Bảo Bối Nhanh Yêu Anh Đi
Chương 11: Thử

Về đến nhà đã gần 11 giờ, nghe được tiếng xe, má Trương vội vàng ra đón.

“Tiểu Lam đã ngủ chưa?”

“Tiểu lam đang xem sách, đúng lúc tiểu thiếu gia gọi đến đây, hai người tâm sự thật lâu, Tiểu Lam thiếu gia rất vui.”

Cung Phi Dương? Vội vàng lại đem tên này quên mất. Nếu không hạn chế hai người này tiếp xúc, Cung Phi Vũ thật sự lo lắng chỉ số thông minh của Tiểu Lam bị ảnh hưởng.

“Dạ, má Trương cũng đi ngủ đi!” Cung Phi Vũ thản nhiên vuốt cằm chạy thật nhanh lên lầu.

Đẩy cửa phòng ra, án trắng chiếu rọi xuống dung nhan đang nhu thuận ngủ của Tiểu Lam, làm cho người ta có cảm giác tim đập nhanh. Cung Phi Vũ rất nhanh chạy vào phòng tắm tẩy sạch, đe cánh tay duỗi ra, ôm cả người Tiểu Lam vào trong lòng ngực, nhát thời, một lloaij cảm giác mang tên hạnh phức tràn đầy đầu.

Cung PHi Vũ khoá miệng nâng lên thản nhiên cúi xuống, nhẹ nhàng dặt lên trán Tiểu Lam một nụ hôn, thấp giọng nói: “Tiểu tử, đây là hôn chúc ngủ ngon.”

Sáng hôm sau, tất cả các toà soạn đều để chỗ đàu đề đăng hôm qua Hoàn Vũ cử hành họp báo, có rất nhiều fan cuồng không chấp nhận được idol của mình biến thành đồng tính luyến ái,từ một fan chuyển thành anti fan. Nhưng phần lớn các fan vẫn chấp nhân tỏ vẻ bất kì thế nào, bọn họ vẫn ủng hộ Hứa Dật.

Sáng sớm, ánh nắng chiếu rọi qua các kẽ lá, xuyên thấu mọi vật, từng đọt từng đọt chieus xuống địa cầu.

“Sớm an, bảo bối.”

“Sớm an, đại ca ca.” Tiểu Lam xoa xoa mắt mơ hồ nhìn Cung PHi Vũ ngoan ngoãn nói.

“Rời giường.”

“Dạ, được.”

Một lớn một nhỏ trước sau xuống giường rửa mặt, lại cùng nhau xuống lầu  ăn sáng, Cung Phi Vũ theo thói quen vừa ăn sáng vừa xem báo, hôm nay cũng như thế.

“Đây là anh trai hôm qua.” Tiểu Lam chỉ vào Hứa Dật trên ảnh bìa hô lớn.

Cung PHi Vũ nghe xưng hô như thế, bất mãn khẽ nhíu mày, tại sao lại xưng hô với mình như vậy thì ra với ai cũng có thể kêu anh trai, hắn không phải sẽ rất mệt sao?

“Đại ca ca?”Tiểu Lam thấy Cung Phi Vũ không để ý đến mình, nghi hoặc kêu.

“Tiểu Lam, tại sao lại gọi anh là đại ca ca.?”

“Anh hai nói phải gọi như vậy.” Tiểu Lam nghiêm trang nói.

À! Lại là Cung Phi Dương thằng nhóc này.

“Đổi cách gọi.”

“Tại sao?” Đại ca ca không phải rất êm tai sao? Sao phải đổi? Tiểu Lam tỏ vẻ không hiểu.

Cung PHi Vũ sau 1 hồi suy nghĩ trầm giọng nói: “Nếu đem anh đổi thành anh trai trên bìa tạp chí Tiểu Lam chịu không?”

“Không.”

Cung Phi Vũ cười vui vẻ, dụ hoặc nói: “Sao lại không được, anh có gì đặc biệt sao?”

“À, chính là đổi thành cái gì mới tốt?” Tiểu Lam suy tư.
Lão công, thân ái,, Sweetheart và vân vân, đều có thể a!

“Vậy kêu đại Boss đi.” Tiểu Lam vỗ tay nhỏ bé nhiệt tình nói.

Cung PHi Vũ đang cười cứng đờ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đây cũng là do Cung Phi Dương dạy em?”

“Dạ.” Tiểu Lam ngoan ngoãn gật đầu, không một chút do dự đem Cung PHi Dương đang ở A thị bán đứng.

“Lại đổi.”

“Tại sao?” Đề nghị tốt của mình lại bị phủ nhận, Tiểu Lam mất hứng, mân mê cái miệng nhỏ nhắn bất mãn kháng nghị.

“Thiếu gia lại bắt nạt Tiểu Lam thiếu gia?” Ma Trương đi ngang qua mĩm cười nói.

Cung PHi Vũ:…Trời ạ! Ta khi nào thì khi dễ em ấy! Bản thân ta còn không nở đây này!

Tiểu Lam liền mãnh liệt gật đầu, hoàn toàn bỏ qua sắc mặt của Cung Phi Vũ.

“Được rồi! Đại BOSS thì đại BOSS!” Ít nhất không giống người thường là được! Cung phi vũ đối với sự lamd nũng của Tiểu Lam, không có tiết tháo liền thỏa hiệp.

Ăn xong bữa sáng, Cung PHi Vũ ôm Tiểu Lam ngồi trên sô pha, tuỳ tiện lấy một quyenr sách giáo khoa ngữ văn, lưu loát đọc, ngẩng đầu liền nhìn thấy đôi mắt ngập nước của Tiểu Lam đang mở to nhìn mình đầy ngưỡng mộ.

Lần đầu tiên bị nhìn như vậy, Cung Phi Vũ có chút xấu hổ, khụ  khụ nói: “Làm sao vậy?”

“Đại Boss xem sách này có hiểu không?”

“Hiểu.” Cung Phi Vũ vẻ mặt không rõ cho nên gật đầu, làm sao vậy? Sách này rất khó hiểu sao? Xung hô như vậy thật đúng là quỷ dị.

“Oa, thật lợi hại, Tiểu Lam xem một chữ cũng không hiểu.”

“Vậy quyển này xem có hiểu không.” Cung Phi Vũ đưa quyển ngữ băn lớp 4, nhíu mày hỏi.

Tiểu Lam lắc lắc đầu.

“Quyển lớp 3.”

Tiểu Lam tiếp tục lắc đầu.

“Còn quyển này.”

Cung Phi Vũ còn chưa nói xong, Tiểu Lam liền vội vàng nhào tới, ôm chặt lấy thắt lưng hắn, âm thanh buồn mang theo tiếng nức nở nói: “Tiểu lam đều xem không hiểu, đại BOSS có thể đừng ghét bỏ Tiểu Lam không.”

Đều xem không hiểu? Tiểu tử kia này xem ra mất trí nhớ thật nghiêm trọng! Xem ra mình nên gọi Kiệt qua đây kiểm tra một chút.

“Sẽ không, anh sẽ không ghét bỏ Tiểu Lam đâu.” Cung phi vũ khóe miệng mím lại hơn nữa nói 1 câu “Tiểu Lam, hay là em tiếp tục gọi anh là đại ca ca đi!”

“Đại ca ca quả nhiên là tốt nhất.” Tiểu Lam tốc độ rất nhanh bò lên trên người Cung Phi Vũ, khuôn mặt nhỏ nhắn không có một chút thương tâm nào cả? Cậu ngọt ngào cười, ngĩ thầm, biện pháp của anh hai quả nhiên không tồi, đại ca ca nghe xong không có ghét bỏ mình.

“À, Tiểu Lam còn nhớ rõ mình bao nhiêu tuổi không?” Cung Phi Vũ có chút đau đầu, bảo bối đáng yêu như thế làm sao mình nhịn được.

“11 tuổi.” Tiểu Lam nghĩ ngợi đáp.

11 tuổi nguyên bản là học lớp 5, theo tình huống này thì không thể đến trường, cho nên vẫn là mời gia sư đi. Nhưng lại nhớ đến trên mạng đang sôi sục vấn đề gia sư ngược đãi trẻ em, Cung Phi  Vũ trong lòng không nhịn được lo lắng, mình không thể lúc nào cũng ở bên cạnh Tiểu Lam, hắn sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Thôi tĩnh sau đi! Dù sao Tiểu Lam cũng có hắn nuôi, ” Tiểu Lam, hôm nay muốn ở nhà hay là theo anh tới công ty?”

“Ở nhà.” Hôm nay còn muốn xem cho hết phim hoạt hình, Tiểu Lam rất có chí khí nắm tay kiên quyết nói.

Cung Phi Vũ bật cười, sờ sờ đầu cậu, đứng lên nói: “Anh đi làm, em ở nhà ngoan ngoãn, có chuyện gì thì nói với má Trương.”

“Dạ.” Tiểu Lam không chút lưu luyến nhìn hắn gật đầu,  sau đó mở to đôi mắt trông mong nhìn hắn.

“Biết rồi, trọn bộ mô hình ô tô.” Cung Phi Vũ sờ sờ cằm, một người sống như mình lại không đủ mị lực sao?

“Đại vca ca hẹn gặp lại, không uổng công thương.!” Tiểu Lam hướng hắn vẫy tay, làm một cái hôn gió cười nói.

Cung Phi Vũ nhìn bộ dạnh ngốc nghếch vui vẻ của cậu, một lần nữa ngồi xuống nghiêng thân mình hôn trộm một cái.

Tiểu lam hoảng sợ che cái miệng nhỏ nhắn, đầu nhanh chóng ngửa ra sau, bất mãn nói: “Đã hôn chào buổi sáng rồi.”

Cung Phi Vũ: ai nói chỉ có hôm buổi sáng? Nhưng sợ doạ sợ anh bạn nhỏ, hắn hơi híp mắt, trầm giọng nói: “Tiểu Lam, cảm thấy không thoải mái sao?”

Tiểu Lam suy nghĩ sau đó lắc đầu: “Rất tốt.”

“Vậy tại sao không được, không cảm thấy không thoải mái sao lại cự tuyệt?”

Tiểu Lam cái hiểu cái không nhẹ nhàng gật đầu, ánh mắt mê mang, giống như quả thật là có chuyện như vậy, nhưng mà tại sao cậu lại thấy không được tự nhiên?

“Tốt lắm, đại ca ca phải đến công ty, em ngoan ngoãn ở nhà, không được chạy loạn.” CUng PHi Vũ biết mọi chuyện không thể cưỡng cầu qua nhanh, thấy Tiểu Lam do dự muốn hỏi liền nhanh chóng rút lui, dứng lên sờ đầu cậu, ôn nhu nói.

“Dạ.” Rõ ràng có chưa thoát khỏi những suy nghĩ của bản thân, Tiểu Lam có vẻ không có *** thần, không có hứng thú đối phó với thanh âm phia sau lại một lần nữa rơi vào suy tư.

Vì thế trong khoảng thời gian kế tiếp đồng chí Tiểu Lam tiếp tục kéo cằm tự hỏi vấn đề này, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn đầy nghiêm túc.

Cùng đại ca ca hôn nhẹ mình không cảm thấy không thoải mái, bất đồng lại cảm thấy thoải mái, chính là tại sao mình lại không thích?

“Tiểu Lam, có điện thoại của tiểu thiếu gia.” Má Trương rướn người kêu.

“Dạ.” Anh hai gọi, Tiểu Lam vội vàng đứng dậy chạy đến phòng cách vách nghe điện thoại.

‘Này, Tiểu Lam có sao không? Sao lại lâu như vậy? Em đang làm gì?” Bên kia Cung PHi Dương tuỳ tiện hỏi.

“Anh hai, em xin lỗi, vừa rồi em đang suy nghĩ.” Bạn nhoe nghiêm túc nói.

“Phốc, suy nghĩ cái gì, em nghĩ cái gì, nói cho anh nghe xem.”

Đúng rồi! Anh hai thông minh như vậy, nhất định có thể trả lời thắc mắc của mình, Tiểu Lam vui vẻ gật đầu, mình thật là thông minh.

Vì thế cậu thành thành thật thật nói không sai một chữ, đem tất cả các nghi vấn của mình nói ra.

Dứt lời, bên kia một mảnh yên tĩnh.

“Anh hai, anh hai, anh có đangnghe không?”

Cung Phi Dương hoàn hồn lại, vội lên tiếng trả lời, trong lòng khổ sở nghĩ, lòng hiếu kỳ hại chết con mèo! Nếu như bị đại ca biết được chính mình liền thảm.

“Anh hai, anh nói xem tại sao?”

“À, cái nay. Này.”Vừa không thể phá hư kế hoạch của đại ca, lại không thể để Tiểu Lam tiếp tục bị sỗ sàng. Cho nên nói, mình tại sao lại gọi cuộc điện thoại này.

Rốt cuộc sau n phút chờ dợi Cung PHi Dương, Tiểu Lam đô khởi miệng mất hứng, “Rốt cuộc là tại sao? Anh hai không phải là anh không biết đi.!”

“Nói giỡn, có cái gì mà anh không biết, này nhé! Đấy chính là bởi vì em thẹn thùng!” Cung Phi Dương đầu óc nhanh chóng hoạt động, đúng lúc quơ được một cái ý tưởng nói ra.

“Thẹn thùng! Thì ra là do em thẹn thùng?”

“Phải, phải, chính là như vậy.” Cng Phi Dương đắc ý gật gật đầu, giây tiếp theo nghe được âm thanh ‘ đô đô đô ’ thanh, vẻ mặt không thể tin, mình bị Tiểu Lam ngắt điện thoại? Này không khoa học.

Mà lúc này trong văn phòng tổng tài, Cung Phi Vũ đang nghe Đường Ngư Ngư báo cáo lịch trình.

“Buổi chiều, có một buổi tiệc cùng tổng giám đốc Tinh Tế….Buổi tối 8 giờ, sinh nhật thiên kim Diệp thị trưởng.”

“Buổi tối?”

“Có cần giuos ngài từ chối không?” Đường Ngư Ngư lập tức hỏi.

“Không cần.” Làm cho tiểu tử kia lo lắng cũng tốt, Cung Phi Vũ lo lắng nói.

“Kia.”

“Cô đi với tôi.”

“A! Tôi.”

“Như thế nào. Cô không muốn.”

“Không, không, tôi rất sẵn lòng.”

“Vậy cô có thể ra ngoài.” Cung Phi Vũ mở văn kiện trên bàn ra, thản nhiên nói.

“Dạ, phải.” Đường Ngư Ngư vui rạo rực ôm lịch trình trên tay biểu tình lâng lâng rời khỏi, tổng tài thế nhưng tuyển ta làm bạn gái, có phải hay không rất hâm mộ, ha ha ha.

Gọi điện thoại cho ma Trương phân phó một chút, Cung PHi Vũ vẻ mặt khó lường treo điện thoại, hắn thực chờ mong phản ứng của tiểu tử kia.

Buổi chiều 5 giờ, đến giờ tan tầm,, đường ngư ngư cấp vội vàng thu thập đồ vật này nọ, bởi vì tổng tài đại nhân nói muốn dẫn cô đi mua lễ phục, loại cảm giác này quả thực không thể diễn tả bằng lời.

“Đẹp không?” Đường Ngư Ngư phản xạ có điều kiện ngẩng đầu, nhìn thấy Cung Phi VŨ một thân tây trang suất khí, cao quý lãnh diễm cùng với gương mặt lạnh lùng.

Quả thật không thể đẹp hơn, Boss ngươi chính là idol của ta. Đây là ý tưởng lúc này của cô.

“Tốt lắm, tốt lắm, Boss chúng ta đi thôi!” Đắc ý nhìn thoáng qua nữ bán hàng, Đường Ngư Ngư mặt hưng phấn cao hứng nói.

“Được, đi thôi!” Cung Phi Vũ không phải không thấy được hành động mờ ám của cô, nhungư lại không có hứng thú đi quản, chân thon dài thẳng tắp bước đi, Đường Ngư Ngư nắm váy đuổi theo.

“Hư, xem Đường Ngư Ngư đắc ý như vậy.”

“Hừ, lần đầu tiên hi vọng trợ lý Lang mau trở về.”

……

6 giờ, Tiểu Lam đúng giờ phim hoạt hình tạm dừng sôi nổi xuống lầu ăn cơm.

” A, đại ca ca chưa về nữa hả?” NHìn quanh bốn phía không nhìn thấy thân ảnh quen thuộc, Tiểu Lam nhất thời cảm thấy trong lòng không vui nhỏ giọng thầm nói.

“Tiểu Lam xuống rồi à!Lập tức có thể ăn cơm.” Má Trương cười nói.

“Dạ.” Trong lòng rất muốn hỏi tại sao đại ca ca chưa về, nhưng Tiểu Lam không có mở miệng, có lẽ bởi vì thẹn thùng đi! Cậu ngoan ngoãn ngồi trên ghế, mắt to lại gắt gao nhìn chằm chằm ngoài cửa, đại ca ca hẳn là có chuyện gì quan trọng nên chưa về.!

“Sao vậy?Ăn cơm.”

Cuối cùng vẫn là không nhịn đươc, mở miệng hỏi:” Má Trương, đại ca ca sao còn chưa về.”

“À, đại thiếu gia a! Ta quên mất, đại thiếu gia dặn dò nói hắn phải tham gia một buổi tiệc tối, bảo chúng ta không cần chờ hắn.”

“Tiệc tối.”

“Ừ, đại thiếu gia quan hệ rọng rãi, ngay cả sinh nhật của thiên kim thị trưởng cũng mời cậu ấy.” Gương mặt già nua của má Trương tràn đầy tự hào, không có chú ý đến săc mặt Tiểu Lam trở nên tái nhợt. 

“Dạ, con biết.” Thần sắc cô đơn nhìn cơm trong bát, ngay cả tôm hùm yêu thích cũng không ăn.

Má Trương dọn đồ ăn sau đó trở về phòng.

Tiểu Lam cảm thấy trong lòng khó chịu, mũi chua xót, nước mắt liền ‘ xoạch xoạch ’ rơi xuống, cậu đè lên chỗ trái tim, vì cái gì, nơi này khó chịu như vậy?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương