Bao dưỡng
-
Chương 17
Edit + Beta: Vịt
Mỗi tháng cho tiền hay không là vấn đề rất nghiêm trọng, có câu nói rất hay, từ xa xỉ tới tiết kiệm rất khó, Từ Niên lúc trước đều đã quen doanh thu trong thẻ ngân hàng hơn 10 vạn, đột nhiên không có nữa, tâm tình là khá suy sụp.
Nhưng đối mặt với Trình Sâm, biểu tình suy sụp vẫn không thể biểu hiện ở trên mặt.
Trình Sâm hiện tại giống như gà nhìn gạo nhìn chằm chằm cậu.
Bất luận Từ Niên làm cái gì, anh đều là một bộ biểu tình "Mau tới lấy lòng anh".
Làm hại Từ Niên uống miếng nước cũng phải hỏi anh: "Anh có muốn uống nước hay không."
Trình Sâm không phụ sự kỳ vọng: "Muốn."
Từ Niên đành phải rót nước cho anh.
Hai người cùng uống nước, cùng ăn cơm, thậm chí cùng đi toilet, ngay cả đi vệ sinh đều phải đi, bởi vì cách quá gần, Từ Niên nhịn không được liếc Trình Sâm một cái.
Ông chủ tựa hồ mất hứng, giọng ồm nói: "Tiểu gay nhìn loạn cái gì?"
Từ Niên lập tức ngoan ngoãn không nhìn nữa.
Một lát sau, Trình Sâm đột nhiên hỏi: "Có to không." (Đm vô sỉ vl vô sỉ =)))))
Từ Niên: "...... Xấu hổ quá em không nhìn thấy."
Kỳ thực đừng nói Từ Niên không rõ ràng tâm tư Trình Sâm, ngay cả Trần Đệ cũng không hiểu ra sao, hắn hận không thể lên Zhihu (*) hỏi vấn đề "Ông chủ khủng đồng của tui đột nhiên muốn một gay theo đuổi anh ấy là ý tứ gì"
((*) Zhihu: trang hỏi đáp cộng đồng của Trung quốc, hình như có cả apps)
Trình Sâm cũng rất tự đắc vui mừng.
Anh đem đánh giá trình độ đối phương theo đuổi chỉnh ra một loại cảm giác thành tựu lãnh đạo thị sát.
Từ Niên làm gì, anh cũng âm thầm quan sát một phen, thậm chí còn làm bản kê trong máy tính.
"Món ngon hôm nay nấu" +2 điểm.
"Hôm nay không nhìn chằm chằm ta" -1 điểm.
"Hôm nay khen ta." +5 điểm.
Trần Đệ trong lúc vô tình giúp ông chủ thu thập bản kê nhìn thấy, nhất thời cũng không khống chế được biểu tình của mình.
"Sao thế?" Trình Sâm còn rất nghiêm túc: "Tiêu chuẩn cho điểm của tôi có phải rất nghiêm khắc hay không."
Trần Đệ đành phải nói: "Vâng vâng vâng vâng."
Trình Sâm đắc ý nói: "Muốn theo đuổi tôi cũng không phải dễ dàng như vậy."
Trần Đệ nhịn không được hỏi: "Vậy tổng điểm bao nhiêu mới có thể theo đuổi được anh."
Trình Sâm không chút nghĩ ngợi: "Đương nhiên phải max điểm mới được."
Trần Đệ có chút ngạc nhiên: "Vậy Từ Niên hiện tại bao nhiêu điểm rồi?"
Trình Sâm sửng sốt một cái, ngược lại không chút ý, anh quay đầu lại nhìn tính toán thêm thêm giảm giảm của mình, sắc mặt có chút khó coi, bởi vì Từ Niên đã sắp max điểm rồi.
Trần Đệ giật dây bắt đầu ra chủ ý: "Nếu không ông chủ anh trừ điểm cao một chút?"
Trình Sâm nhíu nhíu mày bắt đầu sửa điểm, sửa hồi lâu, một chữ không đổi.
Trần Đệ còn gấp hơn anh: "Sao thể ông chủ?!"
"Không được." Trình Sâm nghiêm túc nói, "Tôi không nỡ."
Trần Đệ: "......"
Từ Niên mặc dù tạm thời không lấy được tiền, nhưng tiền tiết kiệm lúc trước còn dư lại rất nhiều, tiền Lý Phương làm giải phẫu chính là chuẩn bị xong, phần kia không cần lo, khoản ăn mặc chi phí bình thường cũng đủ rồi, cẩn thận tính một lần, Từ Niên trong lòng có chút xuống đáy.
Nhưng Trình Sâm thật sự là một mỹ nam tử không theo lẽ thường xuất bài.
Từ Niên đưa cơm trưa cho anh, ông chủ Trình ăn no uống đủ rồi, bắt đầu làm việc.
"Cơm tối ăn gì?" Trình Sâm hỏi.
Từ Niên tính tình tốt nói: "Anh muốn ăn cái gì, em làm cho anh."
Trình Sâm hừ một tiếng: "Theo đuổi tôi không nên dẫn tôi tới nhà hàng đắt chút sao?"
Từ Niên: "??" Cậu sao lại không có nghĩ tới còn có loại tao tác lẳng lơ này?!
Ông chủ Trần run chân nói: "Cho cậu cơ hội biểu hiện, nhà hàng tôi đã bảo Trần Đệ đặt xong rồi."
Từ Niên: "......"
Từ Niên vô tri vô giác xách hộp tiện lợi đi ra ngoài, Trần Đệ đã ở ngoài cửa đợi, hắn giao cho đối phương một tờ note, nhắc nhở: "Nhà hàng kia đồng giá 1200, ông chủ còn dặn thịt bò 5A vận chuyển bằng máy bay, cậu mang nhiều tiền chút."
"Cho nên......" Từ Niên lòng đau rỉ máu, "Thật sự là tôi mời khách a......"
Trần Đệ đắc ý khiêu mi, phi thường bỉ ổi vươn hai tay ra làm hình trái tim: "Đương nhiên á ~ Cậu nhưng là đang theo đuổi ông chủ của bọn tôi aaaa~ Cố lên nhaaa~ vì cậu call~"
Mỗi tháng cho tiền hay không là vấn đề rất nghiêm trọng, có câu nói rất hay, từ xa xỉ tới tiết kiệm rất khó, Từ Niên lúc trước đều đã quen doanh thu trong thẻ ngân hàng hơn 10 vạn, đột nhiên không có nữa, tâm tình là khá suy sụp.
Nhưng đối mặt với Trình Sâm, biểu tình suy sụp vẫn không thể biểu hiện ở trên mặt.
Trình Sâm hiện tại giống như gà nhìn gạo nhìn chằm chằm cậu.
Bất luận Từ Niên làm cái gì, anh đều là một bộ biểu tình "Mau tới lấy lòng anh".
Làm hại Từ Niên uống miếng nước cũng phải hỏi anh: "Anh có muốn uống nước hay không."
Trình Sâm không phụ sự kỳ vọng: "Muốn."
Từ Niên đành phải rót nước cho anh.
Hai người cùng uống nước, cùng ăn cơm, thậm chí cùng đi toilet, ngay cả đi vệ sinh đều phải đi, bởi vì cách quá gần, Từ Niên nhịn không được liếc Trình Sâm một cái.
Ông chủ tựa hồ mất hứng, giọng ồm nói: "Tiểu gay nhìn loạn cái gì?"
Từ Niên lập tức ngoan ngoãn không nhìn nữa.
Một lát sau, Trình Sâm đột nhiên hỏi: "Có to không." (Đm vô sỉ vl vô sỉ =)))))
Từ Niên: "...... Xấu hổ quá em không nhìn thấy."
Kỳ thực đừng nói Từ Niên không rõ ràng tâm tư Trình Sâm, ngay cả Trần Đệ cũng không hiểu ra sao, hắn hận không thể lên Zhihu (*) hỏi vấn đề "Ông chủ khủng đồng của tui đột nhiên muốn một gay theo đuổi anh ấy là ý tứ gì"
((*) Zhihu: trang hỏi đáp cộng đồng của Trung quốc, hình như có cả apps)
Trình Sâm cũng rất tự đắc vui mừng.
Anh đem đánh giá trình độ đối phương theo đuổi chỉnh ra một loại cảm giác thành tựu lãnh đạo thị sát.
Từ Niên làm gì, anh cũng âm thầm quan sát một phen, thậm chí còn làm bản kê trong máy tính.
"Món ngon hôm nay nấu" +2 điểm.
"Hôm nay không nhìn chằm chằm ta" -1 điểm.
"Hôm nay khen ta." +5 điểm.
Trần Đệ trong lúc vô tình giúp ông chủ thu thập bản kê nhìn thấy, nhất thời cũng không khống chế được biểu tình của mình.
"Sao thế?" Trình Sâm còn rất nghiêm túc: "Tiêu chuẩn cho điểm của tôi có phải rất nghiêm khắc hay không."
Trần Đệ đành phải nói: "Vâng vâng vâng vâng."
Trình Sâm đắc ý nói: "Muốn theo đuổi tôi cũng không phải dễ dàng như vậy."
Trần Đệ nhịn không được hỏi: "Vậy tổng điểm bao nhiêu mới có thể theo đuổi được anh."
Trình Sâm không chút nghĩ ngợi: "Đương nhiên phải max điểm mới được."
Trần Đệ có chút ngạc nhiên: "Vậy Từ Niên hiện tại bao nhiêu điểm rồi?"
Trình Sâm sửng sốt một cái, ngược lại không chút ý, anh quay đầu lại nhìn tính toán thêm thêm giảm giảm của mình, sắc mặt có chút khó coi, bởi vì Từ Niên đã sắp max điểm rồi.
Trần Đệ giật dây bắt đầu ra chủ ý: "Nếu không ông chủ anh trừ điểm cao một chút?"
Trình Sâm nhíu nhíu mày bắt đầu sửa điểm, sửa hồi lâu, một chữ không đổi.
Trần Đệ còn gấp hơn anh: "Sao thể ông chủ?!"
"Không được." Trình Sâm nghiêm túc nói, "Tôi không nỡ."
Trần Đệ: "......"
Từ Niên mặc dù tạm thời không lấy được tiền, nhưng tiền tiết kiệm lúc trước còn dư lại rất nhiều, tiền Lý Phương làm giải phẫu chính là chuẩn bị xong, phần kia không cần lo, khoản ăn mặc chi phí bình thường cũng đủ rồi, cẩn thận tính một lần, Từ Niên trong lòng có chút xuống đáy.
Nhưng Trình Sâm thật sự là một mỹ nam tử không theo lẽ thường xuất bài.
Từ Niên đưa cơm trưa cho anh, ông chủ Trình ăn no uống đủ rồi, bắt đầu làm việc.
"Cơm tối ăn gì?" Trình Sâm hỏi.
Từ Niên tính tình tốt nói: "Anh muốn ăn cái gì, em làm cho anh."
Trình Sâm hừ một tiếng: "Theo đuổi tôi không nên dẫn tôi tới nhà hàng đắt chút sao?"
Từ Niên: "??" Cậu sao lại không có nghĩ tới còn có loại tao tác lẳng lơ này?!
Ông chủ Trần run chân nói: "Cho cậu cơ hội biểu hiện, nhà hàng tôi đã bảo Trần Đệ đặt xong rồi."
Từ Niên: "......"
Từ Niên vô tri vô giác xách hộp tiện lợi đi ra ngoài, Trần Đệ đã ở ngoài cửa đợi, hắn giao cho đối phương một tờ note, nhắc nhở: "Nhà hàng kia đồng giá 1200, ông chủ còn dặn thịt bò 5A vận chuyển bằng máy bay, cậu mang nhiều tiền chút."
"Cho nên......" Từ Niên lòng đau rỉ máu, "Thật sự là tôi mời khách a......"
Trần Đệ đắc ý khiêu mi, phi thường bỉ ổi vươn hai tay ra làm hình trái tim: "Đương nhiên á ~ Cậu nhưng là đang theo đuổi ông chủ của bọn tôi aaaa~ Cố lên nhaaa~ vì cậu call~"
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook