Bảo Bối Tình Nhân
-
Chương 64
Một tuần trước, Yunho chính thức dọn đến nhà Jaejoong.
Trước khi dọn đến, Yunho trở về Hàn Quốc một chuyến sắp xếp công việc, sau đó Seung Hyun cũng rời đi.
Trong vòng một tuần, mỗi ngày đều diễn ra màn ngọt ngào của hai người, khiến cho Seul Hee hận không thể đi học nhanh một chút.
Sau lần nói chuyện suốt đêm kia, Yunho đột nhiên vô cùng thân thiết với Seung Hyun.
Seung Hyun đã trở về Hàn Quốc, đưa Yunho chìa khóa phòng làm việc của mình, làm nơi công tác cho Yunho.
Yunho bình thường xử lý mọi công việc công ty tại Hàn đều ở trong phòng kia, cùng làm chỉ có một thư ký, là mời đến từ Hàn Quốc.
Seul Hee còn nhỏ, Jaejoong không nghĩ nên nói thân phận appa của Yunho với bé nhanh như vậy, muốn để bé sống cùng một thời gian, sau đó chậm rãi đưa vào đầu bé tư tưởng Yunho là appa.
Nhưng không thể ngờ, ở chung vài ngày, Seul Hee liền hỏi Yunho có thể gọi hắn là appa không, Yunho đương nhiên là đồng ý.
Tử nhò ở cùng với Seung Hyun, Seul Hee không gọi Seung Hyun là appa, đương nhiên trừ lần sinh nhật thứ nhất kia.
Nhưng ở cùng Yunho mới vài ngày mà đã…
Đây là chuyện Jaejoong không nghĩ tới, Seul Hee còn nhỏ, sẽ không nói nhiều, nhưng hiểu rất nhiều chuyện, từ nhỏ chia sẻ với cậu rất nhiều việc.
Hiện tại nhìn Yunho và Seul Hee ở cạnh nhau, Jaejoong lại không nhịn được rơi nước mắt.
Nhìn hai cha con giống nhau như đúc cùng nhau tản bộ, cùng nhau tắm rửa, cùng nhau ngủ.
Jaejoong thực thích cảm giác này, trước kia thấy nó rất xa xỉ, hiện tại lại thành hiện thực.
Mỗi khi cậu khóc, Yunho liền chạy đến ôm Jaejoong, Seul Hee nhăn mặt nhìn cậu, Jaejoong liền nở nụ cười…
Jaejoong cảm thấy hạnh phúc tới rất đột nhiên, đột nhiên đến mức khiến cho mình cảm thấy không thực, sợ liệu có gặp chuyên gì…
“Yunho, nhớ đưa Seul Hee đến trường đúng giờ nha.”
Đừng như lần trước đưa con đi công viên chơi cả buổi sáng mới đến…
“Đã biết ~” Yunho chiều con như vậy, nhưng có Jaejoong ở bên nên căn bản không cần lo lắng.
Yunho ôm Seul Hee, lại hôn Jaejoong vài cái mới đi.
“Appa… Appa… Yêu Jaejoong sao?” Ôm cổ Yunho, Seul Hee chân thành hỏi.
Yunho trong lòng cười thầm, đứa nhỏ này.
“Uh!” Dùng sức gật đầu.
Seul Hee mặt nhăn lại, như có điểm buồn rầu. “Nhưng Seul Hee cũng thích Jaejoong…”
“Chúng ta cùng nhau thích a ~”
Kết luận đơn giản khai sáng đầu óc Seul Hee, vội gật đầu lia lịa. “Đúng!”
Yunho nở nụ cười, sau đó nghiêm túc hỏi Seul Hee. “Vậy con yêu appa không?”
Seul Hee bắt đầu bấn an, ngồi trên tay Yunho xoay tới xoay lui, mắt cũng tránh Yunho.
“Nha… Ah… Ah…”
Nước miếng Seul Hee chảy ra, Yunho cầm lấy khăn trên chiếc cổ nhỏ bé lau lau.
“Xem ra là không yêu appa nha.” Jung Yunho làm bộ thương tâm nhìn rất…
“Không phải không phải…”
“Vậy thì là thế nào?”
“Con yêu appa… Nhưng mà…”
Trước khi dọn đến, Yunho trở về Hàn Quốc một chuyến sắp xếp công việc, sau đó Seung Hyun cũng rời đi.
Trong vòng một tuần, mỗi ngày đều diễn ra màn ngọt ngào của hai người, khiến cho Seul Hee hận không thể đi học nhanh một chút.
Sau lần nói chuyện suốt đêm kia, Yunho đột nhiên vô cùng thân thiết với Seung Hyun.
Seung Hyun đã trở về Hàn Quốc, đưa Yunho chìa khóa phòng làm việc của mình, làm nơi công tác cho Yunho.
Yunho bình thường xử lý mọi công việc công ty tại Hàn đều ở trong phòng kia, cùng làm chỉ có một thư ký, là mời đến từ Hàn Quốc.
Seul Hee còn nhỏ, Jaejoong không nghĩ nên nói thân phận appa của Yunho với bé nhanh như vậy, muốn để bé sống cùng một thời gian, sau đó chậm rãi đưa vào đầu bé tư tưởng Yunho là appa.
Nhưng không thể ngờ, ở chung vài ngày, Seul Hee liền hỏi Yunho có thể gọi hắn là appa không, Yunho đương nhiên là đồng ý.
Tử nhò ở cùng với Seung Hyun, Seul Hee không gọi Seung Hyun là appa, đương nhiên trừ lần sinh nhật thứ nhất kia.
Nhưng ở cùng Yunho mới vài ngày mà đã…
Đây là chuyện Jaejoong không nghĩ tới, Seul Hee còn nhỏ, sẽ không nói nhiều, nhưng hiểu rất nhiều chuyện, từ nhỏ chia sẻ với cậu rất nhiều việc.
Hiện tại nhìn Yunho và Seul Hee ở cạnh nhau, Jaejoong lại không nhịn được rơi nước mắt.
Nhìn hai cha con giống nhau như đúc cùng nhau tản bộ, cùng nhau tắm rửa, cùng nhau ngủ.
Jaejoong thực thích cảm giác này, trước kia thấy nó rất xa xỉ, hiện tại lại thành hiện thực.
Mỗi khi cậu khóc, Yunho liền chạy đến ôm Jaejoong, Seul Hee nhăn mặt nhìn cậu, Jaejoong liền nở nụ cười…
Jaejoong cảm thấy hạnh phúc tới rất đột nhiên, đột nhiên đến mức khiến cho mình cảm thấy không thực, sợ liệu có gặp chuyên gì…
“Yunho, nhớ đưa Seul Hee đến trường đúng giờ nha.”
Đừng như lần trước đưa con đi công viên chơi cả buổi sáng mới đến…
“Đã biết ~” Yunho chiều con như vậy, nhưng có Jaejoong ở bên nên căn bản không cần lo lắng.
Yunho ôm Seul Hee, lại hôn Jaejoong vài cái mới đi.
“Appa… Appa… Yêu Jaejoong sao?” Ôm cổ Yunho, Seul Hee chân thành hỏi.
Yunho trong lòng cười thầm, đứa nhỏ này.
“Uh!” Dùng sức gật đầu.
Seul Hee mặt nhăn lại, như có điểm buồn rầu. “Nhưng Seul Hee cũng thích Jaejoong…”
“Chúng ta cùng nhau thích a ~”
Kết luận đơn giản khai sáng đầu óc Seul Hee, vội gật đầu lia lịa. “Đúng!”
Yunho nở nụ cười, sau đó nghiêm túc hỏi Seul Hee. “Vậy con yêu appa không?”
Seul Hee bắt đầu bấn an, ngồi trên tay Yunho xoay tới xoay lui, mắt cũng tránh Yunho.
“Nha… Ah… Ah…”
Nước miếng Seul Hee chảy ra, Yunho cầm lấy khăn trên chiếc cổ nhỏ bé lau lau.
“Xem ra là không yêu appa nha.” Jung Yunho làm bộ thương tâm nhìn rất…
“Không phải không phải…”
“Vậy thì là thế nào?”
“Con yêu appa… Nhưng mà…”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook