìn anh, trong đôi mắt nâu phát ra ánh nhìn ấm áp dịu dàng.
“Tước Lợi Nhi, lời em nói anh đều biết, nhưng giao dịch của chúng ta vẫn thành lập, nhớ kỹ ủy thác của anh, cũng đừng quên em là người chấp hành ‘hy vọng’ anh mua.” Anh nhấn mạnh sự kiên trì của mình.
“Em không làm được……”
“Em có thể, đáp ứng anh.” Anh cầm tay cô hôn, ánh mắt hai người giao nhau, trong khoảng thời gian ngắn lưu luyến ôm ấp tình cảm giao hòa.
Trải qua ba giờ nghiên cứu, máy tính rốt cục cũng đưa ra toàn bộ tiết diện của dây xích, quản lý nhìn chằm chằm màn hình nửa ngày, mới nói: “Phương Tư là thiên tài!”
“Như thế nào?” Tước Lợi Nhi đi lên trước xem.
“Bên trong dây xích này có bom chất khí rất tinh vi, bao quanh toàn bộ chu vi hình tròn, chỉ cần dây xích bị chặt đứt, bom chất khí tiếp xúc không khí lập tức sẽ nổ tung.” Quản lý nhìn tư liệu phân tích trên máy tính ra nói.
“Cái gì?” Tước Lợi Nhi hoảng sợ nhìn màn hình, ước chừng ngây ngốc vài giây.
“Đây là nguyên nhân anh vẫn không dám tùy tiện phá bỏ.” Cừu Liệt thấp giọng thở dài.
“Vì sao anh không nói cho em biết?” Tước Lợi Nhi xoay người bắt lấy ống tay áo anh, trong mắt tất cả đều là lo lắng.
“Chuyện này nói ra cũng vô dụng.”
“Nhưng mà…… tốt xấu gì em…… em cũng có thể…… chia sẻ với anh!” Đúng vậy, chia sẻ, cô là người của anh, nguy cơ của anh chính là nguy cơ của cô.
Cừu Liệt động dung kéo cô vào lòng, không để ý quản lý ở đây, nặng nề hôn môi cô.
“Cám ơn, có em, anh đã rất thỏa mãn.” Anh thâm tình nói.
“Nhưng mà…… bây giờ phải làm sao đây? Quản lý.” Cô cầu cứu nhìn quản lý thờ ơ đối với hành vi thân mật của bọn họ.
“Xem ra chỉ có dựa vào mật mã mới có thể cởi bỏ dây xích.”
“Có thể phân tích ra mật mã không?” Cô lại hỏi.
“Thử xem xem.”
Lại qua nửa giờ, quản lý dùng máy quét phân tích bốn chỗ nhô lên phía sau dây xích đen, ông trầm ngâm một lúc lâu, mới nhẹ giọng nói: “Có, bốn điểm tiếp thu này nhất định là vị trí đưa mật mã vào, Phương Tư lợi dụng cái này để hạ chỉ lệnh, muốn thúc giục tần số của dây xích, dùng sự chấn động mạnh kích thích linh lực trong cơ thể Cừu Liệt chuyển đổi, bắt buộc cậu ta biến thân.”
“Bốn điểm nổi lên?” Tước Lợi Nhi đi đến sau lưng Cừu Liệt, nhìn bốn điểm nhỏ cơ hồ dùng mắt thường nhìn không ra được.
“Sao tôi chưa bao giờ biết có cái này?” Cừu Liệt cũng vươn tay sờ soạng sau gáy.
“Phương Tư cố ý đem những điểm nổi lên thiết lập sau gáy cậu, cho cậu không nhìn thấy, có thể thấy được suy đoán của tôi là chính xác, bốn điểm nổi lên này nhất định là thiết bị nhận mật mã.” Quản lý nói.
“Như vậy…… mỗi lần khi Phương Tư muốn khống chế Cừu Liệt, dây xích nhất định sẽ chấn động?” Tước Lợi Nhi hơi động não, liền nghĩ ra.
“Đúng vậy.”
“Chỉ cần Cừu Liệt ở đây chờ Phương Tư phát ra mệnh lệnh, máy tính có thể từ chấn động đọc ra con số mà mật mã tiếp nhận.”
“Đúng vậy, cho nên tôi mới muốn Cừu Liệt lưu lại. Chỉ cần cậu ở đây, Phương Tư liền tra không ra vị trí của cậu, khi đó hắn sẽ bắt đầu sốt ruột, lợi dụng dây xích này lệnh cậu trở về, bởi vậy hắn phải càng không ngừng đưa mật mã vào, thẳng đến khi có được hành tung của cậu.” Quản lý phân tích tình huống cho anh biết.
“Thì ra là thế.” Cừu Liệt lúc này mới biết dụng tâm của Tước Lợi Nhi muốn anh đến câu lạc bộ linh lực.
“Cậu kiên nhẫn chờ ở đây, hắn nhất định sẽ có động tác.” Quản lý vỗ vỗ bờ vai anh trấn an.
Cừu Liệt nhìn người thần bí nhất câu lạc bộ linh lực này, đột nhiên tò mò Tước Lợi Nhi vì sao rất ít nói đến chuyện của ông ta, hơn nữa vì sao ông ta biết chuyện báo?
“Xin hỏi…… chuyện ngày hôm qua ông nói với ta…… đều là thật sao?” Anh muốn làm sáng tỏ nghi điểm trong lòng.
“Tôi không nói dối.” Quản lý mỉm cười.
“Nhưng làm sao ông có thể biết?” Anh lại hỏi.
“Người có linh lực đối với một số việc thần bí cùng linh giới gì đó đều có cảm ứng đặc biệt, chuyện Báo tộc thật lâu trước kia tôi đã biết, nhưng vẫn không biết tung tích của cậu. Nay, duyên phận đến, thần tự động đưa cậu đến nơi này, từ nay về sau, vận mệnh của cậu cùng người của câu lạc bộ linh lực đan vào nhau, cho đến khi hết duyên.”
“Là như thế này sao?” Anh nhìn Tước Lợi Nhi bên cạnh, cô cùng với vận mệnh của anh quả thực không thoát được quan hệ?
“Đúng vậy, bình tĩnh một chút, thử bình tĩnh nhìn ra bốn phía, học cách vận dụng linh lực của cậu, tuy rằng cái vòng này đã trói buộc hơn phân nửa sức mạnh của cậu, nhưng cậu vẫn xem nhẹ bản năng của mình. Mở mắt trong lòng cậu ra đi! Cậu là hậu duệ duy nhất của Báo tộc, kế thừa sức mạnh to lớn của Báo tộc, chỉ bằng điểm ấy, đã đủ đối phó với Phương Tư.” Lời nói của quản lý có tác dụng hướng dẫn rất lớn.
“Như vậy, tôi có khả năng hủy diệt khế ước giữa Báo tộc cùng Phương Tư không?” Anh luôn nghĩ đến vấn đề này.
“Tôi không biết, vậy phải xem cậu xử lý như thế nào.” Quản lý không nói rõ đáp án.
“Trước đừng nghĩ những việc này, cởi bỏ dây xích quan trọng nhất.” Tước Lợi Nhi an ủi anh.
“Đúng vậy, cởi bỏ dây xích, có rất nhiều chuyện đều rõ ràng, bao gồm cậu đối với cậu chính mình nhận thức cùng hiểu biết.” Quản lý nói xong liền rời khỏi phòng hệ thống máy tính.
Cừu Liệt ngồi trước máy tính, dây xích trên cổ gắn vào một số máy dò xét tinh vi, tùy thời chờ đợi tiếp thu tin tức từ Phương Tư.
Tước Lợi Nhi ngồi bên người cùng anh, thử lôi anh ra khỏi tâm trạng uể oải.
“Em cho rằng ông ấy nói đúng, Phương Tư vô cùng sợ anh, cho nên mới phải khóa anh ở bên người hắn, chỉ vậy cũng biết, sức mạnh thật sự của anh nhất định không chỉ như vậy mà thôi. Anh căn bản không cần lo lắng giết không được Phương Tư, nói không chừng lúc tất cả người Báo tộc đều bị giết, cũng đã đem trách nhiệm vì toàn tộc báo thù giao cho anh.” Cô nghiêng mặt nhìn anh, trong đôi mắt nâu phát ra ánh nhìn ấm áp dịu dàng.
“Tước Lợi Nhi, lời em nói anh đều biết, nhưng giao dịch của chúng ta vẫn thành lập, nhớ kỹ ủy thác của anh, cũng đừng quên em là người chấp hành ‘hy vọng’ anh mua.” Anh nhấn mạnh sự kiên trì của mình.
“Em không làm được……”
“Em có thể, đáp ứng anh.” Anh cầm tay cô hôn, ánh mắt hai người giao nhau, trong khoảng thời gian ngắn lưu luyến ôm ấp tình cảm giao hòa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook